kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

Nếu ai mới lần đầu qua Nhật để làm việc, du học, du lịch,... chắc chắn sẽ bị sốc về phong cách làm việc, văn hoá, ứng sử,..cũng như chi phí sinh hoạt đắt đỏ tại xứ sở Hoa Anh Đào. Mặc dù đã có tham khảo thông tin qua bạn bè, người thân, báo chí, internet,...nhưng cũng vẫn bị sốc:cuoi:. Sau đây tui xin chia sẻ cùng Quý vị một chút khinh nghiệm trong thời gian sống và làm việc 3 tháng ở Nhật.
Vì tui qua Nhật một thân một mình mà tiếng Nhật thì 3 cọc 3 đồng nên cũng gặp nhiều khó khăn.
Lần đầu tiên tui bước vào văn phòng công ty bị sếp la vì cái tội đi nguyên đôi giày vào phòng mà hổng chịu thay dép dùng trong văn phòng,..hic hic,...Mặc dù đã tìm hiểu thông tin này trên net rùi nhưng do chưa bao giờ thực hành nên quên mất tiêu. Ông bà mình nói: "trăm hay không bằng tay quen" quả không sai.:cuoi:
Mỗi sáng sớm tui luôn đi làm sớm 30 phút (vì ở nhà má tui cũng dặn trước khi di mừ)để chuẩn bị lau nhà, dọn dẹp phòng ốc cũng như pha cà phê cho sếp và đồng nghiệp. Khi tui pha trà và cà phê mang lên cho sếp và đồng nghiệp họ cám ơn tui rối rít (làm mình khoái cười tít mắt) nhưng khi nhấp ngụm đầu tiên mặt ai :dd:cũng như khỉ ăn phải mắn tôm,...ặc ặc,...Thì ra người Nhật thường uống trà và cà phê rất nhạt không giống như người mình,....lại bị việt vị nữa rùi.
Có một lần vì còn ngái ngủ (do tối hôm qua thức khuya,..) nên lúc pha trà và cà phê tui lấy lộn tách của sêp pha cà phê cho đồng nghiệp và ngựơc lại. Sếp phát hiện sự nhầm lẫn của tui nên nhanh mặt và ngày hôm sếp mua cái tách lớn gấp đôi cái tách cũ để tránh cho tui nhầm lẫn,..lại việt vị nữa :dd:,..hic hic
Thường khoảng 3 giờ chiều mọi người giải lao để ăn bánh, uống trà và tám với nhau. Vì tinh thần cầu tiến ham học hỏi cũng như rèn luyện tiếng Nhật nên tui cầm tách trà ra ngoài phòng kế bên vừa uống vừa tám với mọi người nhưng sau giời nghỉ giải lao vợ sếp mời tui nói chuyện riêng và khuyên rắng lần tới không nên vừa đứng vừa ăn hoặc uống vì như vậy không lịch sự,..:dd:
Chuyện còn nhiều tập ngày mai tui xin hầu chuyện cùng Quý vị tiếp nhé,... bây giờ phải đi uống cafe với người iêu xưa,... tuần tới người ấy sang sông rùi,..hic hic:cf:
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Bình luận (10)

Tantrođiên

ngàn năm sông núi hữu tình.......
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

bây giờ phải đi uống cafe với người iêu xưa vì tuần tới người ấy sang sông rùi,..hic hic

hihihihi cảm ơn bác ST về câu chuyện thú vị và bổ ích này nhé! Văn hoá của họ khác với văn hoá người Việt mình nhiều quá!!!
Đi uống cà phê vui vẻ nhé! :cuoi:

Tiễn người yêu xưa sang sông, anh nguyện làm cầu ô thước
Em bước sang rồi em cứ hạnh phúc sánh bước bên ai...
còn anh âm thầm lặng lẽ nghe nằng nặng đôi vai
đời trai không thể khóc cho tình xa cách
Ngồi nói chuyện với em anh nhìn từng hạt cà phê nằng nặng rơi
bỏ nhiều đường nhấp vào ôi sao vẫn đắng
mặt nhăn như khỉ
nàng bên cạnh thủ thỉ
chàng vội vàng cười hi hí không có chi, tại cái con kiến vô duyên cắn nhầm lưỡi
nàng cười khúc khích
chàng tê tái lòng vẫn cứ cười theo
đôi mắt nheo nheo ngăn đôi dòng lệ
lòng nghẹn lòng vẫn phải thốt câu chúc nàng hạnh phúc trăm năm........

