Những người Nhật xung quanh tôi

Bình luận (45)

Chibi14

Member
Chợt nhớ ra câu chuyện này nên viết tiếp vô đây.

Một lần, nó có nhiệm vụ dẫn khách của công ty lần đầu sang VN đi Hạ Long vì Mr Sếp rất ấn tượng với Hạ Long nên luôn giới thiệu về Hạ Long. Trên đường đi có dừng chân ở 1 công ty (quên mất tên) bán đồ cao cấp các sản phẩm đặc trưng của VN: lụa, tranh... quan khách có thể trực tiếp nhìn thấy nguyên liệu, kỹ thuật tạo ra sản phẩm. Nó cũng khá choáng ngợp với sự xuất hiện của cửa hàng lớn như thế nơi này: vừa bán hàng, vừa giới thiệu sản phẩm. Khu bên cạnh cũng có 2 công ty tương tự - trở thành khu dừng chân, nghỉ mát và đi vệ sinh của du khách nước ngoài là chủ yếu. Bác Nhật dường như chả quan tâm đến cái gì, đi 1 mạch xuống khu cuối và rồi chợt quay lai cửa hàng đá quý. Tiếp đón bác là 1 anh nói tiếng Nhật rất rất siêu - nhìn nhận lại cảm nhận thấy sự chuyên nghiệp của nơi đây, dù là mới ra đời nhưng tất cả đều cho thấy 1 đẳng cấp khác với những nơi dừng chân khác từ trang phục, phong cách, cách nói chuyện, khả năng giao tiếp. Những kiến thức của anh ấy về ruby cũng làm nó đáng nể. Sau khi nói chuyện 1 hồi, bác Nhật phán 1 câu "quá đắt, tôi đã từng mua ở các nước khác mà ko đắt như thế" và bỏ đi thẳng, ko một lời cảm ơn - khác hẳn với các bác Nhật mà nó từng biết. Khi gần bước ra đến phía ngoài (cửa sau) thì thấy anh nhân viên chạy theo và gọi "Thưa quý khách, chúng tôi còn có sản phẩm khác ở đây ạ?". Quan điểm cá nhân, nó thấy câu níu kéo này của anh khá Việt Nam. Lên xe và tiếp tục đi, nó nghĩ "bác Nhật này hơi thẳng tính". Do là đến nơi muộn, trời khá nắng đói và mệt; và cũng do tin là đã nhờ dịch vụ thuê tàu, ăn uống là chỗ quen biết của anh lái xe - dịch vụ bên cho thuê xe nó luôn tin tưởng về chất lượng xe, phong cách phục vụ, giá cả; nên hỏi giá cả đồ ăn trên tàu nhận được câu trả lời từ nhân viên tàu"chị cứ yên tâm đi, chỗ người quen mà; lo gì" - tự nhiên nó tin thật. Vì bác Nhật là Giám đốc 1 chuỗi nhà hàng ở Nhật, nên bác muốn thử mỗi thứ 1 ít và muốn xuống tận nhà bếp xem cách chế biến như nào. Nó cũng nói vs nhân viên nhà bếp nấu ăn cẩn thận 1 chút. Bữa ăn diễn ra cũng khá ổn, bác có vẻ cũng hào hứng. Bác nói "ngon thật, bữa ăn này chắc hết khoảng 50$. Ở Nhật như này hết hơn 100$". Nó nói chắc cũng chừng đó, vì hôm trc đi 5 người Nhật thì ăn hết 150$. Lúc tính tiền thì ngã ngửa, giá là khoảng 100$. Nhìn biên lai mà tá hỏa hỏi lại em nhân viên "Em ơi, con cua này 1kg hả. Chị đã nói vs em là bác ấy là GĐ chuỗi nhà hàng ở Nhật nên bác ấy có thể nhìn đc trọng lượng là bao nhiêu nhé, biết sơ qua về giá cả nữa đó". Gọi điên cho em phụ trách, thì giá dưới tàu đã được các nhân viên điều chỉnh khác đi so với giá em í báo, trọng lượng cũng vậy (nghe em nói thế). Mặc dù sau đó đã có điều chỉnh nhưng nó thực sự cảm thấy vô cùng có lỗi khi để xảy ra chuyện đó vì đã k rõ ràng ngay từ đầu. Và lại có lỗi vs 1 người Nhật thẳng tính như bác. Nhưng không, khi nó nói xin lỗi bác bảo lỗi k phải của nó, bác cảm ơn nó vì đã vất vả thương lượng; còn lỗi hình như là do anh lái xe có cái gì đó không đúng. Dù bác ko trách móc, nhưng vẫn cảm thấy rất tội lỗi. Quay trở lại Hà Nội đi ăn tối, nó dẫn tới 1 nhà hàng Việt mà người Nhật ưa thích. Sếp nó cũng lần đầu tiên tới đó, mọi người đều thích thú với không gian, đồ ăn ở đó. Sếp nó quay sang bảo vs bác Nhật rằng nó biết nhiều quán ngon, giá tốt. Nó giật mình nói lại "hôm nay là ngày thất bại của tôi ở Hạ Long. Tôi vô cùng xin lỗi". Bác Nhật liền nói "ko phải lỗi của ... Bác rất cảm ơn vì đã vất vả ngày hôm nay", rồi quay sang Sếp nó nói "Có khi phải tăng lương cho Chibi đi, vì Chibi là người làm việc tốt, quan tâm đến cảm giác của người khác nữa. Ở trên xe, chỉ cần thấy tôi khoanh tay, xoa xoa tay là nói vs anh lái xe tăng nhiệt độ lên luôn". Ôi nghe bác nói như thế thì thấy bác thật là khách sáo hơi quá rồi. Thế thì nó lại ko biết lúc nào bác thật, lúc nào bác k thật nữa. May sao cũng bù lại được bữa tối ngon, giá thì rẻ bất ngờ. Mọi người đùa "vì Sếp trả tiền nên Chibi phải chọn quán rẻ rồi".
 

