Bạn nghĩ như thế nào về vấn đề Trừơng Sa & Hoàng Sa?

Trước Vấn đề Trường Sa và Hòang Sa Việt Nam nên:

  • -Thể hiện thái độ phản đối bằng các thông cáo/tuyên bố như hiện nay.

    Bình chọn: 12 37.5%
  • -Làm ngơ và nhường 2 quần đảo này cho Trung Quốc.

    Bình chọn: 0 0.0%
  • -Sử dụng sức mạnh quân sự đơn độc của Việt nam để chống lại.

    Bình chọn: 2 6.3%
  • -Yêu cầu các nước lớn như Mỹ và Nga giúp đỡ để bảo vệ.

    Bình chọn: 15 46.9%
  • -Biện pháp khác(xin nêu rõ ý kiến của bạn)

    Bình chọn: 3 9.4%

  • Số thành viên bình chọn
    32

Bạn nghĩ như thế nào về vấn đề Trừơng Sa & Hoàng Sa?

thông tin về cuộc biểu tình diễn ra sáng nay tại HN và TPHCM... Hôm nay CA làm khá giữ nên cuộc biểu tình không diễn ra được lâu.. Bù lại số lượng người tham gia đã lên tới hàng nghìn người...
http://360.yahoo.com/blog-NIcy58AleqU9qzkpTAF34Q--
 
Bình luận (79)
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.

kamikaze

Administrator
Là người Việt có lẽ ai cũng cảm thấy căm phẫn trước hành động xâm lấn của Trung Quốc. Càng căm phẫn thì càng bất mãn với thái độ qua nhún nhường của chính phủ Việt Nam trước các hành động xâm lấn, bắn giết đồng bào đánh cá VN của Trung Quốc. Mấy hôm nay mình cũng suy nghĩ hoài về lý do tại sao thái độ của chính phủ ta lần này quá yếu đuối như vậy? Lúc đầu thì cũng rất căm phẫn và bực bội. Tuy thế nghĩ lại biết đâu chính phủ ta đang dùng đường lối lấy "nhu" thắng "cương".


Trước khi vào chủ đề chính xin phép "đoán già, đoán non" về việc nhà nước và công an mập mờ về việc bà con đi biểu tình. Có lẽ là người lãnh đạo ai cũng mừng và cảm thấy yên tâm khi nhân dân vẫn hướng trái tim về lãnh thổ của tổ quốc. Tuy thế nếu như nhà nước hô hào đi biểu tình chống TQ thì chắc gì đã có ai đi. Ngược lại "cấm đoán mập mờ" sẽ tạo ra lòng căm phẫn và "hâm" lại lòng căm thù TQ của nhân dân Việt Nam. Hơn nữa, việc khuyến khích nhân dân biểu tình công khai của Đảng và Nhà nước sẽ gây ra vấn đề rắc rối về mặt ngoại giao(nhà nước ta vẫn giữ vững lập trường giải quyết các vấn đề qua thương lượng chính thức! Chứ không phải gây lên một làn sóng biểu tình trong nhân dân).

Về vấn đề Hòang Sa, Trường Sa thì có lẽ như chúng ta đã biết. Hiện nay không thể đòi lại bằng vũ lực một sớm một chiều. Khi nóng lên ai cũng nghĩ đến việc đem quân ra quyết chiến một trận và đến đâu cũng được. Tuy thế, Hải Quân VN không phải là đối trọng của Hải Quân Trung Quốc. Có thể chúng ta có khả năng thắng họ một vài ngày nhưng sau đó cũng không thể giữ nổi và nguy cơ mất thêm đất là khả năng chắc chắn. Hơn nữa hiện nay Việt Nam vẫn được đánh giá là ổn định về chính trị. Điều này đã thu hút được rất nhiều nhà đầu tư nước ngòai. Có lẽ nhà nước ta không muốn vì sự căng thẳng Hoàng Sa, Trường Sa mà ảnh hưởng đến phát triển kinh tế.

Hãy nhìn ngựơc lại lịch sử. Bác Hồ cũng đã từng nhân nhượng Pháp, Mỹ nhiều lần. Hiện nay, nếu mình không nhầm, thì Đảng ta đang phát huy tinh thần chịu đựng đó!

Để không vĩnh viễn mất Hòang Sa và Trường sa thì chúng ta nên làm sao?
Đây là câu hỏi khó nhưng theo mình thì có câu trả lời như sau:

+Lên tiếng Phản đối về mặt ngoại giao để chứng tỏ ta không chính thức công nhận quyền lãnh thổ của TQ trên các đảo này. Dù TQ có dùng vũ lực chiếm đóng như bây giờ đi nữa thì về mặt giấy tờ chúng ta vẫn nắm chủ Quyền trên các hòn đảo này.

+Nên phát huy các điểm mạnh về luật lãnh hải(xin không nêu cụ thể ở đây). Chúng ta nhỏ bé nên không thể giải quyết bằng vũ lực. Do đó hãy hết sức khai thác các điểm mạnh về lý và luật.

+Đẩy mạnh giáo dục lòng tự trọng cho giới trẻ. Và cố gắng "nhồi sọ" càng nhiều càng tốt cho người VN biết rằng 02 hòn đảo này là của chúng ta và đang bị TQ dày xéo.

+Liên kết quân sự với các nước mạnh như Mỹ, Ấn Độ, Nhật v.v... Liên kết nhưng không nên phụ thuộc hoàn toàn. Nhiều người vẫn hy vọng vào Mỹ nhưng bài học về Ngô Đình Diệm vẫn còn đó. Hay gần đây là Saddam, vốn là bạn thân của Mỹ nhưng khi "không nghe lời" thì sẽ bị vứt bỏ không thương tiếc. Tiếng nói của các nước lớn sẽ là một áp lực ngoại giao gìm chân không cho TQ lấn tới.

