Giúp em với!

Footage

New Member
Chào anh chị!

Em đang "điên đầu" vì cước keitai đây.Hic!
Hi vọng các anh chị có kinh nghiệm chỉ bảo giúp em với.
Em xin hậu tạ (chưa biết hậu tạ bằng cách nào, các anh chị cho em biết).

Em đang học tại Nhật. Keitai đầu tiên em sử dụng là hãng au.
Sử dụng khoảng 6 tháng, thì 1 ngày nọ, có số gọi từ au đến (nhớ không nhầm là 144 thì phải). Người gọi là đàn ông, xưng là nhân viên của au. Ông ta nói là "do cô chưa đóng tiền cước nên tôi cần xác minh. Hãy cho mật mã vào mạng au"
Em ban đầu cũng hoảng định cho, nhưng chợt nghi ngờ nên không cho số mật mã.
Nói thêm là em luôn đóng cước đầy đủ.

Sau đó, em làm mất keitai (sau này mới phát hiện ra là do balo của em có nhiều ngăn, mà keitai lại quá bé, lúc đó em lại đang ốm, nên cứ tưởng mất), nên em mới làm đơn xin cấp keitai mới.
Do em đã đăng ký bảo hiểm keitai, theo quy định em sẽ được mua keitai mới với giá giảm 1/2.
Sau khi em nói chuyện với cô nhân viên điện thoại cửa hàng au, đã chọn xong mẫu keitai mới, thì đột nhiên có 1 ông nhân viên kêu cô nhân viên kia đến và nói nhỏ cái gì đó. Lúc đó em đang mải xem catalo keitai, nên không để ý (sau này mới nhớ ra).
Sau đó cô nhân viên kia đến nói với em là cái keitai mà em đã chọn không nằm trong diện giảm 1/2 giá. Lúc đó do em đang cần keitai để liên lạc, nên đã đồng ý lấy cái keitai đó theo giá không được giảm.
Lúc đó em thật là "dại". Rõ ràng ban đầu cô nhân viên kia đã đưa ra mẫu giảm giá, thế nhưng tại sao ông nhân viên kia nói nhỏ thì cô ta lại nói ngược lại?
Từ đó về sau, không hiểu sao cái keitai mới em dùng có tính năng tốt, nhưng cước điện thoại dần dần tăng lên. Em hầu như không dùng keitai, cực kỳ ít gọi điện và gửi email (đã đăng ký không sử dụng internet).

Sau đó em không dùng au nữa mà chuyển sang dùng ntt docomo.
6 tháng trôi qua êm đẹp, vẫn trả tiền cước hàng tháng, thì đột nhiên tình hình lại giống au. Tức là cước keitai dần dần tăng lên, mặc dù em đã đăng ký không truy cập internet, cực kỳ ít gọi điện thoại, cực kỳ ít gởi email, email gửi đến cũng rất ít.
Tra cái 利用明細 iモードthì thấy packet nhiều, nhưng tra lại cái keitai thì packet rất ít.
Đã đăng ký không truy cập internet, nhưng 利用明細 thì lại có lịch sử truy cập internet khoảng 20000 packet. Có email lạ gửi thư đến keitai mà em không biết.

Em sẽ đến khiếu nại cửa hàng ntt docomo, nhưng không biết ăn nói ra làm sao.
Đương nhiên là em biết tiếng Nhật, nhưng không phải là người Nhật, có những cái lắt léo thì làm sao em nói lại.
Các anh chị vui lòng cho em biết cách khiếu nại để họ tính phí hợp lý cho em.

Cám ơn các anh chị nhiều lắm!
 

lonelyinsnow

Moderator
NHẮC NHỞ
Chú ý dùm cách đặt tên tiêu đề!
Bạn nên nêu rõ vấn đề cần hỏi. Nếu cứ "Giúp em với" thì chả ai biết bạn cần giúp gì và cũng không ai vào đọc để giúp đâu.
 

kamikaze

Administrator
-Không đưa mật khẩu là tỉnh táo rồi đấy. Chắc chắn là ai đó định lừa đảo thôi chứ các nhà cung cấp điện thọai, internet, ngân hàng v.v... tại Nhật không bao giờ yêu cầu người sử dụng cung cấp mật khẩu qua điện thọai.

-Sau một thời gian cước phí tăng lên thì có khả năng là một số tính năng, dịch vụ được miễn phí trong vòng vài tháng đầu và nếu người sử dụng biết cắt đi thì không bị mất tiền. Còn nếu không biết thì sau vài tháng dù không dùng cũng phải đóng phí. Do đó phí tăng lên cũng không phải là chuyện lạ.

