fernando14

Bài viết trên hồ sơ Hoạt động mới nhất Các bài viết Giới thiệu

  • Im lặng đêm Hà nội...

    Chỉ còn nỗi im lặng phố khuya không gian dạ hương sâu thẳm... từng tiếng chim đêm khắc khoải vọng về
    láo nháo thế nào đọc không rõ ràng thế là một lần nữa lại Hụt mất rồi :((

    P/s: Không nói nhưng cứ im lặng như thế --- "hết iu" rồi nhỉ, nên tớ sẽ không lượn lờ, bát nháo làm bạn khó chịu đâu... Tớ cũng muốn im lặng, nhưng đôi lúc lại dở hơi, hâm hâm xíu:D
    hehe.... thi thoảng lại phát hiện ra điều thú vị ...

    được chiêm ngưỡng dung nhan rồi nha ... đẹp trai:D

    èo, sau ngày lụi cụi hôm qua thì dường như cái lưng đau hơn 1 tháng có vẻ đã thuyên giảm

    hi vọng, hi vọng, hi vọng nhiều
    Vậy là mọi chuyện đến giờ có thể nói là thành công, cũng có những lúc tưởng chừng gặp khó khăn.. nhưng rồi kết quả lại không ngờ. Có lẽ với bạn "như là giấc mơ"... tớ hiểu tình hình mà tớ cũng ko ngờ dễ dàng đến thế... kết hợp nhiều yếu tố tình cờ.... Là một chữ "duyên" nhỉ?

    Qua những ngày bận rộn... lại đến ngày cảm thấy vô định, mặc dù có nhiều việc muốn làm: muốn viết vài mail, đọc vài thứ, ... nhưng không tập trung làm gì được. Cái lạnh ùa về, một cảm giác chơi vơi... bỗng giật mình "I can't believe I'm standing here" ... thấy sợ, thấy cần... thấy thèm được nhìn thấy nụ cười của bố ... và ước được trở về ngày xưa...

    Chênh vênh, chơi vơi, chống chếnh...

    Uh, thôi nhé...
    Hãy cố gắng cho tháng 12 này đi nào...
    Đừng để thời gian trôi qua vô nghĩa nữa
    hãy học cách yêu thương thì sẽ có đam mê.
    hãy học cách lạnh lùng nữa nhé.
    Chúc cho ai đó hạnh phúc nhé.

    Không biết như nào, nhưng cảm nhận được là ấy ghét tớ rồi.

    Tớ thực sự không thấy thoải mái với cái người bên dưới tẹo nào.

    Nên tớ đã thành một con người khác.

    Muốn nói với bạn một điều gì đó, nhưng có lẽ cũng trở nên rất khó rồi.
    Tự nhiên ngẫm, nghĩ đến chắc bạn hả hê với thành tích "chém" của bạn lắm í... Có lẽ bạn đang phởn cười vì tớ nín ... haha, thực ra tớ cũng chỉ là 1 trong số rất nhiều nhiều người thôi, nhưng cảm giác thêm một chiến sĩ vẫn hả hê lắm nhỉ.

    Nói chung là cũng đừng có cười hả hê khi mà họ không nói gì. Cái gì cũng có 2 mặt của nó bạn ạ. Trước khi cười hãy ngẫm. có khi có người "bạn không xứng để họ tiếp chuyện", họ lại thấy bạn "tội nghiệp".

    Nhiều lúc bạn cứ như con nhím xù lông, chả biết khi nào là đồng bọn, khi nào là đối thủ... Bạn phán xét tớ, mà tớ nghĩ có lẽ nhà bạn không có gương để soi. Con gái cũng cần dịu dàng nhỉ?

    Tớ thì nhỏ bé lắm, chỉ như hạt cát thôi...
    Ờ, lại láo nháo một tí... Đã lâu lắm rồi chả còn bận tâm đến con người đó, muốn lơ đi chả muốn phán xét gì. Tự nhiên đang làm việc, ý nghĩ ấy lại chợt đến... lại ngẫm ...

    Bản tính của tớ, trong cuộc sống thật còn chả muốn um xùm huống chi là thế giới ảo. Cuộc sống của tớ cũng khá mệt mỏi rồi nên cũng chả muốn đôi co gì nữa đâu.

    Không muốn đôi co, đặc biệt với một người khá là bảo thủ như bạn... nên tớ im, có lúc thấy bạn cũng củ chuôui nhưng tớ cũng chả muốn nói... uh thì cứ cho là bạn là Nhất đi nếu bạn thích, hoặc là bạn thích đôi co, gây sự với người khác để chứng minh mình nhất nhỉ... Điều quan trọng có bao nhiêu người nể bạn, cách làm và câu nói của bạn được bao nhiêu người nể.