Chibi14

Member
Lúc trước đi thuê văn phòng để làm các thủ tục thành lập công ty ở Việt Nam, do quy mô công ty nhỏ, k cần diện tích lớn nên việc tìm kiếm S thuê khó - chủ yếu ở các tòa nhà cũ bởi các tòa mới thường cho thuê S lớn, hơn nữa giá thuê S nhỏ thường cao hơn. Dẫn Sếp đi xem 1 số nơi cũng thấy k ưng ý lắm, sau đó Sếp về nước. Khi tìm được diện tích thuê hợp lý, gửi các thông tin về diện tích thuê, hợp đồng nháp và thông tin của quản lý tòa nhà sang cho 1 chị người Nhật (tư cách là trợ lý của Sếp - quản lý các vấn đề liên quan đến Việt Nam) để chị liên lạc khi cần thêm thông tin, hoặc đàm phán giá cả. Thời điểm đó là thời điểm bất động sản chưa giảm; giá bất động sản đều ở mức giá chung, giá có thể chênh nhau 1 chút tùy theo dịch vụ, tiện ích hay S thuê. Do S nhỏ nên giá đưa ra thường khó thương lượng được nên cũng báo với chị ấy là tôi đã thương lượng giá nhưng họ nói giá k giảm, họ chỉ cho tiền điện sử dụng điều hòa được thôi. Thế nhưng, sau đó được em bên quản lý tòa nhà nói lại "em rất muốn hợp tác cùng với bên chị, nhưng thật là khó vì chị ấy mail sang nói là - tôi nghe nói rằng, giá thuê nhà là 19$ đã bao gồm thuế (giá họ đưa ra là 23$ chưa thuế), em ko hiểu được chị ấy lấy thông tin này từ đâu ra". Nghe xong, nó cũng bất ngờ và k hiểu cách thương lượng của chị ấy như thế nào? Có lợi gì khi dùng cách nói đó? Hay là muốn thử xem nó có nói thật không? (mức giá chung thì Sếp đã nắm được khi đi xem cùng nó, có những lúc cả 2 còn tình cờ đi vào những tòa nhà để hỏi giá - hầu như các mức giá đều là 25$~30$). Với cách nói ngây thơ như thế lại khiến cho bên tòa nhà có thể nghĩ rằng nó đã truyền đạt sai thông tin; hoặc muốn thương lượng bằng cách tỏ ra ngây thơ chưa biết gì, chưa nhìn thấy giá đã được đưa ra trong bản nháp hợp đồng. Cho đến tận bây giờ, vẫn k thể hiểu cách thương lượng giá cả của chị ấy????