-Nếu chắc chắn không sử dụng mà vẫn bị tính tiền như đã nêu ở trên là packet ở điện thọai ít nhưng trong giấy báo lại nhiều thì yêu cầu công ty điện thoải giải thích từng phần rõ ràng. Còn nếu muốn thử thử một tháng tuyệt đối không vào internet, không gửi tin nhắn chỉ gọi và sau đó xem tháng đó được tính tiền như thế nào.

-Chắc là đã "vô tình" đăng ký hay sử dụng dịch vụ nào đó hay đã không biết chọn đúng gói dịch vụ thích hợp nên mới bị kiểu này thôi.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

nvtrung_geo

New Member
Chắc do không cắt bớt dịch vụ giá trị gia tăng thôi. Hồi trước mình xài softbank, ra tiệm bảo nó cắt hết, chỉ có nghe gọi và mail thôi. mỗi tháng xài tiết kiệm có 1 sen đến 1,2 sen chớ mấy, không gọi ngoài giờ free nên chả bao nhiêu
 

takeo203

Moderator
Em sẽ đến khiếu nại cửa hàng ntt docomo, nhưng không biết ăn nói ra làm sao.
Đương nhiên là em biết tiếng Nhật, nhưng không phải là người Nhật, có những cái lắt léo thì làm sao em nói lại.
-Bên này chẳng có 1 CT như NTT,hay DOCOMO rảnh rỗi để lắt léo,lừa đảo nhưng chuyện lặt vặt,lối suy nghĩ này đừng nên tồn tại thì tốt hơn đấy.Bác KAMI nói đúng có thể ko biết chọn gói thích hợp nên mới bị kiểu này,cứ đường hoàng ra cửa hàng mang những giấy tờ đầu tiên đăng kí,và 明細証 từ lúc bắt đầu sử dụng cho đến bây giờ lên hỏi sẽ được giải thích rõ ràng lí do tại sao.Đang học tiếng nhật,nếu ko tự tin thì dẫn 先輩 nào đó đi cùng cho chắc ăn.Gần nhà tôi cũng có mấy em qua du học bị như thế,sau khi lên cửa hàng được GT cặn kẽ mới vỡ lẽ:Tất cả là do mình mà ra.
 

kamikaze

Administrator
Dẫn 先輩 đi cũng là cách hay. Nhưng nếu có thể thì trước khi đi nên bỏ thời gian ra "nghiên cứu" tìm hiểu về cách tính các gói dịch vụ của nhà cung cấp. Bởi lẽ nhìn có vẻ dễ hiểu nhưng lại khá phức tạp trong cách tính. Không đọc hay tìm hiểu gì và ra hỏi khi bị giải thích sẽ nghe một mớ lùng bùng. Nghe thì có vẻ hiểu nhưng lại không hiểu cặn kẽ.

Ra cửa hàng cầm cuốn hướng dẫn về đọc trước đi. Trong đó có hết.
 

Footage

New Member
Cám ơn anh chị!

Em đã coi kỹ rồi.

Nếu nói là do em không biết mà vô tình chọn cái dịch vụ thì oan.

Cực kỳ ít dùng điện thoại, không vào mạng internet, cực kỳ ít dùng email mà tiền cước lên đến 19 ngàn yên. Tra lịch sử email của Docomo thì packet email cực lớn vài chục ngàn, trong khi đó em tra cái keitai thì packet email (cả gửi đi lẫn nhận tin) thì chỉ vài trăm.

@takeo203: Bác nói bên này không lừa đảo à? Mong bác nghĩ lại.
Cho dù không lừa đảo thì có chắc là không bị phân biệt đối xử với người Nhật không?

Có lần em bị bệnh phải gọi cấp cứu. Cứu thương chở em đến bệnh viện. Cô bác sĩ khám rồi nói về nhà đi. Lúc đó em xây xẩm mặt mày (trước đó ngất xỉu do mất máu), vậy mà cô bác sĩ ngại nhận bệnh lại bảo em về. Lúc đó em phải nói "cho tôi nhập viện" thì lúc đó cô ta mới cho nhập. Truyền 2 bịch máu, truyền sắt thì em mới hồi phục lại. Về y tá thì ngoài vài y tá không tốt (truyền máu, truyền dịch mà không đeo găng tay, lạnh lùng, trước mặt bệnh nhân khác thì nói chuyện thể ngắn, ví dụ わかる?、行く?), công bằng mà nói đa số y tá khác tận tình. Do em bệnh phải phẫu thuật, thì chính cô y tá đó, cô bác sĩ lại làm ra vẻ như em muốn đi phẫu thuật ở đâu cũng được, miển là đừng ở bệnh viện của cô ấy.
Một thân một mình bên đây mà bị đối xử như thế. Em không hề có thái độ vô lễ gì hết, ngược lại cư xử rất đúng mực, vậy mà lại bị phân biệt đối xử như thế.
Lúc em nằm trong bệnh viện thì lại cho y tá đi dò hỏi số điện thoại người quen của em. Chấp nhận việc xin số điện thoại người quen là trong trường hợp nhập bệnh, nhưng tại sao khi hỏi xong số điện thoại người quen của em thì ngay lập tức hớn hở, đi ra khỏi phòng ngay lập tức? Không hề để ý đến thái độ hụt hẫng của bệnh nhân.
Mặc dù em bệnh phải phẫu thuật sớm, nhưng em quyết định sẽ chuyển sang bệnh viện khác.
Cả 2 việc xảy ra ập đến, thiệt là..hic..hic
Em lo quá, số điện thoại em cho là số của thầy em. Em bị bệnh mà không dám cho thầy biết, sợ làm phiền thầy. Bây giờ lỡ cho y tá, bác sĩ số điện thoại ấy rồi, mà lại chuyển sang bệnh viện khác, không biết sao không nữa? Hu.hu
 

