Bà con phát biểu nhiều câu nghe cứng quá nhỉ

Cả min và mod còn rất trẻ mà nói như thế này nữa. Kiểu phát biểu này mình cũng đọc/nghe trực tiếp được kha khá rồi, lạm bàn vài dòng đơn sơ thôi. Không dành cho những người không xem VN là quê hương của chính mình.
- Đồng ý với những suy nghĩ của @ca!*
mình hiện tại đang sống trong nước và nhìn thấy cảnh thối nát của nhiều bộ nghành và nhớ những lần đi làm thủ tục giấy tờ liên quan đến phát Điên cả người.
*thối nát ...thối nát
Hì hì, nếu vậy LT hỏi chơi 1 câu nhé: khi có dịp ra nước ngoài, bạn có dám tự hào nhận mình là người Việt khi được dân bản xứ hỏi bạn từ đâu đến hay không?
Câu trả lời và thái độ khi trả lời sẽ xác nhận bạn là ai trong mắt họ đấy.
Nước nào và dân tộc nào thì cũng có những vấn nạn riêng của nước đó, VN cũng vậy.
Sao không nhìn vào những điều tốt đẹp để lạc quan mà thay đổi bản thân mình, thông qua đó sẽ thay đổi được chút xíu những gì xung quanh mình nhỉ, ít ra cũng là để làm gương cho đám cháu ở nhà??? Còn trẻ mà ...
Sao không đọc lịch sử thật kỹ để thấy VN từ xưa, hơn 2000 năm dài chỉ toàn là chiến tranh, mới chỉ có 30 năm hòa bình ngắn ngủi? Bạn và tôi đều là những người được sinh ra trong thời điểm hòa bình đó, bạn không cảm thấy mình may mắn sao???
Bạn nghĩ gì nếu VN vẫn còn chìm ngập trong khói bom như những nước khác mà bạn vẫn nghe tin tức hàng ngày trên các kênh thông tin? Liệu bạn và tôi có thể bình yên ngồi để gõ nên những dòng này???
Sao không cảm thấy vui khi có cuộc sống đầy đủ hơn và được tiếp xúc với thông tin thế giới bên ngoài tốt hơn 10 năm, 20 năm trước đây, khi mà vẫn còn chưa biết cái máy vi tính nó như thế nào nhỉ?
Sao không nhìn ở góc độ nào đó từ lịch sử của nước mình để mà lạc quan phấn đấu, ít ra là cho chính bản thân mình, cho gia đình mình trước nhỉ??? Bạn không thay đổi được thế giới thì bạn thay đổi chính mình đi...
Nước Nhật giàu mạnh là nhờ nỗ lực của bản thân từng cá nhân người Nhật đấy bạn, điều mà mỗi khi nhắc đến, tất cả niềm tự hào long lanh trong ánh mắt của họ...
Mỗi người chỉ có 1 quê hương, dù ngọt bùi hay cay đắng, dù xấu hay tốt, đó vẫn là quê hương, bạn không bao giờ có thể thay đổi được nguồn cội của chính mình.
Có những điều đáng để tự hào và có những điều đáng để xấu hổ, nhận biết cái hay để mà gìn giữ, nhận biết cái xấu để mà sửa chữa. Chẳng phải được cho ăn học là để nhận biết và phân biệt được cái sai cái đúng hay sao?
Sửa chữa thì sẽ mất rất nhiều thời gian, bạn biết, tôi biết, ai cũng biết nhưng chỉ nói mà không tự mình chỉnh sửa chính bản thân mình trước, tự mình không nổ lực trước thì phỏng có ích lợi gì đâu? Ăn học rồi thì cũng tốn cơm... Rồi bạn có rơi vào lối mòn của những người bạn phê bình họ hôm nay hay không nếu một mai bạn đứng vào vị trí của họ bây giờ ???