Minh Trị Duy Tân năm 1868 đánh dấu sự chấm dứt chế độ phong kiến Tokugawa, khôi phục quyền lực cho Thiên Hoàng và mở ra kỷ nguyên hiện đại. Nhưng không chỉ dừng ở cải cách, giai đoạn này còn chứng kiến sự ra đời của Đế quốc Nhật Bản, một nhà nước vừa lập hiến vừa chuyên chế, đặt nền tảng cho sự trỗi dậy của chủ nghĩa quân phiệt sau này.
1. Bối cảnh dẫn tới Minh Trị Duy Tân
- Khủng hoảng Tokugawa: tài chính kiệt quệ, nông dân nổi dậy, samurai mất đặc quyền.
- Áp lực phương Tây: Hạm đội “Hắc thuyền” của Perry (1853) buộc Nhật ký hiệp ước bất bình đẳng.
- Phong trào Sonno Joi (“Tôn vương, nhương di”): kêu gọi phò Thiên Hoàng, chống Tokugawa và phương Tây.
- Liên minh Satsuma–Chōshū: lực lượng then chốt lật đổ Mạc phủ, đưa Thiên Hoàng Minh Trị lên nắm thực quyền năm 1868.
2. Minh Trị Duy Tân (1868) – Cách mạng chính trị toàn diện
- Bãi bỏ lãnh địa phong kiến → thay bằng các tỉnh do chính quyền trung ương quản lý.
- Xóa bỏ đặc quyền samurai → xây dựng quân đội quốc gia theo chế độ nghĩa vụ.
- Cải cách hành chính → tổ chức bộ máy theo kiểu phương Tây, với nội các và các bộ chuyên trách.
- Giáo dục & kinh tế → phổ cập giáo dục, phát triển công nghiệp và hạ tầng.

3. Hiến pháp Đại Nhật Bản (1889) – Bước ngoặt lập hiến
- Thiên Hoàng: nguyên thủ tối cao, nắm quyền quân sự và ngoại giao.
- Nghị viện (Diet): có Thượng viện và Hạ viện, nhưng quyền hạn hạn chế.
- Tự do dân sự: được công nhận nhưng có thể bị hạn chế bất cứ lúc nào.
4. Nhật Bản trở thành Đế quốc
- Chiến tranh Thanh – Nhật (1894–1895): Nhật giành chiến thắng, kiểm soát Đài Loan, chứng tỏ sức mạnh quân sự mới.
- Chiến tranh Nga – Nhật (1904–1905): lần đầu tiên một nước châu Á đánh bại cường quốc châu Âu, nâng vị thế Nhật Bản lên hàng “đại quốc”.
- Sáp nhập Triều Tiên (1910): Nhật trở thành một đế quốc thực dân với lãnh thổ mở rộng.
- Chính trị đối nội: trong khi nghị viện ngày càng có vai trò ở thời Taishō (1912–1926), quyền lực thực sự vẫn nằm trong tay Thiên Hoàng và quân đội, nhờ hiến pháp 1889 cho phép họ vượt trên luật pháp.
5. Ý nghĩa và hệ quả
- Ngắn hạn: Nhật Bản nhanh chóng công nghiệp hóa, hiện đại hóa quân sự, trở thành cường quốc ngang hàng phương Tây.
- Dài hạn: Mô hình chính trị tập quyền, kết hợp giữa hiến pháp và quyền lực Thiên Hoàng, nuôi dưỡng chủ nghĩa quân phiệt. Tinh thần “Đế quốc Nhật Bản” tạo tiền đề cho sự bành trướng đầu thế kỷ 20 và chiến tranh sau này.
Kết luận
Chính trị thời Minh Trị không chỉ là cải cách để hiện đại hóa mà còn là quá trình đế quốc hóa. Hiến pháp 1889 vừa giúp Nhật Bản gia nhập hàng ngũ các cường quốc, vừa đặt vào tay Thiên Hoàng và quân đội quyền lực tuyệt đối. Đây là nền móng chính trị đưa Nhật đến đỉnh cao của một đế quốc châu Á – và cũng dẫn họ vào con đường chiến tranh trong thế kỷ 20.
Sửa lần cuối:
Có thể bạn sẽ thích