kamikaze

Administrator
-Việc điện thọai thì đã đi hỏi docomo và hiểu rõ nguyên nhân chưa hay chỉ đọc và lại "đoán mò"?

Suy nghĩ như thế này:
Cực kỳ ít dùng điện thoại, không vào mạng internet, cực kỳ ít dùng email mà tiền cước lên đến 19 ngàn yên. Tra lịch sử email của Docomo thì packet email cực lớn vài chục ngàn, trong khi đó em tra cái keitai thì packet email (cả gửi đi lẫn nhận tin) thì chỉ vài trăm.
Nhưng đã trình bày với docomo chưa và câu trả lời của họ là thế nào?
Có vẻ như đang bị chứng tự cho là này là khác và nghiễm nhiên tự cho mình là đúng chăng?

-Về thái độ của người Nhật với người nước ngòai hay với người Nhật khác thì cũng có người này người nọ thôi. Ví dụ gặp người có phong cách phục vụ chuyên nghiệp và có chút cảm tình hay không phân biệt đối xử với người nước ngòai thì được phục vụ tốt. Ngược lại gặp phải người có ác cảm với người nước ngòai hay không có trình độ phục vụ tốt thì sẽ khác. Cái này nước nào cũng thế chứ có riêng gì Nhật nhỉ?!

-Về chuyện khám này nọ ở trên kia có lẽ bệnh viện hay ông bác sĩ, cô y tá khó chịu muốn "tống khứ" em đi chỗ khác là lý do vì em quá 我がまま. Đến khám thì nên tin lời bác sĩ chứ sao họ phán cho đi về lại cãi? Thường tâm lý của người bệnh là hay quá lo và yêu cầu được nhập viện, được thuốc này thuốc nọ. Trong khi đó bác sĩ họ nhìn nhận vấn đề khách quan và có phán đóan chính xác hơn.

Đã thấy nhiều người Việt bị ghét vì kết quả khám thì không sao nhưng lại tưởng mình sắp chết và cằn nhằn, kè nhè với bác sĩ. Trường hợp này họ có tâm lý muốn đẩy đi chỗ khác cũng chả có gì là lạ.

-Chẳng hiểu em đòi hỏi gì ở y tá sau khi cô ta hỏi số điện thọai của người quen. Việc của cô ta là hỏi số đt vậy xong rồi thì "hớn hở" cũng có gì lạ nhỉ? Em muốn cô ta làm gì sau đó nhỉ? Hỏi thăm vài lời chăng?

Chuyện tự tiện cho số đt của thầy như thế là không nên. Hãy bỏ tính tự tiện đi. Không nên làm việc gì khi đáng ra nên xin phép mà lại không xin. Nếu còn sống còn học ở Nhật mà không bỏ tính tự tiện không biết hỏi xin phép này thì sẽ không yên ổn cho lắm đâu.

-Quên nữa là thỉnh thỏang có một số người Nhật có ác cảm với người nước ngòai nói chung và với người Việt Nam nói riêng. Đúng là chuyện này hơi khó chịu. Tuy thế nên suy nghĩ nhìn nhận lại xem người nước ngòai nói chung và người Việt Nam nói riêng đã và đang làm gì ở trên đất Nhật. Nào là phi công chuyển hàng lậu, nào là ăn cắp, nào là trồng thuốc phiện trong nhà v.v... Giả sử ở VN có người nước nào nhập cảnh vào làm những chuyện như thế này thì người Việt mình có ưa họ được không? Chắc chắn cũng sẽ xuất hiện những người có ác cảm với người nước ngoài thôi.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Footage

New Member
Cám ơn anh kamikaze.

Vâng, em sẽ đi đến docomo để hỏi nguyên nhân.

Về việc bác sĩ muốn cho em về không phải em 我がまま。và em không hề cằn nhằn, kỳ kèo gì cả.
Xe cứu thương chở em đến bệnh viện, và thái độ của em rất lễ phép, không thể nói là 我がままđược.
Ở nhà đã mất rất nhiều máu, ngất xỉu. Lên đến bệnh viện, nếu em không xin nhập viện và truyền máu thì có lẽ em đã chết.