+Kiên quyết kìm chân không để cho TQ lấn thêm một tấc nào nữa. Nếu để TQ lấn tới nữa thì họ sẽ gặm nhấm đất nước ta từng li từng tí và chúng ta sẽ mất dần đất đai. Do đó vấn đề kìm chận họ lại như hiện nay là rất quan trọng.
(Song song với việc này thì cũng nên luôn sẵn sàng cho 1 cuộc chiến để bảo vệ những phần đất còn lại. Tất nhiên là cả vùng biển lẫn vùng biên giới phía bắc- Không ai chắc là TQ sẽ không đem quân tràn qua biên giới phía bắc 1 lần nữa)!

+Và, vấn đề cuối cùng là cố gắng đẩy mạnh phát triển kinh tế. Khi kinh tế đã vững mạnh thì chúng ta có thể hiện đại hóa nền quốc phòng. Khi đã vững mạnh về cả quốc phòng và kinh tế thì ta hoàn toàn có khả năng đòi lại những phần đất đã mất.

Nói thêm:
Nhiều người trách về công Hàm của Thủ Tướng Phạm Văn Đồng. Tuy thế xét về lý lúc đó vùng đất này đang thuộc miền nam nên công hàm này không có giá trị về pháp lý. Hơn nữa, tùy theo mỗi thời đại mà có thể có phát ngôn khác nhau do đó chúng ta hoàn toàn có quyền bác bỏ nội dung công hàm này.

Có một vấn đề quan trọng là không biềt còn có văn bản nào chính thức "công nhận chủ quyền của TQ trên hai hòn đảo này" không?

Đề nghị:
Mấy ngày gần đây có dịp đọc về các trận hải chiến và sự hy sinh anh dũng của các chiến sĩ VN (cả hai miền) trên Trường Sa và Hòang sa, mình có ý nghĩ là chúng ta nên tiến hành quyên góp để sau này gửi về ủng hộ việc xây tượng đài anh hùng liệt sỹ Trường Sa(Nếu như các bạn đồng ý thì thông tin nhật bản.net có thể tiến hành quyên góp). Đây cũng là một cách nhớ về Trường Sa.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

kamikaze

Administrator
Có chuyện này không bà con:

Trang tin VietnamNet đã bị phạt 30 triệu đồng và Tổng Biên tập Nguyễn Anh Tuấn cùng người quản lý tòa soạn và tác giả của một bài viết về những hòn đảo tranh chấp bị 'dọa' tước thẻ báo chí.
(http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2007/12/071216_protests_police.shtml)

Và đây là bài viết nguyên nhân gây ra chuyện phạt 30 triệu này:

Sức mạnh đồng thuận Việt Nam: Nhìn từ Hoàng Sa -Trường Sa
10/12/2007 12:41 (GMT + 7)


Cho dù nhiều giá trị có thể bị lẫn lộn, nhiều đường biên quốc gia mờ nhoà trong thời toàn cầu hoá thì lòng yêu nước sẽ và mãi là những giá trị trường tồn. Và mỗi khi chủ quyền dân tộc, sự toàn vẹn lãnh thổ đất nước bị xâm phạm, là lúc những người Việt, trong và ngoài nước, ở mọi thành phần, mọi lứa tuổi, bằng cách này hay cách khác đã lên tiếng!

Tình yêu nước và ý thức dân tộc không phải của riêng ai. Và mỗi người, khi mang trong mình dòng máu Việt, đã chọn cách không im lặng.

Trong hàng nghìn lá thư của độc giả trong và ngoài nước gửi về Tuần Việt Nam - VietNamNet những ngày qua, kể từ khi sự kiện Hoàng Sa - Trường Sa xảy ra, thấy gì?

Trên các diễn đàn mạng tràn ngập cờ Tổ quốc và những bài viết về Trường Sa, Hoàng Sa của cộng động mạng Việt Nam, thấy gì?

Trong cuộc biểu tình hoà bình của người dân hôm qua (8/12), thấy gì?

Đó là lòng yêu nước cháy bỏng, sục sôi trong từng lời từng chữ. Là nỗi đau đớn khi chủ quyền lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc bị xâm phạm. Là sự đau đáu đến vận mệnh đất nước, ở ngay những người trẻ, mà những tưởng cuộc sống bộn bề lo toan và đề cao hưởng thụ cá nhân này đã làm phai nhoà.

Và sau mỗi dòng thư, đó còn là lời khẳng định ý sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.

Không cần một lời hiệu triệu. Cũng chẳng cần những sự hô hào. Bạn và tôi, bất kể quá khứ hay chính kiến khác nhau, đã cùng nhìn về một hướng. Để nói lên rằng: Tình yêu với đất nước này, dân tộc này, ngôn ngữ này là vĩnh cửu. Để nói rằng: khi chủ quyền bị xâm phạm, mọi người Việt, dù đứng ở vị trí nào sẵn sàng đoàn kết một lòng vì sự tồn vong của dân tộc!

Trong những dòng thư tâm huyết gửi về, nhiều nhân sĩ, trí thức trong và ngoài nước thiết tha kêu gọi, hơn lúc nào hết, người Việt hãy cùng nhau đoàn kết một lòng vì lợi ích dân tộc. Chính những người Việt ở nước ngoài sẽ là những đại sứ góp phần vận động bạn bè thế giới hiểu và ủng hộ Việt Nam. Vượt qua những khác biệt và quá khứ, rất nhiều người đang âm thầm tự nhận lãnh sứ mệnh "bảo vệ Tổ quốc từ xa" như lời cựu Chủ tịch nước Lê Đức Anh nói về họ.

Chỉ người Việt Nam mới thương lấy nhau, mới thiết tha và sẵn sàng xả thân bảo vệ lợi ích dân tộc. Chân lý bất biến đó, phải qua nhiều trả giá đau đớn mới được vỡ lẽ.

Trong suốt thế kỷ XX đầy bão táp, đã chứng kiến bao nhiêu cuộc móc ngoặc, mặc cả và chia chác của các nước lớn trên lưng dân tộc nhỏ bé này?