Tặng bác ST bài thơ con cóc do một phúc lóc chóc viết nên lời, có gì hổng phải bỏ qua nhá! Cảm ơn hí hí hí


hớ hớ hớ tội nghiệp bác ST nhà ta quá! Cố lên bác ST ới ời ơi.....
:cheo:
 

yamaha

Ảnh với chả ọt...Spacy...sh
Tiện đây xin đưa ra câu chuyện của mình để mọi người nếu có gặp thì cũng nên tránh....

" Mình đầu quân cho một công ty gia đình (chồng làm GĐ vợ làm Kế toán). Thời gian đầu tiên vẫn giữ phong cách việt Nam, đến giờ ăn trưa cứ tự do lấy cafe, đường, sữa, dĩa cốc.. ở VP công ty (mọi thứ đã bày sẵn trong tủ lạnh) ra pha tự nhiên..(tất nhiên là không thèm hỏi ai câu nào). Hôm đầu tiên không tìm thấy thìa muỗng đâu nên hỏi "cô kế toán" rồi được chỉ rất nhiền tình. Thế rồi được khoảng 3 bữa..bị người thứ 3 nói răng là đó là đồ của công ty...không phải đồ của mình...he he...xấu hổ muốn chui xuống đất
Phát thứ 2..Ba tháng đầu tiên ăn obento..vừa ăn vừa gẩy, đến 3 giờ bụng cứ đánh trống tùm lum..một tháng được khoảng 2 lần có món crari. Không ngon lắm nhưng thấy cũng dễ ăn..hôm nào có món đó thì còn ăn được hết cơm không thì cứ quẳn lại một nửa.
Sau 3 tháng xút đi 4 kg..chịu không được phải nấu cơm đem đi...Thế là cắt obento. Nhưng cứ hễ có mon kari thì lại cứ tự nhiên ăn như bình thường ...đến bữa thứ 2 thì lại bị nhắc (lần này là "cô kế toán" ) nói là khi không ăn obento nữa thì món kari đó không phải là của mình...(ôi đất có khe nào không cho em chui xuống cái)...
Từ đó trở đi rút ra một kinh nghiệm xương máu rằng...không phải đồ của mình thì dù chỉ là một ly nước lọc cũng không nên đụng tới...đừng nói là những đồ điện tử người ta vứt đi nha..---> của mình thì mình dùng. """

Cho dù là thói quen nhưng phong tục khác nhau nên mọi người hãy chú ý khi mới tới Nhật.
Một kinh nghiệm chia sẻ cùng mọi người.
 

YukiSakura

Tia nắng mặt trời
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

Người Nhật không tình cảm / phóng khoáng bằng người VN mình nhỉ? Ví dụ trong cty mình mang đồ ăn theo (đồ ăn phụ như rau cỏ, dưa muối chứ ko phải món chính như thịt cá) thì vẫn thường mời mọi người ăn chung mà.
Còn ly thì do cty phát, mỗi người riêng 1 ly ko dùng chung.
Còn đồ bỏ (quăng ngoài thùng rác) thì ai thích lượm thì lượm, đừng "lượm" đồ trong nhà là được rồi. :D
 

kamikaze

Administrator
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

Cảm ơn anh yêu sakura-hana và santa vì những kinh nghiệm thực tiễn. Nói hay đọc thì rất dễ nhưng khi vào thực tế lại "ngựa quen đường cũ". Do vậy có lẽ chỉ học được sau khi thất bại thôi. Vài lần như vậy sẽ nhớ suốt cả đời.

Có những thứ tưởng như rất đơn giản đó là cách chào hỏi, xin lỗi. Thế nhưng người Việt mình khi qua Nhật vẫn không làm được (theo cách Nhật). Tốt xấu thì do là văn hóa nên chắc không thể đưa ra kết luận. Tuy thế chắc chắn khi qua đây rồi thì phải "nhập gia tùy tục" thôi!

Bản thân mình cũng gặp không biết bao nhiêu chuyện giờ nghĩ vẫn buồn cười. Tuy thế có lẽ mình có số may là những người bạn Nhật của mình khá tốt. Họ biết lựa thời cơ nói cho mình biết những sai lầm của mình cũng như biết chọn những cái cần chú ý để chỉ cho mình trước khi làm một việc gì đó. Có những cái thì sau 03 năm gặp lại ngồi "ôn chuyện cũ" mới kể ra :matroi:

Ví dụ cụ thể thì hơi khó nêu ra nhưng nói chung anh em người Việt mình có xu hướng suy nghĩ rằng "ở Việt Nam thì .... tại sao ở Nhật lại...." và luôn đem các quan niệm văn hóa của VN áp đặt vào cuộc sống ở Nhật. Vì thế mà có rất nhiều người gặp phải thất bại không đáng có.

