Thì người VN vẫn có câu "Trong cơn hoạn nạn mới biết lòng người" mà ^^
Hơn 3h hôm đó, tôi được vào trạm, sứ mệnh hoàn thành: Xe đầy xăng, 2 can dầu cũng đầy mặt, hân hoan ra về trong chiến thắng
- Em ơi xong rồi xếp hàng từ sáng đến giờ đấy
Vợ tôi mặt lạnh như tiền
- Ông đi đâu mà bây giờ mới về.........
takeo203 nói:bỗng 1 cô mặc thường phục xấn đến tôi, đưa thẻ hành sự ra yêu cầu tôi cho xem giấy tùy thân, quay lại phía sau đã có 1 anh sồn sồn đứng chặn đường, cái mặt cô vùa xấu vừa mụn nghiêm nét mặt lại:
- Lục trong túi tôi có mấy card Bệnh viện, đưa cho cô và bào: Đây là tên tao, tao có việc bận nên nếu đi đến CS xác nhận cũng ko sao nhưng nếu đúng thì mày phải bồi thường thời gian cho tao vì tao phải về CT ngay bây giờ.
jindo nói:takeo203 nói:bỗng 1 cô mặc thường phục xấn đến tôi, đưa thẻ hành sự ra yêu cầu tôi cho xem giấy tùy thân, quay lại phía sau đã có 1 anh sồn sồn đứng chặn đường, cái mặt cô vùa xấu vừa mụn nghiêm nét mặt lại:
ôi... Đọc bác miêu tả chỗ này con buồn cười quá =)).. ôi.. " cái mặt cô vừa xấu vừa mụn.. " há há =))
-Tôi đã từng thấy 1 anh Nhật từ ô tô bước xuống, anh thông dịch vn vội vàng mở cứa xe tại VN mà cái anh Nhật này cũng chẳng phải là nhân vật quan trọng gì
- Một ông VN đón tôi lần đầu đến chơi, đầu cúi xuống giơ cả 2 tay ra bắt miệng lắp bắp chẳng biết nói gì, sau được g thiệu tôi ko phải Nhật bổn, ông ta thay đổi hẳn thái độ.
Cũng vì những điển này, người VN thường vọng ngoại, cái gì hàng ngoại cũng nhất, người nước ngoài là nhất ,cái nhận thức này đã thấm sâu trong máu người vn từ thời pháp thuộc,
Bác nói vậy là "tự loại mình ra khỏi tập thể" đấy nhé :angry_002: "Phạt" bác một ly!Kinh nghiệm ko phải tự mà có, trong trang WEB này, người trụ cột là Admin, anh cũng trải qua nhiều khó khăn để có hôm nay, tự tay mình làm ra trang WEB ko quản tốn kém về tiền bạc, công sức mục đích để các bạn tụ tập nhau lại học cái tốt và loại cái xấu, để ngày về lại QH xây nên 1 xã hội ko ỷ lại,ko hào nhoáng bên ngoài, ko ích kỷ, ko tự kiêu mà đầy tình người. Hoài bão anh,trợ giúp của các bạn sẽ là những viên đá dính lại nhau ko như tôi viên đá cô đơn rong rêu chờ ngày tàn lụi