Khi hai cuộc chiến tranh khốc liệt bước vào giai đoạn kết thúc, khi các bên đã ngồi vào bàn đàm phán cho một kết cục hoà bình thì phía hậu trường, những đồng minh tưởng như thân tín cũng bước vào cuộc mặc cả sau lưng chúng ta.

Đương nhiên, chẳng có gì là khó hiểu khi các nước lớn sẵn sàng hy sinh lợi ích của nước khác, vì lợi ích của chính mình. Lợi ích quốc gia đã biến những khẩu hiệu về tình đoàn kết thuỷ chung như nhất, những mỹ từ của đồng minh duy nhất, đồng minh truyền thống trở thành sáo rỗng.

Ngày nay, không còn dễ dàng cho một nước, cho dù quyền lực có lớn mạnh đến đâu có thể xâm lược các nước khác. Nhưng trong một thế giới toàn cầu hoá, khi chủ nghĩa nước lớn ngày càng có nhiều hình dạng mới, khi những hành động xâm phạm chủ quyền dân tộc ngày càng trở nên tinh vi hơn, sự nghiệp bảo vệ chủ quyền và độc lập toàn vẹn (về cả lãnh thổ cũng như về tinh thần) của một quốc gia nhỏ, yếu vì thế phải đối mặt với những khó khăn khôn lường.

Yếu thực lực thì luôn bị chèn ép, lấn lướt. Yếu thực lực đồng nghĩa với chấp nhận thiệt thòi trong mọi tranh chấp. Đó là thực tế hiển nhiên dù vô cùng cay đắng.

Một nhà lãnh đạo thuộc cấp cao nhất Việt Nam, khi nói về thực tế này, đã kết luận: Muốn thoát khỏi mọi uy hiếp, muốn phát triển được để tồn tại trong thế giới này, muốn bảo vệ được chủ quyền và độc lập dân tộc thực sự, toàn vẹn, nhất thiết dân tộc này phải phấn đấu bằng mọi giá thoát ra khỏi nỗi nhục nghèo, hèn.

Đất nước này phải mạnh lên!

Đột phá để phát triển, giải phóng mọi nguồn lực, trong đó có tiềm lực con người để thoát khỏi thân phận nghèo hèn, chính là sứ mệnh lịch sử của những thế hệ ngày hôm nay.

Hãy để sự kiện hôm nay, như lời giục giã đối với mọi người dân Việt lên đường cho cuộc dấn thân vĩ đại đó.

Minh Anh


( Nguồn : Tuần Việt Nam - VNN )
(http://www.viet-studies.info/kinhte/VNN_TruongSaHoangSa.htm)
 

hanahoasua

Lộc lá lá giề ở đây<?
Mỗi cánh thư về từ đảo xa anh thường nói rằng Trường Sa lắm xa xôi. Nơi anh đóng quân là một vùng đảo nhỏ bên đồng đội yêu thương. Chỉ có loài chim biển sóng vỗ điệp trùng quanh ghềnh trúc san hô. Trường Sa ơi, biên đảo quê hương, đôi mắt biên cương vẫn sáng long lanh giữa sóng cuồng bão dập, đảo quê hương. Anh vẫn đêm ngày giữ biên khơi thương nhớ sao vơi người chiến sĩ Trường Sa ơi. Không xa đâu Trường Sa ơi, không xa đâu Trường Sa ơi. Vẫn gần bên em vì Trường Sa luôn bên anh. Vẫn gần bên anh vì Trường Sa luôn bên em.



Một ngày nào đó, khi bạn mở lại trang Blog cũ, khi bạn cập nhật vào phần tin tức quốc tế, một mảng tin nổi bật: Trung Quốc xây thêm một khu căn cứ quân sự nữa trên quần đảo Hoàng Sa. Như vài chục năm trước đó, bạn cũng vội lờ đi. Vội vã quay lại với cuộc sống thường nhật. Những trang Blog cũ trôi đi - bạn đã bỏ rơi lịch sử - nơi mà chính bạn có thể thay đổi nó khác hơn. Không có có thể trách bạn vì điều đó, họa chăng chỉ có lòng tự hào dân tộc bị đánh gục mà thôi.








Đầu tiên phải khẳng định rằng Hoàng Sa - Trường Sa là thuộc chủ quyền của Việt Nam. Nếu không thuộc lịch sử, bây giờ chưa muộn để đọc lại; Để hiểu rằng đã biết bao người dân nước Việt đã đổ máu trên mảnh đất ấy, để hôm nay con cháu rồng tiên ngày ngày vẫn hướng mắt về Trường Sa, Hoàng Sa canh cánh một mối tình với lãnh thổ tổ quốc thiêng liêng. Và người Trung Quốc, dã tâm của họ, như nghìn đời này vẫn chưa hề thuyên giảm - Họ có đông dân hơn ta - Họ có tiềm lực kinh tế hơn ta - Họ định dùng sức mạnh quân sự và vị thế của họ trên trường quốc tế để cố tình chiếm lấy phần đất đai vốn thuộc về đất nước mà trong mắt họ nó chỉ đáng được gọi là “tiểu quốc”.



Bạn có căm phẫn không?

Bạn có đau đớn không?






Một vài người nghĩ rằng sẽ thật nhục nhã khi im lặng, thật nhục nhã khi không trực diện đấu tranh với phía Trung Quốc (thay vì biện pháp đàm phán hòa bình như hiện nay). Một số người bị kích động bởi những phần tử phản động sẵn sàng biểu tình trước cửa Đại sứ quán Trung Quốc để chứng - minh – tinh - thần – dân - tộc - của mình. Một số người đã bắt đầu tẩy chay hàng Trung Quốc và còn nhiều động thái riêng rẽ nữa nhằm phản đối sự bạo ngược của họ. Nhưng liệu các bạn có nghĩ đến tình hình chính trị xã hội của nước ta, có từng biết đến đường lối và chính sách của Đảng hiện nay. Trước hết, hãy liên tục cập nhật tin tức về Hoàng Sa và Trường Sa, hãy nắm rõ những bằng chứng về chủ quyền vùng lãnh thổ này. Thứ hai, phải khôn ngoan trong lời nói và hành động với các bạn bè quốc tế về sự kiện này( kiên quyết không bị lôi kéo bởi các thế lực thù địch – Trung Quốc chỉ là một phần nhỏ trong số những tổ chức đang muốn chia rẻ và làm rối loạn tình hình an ninh Việt Nam). Thứ ba, không biểu tình, không hành động tự phát chỉ khiến kẻ thù càng có cơ hội xuyên tạc hình ảnh đất nước ta. Nếu bạn là một công dân của một nước Xã Hội Chủ Nghĩa, bạn phải tôn trọng luật pháp Việt Nam, trung thành với đường lối xây dựng đất nước của Đảng – Chúng ta đối thoại thay vì đối đầu - Đấu tranh kinh tế thay vì đấu tranh quân sự - Tôn trọng các công ước của Liên Hiệp Quốc bởi lẽ phải đang đứng ở phía ta.