Sau đó, may mắn thuê được diện tích hợp lý với giá cũng hợp lý nhất nhưng cũng đôi lúc khó chịu với cách làm việc của bên quản lý tòa nhà. Lâu sau, có 1 bác Nhật đến làm việc chính thức ở công ty, bác cứ hỏi đi hỏi lại nó 1 câu "sao công ty không thuê văn phòng gần hồ Gươm í?". Lần đầu tiên hỏi nó chỉ cười, lần sau nó hỏi lại bác "sao bác lại nghĩ nên thuê khu đó hơn?". Bác trả lời rằng "khu đó trung tâm mà, công ty lúc trước của bác ở đó mà". Nó bảo bác "Chỉ đơn giản là vì thế thôi ạ. Bác biết giá thuê khu đó như nào ko, và giá hiện tại đang thuê là bao nhiêu không. Nó giống như việc hỏi bác là sao ko thuê chỗ ở trên đó mà lại thuê ở Thụy Khuê í. Hơn nữa xét về lĩnh vực kinh doanh thì nơi hiện tại rất hợp lý đó ạ". Không hiểu sao bác lại cứ lặp đi lặp lại 1 câu hỏi như thế bởi nghĩ đơn giản thôi đã có thể hiểu giá cả khác nhau. Vậy thực ra bác mong nhận được câu trả lời như thế nào????

Trước khi chính thức thành lập công ty ở Việt Nam, công ty có đặt văn phòng ảo ở 1 công ty khác. Sau này Sếp có dẫn qua công ty đó chào và giới thiệu đó là nơi công ty trước đây đặt văn phòng ảo với giá ~/ tháng - 1 mức giá gấp 3 lần giá đặt văn phòng ảo mà nó biết. Sau đó ít lâu, lại được nghe kể về ông chủ ng Nhật của 1 quán ăn Nhật cũng "tranh thủ" lòng tin của đại diện 1 đoàn người Nhật nhận đặt tour hộ cho họ với mức giá khá chát. Thi thoảng nó đọc được các bài viết về người Việt lừa nhau ở Nhật, thực ra thì nước nào họ cũng lừa nhau Có lẽ chủ yếu xuất phát từ việc người bị lừa thiếu thông tin và đặt lòng tin nhầm chỗ.
 
Sửa lần cuối:

kamikaze

Administrator
Tất cả các trường hợp:

Nhật lừa Nhật.
Nhật lừa Việt.
Việt lừa Việt.
Việt lừa Nhật.

Đều có hết. Tuy nhiên cũng nên phân biệt khái niệm lừa (đảo) với khôn khéo trong buôn bán để kiếm chênh lệch.
Những trường hợp bị chém giá cao hơn những nơi khác có lẽ dùng từ "lừa" thì chưa chính xác. Bởi vì sao? Trên thương trường trừ những món hàng bị/ được pháp luật quy định giá bán tối thiểu và tối đa ra thì còn nữa là tự do. Nghĩa là "Thuận mua, vừa bán". Do đó, giả sử anh A mua một que tăm 1 đồng. Và anh B cũng mua que tăm đó 1 tỷ đồng trên tinh thần tự nguyện ( không bị ai ép buộc bắt phải mua) thì cũng không thể nói anh B bị lừa. Lý do đơn giản vì anh tự nguyện mua rồi.

Những trường hợp bị chặt chém chẳng qua tại vì người mua không thèm tìm hiểu thông tin hay đặt lòng tin sai chỗ. Vậy có lên xem tiền họ trả là học phí để học lấy kinh nghiệm chăng?

Cách xử sự của chị kia theo chibi nói thì có lẽ chị ấy là kiểu người không bình thường (rất tiếc là ở Nhật kiểu này cũng khá nhiều).
 

Chibi14

Member
Hihi, thực ra bản thân em rất ít khi dùng từ "lừa" này mà thay vào đó dùng từ chặt chém. Nhưng em nghĩ các trường hợp này sử dụng "lừa" cũng ko hẳn là sai.