Em rất trân trọng và cảm kích bác sĩ là nhhững người giỏi chuyên môn. Em tin chứ.

Nhưng tại sao em mất nhiều máu và ngất xỉu như thế mà họ lại bảo em về? Cơ thể em lúc đó rất là yếu. Máu ra rất nhiều.
Sau khi em yêu cầu nhập viện, chính bác sĩ đó còn nói là lượng máu xuống quá thấp, nếu không truyền máu thì sẽ ảnh hưởng đến tính mạng kia mà.Về nhà thì thà là đừng đi cấp cứu.

Vâng, em tự tiện cho số điện thoại là không đúng. Em xin rút kinh nghiệm và sẽ không làm thế nữa.

Đúng là có một số người nước ngoài và VN làm chuyện xấu khiến cho người Nhật ác cảm, nhưng đâu phải ai cũng vậy. Phải tuỳ người chứ. Bác sĩ ác cảm với bệnh nhân mà không cứu ư.!

Cái cảm giác cô y tá hỏi số điện thoại xong, là ngay lập tức đi ra ngay, làm em cảm giác giống như mình bị lừa vậy đó. Có thể em nhìn nhận sự việc không đúng. Mong anh kamikaze góp ý cho em.
 

Footage

New Member
Anh kamikaze cho em hỏi thêm là:

Nên phẫu thuật ở bệnh viện khác hay là vẫn phẫu thuật tại bệnh viện đó?

Em cám ơn!
 

kamikaze

Administrator
Về việc phẫu thuật nếu em đã cảm thấy không an tâm, không có cảm tình thì không nên đến bệnh viện đó nữa. Tuy nhiên, khi đi đến bệnh viện khác nếu có thể cũng nên nói rõ với họ quá trình em bị thế nào v.v.. cũng như lý do vì "không có cảm tình với thái độ của bệnh viện nọ nên em không phẫu thuật ở đó" cho họ rõ. Nếu có thể nên thử đi đến vài bệnh viện để khám xem kết quả như thế nào và sau đó quyết định nơi mình cảm thấy yên tâm.

Về việc phân biệt đối xử hay bị đối xử không đúng mực thì anh không bênh người Nhật. Tuy thế nếu em còn ở bên đây thì nên học cách chấp nhận và có cách nhìn "công bằng" hơn. Hãy tự đặt câu hỏi nếu như người có thành kiến, ác cảm với người nước ngòai họ cũng có cách nhìn thóang rằng " cũng có người này người nọ" thì họ đã dứt ra khỏi ác cảm đó rồi. Em nên áp dụng cách nhìn "cũng có người này người nọ" đối với họ để cho nhẹ nhõm khỏi phải khó chịu mỗi khi "bị phân biệt đối xử".

Có lẽ là nên "thông cảm và bỏ qua cho họ". Tuy thế trường hợp bị "phân biệt đối xử " quá thì cứ nói thẳng cho họ hiểu hay gọi cấp trên của họ để phản ánh. Tất nhiên nên lựa lời cho có sức thuyết phục và có thái độ đúng mực. Ví dụ trường hợp vừa rồi em không bằng lòng với thái độ(cách dùng từ) của cô y tá thì cứ phản ánh trực tiếp với bệnh viện xem họ nói sao. Còn vụ số điện thọai anh nghĩ cô ấy không có ý gì đâu. Chỉ vui vì đã "hoàn thành nhiệm vụ".
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

xuhoaanhdao

New Member
Có lẽ là nên "thông cảm và bỏ qua cho họ". Tôi đồng ý với quan điểm của anh kazekami,bởi bạn đi bênh viên khác thi củng chưa chắc đã tốt hơn đươc bênh viện hiên tại của ban,và một số lí do không tốt khác nữa đối với bạn.
Tôi củng đi bệnh viện rồi nhưng không găp trường hợp như bạn,còn trong cuôc sống sinh hoat hàng củng có một số ít người không thiên chí với người nuớc ngoài nhưng tôi nghĩ nguyên nhân củng xuất phát từ mình. Tôi vẫn có lòng tin và thưc sự tôn trọng cách cư xử của người nhật.
Tôi củng có môt cái thắc mắc như bạn là tại sao môt số người nhât khi nhìn thấy một điểm gì của ai đó là người nước ngoài nhất là điểm xấu thì họ sẽ nói ngay hoặc họ nghĩ bụng là người nước đó là như vây,họ không hiểu là mổi người mỗi tính người thế này thế khác đâu? Nhiều lúc khi nghe,thấy như vậy nhất là khi họ nói về người viêt mình, mình cũng thấy hơi búc xúc. Trong khi đó họ củng rất sợ rằng mình nhìn nhận một phía, thiển cận như vây để đánh giá. Để trả lời đươc câu hỏi này chắc có lẽ là phải mất thời gian.
Cuối cùng mong bạn có một quyết định đúng đắn,và nhanh chóng binh phục!
 

takeo203

Moderator
@takeo203: Bác nói bên này không lừa đảo à? Mong bác nghĩ lại.
Cho dù không lừa đảo thì có chắc là không bị phân biệt đối xử với người Nhật không?