Thật nực cười cho một đất nước được xem là cường quốc, từng có quan hệ quốc tế sâu sắc với Việt Nam nhưng luôn luôn nhăm nhe vơ vét nguồn lực tài nguyên thiên nhiên của bạn bè. Nhưng lịch sử đã chứng minh rất rõ ràng:



“Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đằng hành khan thủ bại hư.”




(Lý Thường Kiệt)

(trichblogarsgirl1886)
 

quyenjp

Member
Nhật ký biểu tình ngày Chủ Nhật 16/12/2007
Sáng 8h20 bật dậy, chết rồi không khéo sẽ trễ đây. Mình đi biểu tình bằng gì nhỉ ? Đi xe ôm cho chắc ăn. Nhưng mà không biết tình hình thế nào ? (dự đoán là sẽ rất căng thẳng vì lần này công an đã biết trước rồi. Nhưng hình như hôm nay người ta bảo là đi tuần hành, có Đoàn Thanh Niên dẫn đầu nữa.) Thôi thì làm một vòng xem sao cái đã.
Thay đồ có lá cờ Việt Nam mà mua bữa trước. Không hiểu sao hôm nay mặc áo đỏ hình lá Việt Nam mà trong bụng cũng hơi lo lo. Nhưng kệ, đã hứa thì nhất định phải giữ lời, mình có phạm pháp gì đâu. Alo cho 2 thằng bạn, bảo có đi không ? cả 2 thằng đều từ chối. Thằng còn bảo bạn em có người nhà trong Tổng Lãnh sự Trung Quốc nói vụ này Trung Quốc và Việt Nam thỏa thuận lâu rồi, giờ mới công bố thôi. Nhà nước còn không phản ứng mình làm gì hả anh ? Trời, nói như em vậy. Nhà nước không làm nên mình làm. Lên đường.
Ra đến hiện trường gần Lãnh Sự Quán Trung Quốc, không khí yên ắng lạ thường. Nhưng điều cảm nhận được là hầu như thành phố đã huy động toàn bộ các lực lượng (xin lưu ý là không phải là tổng lực mà là toàn lực, tức là có sự góp mặt của đủ tất cả các thành phần từ công an giao thông, công an trật tự, trật tự đô thị, dân phòng, kiểm soát quân sự, cảnh sát chìm, công an phường, dân quân tự vệ…). Tất cả đều nhìn mình với con mắt “căm phẫn” mà mình thì cười với họ họ cũng không cười lại. “ Hôm nay vất vả nhỉ ?” . Buông lời chọc vài anh cảnh sát. Họ nhìn lại với vẻ mặt ngạc nhiên (sao mày dám chọc tao. Tuy nhiên hình như đã có sự huấn thị trước nên họ không dám làm gì cả)
Nhìn qua phía công viên đối diện Diamond Plaza, đám đông khoảng 50 người bị cô lập. Thôi thì ta chạy vòng vòng chạy từ từ. Lượn lờ mấy vòng sát Lãnh Sự. Mấy em cảnh sát thấy thì nhìn trừng trừng. Bực, “nhìn cái gì ?” quyenjp la..họ không trả lời. Chạy thêm mấy vòng đến khoảng 9h thì bụng đói. Chạy về nhà. Mua bánh mì ngồi gặm. Thấy tình hình hôm nay không khả quan rồi. Công an triển khai rất chặt, (chắc là anh Trung Quốc nhắc nhở quá, không làm là không xong với anh. Không biết có bonus không ?)
Ngồi nghỉ một tí, chợt nghĩ chắc hôm nay biểu tình trễ, dân Việt Nam mình nổi tiếng là giờ dây thun. Mình không ra thì không biết được tình hình thế nào ? Lại chạy ra, lần này kiếm chỗ đậu xe và đi bộ vào ? Công an và các lực lượng trật tự bắt đầu bao vây cô lập. Đòi giải tán. Mình thấy rõ anh cảnh sát khu vực nhà mình, rồi anh phường đội trưởng. À thêm thằng bạn chí cốt vốn là dân cảnh sát phản gián chính hiệu. Lại khều lưng nó. Nó giật mình bảo : mày mà cũng ra đây nữa à ! (hihi, vì nó biết nhà mình là dân gộc, ông già làm trong Bộ Nội Vụ). Hihi, tao có làm gì sai đâu ? tao đi biểu tình chống Trung Quốc. Thôi mày ơi, về đi. Không về, có gì đâu mà về ?!
Công an tiếp tục chia đoàn biểu tình ra từng nhóm nhỏ. Mình lại đi theo những nhóm có tiếng hát, tiếng la Hoàng Sa, Trường Sa. Rồi đoàn người 4-7 người hát, bỗng một anh mặc áo đả đảo Trung Quốc đứng bên hông của Diamond cũng hô vang. Một ông mặt đồ trắng bụng phệ chạy ra và đè anh này xuống, lúc này ông hất trúng người quyenjp. Lên máu. Vừa la làng, vừa tính xông vào đạp cho lão một cái thì mọi người xung quanh can ra. Bực mình, la lớn. Sao ông kia dám sử dụng bạo lực ? ổng muốn chơi bạo lực không ? đám người mặt thường phục nhưng có lẽ là mật vụ chạy lại can, thôi đừng nóng, bình tĩnh. Bình tĩnh gì ? Rồi một bà sồn sồn, chạy ra bảo : thôi trưa rồi các con về đi, hỏi bà là ai bà bảo là đại diện. Vậy bà ủng hộ ai ? thì cô ra đây ủng hộ các con. Mà các con về đi, trưa rồi ? Ủa, cô ủng hộ các con vậy cô dám kêu to : đả đảo Trung Quốc không ? bà im thin thít. Lại thằng mặt thường phục lên tiếng, bạn nói vậy là không được ? hihi, gì mà không được ? người ta cướp nước cướp nhà mình.
Nấn ná một tí, mọi người hầu như đã bị phân tán, sắp giải tán. Quyenjp cũng thong thả đi về.
Kết luận : vì không có tham gia ngày 9/12 nên không thể so sánh nhưng rõ ràng là ngày 16/12 tuy có diễn ra nhưng đã bị khống chế và cô lập hoàn toàn. Lúc đầu cảnh sát còn cho xe cộ lưu thông nhưng sau đó thì toàn bộ khu vực bị phong tỏa trên diện rộng từ ngã tư Pasteur- Lý Tự Trọng, Ngã Tư Hai Bà Trưng-Nguyễn Thị Minh Khai, Hai Bà Trưng- Lê Duẩn và các con đường dẫn đến khu vực gần nhà văn hóa thanh niên và Lãnh sự quán Trung Quốc bị cô lập hoàng toàn trong vòng vây. Tuy nhiên cũng có thể thấy được sự dũng cảm của các bạn sinh viên, những người tham gia biểu tình. Quyenjp thấy có bà cụ ông cụ cỡ 6-70 tuổi mà vẫn mặc áo đỏ tham gia. Thực là tấm long người đối với quê hương bao la quá.Cũng những tấm long đó mà nước ta mới thống nhất độc lập. Càng cay đắng khi nghĩ đến chuyện ông Phó Chủ Tịch xạo với thanh niên, họ hoàn toàn tự phát, không ai lãnh đạo cả. Nhưng nếu có chắc cũng vào khám rồi.
Phải nói là bất lực, nhà nước cũng bất lực, không thể cấm cản người dân biểu tình nhưng cũng không dám mạnh tay hơn vì e sợ sẽ thành một chảo lửa (có lửa nào mạnh bằng ngọn lửa của long yêu nước đâu ?!)
Những người biểu tình cũng bất lực, họ không hiểu nổi tại sao ? Chứng tỏ là áp lực của Trung Quốc lên Đảng và nhà nước rất lớn. Nghĩ mà thấy nao long, không một tờ báo, tivi…nào dám đề cập, lên tiếng kẻ cả các trang web trong nước.
Dự đoán : sẽ còn tiếp tục các cuộc biểu tình phản kháng. Riêng quyenjp thì tham gia hay không không quan trọng, mỗi Chủ Nhật sẽ mặc áo đỏ in hình Trường Sa, Hoàng Sa chạy khắp thành phố. Làm sao để đừng ai quên một giờ một phút nào về Hoàng Sa, Trường Sa. Thì cho dù hôm nay Trung Quốc có thể lấy được nó, nhưng chắc chắn sẽ có một ngày song liền song, núi liền núi. Hoàng Sa, Trường Sa sẽ được về với đất mẹ thân yêu. Miễn là chúng ta đừng bao giờ quên nỗi nhục này và ý thức được đâu là chân lý.
“Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời”