Trong từ điển tiếng Việt thì “Lừa” là động từ, có nghĩa là “cố tình làm cho người ta mắc sai lầm hoặc có ảo tưởng để nghe theo mình, có lợi cho mình và hại cho họ”. (Từ điển Tiếng Việt, NXB Khoa học xã hội, Hà Nội 1977, trang 492, cột 1, mục 13 từ trên xuống). Nếu như họ nói rõ là giá thị trường là như này, giá của chúng tôi cao hơn vì có thêm các điều kiện thời gian, điều kiện đảm bảo..... và khách hàng chấp thuận thì khách hàng cảm thấy biết ơn vì sự rõ ràng của họ, mua và sử dụng dịch vụ với giá cao mà cảm thấy thỏa đáng, kết quả là làm việc được với nhau lâu dài. Ví dụ như việc thuê tour du lịch của bác Nhật thì dịch vụ không hề khác, phần chênh lệch được đút vào túi của bác Nhật quản lý cửa hàng và họ phát hiện ra khi check lại giá cả với bên du lịch. Nếu họ xác định kiếm phần chênh lệch đó thì có thể mua tour đó và bổ sung là tiện ích khác để nâng cao chất lương, cung cấp với giá cao hơn hẳn thì khách hàng vẫn thoải mái. Nhưng họ lại nói là họ giới thiệu giúp, miễn phí mà lại ko phải là miễn phí.

Cách xử sự như chị người Nhật, ở Việt Nam em còn thấy hiếm gặp, mà ở Nhật lại khá nhiều ạ. Nếu muốn thương lượng thì nói luôn là có thể giảm giá xuống cho chúng tôi ... được không? Đằng này lại nói "tôi nghe nói là ....", ko hiểu là nghe từ đâu nữa. Chính vì là người Nhật luôn có ẩn í đằng sau câu nói nên nghe xong em ko hiểu í chị ấy là gì nữa. Chắc chắn là ko bao giờ thương lượng được thành công với câu nói kiểu như này.
 
Sửa lần cuối:

kamikaze

Administrator
Kiểu của chị người Nhật kia là một loại "trứng khôn hơn vịt". Kiểu chị ấy muốn chứng minh cho phía Việt Nam biết rằng "chị ấy cũng biết thông tin đấy. Đừng có mà chặt chém". Nhưng thực tế thì chị ấy chẳng biết gì cả. Với kiểu người này họ lại có suy nghĩ nhìn từ trên xuống (lúc nào cũng nghĩ mình là Nhật nên phải hơn Việt Nam v.v..) vì thế không thể làm việc được với họ đâu.

Về định nghĩa "lừa" nếu mang nghĩa từ điển ra như trên kia thì có lẽ rất nhiều lĩnh vực kinh doanh rất nhiều người (cả Nhật và Việt) đang lừa và bị lừa. Và cũng ít và rất ít trường hợp làm ăn đường đường chính chính như @chibi nêu ra "Nếu họ xác định kiếm phần chênh lệch đó thì có thể mua tour đó và bổ sung là tiện ích khác để nâng cao chất lương".
 

Chibi14

Member
A, giờ thì em đã hiểu cách cư xử của chị người Nhật này. Cảm ơn anh nhiều nhiều nhé.

Em có khá là nhiều thắc mắc, thực ra có thể đơn giản để hiểu nhưng đôi khi hình như là tâm trí của em bị đám mây che lấp nên ko nhìn xa được. Rất mong nhận được chia sẻ của anh!.
 

Chibi14

Member
Câu chuyện ngày hôm nay: đang ở nhà thì nhận được điện thoại của bạn nhờ chút việc, đi gặp 2 bác Nhật. Hỏi bác là sang Việt Nam công tác hay du lịch, bác nói kết hợp cả 2; và hôm trước vừa phỏng vấn mấy bạn đi tu nghiệp sinh. Bác chia sẻ thêm, bác thấy LẠ là: khi hỏi lí do đi Nhật là gì thì mọi người thường nói là vì thích Nhật, vì muốn tìm hiểu thêm về văn hóa phong tục Nhật hay để nâng cao khả năng tiếng Nhật. Ko có lí do nào liên quan đến tiền và khi đó bác hỏi lại là ko phải vì lí do muốn kiếm tiền sao thì mọi người đều trả lời: điều đó là đương nhiên. Bác nói: vậy thì hãy nêu lí do đầu tiên là kiếm tiền, bởi có tiền thì mới sống được ko thì chết đói. Và khi thể hiện lí do đó ra thì sẽ dễ thuyết phục người Nhật hơn những lí do kia bởi khi bạn nghĩ bạn cần phải kiếm tiền thì bạn sẽ làm việc chăm chỉ hơn. Và công ty của họ cũng ko phải là trường học, ko phải các bạn đi với tư cách là du học sinh nên những lí do kia là không phù hợp.