-Đương nói về chuyện NTT&DOCOMO với khách hàng nhé,đi ra đến tổng thể rồi đấy,mới qua còn đi học mà đã có cái cảm giác như thế thì có lẽ từ đây sống ko vui được với xứ này đâu.Bây giờ nói đến chuyện nhập viện và xe cấp cứu chở đến BV.Thường thì xe cấp cứu khi chở bệnh nhân đi ,họ liên lạc với các bênh viện xem nơi nào nhận "ca" của người bệnh,các BV nhận thường là BV nhỏ,sau khi nhập viện BS khám nếu cảm thấy nghi ngờ sẽ đưa giấy giới thiệu qua các BV lớn hoặc khẩn cấp quá họ sẽ trực tiếp đưa đi.Cái quan trọng là người bệnh phải có thân nhân đi theo để nhỡ có chuyện gì sẽ có người kí vào giấy tờ phẫu thuật hoặc phải có số ĐT của nhà ,để BV liên lạc nói về trường hợp bệnh nhân .BS ,nhiều khi họ thấy trong trường hợp này ko có gì nguy hiểm hoặc thấy tình trạng cô ,ko có ai quen biết bà con,nếu họ tự ý làm sẽ gây phiền nhiễu cho bản thân và BV nên họ từ chối.Về phẫu thuật,ai là người kí vào biên bản cho ca mổ của cô?Chắc 1 diều là ông thầy dậy cô sẽ ko kí rồi,nhà trường nơi cô học??Bạn bè cô???Bao nhiêu điều đó đã làm BV sau khi khám cho cô xong, đã nói cô về đi.Bản thân tôi đã bị mổ xẻ mấy lần,lần mổ lấy túi mật ở Kitasato daigaku byoin,bệnh viện nổi tiếng nơi tôi sống,sau khi được BS trưởng khoa mổ thuyết trình và gt BS chịu trách nhiệm "ca" của tôi lên giải thich:sẽ đục 4 lỗ,lấy túi mật ra trong vòng 3 tiếng,1 lỗ to bằng đồng 1 yen, 3 ngày sau có thể xuất viện đi đánh boxing được,xác xuất mổ 1000 người thì có 1 chết.Đồng ý người nhà sẽ kí vào biên bản,thằng tôi ngay chiều hôm đó được BS về gây mê lên khám cột xương,chụp MRI và nội soi ,BS thực tập làm nội soi,soi làm sao mà camera đụng vào tuỵ tạng,tối hôm ấy,ông BS mổ tôi, lên khám lại lần chót để mai mổ ,đã vội vàng cấm tôi ko được đi đứng linh tinh,ko cho ăn cơm,chỉ truyền nước biển,lí do tuỵ tạng bị xưng lên(hèn chi lúc camera luồn lách trong ruột tôi,tôi thấy đau nhói ở phần trên)trách ai,chửi ai,chỉ tại do số mình ko may,thôi thì mổ xong là boxing được liền mà,cố gắng đi,tôi tự nhủ như thế và thiếp vào giấc ngủ,10 ngày sau tôi mới được hân hạnh xuống phòng mổ,ông BS trách nhiệm cho tôi,sáng sớm vào thăm nói vài câu chuyện mà sao miệng ông toàn mùi sake"ông có chuyện gì buồn vui đêm qua chăng"......Vợ tôi bồn chồn đã gần 5h vẫn chưa thấy tôi được vác ra,vội hỏi mấy cô y tá thì thấy xe đẩy tôi về phòng,tôi tỉnh dậy,rồi đau quá lại thiếp đi,hôm sau người thay băng,lúc đó mới thấy vết thương , chỗ ngay túi mật 1 đường cắt lớn dài hơn 10cm,ôi thôi 4 đồng tiền chỉ có 3 còn 1 là vết cắt"ân tình",sau nghe vợ tôi kể lại:Bác sĩ bảo, tôi bị xuất huyết nội nên phải cắt to ra để chặn lại"Hic,có hay ko chỉ có BS biết".Gần tháng sau tôi mới được xuất viện về đi làm.Thay vì 3 ngày thì hơn 1 tháng,trách ai đây?Mà oán trách để làm gì chỉ gây ra cho mình thêm búc xúc,yêu người ,yêu đời đi,Chợt nhớ trong mười điều răn của kinh thánh :lỗi tại tôi,lỗi tại tôi mọi đàng.
 

