Nhật ký biểu tình ngày Chủ Nhật 16/12/2007
Sáng 8h20 bật dậy, chết rồi không khéo sẽ trễ đây. Mình đi biểu tình bằng gì nhỉ ? Đi xe ôm cho chắc ăn. Nhưng mà không biết tình hình thế nào ? (dự đoán là sẽ rất căng thẳng vì lần này công an đã biết trước rồi. Nhưng hình như hôm nay người ta bảo là đi tuần hành, có Đoàn Thanh Niên dẫn đầu nữa.) Thôi thì làm một vòng xem sao cái đã.
Thay đồ có lá cờ Việt Nam mà mua bữa trước. Không hiểu sao hôm nay mặc áo đỏ hình lá Việt Nam mà trong bụng cũng hơi lo lo. Nhưng kệ, đã hứa thì nhất định phải giữ lời, mình có phạm pháp gì đâu. Alo cho 2 thằng bạn, bảo có đi không ? cả 2 thằng đều từ chối. Thằng còn bảo bạn em có người nhà trong Tổng Lãnh sự Trung Quốc nói vụ này Trung Quốc và Việt Nam thỏa thuận lâu rồi, giờ mới công bố thôi. Nhà nước còn không phản ứng mình làm gì hả anh ? Trời, nói như em vậy. Nhà nước không làm nên mình làm. Lên đường.
Ra đến hiện trường gần Lãnh Sự Quán Trung Quốc, không khí yên ắng lạ thường. Nhưng điều cảm nhận được là hầu như thành phố đã huy động toàn bộ các lực lượng (xin lưu ý là không phải là tổng lực mà là toàn lực, tức là có sự góp mặt của đủ tất cả các thành phần từ công an giao thông, công an trật tự, trật tự đô thị, dân phòng, kiểm soát quân sự, cảnh sát chìm, công an phường, dân quân tự vệ…). Tất cả đều nhìn mình với con mắt “căm phẫn” mà mình thì cười với họ họ cũng không cười lại. “ Hôm nay vất vả nhỉ ?” . Buông lời chọc vài anh cảnh sát. Họ nhìn lại với vẻ mặt ngạc nhiên (sao mày dám chọc tao. Tuy nhiên hình như đã có sự huấn thị trước nên họ không dám làm gì cả)
Nhìn qua phía công viên đối diện Diamond Plaza, đám đông khoảng 50 người bị cô lập. Thôi thì ta chạy vòng vòng chạy từ từ. Lượn lờ mấy vòng sát Lãnh Sự. Mấy em cảnh sát thấy thì nhìn trừng trừng. Bực, “nhìn cái gì ?” quyenjp la..họ không trả lời. Chạy thêm mấy vòng đến khoảng 9h thì bụng đói. Chạy về nhà. Mua bánh mì ngồi gặm. Thấy tình hình hôm nay không khả quan rồi. Công an triển khai rất chặt, (chắc là anh Trung Quốc nhắc nhở quá, không làm là không xong với anh. Không biết có bonus không ?)
Ngồi nghỉ một tí, chợt nghĩ chắc hôm nay biểu tình trễ, dân Việt Nam mình nổi tiếng là giờ dây thun. Mình không ra thì không biết được tình hình thế nào ? Lại chạy ra, lần này kiếm chỗ đậu xe và đi bộ vào ? Công an và các lực lượng trật tự bắt đầu bao vây cô lập. Đòi giải tán. Mình thấy rõ anh cảnh sát khu vực nhà mình, rồi anh phường đội trưởng. À thêm thằng bạn chí cốt vốn là dân cảnh sát phản gián chính hiệu. Lại khều lưng nó. Nó giật mình bảo : mày mà cũng ra đây nữa à ! (hihi, vì nó biết nhà mình là dân gộc, ông già làm trong Bộ Nội Vụ). Hihi, tao có làm gì sai đâu ? tao đi biểu tình chống Trung Quốc. Thôi mày ơi, về đi. Không về, có gì đâu mà về ?!