Ngẫm nghĩ bản thân muốn đi Nhật lại là vì những lí do kia cơ, chậc chậc...
 

kamikaze

Administrator
A, giờ thì em đã hiểu cách cư xử của chị người Nhật này. Cảm ơn anh nhiều nhiều nhé.

Em có khá là nhiều thắc mắc, thực ra có thể đơn giản để hiểu nhưng đôi khi hình như là tâm trí của em bị đám mây che lấp nên ko nhìn xa được. Rất mong nhận được chia sẻ của anh!.

Xin kể 1 trường hợp tương tự:
Cách đây mấy tháng có công ty muốn hợp tác đưa người Việt qua lao động. Và sau đó đã tiến hành làm thử với họ.Công ty này có 1 anh nhân viên cũng kiểu người như chị mà @chibi nêu ra trên kia. Anh ta luôn tỏ ra sốt sắng, năng động v.v... Nhưng cách làm thì tỏ ra rất hời hợt thiếu kiến thức.

Đưa cho anh vài bộ hồ sơ. Anh đọc xong rồi hỏi đại khái:

1/Trường Đại học A như thế nào?
2/Trong bảng điểm có môn X,Y,Z nhưng môn này là môn gì?
4/Chứng chỉ ... là gì?

Khốn nỗi là tất cả những thứ này chỉ cần tìm trên google là có hết.

Anh này tỷ mỷ lăn tăn như thế nhưng nhiệm vụ của anh ta là đi tìm các công ty cần tuyển người Việt thì anh lại không làm tốt. Bởi lẽ những thông tin anh đưa về lúc thì sai, khi khác thì lại bị thay đổi liên tục.

Tất nhiên là khi bị thắc mắc như thế buộc mình phải trả lời là nếu anh muốn làm về Việt Nam thì anh nên tìm hiểu kỹ và hãy quan tâm còn cứ hời hợt chỉ biết hỏi và hỏi như thế thì không ổn. Sau vài lần hứa hẹn chứng nào vẫn tật đó.

Khổ nỗi một đặc điểm nữa của kiểu người này là luôn đổ lỗi cho người khác còn không bao giờ nhận lỗi về mình cả..

Sau một thời gian thì đã buộc phải chấm dứt hợp đồng với công ty của anh này rồi.
 

kamikaze

Administrator
Câu chuyện ngày hôm nay: đang ở nhà thì nhận được điện thoại của bạn nhờ chút việc, đi gặp 2 bác Nhật. Hỏi bác là sang Việt Nam công tác hay du lịch, bác nói kết hợp cả 2; và hôm trước vừa phỏng vấn mấy bạn đi tu nghiệp sinh. Bác chia sẻ thêm, bác thấy LẠ là: khi hỏi lí do đi Nhật là gì thì mọi người thường nói là vì thích Nhật, vì muốn tìm hiểu thêm về văn hóa phong tục Nhật hay để nâng cao khả năng tiếng Nhật. Ko có lí do nào liên quan đến tiền và khi đó bác hỏi lại là ko phải vì lí do muốn kiếm tiền sao thì mọi người đều trả lời: điều đó là đương nhiên. Bác nói: vậy thì hãy nêu lí do đầu tiên là kiếm tiền, bởi có tiền thì mới sống được ko thì chết đói. Và khi thể hiện lí do đó ra thì sẽ dễ thuyết phục người Nhật hơn những lí do kia bởi khi bạn nghĩ bạn cần phải kiếm tiền thì bạn sẽ làm việc chăm chỉ hơn. Và công ty của họ cũng ko phải là trường học, ko phải các bạn đi với tư cách là du học sinh nên những lí do kia là không phù hợp.

Ngẫm nghĩ bản thân muốn đi Nhật lại là vì những lí do kia cơ, chậc chậc...

