1. Nhật Bản – xã hội yêu sự đồng nhất đến mức… sợ khác biệt
Nhật Bản nổi tiếng về kỷ luật và tinh thần tập thể, nhưng cũng chính vì vậy mà trường học trở thành nơi đồng nhất hóa mạnh nhất trong xã hội.Ở nhiều quốc gia, trường học là nơi trẻ được thể hiện bản thân.
Ở Nhật, ngược lại:
trường học được thiết kế để đảm bảo mọi đứa trẻ “giống nhau” càng nhiều càng tốt.
Không phải kiến thức hay kỹ năng mà chính “sự đồng nhất” mới là sản phẩm mà hệ thống hướng tới.
2. Những quy định khiến học sinh giống nhau từ tóc, áo đến cả đồ lót
(1) Đồ lót phải màu trắng – sự kiểm soát vượt lằn ranh cá nhân
Nhiều trường yêu cầu:- đồ lót phải màu trắng
- không họa tiết
- một số nơi còn kiểm tra nếu giáo viên nghi ngờ học sinh “không tuân theo”
(2) Hộp bút, tẩy, thước… phải theo “mẫu chung”
- không được dùng hộp bút có hình nhân vật
- không được nhiều chức năng
- không được kim tuyến, không màu sắc nổi bật
Thực tế, học sinh không được thể hiện sở thích nhỏ nhất của mình.
(3) Ô dù cũng phải giống nhau
Nhiều trường quy định:- ô chỉ được màu vàng / xanh / trong suốt
- không họa tiết
- không sử dụng ô kiểu dáng lạ
(4) Tóc phải đen – dù tóc nâu tự nhiên cũng phải… nộp giấy chứng minh
Học sinh có tóc nâu tự nhiên buộc phải:- nộp giấy chứng nhận tóc tự nhiên (地毛証明書)
hoặc - nhuộm đen lại theo yêu cầu trường
Khác biệt tự nhiên cũng phải “đồng nhất hóa”.
(5) Kiểu buộc tóc bị quy định chặt chẽ
- không buộc hai bên
- không dùng dây buộc màu sắc
- không sử dụng kẹp tóc trang trí
- tóc dài phải buộc theo “chuẩn quy định”
(6) Tất, giày, áo khoác, cặp sách – tất cả đều giống nhau
- tất màu trắng
- giày thể dục theo mẫu trường
- cặp randoseru giống nhau suốt 6 năm
- áo khoác mùa đông nhiều trường cũng có quy định
3. Tại sao Nhật lại ám ảnh với sự đồng nhất đến vậy?
Không phải do giáo viên khó tính.Không phải do nhà trường muốn kiểm soát quá mức.
Nguyên nhân sâu xa đến từ cấu trúc xã hội và tâm lý văn hóa:
(1) Văn hóa nhóm (Chủ nghĩa tập thể)
Nhật là xã hội mà sự hài hòa của tập thể được ưu tiên hơn cá nhân.Khác biệt = nguy cơ phá vỡ trật tự.
(2) Tránh xung đột và bắt nạt
Người Nhật tin rằng nếu ai cũng giống nhau,thì sẽ giảm lý do để bị bắt nạt.
Trớ trêu thay:
chính việc ép giống nhau lại khiến những ai “khác tự nhiên” trở thành mục tiêu.
(3) Tâm lý xã hội: “Khác biệt = rủi ro”
Cách nghĩ phổ biến:
Trường học chỉ phản chiếu tâm lý ấy.
4. Mặt trái nguy hiểm: Khi trẻ được dạy rằng “khác biệt là sai”
(1) Bản sắc cá nhân bị mài mòn
Trẻ lớn lên với thông điệp:
- “Đừng nổi bật.”
- “Đừng khác người.”
- “Hòa vào đám đông mới là tốt.”
(2) Bắt nạt nhắm vào những khác biệt nhỏ
Khi mọi người đều giống nhau,
kẻ bị xem là “hơi khác” sẽ lập tức nổi bật và dễ bị tấn công.
Nhiều vụ bắt nạt bắt đầu từ:
- tóc không cùng màu
- đôi tất khác loại
- hộp bút “không đúng tiêu chuẩn”
- hay đơn giản vì học sinh là người nước ngoài
(3) Sáng tạo và tư duy độc lập bị triệt tiêu từ nhỏ
Nếu học sinh không được:- chọn đồ dùng
- chọn kiểu tóc
- chọn màu sắc
- chọn cách thể hiện
- dám đổi mới
- dám nói ý kiến
- dám chọn con đường riêng?
Nhật Bản cần sáng tạo nhưng lại đào tạo trẻ em như “sản phẩm đồng nhất”.
5. Vấn đề không phải là tinh thần tập thể, mà là mức độ cưỡng ép
Tinh thần tập thể là điểm mạnh của Nhật.
Nhưng khi nó đi quá xa, nó biến thành:
- kiểm soát
- loại trừ khác biệt
- đồng nhất hóa con người
mà vì mọi người khác nhau nhưng vẫn hợp tác được.
6. Nhật Bản cần điều chỉnh gì?
- bỏ các quy định vô lý (đồ lót, ô, hộp bút…)
- cho phép đa dạng hóa tự nhiên
- chuyển từ “ngăn khác biệt” sang “chấp nhận khác biệt”
- dạy trẻ về giá trị của sự đa dạng
- khuyến khích thể hiện cá nhân trong phạm vi hợp lý
7. Kết luận
Trường học Nhật Bản hiện đại vẫn mang tư duy của một xã hội công nghiệp cũ:sản xuất con người đồng nhất, ít lỗi, dễ quản lý.
Nhưng thế kỷ 21 không còn cần “đồng nhất”.
Thế giới cần:
- sự đa dạng
- óc sáng tạo
- cá tính
- khả năng tự quyết
- sự linh hoạt của mỗi con người khác nhau
thay vì trở thành bản sao giống nhau của một mẫu hình đã lỗi thời.