    Tớ hả, cũng nể bạn đó... Nể cách sống nguyên tắc, một mình một kiểu của bạn, luôn cho mình là đúng của bạn... Ngưòi không hiểu thì họ ghét bạn (đa phần); người hiểu một chút thì nể kiến thức của bạn, ko nể cách bạn hành xử; người tiếp xúc lâu thì có lẽ hiểu được phần nào. Tớ phục bạn thấy bạn vẫn sống ổn với tính cách đó... cơ mà thỉnh thoảng thấy bạn tâm sự cũng thấy hài hài. Thực ra sống thì vẫn sống được nhưng sống như nào mới là vấn đề, để người ta khâm phục, người ta nhớ, người ta quý mới là vấn đề (ko phải theo cái cách bợ đỡ, nịnh nọt nhá).
    Dạo này quay cuồng với cv, rồi quay cuồng luôn với các mqh
    - 1 người N đẹp trai trẻ hơn rất nhiều so với tuổi, nhiệt tình, tận tâm với công việc - có thể nói là hoàn hảo.
    - 1 người N tốt bụng, chu đáo, ga lăng ... nhưng hơi "cuồng"... Lần này có đc 1 số news thú vị:
    + Qua cuộc gặp trc hiểu 2 cô bé bác quen được bác cho sang Nhật, hỗ trợ tiền mua ktd. Lần này đc biết: bác chỉ định cho cô em đi nhưng gđ nói cho đi 1 mình thì ko an tâm nên muốn cô chị đi cùng. Chỉ là cái cớ để muốn cho cả cô chị đi chứ đi theo đoàn thì lo gì, mà lo thì cho ở nhà đi. Nghe xong thầm nghĩ thế mà ko bảo 2 chị em chưa yên tâm cho cả gia đình đi thì yên tâm hơn.. biết đâu lại được.
    + Nhắc lại anh chàng đẹp trai tưởng nhầm là người V chủ quán Sakura lần trước. Bác cứ gặng hỏi "thích anh chàng đó ah", mãi sau bác nói "nếu mà thích thì xin lỗi nhé. Cha con nhà đó nhiệt tình với cv quá". Té ra là lần trước chăm sóc đoàn của bác kỹ quá, care tất cả mọi chuyện... chặt chém các bác ko thương tiếc vì nghĩ các bác đến Vn lần đầu chưa biết giá cả:))... Đúng là ...
    - 1 nhóm người N làm cho dự án Jica dễ tính, thoải mái trong công việc... song lại chặt chẽ trong chi tiêu cá nhân. Hơi bất ngờ 1 xíu nhưng ngẫm mỗi người 1 tính cách nên cũng chả nói gì. Nhưng ngày nào cũng đc nghe bài ca của mấy người Việt nửa đùa, nửa thật rằng "các bác kibo quá". Mà ngẫm ra các bạn cũng đâu có khác gì "làm dự án lương cao, uống cốc cà phê 20.000 mà cứ kêu đắt mãi" ... Nhìn chung, cũng toàn người tốt.
    - Anh N dễ tính, máu kinh doanh, tốt bụng đi đến đâu cũng thấy đồng cảm và muốn giúp đỡ người khác... cách làm việc hơi vđề. Anh trai người V cũng tốt tính.. nhưng cũng ko tốt. Làm việc mờ ám, lại ko qua được mắt của mình. Ờ, thì thích kiểm tiền kiểu đó cũng đc, thích tạo dựng hình ảnh kiểu đó cũng đc... cơ mà hơi chuối.
    Có lẽ phải đi ngủ đáp ứng nguyện vọng của 1 bạn... lo cho sức khỏe của mình, hehe trong con người của bạn luôn tồn tại 2 khía cạnh đối lập nhau khiến tớ luôn bất ngờ:D
    Ngày hôm nay thì gần như kiệt sức, ko còn chút hứng thú gì nữa... nhưng cũng trụ được đến 8h tối, đã chấm dứt những ngày cuồng quay.

    Mệt mỏi song lại có cảm giác thèm được nói chuyện cùng ai đó...

    Ngủ sớm ... Mệt nên giấc ngủ cũng chập chờn, tỉnh giấc vài lần...

    Nhận được điện thoại của "anh trai", định ko nghe nhưng nhớ ra anh đang gọi từ sân bay. Anh hỏi đã ngủ chưa, chả lẽ lại bảo mệt quá nên ngủ từ sớm rồi thì anh lại áy náy.

    Được nghe thấy giọng cười, cảm nhận được niềm vui... hiểu được rằng lòng anh đã nhẹ nhàng hơn, chuyến về này hành trang ko nặng trĩu nỗi buồn, ko phải áy náy, ko phải băn khoăn.

    Chợt nhớ ra chuyến bay ngày hôm nay có 3 người Nhật thân quen, họ không hề biết nhau... cách làm việc đối lập nhau đó nhỉ. Đúng là nhiều lúc đầu óc mụ mẫm ko thể nghĩ được gì, không thể logic được các vấn đề. Đều biết cả 3 sẽ rời Việt Nam ngày hôm nay nhưng ko nghĩ rằng họ sẽ cùng chuyến bay cho đến khi nói chuyện.