Công an tiếp tục chia đoàn biểu tình ra từng nhóm nhỏ. Mình lại đi theo những nhóm có tiếng hát, tiếng la Hoàng Sa, Trường Sa. Rồi đoàn người 4-7 người hát, bỗng một anh mặc áo đả đảo Trung Quốc đứng bên hông của Diamond cũng hô vang. Một ông mặt đồ trắng bụng phệ chạy ra và đè anh này xuống, lúc này ông hất trúng người quyenjp. Lên máu. Vừa la làng, vừa tính xông vào đạp cho lão một cái thì mọi người xung quanh can ra. Bực mình, la lớn. Sao ông kia dám sử dụng bạo lực ? ổng muốn chơi bạo lực không ? đám người mặt thường phục nhưng có lẽ là mật vụ chạy lại can, thôi đừng nóng, bình tĩnh. Bình tĩnh gì ? Rồi một bà sồn sồn, chạy ra bảo : thôi trưa rồi các con về đi, hỏi bà là ai bà bảo là đại diện. Vậy bà ủng hộ ai ? thì cô ra đây ủng hộ các con. Mà các con về đi, trưa rồi ? Ủa, cô ủng hộ các con vậy cô dám kêu to : đả đảo Trung Quốc không ? bà im thin thít. Lại thằng mặt thường phục lên tiếng, bạn nói vậy là không được ? hihi, gì mà không được ? người ta cướp nước cướp nhà mình.
Nấn ná một tí, mọi người hầu như đã bị phân tán, sắp giải tán. Quyenjp cũng thong thả đi về.
Kết luận : vì không có tham gia ngày 9/12 nên không thể so sánh nhưng rõ ràng là ngày 16/12 tuy có diễn ra nhưng đã bị khống chế và cô lập hoàn toàn. Lúc đầu cảnh sát còn cho xe cộ lưu thông nhưng sau đó thì toàn bộ khu vực bị phong tỏa trên diện rộng từ ngã tư Pasteur- Lý Tự Trọng, Ngã Tư Hai Bà Trưng-Nguyễn Thị Minh Khai, Hai Bà Trưng- Lê Duẩn và các con đường dẫn đến khu vực gần nhà văn hóa thanh niên và Lãnh sự quán Trung Quốc bị cô lập hoàng toàn trong vòng vây. Tuy nhiên cũng có thể thấy được sự dũng cảm của các bạn sinh viên, những người tham gia biểu tình. Quyenjp thấy có bà cụ ông cụ cỡ 6-70 tuổi mà vẫn mặc áo đỏ tham gia. Thực là tấm long người đối với quê hương bao la quá.Cũng những tấm long đó mà nước ta mới thống nhất độc lập. Càng cay đắng khi nghĩ đến chuyện ông Phó Chủ Tịch xạo với thanh niên, họ hoàn toàn tự phát, không ai lãnh đạo cả. Nhưng nếu có chắc cũng vào khám rồi.
Phải nói là bất lực, nhà nước cũng bất lực, không thể cấm cản người dân biểu tình nhưng cũng không dám mạnh tay hơn vì e sợ sẽ thành một chảo lửa (có lửa nào mạnh bằng ngọn lửa của long yêu nước đâu ?!)
Những người biểu tình cũng bất lực, họ không hiểu nổi tại sao ? Chứng tỏ là áp lực của Trung Quốc lên Đảng và nhà nước rất lớn. Nghĩ mà thấy nao long, không một tờ báo, tivi…nào dám đề cập, lên tiếng kẻ cả các trang web trong nước.
Dự đoán : sẽ còn tiếp tục các cuộc biểu tình phản kháng. Riêng quyenjp thì tham gia hay không không quan trọng, mỗi Chủ Nhật sẽ mặc áo đỏ in hình Trường Sa, Hoàng Sa chạy khắp thành phố. Làm sao để đừng ai quên một giờ một phút nào về Hoàng Sa, Trường Sa. Thì cho dù hôm nay Trung Quốc có thể lấy được nó, nhưng chắc chắn sẽ có một ngày song liền song, núi liền núi. Hoàng Sa, Trường Sa sẽ được về với đất mẹ thân yêu. Miễn là chúng ta đừng bao giờ quên nỗi nhục này và ý thức được đâu là chân lý.
“Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời”
(quyenjp mặc áo đỏ đi xe Click nè ! hihi, đẹp trai không cả nhà ?)
http://blog.360.yahoo.com/blog-QioO_DQwda43rYfhk3mrGf81wrxd3z4-?cq=1&p=3105