(quyenjp mặc áo đỏ đi xe Click nè ! hihi, đẹp trai không cả nhà ?)
http://blog.360.yahoo.com/blog-QioO_DQwda43rYfhk3mrGf81wrxd3z4-?cq=1&p=3105
 

quyenjp

Member
http://www.vovinamus.com/musics/luasong.htm
Bùng lên lửa bùng lên, bùng lên cao ngất trời, đây tiếng gọi núi sông Việt Nam, đây hồn non nước lướt gió đưa cao, giọng hát lời thơ vang khắp bốn phương trời, ngọn lửa sóng trui rèn tay thép, tiếng ấp ủ tiếng ru nằm nôi.

Lửa ơi ! ới ời ơi, bùng lên hãy bùng lên hảy, bùng lên ngất trời cao, lửa sóng biển sóng gào, hồn nuớc thiết tha đòi, những gái trai Việt Nam, hãy ngưỡng trong trời cao, hãy sống cho ngàn sau, để xứng danh Việt Nam, để xứng danh Việt Nam.

Bùng lên lửa bùng lên, bùng lên cao ngất trời, đây tiếng gọi núi sông Việt Nam đây cờ nam phất phới trước lửa thiêng Việt Võ Ðạo Sinh chung sức gánh sơn hà, vì nòi giống không sơn nguy khốn, nuôi chí cả phát huy hùng tâm.

Lửa ơi ! ới ời ơi, bùng lên hãy bùng lên hảy bùng lên ngất trời cao, lửa sống biển sóng gào hồn nước thiết tha đòi, những gái trai Việt Nam, hãy ngưỡng trong trời cao, hãy sống cho ngàn sau, để xứng danh Việt Nam, để xứng danh Việt Nam.

Bùng lên lửa bùng lên, bùng lên cao ngất trời, đây tiếng gọi núi sông Việt Nam, đây hồn non nước lướt gió đưa cao, giọng hát lời thơ vang khắp bốn phương trời, ngọn lửa sóng trui rèn tay thép, tiếng ấp ủ tiếng ru nằm nôi.