Footage

New Member
@Bác takeo203:

Em không có ác ý gì với người Nhật cả. Vấn đề là có người tốt, người xấu, và em muốn hỏi ý kiến mọi người để có cách giải quyết đúng đắn. Nếu em làm điều không phải, em sẵn sàng xin lỗi. Em đã suy xét trong thái độ của mình là chẳng có gì thất lễ cả. Bác takeo203 không thể "quy chụp" em như thế.

Chuyện lừa đảo và phân biệt đối xử, chắn chắn có. Bác takeo203 không thể phủ nhận điều đó. Nếu không có lừa đảo và phân biệt đối xử thì chắc là thiên đường rồi.

Có rất nhiều người Nhật từng giúp đỡ em, em rất cảm kích điều đó.

Nhưng bên cạnh đó, em cũng từng bị lừa, bị phân biệt đối xử.

>Thường thì xe cấp cứu khi chở bệnh nhân đi ,họ liên lạc với các bênh viện xem nơi nào nhận "ca" của người bệnh,các BV nhận thường là BV nhỏ,sau khi nhập viện BS khám nếu cảm thấy nghi ngờ sẽ đưa giấy giới thiệu qua các BV lớn hoặc khẩn cấp quá họ sẽ trực tiếp đưa đi>

->Cấp cứu chở em trực tiếp đến bệnh viện luôn. Nhân viên xe cứu thương hỏi tình trạng của em và do họ chỉ biết 2 bệnh viện chuyên về lĩnh vực đó và nhận cấp cứu trong thời gian đó (sáng sớm) nên họ hỏi em muốn đến bệnh viện nào trong 2 bệnh viện đó. Em thấy bệnh viện đó gần nhà nhất, nên họ chở em đến đó.

Sau khi có quyết định mổ, cho dù không có người thân trực tiếp ký vào biên bản yêu cầu mổ, bệnh viện đó vẫn đồng ý mổ cho em cơ mà.

Tại sao ngày đầu tiên bác sĩ cấp cứu đã biết cần phải truyền máu, cần phải phẫu thuật mà vẫn yêu cầu về? Tại sao vài y tá trong bệnh viện đó khi lấy máu, khi truyền dịch không đeo găng tay?
 