    Gọi điện cho bạn hỏi tình hình, măc dù chiều bạn đã call nhưng kết quả cuộc đàm phán sau đó như nào chưa thấy báo. Ngẫm lại bạn mua lại "công ty" đó rất rất hợp lý... bạn nói có lẽ là "duyên". Tớ nghĩ chắc chắn sẽ duy trì và phát triển được bởi có thể nhìn thấy được tương lai của nó nếu thay đổi cách quản lý, hơn nữa bạn cũng có mối quan hệ rồi.

    Dù sao cảm thấy rất vui vì bạn đã hào hứng với nó, mặc dù bạn cũng đã có 1 công ty khác và các cơ hội đầu tư kinh doanh khác. Và vui hơn nữa là tìm lại được niềm vui cho một con người đầy trách nhiệm, tận tâm với công việc... người mà tớ quý nhất, tôn trọng nhất và cũng quý tớ nhất (hehe)... Cuối cùng là mang lại sự bình an cho cả 1 tập thể... thấy vui, thực sự vui.

    Bạn nói "Có tia sáng, có quyết tâm, có hi vọng nhưng vẫn chưa chắc chắn hẳn. Hãy tiếp tục cầu nguyện cho mọi chuyện thành công nhé" Uh, tớ vẫn tin, rất tin là không có vấn đề gì. Thực sự muốn chúc mừng bạn vì đã tiếp quản nó, chúc mừng bạn có anh trai tớ hỗ trợ.
    Cuồng quay... thực sự thèm đc nghỉ ngơi, cố lên nào.

    Quên sạc dt nhà bạn... liên tục trong tính trạng máy hết pin

    Nhận được vài cú điện thoại gọi lỡ... cùng tin nhắn khẩn của bạn, giật mình

    Quả thật dạo này quay cuồng quá... hầu như rơi vào trạng thái lười suy nghĩ

    Mấy ngày trôi qua... tình cờ hôm qua mới nhớ đến các bạn của tớ... mà quên mất cậu bạn thân iu quý

    Một cơ hội đâu tư khá tốt... tớ cũng muốn lắm nhưng hiện tại ko làm được

    Rất muốn các bạn có thể làm được vụ này... và hôm nay đã có tia sáng

    Có lẽ tất cả nằm trong tầm tay của bạn... sẽ luôn ủng hộ, cung cấp cho bạn tất cả các thông tin cần thiết.

    Nói chuyện với bạn xong mà mải nghiên cứu mấy bản báo cáo doanh thu, chi phí mà quên béng nạp tiền đt

    Vậy là hết được khuyến mại rồi:((

    Luôn ấm áp khi nghĩ về các bạn, những người bạn tốt, thực sự tốt...
    từ khi sang Nhật em càng ngày càng xinh... ước gì được như em ...

    mừng cho ai đó...:)
    Dạo này quay cuồng quá...

    Hôm nay nghe được một tin buồn ... thấy buồn da diết.

    Muốn nói một lời chia sẻ ... mà không biết nói gì

    Thấy mình kém cỏi, vụng về, ngốc nghếch ... Giận

    Rất muốn liên hệ với một người để tìm hướng giải quyết,

    nhưng lại sợ... sợ sẽ ko có phản hồi, sợ sẽ bị ko ưa ...
    mệttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt
    haha, các bác Nhật đi họp vìa kêu mệt gọi "hoa quả dầm" ăn đi...
    các cháu: thế mong bác mệt suốt nhỉ..

    gọi điện confirm seminar ngày mai đc thông báo đồng chí Hùng UTC vắng mặt ... các bác, các cháu cười như được mùa, có lẽ tổ chức ăn mừng vì sự vắng mặt của đồng chí (đồng chí này phản pháo dã man quá làm các bác xanh cả mặt mày)... nhẹ nhàng như mấy bác bên Sở tài chính hay Sở kế hoạch đầu tư, cục đường sắt có hơn ko?

    thích cách làm việc, cách nói chuyện của 1 bạn, 1 em.... cần phải lắng nghe, học hỏi ...
    đọc được bài viết hay, những kinh nghiệm được đúc kết lại:D
    ơi, quý anh Nhật này thế... thích tính cách, cách làm việc của anh ấy... tất cả đều nhẹ nhàng và lặng thầm. Lúc đầu ít nói làm mình thấy sợ sợ...
    hừm .... hừm ..... nói chuyện thì lại thấy chán .... vớ vẩn .... may mắn ah, vui ah, hay buồn nhiều hơn???
    anh Nhật thi thoảng ra hỏi han một câu cho bớt tự kỷ... thấy ấm lòng, thấy gắn bó hơn nhờ có 2 anh chị ở abeam này:)
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top