Lửa ơi ! ới ời ơi, bùng lên hãy bùng lên hảy, bùng lên ngất trời cao, lửa sóng biển sóng gào, hồn nuớc thiết tha đòi, những gái trai Việt Nam, hãy ngưỡng trong trời cao, hãy sống cho ngàn sau, để xứng danh Việt Nam, để xứng danh Việt Nam.:matroi:
 

quyenjp

Member
"Cái gì mà Hoang Sa Trường Sa gì ở đây,ngày xưa bọn mày vốn ở đất của bọn tao,chẳng qua là bọn tao muốn nhường cho miếng đất để sống thôi chứ bày đặt gì ở đây...Nam Sa và Tây Sa là của người Hán muôn đời nay bị bọn Pháp chiếm nên về sau nó vẫn là của bọn tao,mà cho dù bọn mày có tìm được thì sao chứ,nhìn lại mình đi lấy cái gì mà đòi:Kinh tế thì nghèo nàn,bọn tao thích là có thể chặn k0 cho nông sản qua cửa khẩu,mẹ lúc đó thì khóc con ạ,Quân sự thì yếu ớt lạc hậu..."
http://blog.360.yahoo.com/blog-TUymO2AydKiEmZyllqb48gzF1EE-?cq=1
Chỉ là giả hiệu thôi mà sao đau quá trời !?!?!?:matroi:
 

man dinh phong

KHÔNG CÓ VIỆC GÌ KHÓ
Mọi hoạt động tự phát của chúng ta ( không có sự chỉ đạo của bộ chính trị) đều không mang lại lợi ích gì dẫu biết rằng mục đích của chúng ta là rất tốt. Theo tôi tốt nhất chúng ta hãy hoạt động khi có sự chỉ đạo của Đảng của chính phủ. Chính phủ kêu gọi chúng ta không biểu tình chúng ta lại biểu tình là không nên vì:
-Thứ nhất nó thể hiện lòng dân ý Đảng không đồng nhất.
-Thứ hai biểu tình như thế thể hiện tính tổ chức của chúng ta không tốt nhất, tính hợp nhất toàn dân kém(lẻ tẻ, ...).Bọn Trung Quốc nó nhìn vào mà cười chúng ta đó.
Chúng ta hãy tin vào sự lãnh đạo của Đảng, Đảng ta là Đảng của Dân do Dân và vì Dân vì vậy mọi hoạt động của Đảng ta đều có mục đích duy nhất là vì nhân dân(tuy nhiên Đảng vẫn còn có nhiều khuyết điểm điều này không thể tránh khỏi ở bất kì một chế độ, một xã hội nào). Tôi hết sức tin vào sự lãnh đạo của Đảng.
Chúng ta hãy thể hiện lòng yêu nước của mình bằng cách học tập, nghiên cứu. công tác thật tốt làm cho đất nước giàu có, DÂN GIÀU NƯỚC MỚI MẠNH. Sẵn sàng cầm súng bảo vệ tổ quốc khi có sự lãnh đạo của Đảng. Điều đó không có nghĩa là chúng ta không quan tâm gì đến đất nước chúng ta vẫn quan tâm và sẵn sàng làm theo sự lãnh đạo của Đảng
 

quyenjp

Member
Cách đây hơn 3-40 năm. Chính quyền Sài Gòn cũng kêu gọi sinh viên đừng biểu tình. Nhưng họ vẫn biểu tình.Và kết quả đó là đất nước thống nhất. Ngày nay chính phủ bảo đừng biểu tình, vì chính phủ lo rồi (chính phủ đã lo hơn 30 năm rồi mà có lấy lại được Hoàng Sa đâu ?) lại còn bị cướp lần mòn các quần đảo quanh Trường Sa. Trung Quốc không thèm lấy đảo Trường Sa, (cái đảo bé tí, không có nước ngọt ai thèm ?) cái Trung Quốc thèm là phần biển xung quanh Trường Sa, Hoàng Sa có tiềm năng rất lớn về khoáng sản và năng lượng. Trung Quốc khai thác hết. Việt Nam thì giữ hòn đảo khô, khi nào có bão thì tàu Trung Quốc ghé vào, không lẽ không cho ?(mà không cho cũng không được !)
Biểu tình không phải là chống chế độ mà biểu tình biểu dương sức mạnh, tinh thần của thanh niên Việt Nam ta, đồng thời làm cho tiếng nói của chúng ta vang xa trên thế giới, đánh động dư luận thế giới.(chúng ta không đủ lực để chống Trung Quốc bằng vũ lực thì phải đấu tranh trên trường quốc tế bằng dư luận)
Biểu tình tự phát là rất tốt, vì chúng ta chẳng phải bị bất cứ thế lực phản động nào kích động mà là tiếng gọi của con tim đối với Tổ Quốc non sông. Tôi phản đối những vụ biểu tình có hệ thống vì mục đích chính trị này nọ.
Hãy biểu tình, hãy góp thêm tiếng nói dù nhỏ nhoi để thế giới biết rằng thanh niên Việt Nam sẵn sàng đứng lên vì đất nước. Và mọi người đều ý thức được rằng một phần lãnh thổ đang bị ngoại bang xâm lược.:matroi:
 

man dinh phong

KHÔNG CÓ VIỆC GÌ KHÓ
Cách đây hơn 3-40 năm. Chính quyền Sài Gòn cũng kêu gọi sinh viên đừng biểu tình. Nhưng họ vẫn biểu tình.Và kết quả đó là đất nước thống nhất. Ngày nay chính phủ bảo đừng biểu tình, vì chính phủ lo rồi (chính phủ đã lo hơn 30 năm rồi mà có lấy lại được Hoàng Sa đâu ?) lại còn bị cướp lần mòn các quần đảo quanh Trường Sa. Trung Quốc không thèm lấy đảo Trường Sa, (cái đảo bé tí, không có nước ngọt ai thèm ?) cái Trung Quốc thèm là phần biển xung quanh Trường Sa, Hoàng Sa có tiềm năng rất lớn về khoáng sản và năng lượng. Trung Quốc khai thác hết. Việt Nam thì giữ hòn đảo khô, khi nào có bão thì tàu Trung Quốc ghé vào, không lẽ không cho ?(mà không cho cũng không được !)
Biểu tình không phải là chống chế độ mà biểu tình biểu dương sức mạnh, tinh thần của thanh niên Việt Nam ta, đồng thời làm cho tiếng nói của chúng ta vang xa trên thế giới, đánh động dư luận thế giới.(chúng ta không đủ lực để chống Trung Quốc bằng vũ lực thì phải đấu tranh trên trường quốc tế bằng dư luận)
Biểu tình tự phát là rất tốt, vì chúng ta chẳng phải bị bất cứ thế lực phản động nào kích động mà là tiếng gọi của con tim đối với Tổ Quốc non sông. Tôi phản đối những vụ biểu tình có hệ thống vì mục đích chính trị này nọ.
Hãy biểu tình, hãy góp thêm tiếng nói dù nhỏ nhoi để thế giới biết rằng thanh niên Việt Nam sẵn sàng đứng lên vì đất nước. Và mọi người đều ý thức được rằng một phần lãnh thổ đang bị ngoại bang xâm lược.:matroi:

Chúng ta biểu dương sức mạnh chỉ bằng những khẩu hiệu, những nắm tay
thôi sao? Chúng ta thể hiện tinh thần đoàn kết chỉ bằng một đoàn người mà không phải là cả một dân tộc ư? Thế giới sẽ nhìn chúng ta như thế nào khi chúng ta đấu tranh theo kiểu " cải lương ", làm trò cười cho bọn chó Trung Quốc đó. Đấu tranh như thế chỉ thể hiện rằng chúng ta quá kém cỏi yếu đuối, khi bị một kẻ khác bắt nạt chỉ biết "đứng chửi " mà không có hành động chống trả mạnh mẽ.

Có phải chúng ta giải phóng miền Nam chỉ bằng biểu tình mà không cần khởi nghĩa vũ trang không cần bạo lực cách mạng? Tôi không phủ nhận tính tích cực của biểu tình như bạn nói nhưng theo tôi trong tình hình này và phương pháp biểu tình như thế chẳng đem lại hiệu quả gì mà chỉ làm hình ảnh của chúng ta trở nên nhỏ yếu( bị "xâm lấn" mà Đảng chỉ biết nên tiếng phản đối, dân thì biểu tình nhỏ lẻ và chính phủ thì khuyên dân không biểu tình).
Biểu tình phải có sự tham gia của toàn dân và có sự lãnh đạo cẩn thận có tính hệ thống như thế thì mới có thể đem lại hiệu quả. Biểu tình tự phát không tính toán chỉ là sự "đấu tranh" rời rạc, nhỏ lẻ sẽ chẳng mang lại hiệu quả.Mọi cuộc đấu tranh phải có tổ chức phải đấu tranh toàn dân toàn diện mới đem lại thắng lợi

Chúng ta chỉ có thể đòi được Trường Sa- Hoàng Sa khi chúng ta có tiềm lực kinh tế quân sự ít nhất phải bằng bọn chó Trung Quốc.
 

quyenjp

Member
Đã hơn 30 năm rồi, tức là khoảng thời gian của 2 đời người (lấy vợ năm 25 tuổi và đã có đứa con 5 tuổi),cả nước Việt Nam không ai là không biết chuyện Trung Quốc chiếm Hoàng Sa.Nhưng chính phủ làm gì ? nhân dân đã tin tưởng chính phủ trong từng ấy năm, để rồi chúng ta bị Trung Quốc cho ăn bánh vẽ "tình hữu nghị 16 chữ vàng", việc mở rộng của Trung Quốc chưa bao giờ dừng lại cả.Thậm chí họ còn giết hại đồng bào ta, vu khống cho dân chài là hải tặc.
Đồng ý với bạn là chúng ta thống nhất đất nước bằng đấu tranh vũ trang, nhưng bạn quên rằng cho dù đấu tranh vũ trang hàng trăm ngàn lần đi nữa, nếu trước đó không có thắng lợi của hiệp định Paris, thắng lợi trên mặt trận ngoại giao. Mỹ không rút khỏi Việt Nam.Thì liệu ta có thắng Mỹ hay không ? (nói thật thắng Mỹ là chuyện ta chỉ nói cho vui thôi chứ ta không có năng lực nào để thắng Mỹ cả, mà cuộc chiến đó cũng là 1 cuộc chiến vô nghĩa, đất nước ta không may mắn nên đã rơi vào vòng xoáy tranh chấp của Chủ Nghĩa Tư Bản và Chủ Nghĩa Cộng Sản.Ta không có súng, xe tăng của Nga, của Trung Quốc viện trợ thì có thắng nổi hay không ? Nói thẳng ra là đất nước ta đã bị lợi dụng thành chiến trường. Chẳng có hay ho gì trong cuộc chiến nồi da xáo thịt đó, mà hậu quả của nó kéo dài cho đến tận ngày hôm nay.)
"Chúng ta chỉ có thể đòi được Trường Sa- Hoàng Sa khi chúng ta có tiềm lực kinh tế quân sự ít nhất phải bằng bọn chó Trung Quốc."
Bạn nói câu này có nghĩa là chẳng bao giờ ta có thể lấy lại được cả.Vì bạn có biết là Trung Quốc đang mạnh lên từng ngày.Việt Nam ta có mạnh lên chút xíu nhưng chỉ là một con tép riu đối với họ thôi. Trung Quốc lại sắp có hàng không mẫu hạm rồi, quân đội của họ cũng đông gấp đôi ta và sẽ còn tăng nữa.Chi phí quốc phòng của họ hiện đã bằng 1,5 hoặc là gấp đôi GDP của ta rồi. Trung Quốc sẽ còn phát triễn khủng khiếp nữa, và dĩ nhiên là tham vọng của họ không phải là những hòn đảo bé tí ti kia mà là toàn bộ vùng biển Đông (mà họ gọi là biển Nam Trung Hoa) đầy khoáng sản và năng lượng.
Ta đang nợ thế hệ con cháu. Có ai đó phát biểu rằng cho dù đời này không lấy lại được thì đời con đời cháu nhất định sẽ lấy lại được. Câu nói này hết sức là vô trách nhiệm. Vì con cháu chúng ta chỉ biết là cha ông đã để mất đi phần lãnh thổ đó, không dám phản kháng mà lại còn đẩy phần trách nhiệm lấy lại cho họ nữa. Không chỉ có vậy, nếu chúng ta không hành động ngay lập tức, thì nguy cơ con cháu chúng ta sẽ nói tiếng Bắc Kinh là tiếng quốc ngữ cũng không xa vời với tiến độ bành trướng hiện nay của Trung Quốc.
Biểu tình để cả thế giới chú ý, để thanh niên Việt Nam không quên là đất nước đang bị quân thù xâm lược. Nếu biểu tình là trò cải lương thì chắc bộ ngoại giao Trung Quốc đã không lên tiếng nhắc nhở chính phủ Việt Nam về việc làm tổn thương mối quan hệ Việt-Trung. Thực tế là gì ? Trung Quốc chẳng những không tôn trọng mà còn chà đạp thẳng tay thẳng chân mối quan hệ này, bằng chứng là họ không ngại ngùng gì khi tuyên bố đất của Việt Nam là đất của họ, biển của Việt Nam là biển họ, đảo của Việt Nam là đảo họ.Một kiểu vừa ăn cướp vừa la làng trắng trợn.(mà họ không chỉ có tuyên bố không, họ đã cho dân chài Việt Nam ăn đạn rồi đó, họ cũng đang tiếp tục bành trướng)
Thực ra mà nói trong ván cờ này không ai giỏi bằng Trung Quốc cả. Họ vừa ăn cướp vừa la làng, tằng hắng một cái là chính phủ Việt Nam chạy lăng xăng dẹp tan tác các cuộc biểu tình. Ai tài giỏi bằng họ ? Nhưng nếu có trách họ một thì chúng ta nên trách bản thân chúng ta mười. Chúng ta đã quá hèn yếu , nhu nhược. Từ trước đến giờ trong lịch sử chưa có lần nào mà chúng ta yếu hèn như lần này cả.Mà nếu chúng ta cứ tiếp tục, liệu có thay đổi được tình hình ?!?!?:matroi:
 