takeo203

Moderator
Lừa đảo, thì ở đâu cũng có,nhưng trong phạm vi như AU,hoặc DOCOMO,thì chắc 1 điều là ko.AU tôi xài trên 10 năm nay có vấn đề gì đâu,mà tôi cũng chưa nghe ai nói về các dịch vụ của AU,DOCOMO ,có thể có nhầm lẫn gì đó,cô đã lên xác nhận lại chưa??Với tôi, chuyện gì cũng có cái phải, cái trái trong đó,có tiếp xúc,có cọ xát hàng ngày với người bản xứ,nghe từ họ sự phẫn nộ,cái lo lắng của những người dân bình thường, ko đọc báo,chỉ có TV là phương tiện truyền thông đại chúng,họ xem và tin vào đó nên mới có những câu hỏi như:VN mày ko đi giầy?ăn cơm bốc,câu hỏi ko mang tính chế diễu mà chỉ vì tò mò,nhưng người nghe đã đùng đùng tự ái,gân cổ phùng mang lên cãi thay vì lí giải cho họ hiểu.TV chiếu cảnh VN đi ăn cắp ,trồng bạch phiến ,họ im lặng ko 1 lời bình phẩm vì có người ngoại quốc ở đó,thái độ này có đáng phục hay chăng?có nên học ở họ hay chăng?Ngày xưa người VN ở Nhật ít nên ko có nhiều vấn đề xẩy ra,càng ngày VN càng nhiều,họ đặt cái suy nghĩ,cách làm việc bên nhà mang qua đặt vào 1 thế giới khác,rồi đâm ra bất mãn ,họ ko hiểu 1 đất nước luôn tôn trọng luật lệ,trên dưới,đàn anh đàn em rõ ràng,khi thuê nhà thì chỉ 1 người đến khi ở thì 5,6 người đã thế còn ca hát,nhậu nhẹt gây bao phiền nhiễu,đi làm thì đòi hỏi phải như thế này như thế kia,cái gì cũng biết rồi,đến khi làm thì sai bét,nhưng luôn mồn:nếu nghỉ thì CT sập luôn,vợ chồng thì làm li dị giả để lãnh tiền trợ cấp,khai gian lận thuế để có tiền chình phủ,trong khi đất nước này đang chới với vì đồng yen lên giá,vì sóng thần,vì rò rỉ nguyên tử,người dân gồng mình đóng thuế,gồng mình chịu đựng mọi chính sách tiết giảm,phúc lợi, quỹ hưu,đi đâu cũng thấy những khuôn mặt bơ phờ lo lắng cho ngày mai,thì ngược lại dân VN ta (dân du học)lên kế hoạch về thăm nhà,kì nghỉ đông đi qua Hàn qua Singapore,hay (dân đi làm) thì nghỉ CT về VN chơi vài tháng sau đó qua xin thất nghiệp,dẫn vợ qua lên kế hoạch đẻ con nơi này để ko phải trả tiền đẻ,toàn nghĩ lợi cho mình ko 1 chút chia xẻ,dân tộc này chắc họ "ngu"quá?Cùng trong 1 trường nọ,SV bản xứ trời rét căm căm cũng bò dậy 2,3h sáng để đi bỏ báo lấy tiền trả học phí,SV VN thức để chat chit,lấy ngày làm đêm,máy lạnh, máy nóng mở quanh năm,nếu họ hiểu 1 chút tiền diện ai trả chắc có lẽ....Tiền học bổng hàng tháng lãnh đủ,phải nói là dư để mua laptop đắt tiền,để mua máy ảnh đời mới,nếu họ biết các TNS đang è cổ làm quần quật,các bác kĩ sư đang chúi đầu vào cái computeur từ sáng đến tối mịt thì chắc....Sống chết mặc bay,tao sướng là được rồi.Tất cả đâu phải chỉ có thế,các SV nhật,các bác Shakan,các nhà quanh trường,các khu phố bao quanh,họ đều biết,biết nhưng im lặng,mỗi cử chỉ mỗi hành động gì khác là họ rỉ tai nhau,qua bà uốn tóc,qua cô bán hàng siêu thị,có thể trước cô đã xẩy ra chuyện gì rồi(thử tìm hiểu xem) và cô ko may mắn nên lãnh đủ ,vả lại nơi này là nhà họ,cô lại được ưu đãi "nếu là học bổng"tiền này do dân ở đây è cổ đóng thuế cho cô qua,chính sách về bảo hiểm sức khoẻ lại được ưu tiên, như nơi tôi sống, đi BV trả 20% bệnh phí,sau đó về trường, cái 20% đó lại được trả lại 80% trong khi dân nhật trả 30% bệnh phí,làm sao họ ko ấm ức,nếu cô hiểu điều này có lẽ chẳng thắc mắc làm gì.Dân việt mình thường có tính ko nói ngay để giải quyết,thường để trong bụng cho đến ngày bùng nổ,bên này nếu ko thấy hợp lí họ bình tĩnh ngồi xuống giải quyết,họ sống rất thực tế,yêu thì bảo yêu,ghét thì bảo ghét,mày có tiền tao có tiền ai ăn người dấy trả,mời thì tao ăn xong bảo trả thì ko có nhé!NHập gia tuỳ tục chứ,đã ăn cơm nhà họ còn bảo họ ko tử tế,thì khó nghe đấy,ko phải tôi nói những lời này là bênh nhật đâu,Nhật cũng có nhiều bác BAKA lắm nhưng tiếng nhật có câu "しょうがない” thoi gian sẽ qua mau,rồi cô sẽ thấy tại sao xã hội này ổn định,ngoài đường ko có 1 tiếng còi xe,ko có cãi vả lớn tiếng,ko lươn lẹo,khoe khoang.
-Chính Topic này,câu đầu tiên "Giúp em với"mà cô gióng lên để mọi người chú ý đến,Lo là Super Mode,người có trách nhiệm, đã viết lên những dòng cho cô,thay vì 1 lời xin lỗi mà cô cũng ko có thì thử hỏi......hay vì cô sức khỏe ko tốt,vì bệnh tật nên tinh thần ko minh mẫn chăng.
 

kamikaze

Administrator
Tại sao ngày đầu tiên bác sĩ cấp cứu đã biết cần phải truyền máu, cần phải phẫu thuật mà vẫn yêu cầu về? Tại sao vài y tá trong bệnh viện đó khi lấy máu, khi truyền dịch không đeo găng tay?

Tại sao không gặp hay điện thoại hỏi thẳng và nói lên những điều mình cảm thấy là không đúng mà ôm mãi ấm ức nhỉ? Nếu nghĩ là mình có chính kiến, mình đúng thì sợ gì mà không nói thẳng với họ.
 

Footage

New Member
@ Bác kamikaze:
Ngay trong bệnh viện đó có dán tờ giấy ghi là: Khi lấy máu, truyền dịch phải đeo găng tay.
Trước khi lấy máu, truyền dịch thì em rất mệt, nhắm mắt vì đau, mở mắt ra thì thấy cô y tá đó đang lấy máu, truyền dịch mà không đeo găng tay.
Khi em phát hiện 2 cô y tá lấy máu, truyền dịch cho em không đeo găng tay, em có hỏi thì cô ta bối rối và xuề xoà nói là "tôi quên".
Có chính kiến, đúng thì sợ gì mà không nói thẳng. Thì đã nói ngay lúc đó rồi. Hiện giờ em đang điều trị rất mệt, khi nào em khoẻ sẽ nói với cấp trên của họ.


