Người Nhật Bạn có biết rằng "thời kỳ Edo là một "xã hội làm nghề tự do " ?

Người Nhật Bạn có biết rằng "thời kỳ Edo là một "xã hội làm nghề tự do " ?

Đã có rất nhiều người làm nghề tự do trong thời kỳ Edo?

Trong thời kỳ Edo đã có rất nhiều người làm nghề tự do. Vốn dĩ vào thời đại Đại Chính, những người làm công ăn lương ngày nay đã ra đời. Cho đến lúc đó, về cơ bản nó vẫn là một xã hội thủ công nên có rất nhiều việc thuê theo ngày. Khi hệ thống làm công ăn lương lần đầu tiên được giới thiệu, mọi người nghĩ những người làm công ăn lương là ngốc vì họ không có kỹ năng như một thợ thủ công. Nhiều người đi làm với hộp cơm được bọc trong một chiếc khăn furoshiki treo trên thắt lưng, vì vậy họ được gọi là 'Koshibenyaro.'

2b3b8_1413_a5185b5229090d53a99a3945195cfa37.jpg


Vào thời Edo, những người làm nghề buôn bán đã sống trong một cửa hàng ngay từ khi còn nhỏ và tiếp tục làm việc không nghỉ. Ví dụ, nếu làm người làm nghề tự do ở Edo thì sao? Nếu bạn làm việc chăm chỉ như một thợ thủ công, bạn có thể kiếm được tiền từ 12.000 yên đến 35.000 yên một ngày với mức tiền ở hiện đại.

Ngoài ra cũng có một công ty phái cử gọi là Kuchiireya, và có rất nhiều công việc sống tại nơi làm việc . Nhân tiện, người hầu giúp đỡ quan chức nhỏ cũng là sự chuẩn bị của Kuchiireya .

Trong trường hợp này, "người làm nghề tự do" dùng để chỉ một công việc tự do, không giống như ngày nay, Edo là một xã hội của tiền tip. Nếu được giúp đỡ thì việc đưa cho người kia 4 mon (khoảng 120 yên) là lễ nghi . Giúp một cụ già xuống dốc bằng cách dìu và đi bộ cùng thì là 120 yen . Nếu mang hành lý đến tận nhà thì mất mất 120 yên. Nếu giúp đỡ những công việc tốn thời gian một chút thì sẽ được trả thêm.

f3e1be2bcb93b2cf8dafe3f7ed1d9379.png


Chi phí sinh hoạt và tiền thuê nhà rẻ

Một đặc điểm của thời kỳ Edo là chi phí sinh hoạt thấp. Nếu có thu nhập 80.000 yên một tháng,bạn có thể sống với nhà có 3 người có cha mẹ và con cái . Rốt cuộc, không có thuế thu nhập cá nhân. Trong thời kỳ Edo, ngoài thuế đất do nông dân nộp, họ còn thu thuế dưới hình thức goyokin ( phí cho chính phủ ).

Thuế được thu từ toàn bộ ngành công nghiệp dưới hình thức cửa hàng bán kimono nếu là cửa hàng kimono và cửa hàng bán dầu nếu là cửa hàng bán dầu. Mạc phủ không liên quan đến việc cửa hàng nào trả bao nhiêu. Nó có nghĩa là để cho người trong ngành thảo luận và quyết định. Trong trường hợp đó, một công ty đại diện sẽ nộp thuế, và sẽ không lấy thuế từ những nơi như cửa hàng tư nhân. Đương nhiên, các cuộc thảo luận trong ngành cũng sẽ được tổ chức chặt chẽ. Kết quả là một hệ thống đã được tạo ra để ngăn các công ty phá sản.

Việc thiếu thuế đánh vào cá nhân thúc đẩy tiêu dùng. Kết quả là, ngay cả khi họ là những người làm việc tự do, một xã hội nơi họ có thể sống thoải mái đã được tạo ra.

Hai là giá thuê nhà thấp. Về cơ bản, bạn có thể sống với khoảng 8.000 yên một tháng. Sau đó, nó có giá 80.000 yên một tháng. Xét rằng tiền thuê nhà là 8.000 yên, không hẳn là không thể sống. Hơn nữa, hoạt động mua cùng nhau Nagaya đã được phát triển. Bạn có thể mua gạo, miso và nước tương với giá giảm giá vì mua theo đơn vị Nagaya .

nagaya1.jpg

Khu nhà gọi là "Nagaya"

Người dân thường ở Edo có quyền tự do nghề nghiệp

Cảm giác phải trở thành một nhân viên chính thức đến từ thời Chiêu Hòa, và vào thời Edo, không có nhiều cảm giác thuộc về một công ty nào đó . Nếu mạnh dán nói như vậy, một samurai sẽ là một nhân viên văn phòng. Hệ thống ở đây đã trở nên cứng nhắc, vì vậy các samurai thuộc tầng lớp thấp hơn vào cuối thời Edo có thể đã trải qua khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời của họ. Những người bình thường đã khó nghĩ về triển vọng dài hạn, nhưng họ không bị mất việc ngay cả khi họ sống thoải mái. Khi một quan chức cấp cao của chính phủ hỏi người dân bình thường liệu cuộc sống của họ có được cải thiện kể từ thời Minh Trị hay không, họ trả lời rằng cuộc sống của họ đã trở nên khó khăn vì thuế.

Trong hệ thống thuế hiện hành, nên thống nhất thuế này thành thuế kinh doanh và bỏ thuế thu nhập cá nhân. Ngay cả khi thuế tiêu dùng là 15 phần trăm, nếu thuế thu nhập cá nhân bằng 0, nó sẽ kích thích nền kinh tế.Những người có tham vọng làm chủ nhà hàng của riêng mình làm việc tại một nhà hàng để được đào tạo, những người mong muốn nâng cao kỹ năng của mình như những người thợ thủ công sẽ thực hành theo những bậc thầy ổn định của họ. Và những người muốn sống thoải mái sẽ kiếm tiền bằng cách giúp đỡ người dân thị trấn.

ff6ad_1594_69b8e9fafcfa0d34591f34be78b719cb.jpg


Theo nghĩa đó, những người dân thường ở Edo có quyền tự do nghề nghiệp bất ngờ.

Không hẳn là không có khía cạnh rằng do tiếp xúc với phương Tây, một doanh nghiệp lớn có thể được tạo ra, việc làm việc ở đó trở thành điều đương nhiên , và ngược lại cuộc sống của bạn trở nên nghèo nàn hơn. Hơn nữa, trong một xã hội mà nền kinh tế ở Nhật Bản nói chung đang xấu đi và thuế ngày càng tăng, chỉ những người làm nghề tự do đang phải chịu đựng. Cả việc phái cử và người làm nghề tự do đều đóng vai trò tốt trong việc mở rộng quyền tự do lựa chọn nghề nghiệp trong thời kỳ Edo, nhưng ngày nay thì ngược lại. Tôi không nghĩ Edo là một nơi tốt cho bất cứ điều gì, nhưng tôi nghĩ rằng đó là mong muốn có một xã hội nơi ngay cả những người làm nghề tự do có thể sống mà không phải lo lắng.

( Nguồn tiếng nhật )
 

Đính kèm

  • img_e369ed1af4275fb09b8560d1d9b6d4a147293.jpg
    img_e369ed1af4275fb09b8560d1d9b6d4a147293.jpg
    45.7 KB · Lượt xem: 1,188

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top