Sửa lần cuối:

quyenjp

Member
Hihi, chắc là tung hỏa mù hết được nên vội vàng xóa đi rồi. Việt Nam có nhiều trò hề lắm. Nội dung của nó nè :
Theo tờ “Bưu điện Hoa Nam buổi sáng”, mâu thuẫn giữa Trung Quốc và Việt Nam trước kế hoạch thành lập một thành phố quản lý các quần đảo còn đang tranh chấp giữa hai nước đã có chuyển biến mới trong ngày 18-12, khi một quan chức của Hải Nam bác bỏ kế hoạch này.

Một đại diện của chính quyền huyện Văn Xương, tỉnh Hải Nam (Trung Quốc) cho biết không có kế hoạch thiết lập “thành phố cấp huyện Tam Sa” để quản lý các quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa - nguồn gốc bất đồng về lãnh thổ giữa Trung Quốc và các nước láng giềng châu Á khác.

Quan chức này khẳng định “không có kế hoạch như vậy... ở Hải Nam, chúng tôi chỉ có Tam Á, nhưng không có Tam Sa”.

Theo một quan chức khác của chính quyền tỉnh Hải Nam, nhà chức trách chưa nhận được một văn bản nào từ chính phủ trung ương về việc thiết lập một thành phố ở khu vực nói trên.

http://www.chaocovietnam.org/story.php?id=2058#c2364
Khi đọc tin này quyenjp đã thấy buồn cười rồi, vì nếu thông tin này là sự thật chắc các báo nhà ta đều la làng. Hơn nữa chỉ là 1 quan chức (không họ tên, không chức vụ) của Trung Quốc tuyên bố thì làm sao tin được ? trong khi chuyện thành lập Tam Sa thì quốc hội Trung Quốc đã bỏ phiếu thông qua rồi.
Vụ này cũng giống như vụ mắm tôm. Lúc đầu bảo là tại mắm tôm là nguyên nhân dịch tiêu chảy. (Trong khi đó ở môi trường acid mặn thì làm sao vi khuẩn sống được ? ) thế là cấm không cho ăn mắm tôm, không cho sản xuất mắm tôm. Về sau thì tuyên bố là không phải tại mắm tôm, thế là cho ăn mắm tôm. Tuy nhiên, những nhà sản xuất mắm tôm lại lên tiếng đòi bồi thường thiệt hại (vì không phải tại mắm tôm là nguyên nhân gây dịch). Bộ Y Tế sợ quá lại tuyên bố mắm tôm là nguyên nhân gây dịch (nhưng vẫn cho ăn). Chuyện thật như đùa vẫn thường hay xảy ra ở Việt Nam. Bó tay luôn ! :ha:
bổ sung của bbc :
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2007/12/071220_chinahainansanshaplan.shtml
 
Sửa lần cuối:

YukiSakura

Tia nắng mặt trời
Sáng nay đi làm thì thấy nhà văn hóa thanh niên cũng bị quây lại ko cho người khác đậu xe ở đó nữa, (NVH Thanh Niên đối diện với ĐSQ TQ).
 

kamikaze

Administrator
Cảm ơn tất cả các bạn đã quan tâm đến chủ đề này. Điều này cũng đồng nghĩa với việc chúng ta quan tâm đến lãnh thổ, chủ quyền của đất nước. Qua cuộc thăm dò ý kiến tại đây thì mặc dù nhiều người vẫn tỏ thái độ không bằng lòng với việc chính phủ cấm biểu tình, số người chọn giải pháp " Tỏ thái độ phản đố như hiện nay" vẫn nhiều hơn tất cả. Có lẽ điều này cũng chứng tỏ Đảng và chính phủ đã chọn giải pháp ngoại giao đúng đắn. Tình hình cũng tạm lằng xuống rồi nên xin tạm đóng topic tại đây để chúng ta quay về với chủ đề muôn thuở là Nhật Bản.

Một lần nữ xin cảm ơn tất cả các bạn.
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐỜI SỐNG TẠI NHẬT 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top