Đi Nhật vì yêu văn hóa, vì muốn tìm hiểu v.v.. là câu cửa miệng của các bạn tham gia phỏng vấn rồi.
Hồi trước có vài lần mình hỏi luôn " thế không cần tiền thì qua công ty nuôi miễn phí rồi học văn hóa có chịu không?" thì các bạn ấy nói "thế thì khó quá"...


Nếu đi Nhật chỉ muốn học hỏi đúng nghĩa thì khi qua đây sẽ nhẹ nhõm dù lương có thấp, điều kiện làm việc có vất vả. Nhưng hiếm có ai như thế!
 

Chibi14

Member
Em nghĩ lí do đi Nhât phần lớn của mọi người là kiếm tiền, nhưng k hẳn là ai cũng thế. Song mọi người lại ko nói lí do này ra bởi vì ko ít người đam mê kiếm tiền mà ko làm việc nghiêm túc với công việc hiện tại của họ, bỏ trốn ra ngoài.. nên cũng có thể vì thế mà nhà tuyển dụng sẽ nghĩ k tốt. Hơn nữa, lí do kiếm tiền thì không đúng với bản chất của tu nghiệp sinh, thực tập sinh.

Nếu anh hỏi em câu hỏi kia, em trả lời đồng ý liền đó :)
 

kamikaze

Administrator
Có chút hiểu lầm ở đây.
Thực chất ra khi nói rõ ra rằng mục đích qua Nhật là kiếm tiền thì công ty sẽ yên tâm hơn.
Thứ nhất bởi lẽ câu trả lời đã thể hiện tính thật thà của ứng viên.
Nhiều công ty Nhật họ cũng thừ biết (đa số) người Việt qua Nhật mục đích kiếm tiền và họ cũng quan niệm làm việc là để kiếm tiền. Vì vậy nên khi nhận một người có mục đích rõ ràng như thế này họ sẽ yên tâm.

Ngoài ra, người phỏng vấn là công ty/ nghiệp đoàn. Họ cũng thừa biết về bản chất của chương trình Thực tập sinh (chứ không phải jitco hay Bộ Tư pháp Nhật là bên giám sát Thực tập sinh) nên có nói toạc ra là đi kiếm tiền (thay vì nói là đi học kỹ thuật) cũng không sao cả.

Chibi nói thật hay đùa đó ?
 

Chibi14

Member
Hihi, chắc em phải tìm hiểu thêm vấn đề này.

Em nói thật đó, nhưng có giới hạn về thời gian:)
 

kamikaze

Administrator
Nhắc đến chuyện này lại nhớ lại kiểu người Nhật giương cờ "Vì tình hữu nghị Việt-Nhật", "Vì yêu Việt Nam" v.v... Nhưng thực chất làm ăn chẳng ra gì và chính công ty của những người này lại tìm mọi cách để vắt kiệt sức lao động của người Việt nhưng lại luôn hô hào "hy sinh hiện tại để vì một tương lai tươi sáng". Kiểu người này cũng nên tránh xa ra.
 

Chibi14

Member
Không biết là có duyên sang làm việc Nhật hay không. Nhưng ko hiểu sao dạo này Nhật cứ dần dần xa vời trong suy nghĩ của nó, có nhiều cảm xúc cản trở nó vì liên tục gặp những người Nhật không bình thường và sợ môi trường làm việc quá lanh lùng, gặp nhau trong phòng làm việc bé nhỏ mà cả ngày có khi chả nói vs nhau được chục câu.