Quay lại chuyện ăn uống thì đúng là người Nhật thích riêng tư hơn. Họ đưa lý do là vấn đề vệ sinh nên ít ăn chung. Tuy vậy cũng tùy người thôi không phải 100% đâu. Hồi trước đồng nghiệp của mình vẫn thường ăn chung (theo đúng nghĩa của Việt Nam). Nói tóm lại là nên nhìn xung quanh họ cư xử ra sao để chọn cách cư xử. Mình có 2 đồng nghiệp. Một người thì chẳng bao giờ bao ai cái gì. Do đó khi đi với người này thì tiền ai nấy trả. Một người nữa thì đã bị mình "việt Nam hóa" nên cứ đi ăn thì thay nhau trả tiền.
 

santa

New Member
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

Thật ra mình không thích viết những chuyện gì liên quan tới công ty đâu. Nhưng nếu không viết ra sẽ có nhiều người đi sau lại vấp vào những điều không đáng có và có thể phải tốn nhiều thời gian, công sức và tiền bạc mới lấy lại được những cơ hội mà lẽ ra mình phải có.
 

kamikaze

Administrator
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

Có một số vấn đề nữa như sau mà có lẽ nên chuẩn bị tinh thần:
-Bị/được cho quần áo cũ: Nhiều người Nhật họ coi người VN như con em của họ và cho với lòng tốt. Cũng có người nghĩ người VN không đủ tiền để mua quần áo v.v... Và thường những trường hợp thế này người VN mình hay tự ái là "đã bị xem thường", "nhục mạ" v.v... Phản ứng như thế này không hay chút nào cả. Cứ vui vẻ nhận và cảm ơn họ. SAu đó bạn muốn vứt thùng rác hay làm gì thì tùy bạn.

-Tương tự, khi đi ăn ở đâu đó họ cũng gói những phần còn lại cho người VN mang về. Trường hợp này nếu bạn không thích mang về thì nên từ chối là không hợp hay đã lỡ chuẩn bị cho ngày mai rồi..,. không có lò vi sóng, tủ lạnh nhỏ v.v...
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

hổi em bên đó người nhật họ cho em bao nhiêu là đồ đạc,từ quần áo,chăn đệm đến giày dép,nhận nhiều quá riết kô có chỗ mà để nữa,nhưng vẫn nhận sợ làm họ kô vui,thêm vào đó mình lại làm đồ ăn việt nam cho họ ăn,họ thích lắm,mỗi lần lễ tết họ đều gọi mình và kêu mình làm đồ ăn mang đi,hình như đó là phép lịch sự của người Nhật thì phải
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

quên mất người việt nam mình mỗi khi đi ăn đều có thói quen kô bao giờ ăn hết phần ăn của mình,về điểm này theo em người nhật đại kỵ luôn,nếu bạn đã được mời đi ăn với người nhật rồi bạn thử để phần lại xem,lần sau đố bạn được người ta mời đi ăn lần nữa đấy(tất nhiên loại trừ trường hợp ngoại lệ họ bắt buộc phải mời bạn đi vì một lý do nào đó)
 

yamaha

Ảnh với chả ọt...Spacy...sh
Cũng tuỳ người thôi...Chứ công ty mình có tới 1/2 người đi ăn thường để lại đồ ăn mà không ăn hết...hỏi thì nó bảo là không ngon thì không ăn thôi chứ có gì mà phải cố. Miễn là đừng có để lại theo phép lịch sự là đựoc rồi...Ngon thì cứ chén hết sạch đi...đừng khách sao.
 

anhforever

có công mài sắt có ngày đựoc cây kim to ....
Ðề: kinh nghiệm sống ở Nhật Bản-Tập 1

cũng đúng,người việt mình hay theo phép lịch sự mà để phần lại,điều đó người nhật đại kỵ,họ coi đó là sự lãng phí.thêm nữa người mình có kiểu nó nói,giải thích công việc cho mình rồi hỏi mình có hiểu kô,đại đa số người mình gì cũng "hay,hay" xong rồi lại kô làm được hoặc hỏi lại nó,điều này làm cho nguòi nhật bực mình kô kém
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐỜI SỐNG TẠI NHẬT 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top