Mặc dù đã được bạn thông báo trước "Ko phải là nói xấu Sếp, nhưng Mr Nhật k bình thường lắm. Soi mói từng li từng tí và rất kibo. Mặc dù ở Vn đã 8 năm rồi nhưng ko bao giờ ăn đồ Vn, lúc nào cũng phải món ăn Nhật - cái gì Nhật cũng nhất. Thế nhưng khi đi ăn liên hoan công ty thì nhất định ăn món ăn Việt, ngồi gẩy gẩy vài cái rồi kêu là sao chúng mày ăn nhiều thế (có mấy triệu thôi mà cũng chả phải Mr ấy chi tiền ra trả, tiền của tập đoàn, của công ty chi mà kibo thế, sau lần đó nhân viên tự bỏ mấy trăm đi ăn cho thoải con gà mái). Hàng năm cũng k có du lịch công ty (có lần đá qua là có nên đi du lịch cả HCM lẫn HN ko, rồi sau đó cứ giả vờ quên thôi - nhân viên cũng chả cần" - đây là câu chuyện về Mr Sếp tổng nó mới gặp thôi, chưa tiếp xúc nhiều. Còn Mr Nhật (kém nó 1 tuổi) ở bộ phận sale, tư vấn kỹ thuật thì nó được chứng kiến trực tiếp: quát mắng nhân viên ầm ầm, mắng cả khách hàng khi khách claim hàng ko đúng chủng loại order nên ko dùng được thì nói là "tao đã giải thích bao lần rồi, hàng lần này giống hàng order đợt trước. Chúng mày k mua nữa thì tao lấy lại hàng". Sau đó, hắn liên lạc nhà cung cấp bên Nhật mới biết là 2 model khác nhau và hắn đã sai. Lúc hắn nói "trời ơi (tiếng Việt), hóa ra là hắn sai" mà nó ko nhịn nổi cười. Chắc hắn cũng ngại với mọi người khi đó lắm, ko biết sau lần đó có giúp hắn bình tĩnh xử lý công việc trong những lần tới ko? Cách mà hắn nói chuyện với nhân viên kỹ sư (hơn tuổi hắn) lúc nào cũng rần rần, với 1 tốc độ mà như là sợ người ko liên quan nghe mất. Người nào k hiểu, nghe hắn nói chuyện bình thường lại tưởng hắn đang cãi nhau - chắc hắn đang muốn ra uy với đối tác, vs khách hàng.

Chính trong hoàn cảnh đó, nó lại càng ngưỡng mộ bạn: dù mr Nhật kia có to tiếng, và dồn sự tức giận sang cả bạn nhưng bạn vẫn nhẹ nhàng với kỹ sư, với khách hàng; thích cách làm việc và xử lý công việc của bạn - cẩn thận, chu đáo. Có vẻ bạn là người đơn giản cảm xúc hơn nó, nên bạn mới có thể gắn bó vs công ty này 8 năm rồi mặc dù môi trường cũng ít nhiều khó chịu, lương k cao, chế độ k tốt lắm. Cũng có thể bạn đã quá quen với cách nghĩ, cách làm việc của Mr Nhật kia nên ko shock như nó. Ko chỉ có bạn mà các nhân viên khác của công ty này cũng gắn bó khá lâu dài, mặc dù lương mọi người cũng k cao. Kỹ sư (có anh cũng đã làm 8 năm ở đây) đi khách hàng triền miên, có khi nửa tháng k về công ty và liên tục làm thêm đến 8,9 giờ tối nhưng sáng hôm sau trước 8 giờ lại có mặt- nể thật đó. Có thể là do kỹ sư công ty này đều đã từng sống và làm việc ở Nhật nên quen rồi, và có cơ hội tiếp xúc với nhiều khách hàng nên hiểu rằng công ty nào cũng có vấn đề cả.

P/s: Không liên quan nhưng nó nhận ra rằng cảm xúc của nó có thể biến đổi từ "ko thích" thành "bình thường" chỉ nhờ cách nói chuyện, giọng điệu giống vs người Nhật quen của nó :)
 
Sửa lần cuối:

kamikaze

Administrator
P/s: Không liên quan nhưng nó nhận ra rằng cảm xúc của nó có thể biến đổi từ "ko thích" thành "bình thường" chỉ nhờ cách nói chuyện, giọng điệu giống vs người Nhật quen của nó :)

Bình thường => đồng tình => cũng chẳng mấy hồi.

Đang bị cảm hoá đó!
 

Chibi14

Member
Bình thường => đồng tình => cũng chẳng mấy hồi.

Đang bị cảm hoá đó!

Hehe, em luôn có ý kiến riêng của em nên ko phải lúc nào cũng đồng tình đâu:).

Dù sao bình thường còn hơn là k thích, sẽ dễ khó chịu.
 

le tan tai

New Member
Đi Nhật vì yêu văn hóa, vì muốn tìm hiểu v.v.. là câu cửa miệng của các bạn tham gia phỏng vấn rồi.
Hồi trước có vài lần mình hỏi luôn " thế không cần tiền thì qua công ty nuôi miễn phí rồi học văn hóa có chịu không?" thì các bạn ấy nói "thế thì khó quá"...


Nếu đi Nhật chỉ muốn học hỏi đúng nghĩa thì khi qua đây sẽ nhẹ nhõm dù lương có thấp, điều kiện làm việc có vất vả. Nhưng hiếm có ai như thế!
Thi trong luc phong van nen tra loi ca 2 luon, vua hoc hoi va lien tien
 

Chibi14

Member
K liên quan lắm nhưng post vô đây lun

Golden week năm nay là dịp các bạn nó ở Nhật trở về nước tổ chức đám cưới sau gần chục năm sinh sống ở Nhật: 1 đám cưới Việt - Mỹ và 1 đám cưới Việt - Trung. Lâu rồi lại có cơ hội tham dự đám cưới quốc tế:).

Sau đám cưới nó và bạn hẹn hò, bạn kể thời gian đầu bạn sang Nhật học thạc sĩ là những ngày nước mắt không ngừng tuôn rơi mỗi ngày. Nghe xong khá bất ngờ vì bạn là đứa có năng lực, thành tích học tập tốt và khá mạnh mẽ, luôn luôn nỗ lực để hướng tới mục tiêu. Chưa bao giờ nhìn thấy giọt nước mắt của bạn và chưa bao giờ nhìn thấy bạn nản chí; chỉ được nhìn thấy và nghe thấy kết quả mà bạn đạt được - sự đánh giá cao của nó và những người bạn khác (có cả người Nhật) dành cho bạn. Nơi bạn học và làm việc ở Nhật đều là những nơi mà đến cả người Nhật cũng còn ước mơ, nhưng bạn nói Nhật khác Việt Nam - để thăng tiến ở 1 vị trí nào đó cần rất nhiều thời gian, ko thể vội vàng được. Có khi mất 3 năm chỉ để học 1 công việc mà ở Việt Nam cho rằng là đơn giản, và có khi 10 năm nữa bạn cũng vẫn chỉ ở vị trí của hiện tại mà thôi. Nghe bạn nói về thời kỳ khó khăn, về những đặc điểm tốt và không tốt của nước Nhật và người Nhật chợt nhớ đến lần sang Nhật cũng bất ngờ khi nghe một người bạn chung của 2 đứa cùng lớp Đh nói về những ngày tháng tự kỷ khi học thạc sĩ, ko nói chuyện với bất kỳ ai cả ở VN lẫn Nhật - những ngày tháng chả hiểu sao mình lại đến Nhật và tồn tại như thế. Dù cuộc sống chả hề đơn giản, có thể sẽ có những khó khăn như các bạn đã trải qua nhưng từ trước đến giờ mỗi lần gặp nó các bạn đều khuyến khích nó đi Nhật sống và trải nghiệm - có lẽ là hợp với nó. Liệu có hợp thật ko?

Hôm qua lại tụ tập với đám bạn cấp 3 chào mừng vợ chồng mới cưới và cũng là buổi tiệc chia tay sớm. Nói chuyện với vợ bạn - em người Trung Quốc sang Nhật học và làm việc đã 10 năm, tiếng Nhật cũng như người Nhật và đã quen với cuộc sống ở Nhật rồi. Em làm cho 1 công ty về Logictics, công việc cũng khá đơn giản đó là nhận điện thoại từ khách hàng, bố trí nhân công và phương tiện nhưng lại rất cuồng quay. Thứ 2,3,4 thì bình thường nhưng đến thứ 5, thứ 6 là năng lượng bị cạn kiệt, trở nên mệt mỏi và khó chịu - như biến thành 1 con người khác, tuần nào cũng như tuần nào. Và em đã nghỉ việc sau hơn 3 năm làm việc, để đi tìm 1 cơ hội làm việc mới nhẹ nhàng hơn. Nhìn thấy lớp nó có mặt ở điểm hẹn từ 6h, 6h30 chiều rồi cùng nhau ăn uống cười đùa với nhau - em thấy cuộc sống thật là dễ chịu.

Ah, về cơ bản thì anh người Mỹ và em người Trung í ăn uống rất tự nhiên; k e dè như vợ/chồng của bạn - mặc dù đã gặp nhau nhiều lần, coi như là thành viên của lớp nhưng vẫn khá tốn sức để mời ăn:).
 
Sửa lần cuối:

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top