@ takeo203:
takeo203 nói rất nhiều, có vẻ rất hay nhưng toàn là không có tính xây dựng. Cái gì cũng phải nói có tình có lý. Nói 1 chiều là không đúng.
Có phải em là 1 trong số những thành phần tiêu cực mà takeo203 đã nói hay không?
Em có tự ái đùng đùng lên cãi như takeo203 đã nói hay không?
Những điều takeo203 nói về em cũng chỉ là suy đoán mà thôi, thế takeo203 có hỏi em chưa mà cho là em làm như thế? Cũng chỉ là áp đặt người khác mà thôi.
Ở 1 số bài viết khác mà em đã xem qua, takeo203 cũng hay chỉ trích người khác, nhất là thành viên mới.

Em là thành viên mới, nhưng em tôn trọng mọi người, và sẽ chỉ nói chuyện với người có tính hoà ý. Nếu không, em sẽ im lặng và không nói để làm việc khác cho khoẻ. Vậy nhé.

Còn nữa, người ngoại quốc sang Nhật cũng phải trả tiền thuế, xa quê hương, cũng phải trả tất cả các chi phí tiền bảo hiểm, tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền điện thoại, học phí (có ai cho không cái gì đâu), có chuyện gì xảy ra có đảm bảo là có người thân ngay bên cạnh để giúp đỡ không, toàn phải tự mình tự lực thôi. Trả tiền là đương nhiên không thiên vị người Nhật hay người VN. Những chi phí mà người VN nói riêng và người ngoại quốc nói chung khi sang Nhật cũng đã đóng góp cho nền kinh tế Nhật. Có phải sang Nhật mà ăn không ngồi rồi đâu. Người VN hay Người Nhật có người tốt người xấu. Và không phải người Vn nào sang đây cũng đều làm việc xấu. Có những người Việt Nam sang đây cũng học tập tốt, tích cực làm việc, tôn trọng pháp luật.
takeo203 nói về chính sách bảo hiểm ưu đãi cho người ngoại quốc.v.v. khiến ấm ức thì takeo203 cũng phải nói người ngoại quốc hàng tháng cũng đã phải trả tiền bảo hiểm. Thêm nữa, đã gọi là bảo hiểm thì người Nhật nếu nhập viện cũng được trả bảo hiểm đấy, ấm ức? Ai ấm ức? takeo203 chăng?
 

takeo203

Moderator
-Như cô nói: 2 y tá sao ko mang bao tay,họ xin lỗi và bảo quên.Rồi cô im lặng,chuyện như thế là xong rồi,dù có nói lên trên cũng chẳng GQ được gì,mà đã nói rồi còn ấm ức gì nữa.Tại sao lúc ấy ko kêu người có trách nhiệm đến để giải quyết cho xong mà lên diễn đàn"giúp em vói"trong khi có người nào ở diễn đàn chứng kién đâu,có ai ngoài 2 cô y tá đâu,đương nhiên họ sẽ nói cô nói láo,tự cô ức chế cô đấy.
-Cô đọc kĩ lại những gì tôi viết nhé rồi trả lời

-Nếu câu hỏi đặt ra,trong những Topic,các thành viên mới ,thí dụ:Tôi đã lên ĐSQ để hỏi về thủ tục...nhưng có vài điều ko hiểu xin chỉ dẫn hộ hoặc tôi mới qua chưa biết về thủ tục sinh nở bên này như thế nào,xin chỉ cho tôi phải đi đến đâu và mang những giấy tờ nào thì có lẽ mọi thành viên TTNB và nhất là anh Admin sẽ hồ hởi chỉ cách cho.Họ đã ko tự tìm tòi trước ở ngay các nơi giúp họ GQ 1 cách mau chóng nên tôi mới nói
-"Chỉ trích"có lẽ phải dùng cho cô mới đúng,cô LO là Super Mode,VIP của TTNB đã lên tiếng khi cô Post bài lên,và tôi hôm qua cũng nhắc cô nên có lời xin lỗi,cô có làm ko?cô là thành viên mới mà đã thế,ở đâu cũng phải có tôn ti trật tự,có trên có dưới đâu phải múa gậy vườn hoang đâu.
-Chính cô bảo :phải tự mình tự lực,sao ko tự giải quyết mà phải lên hỏi cái này cái kia,tự GQ đi sau đó ko được thì viết rõ ràng ra xin ý kiến người khác,những gì tôi viết là đã có đã xẩy ra nơi này qua báo chí qua truyền hình,ko phải là tất cả nhưng người bản xứ khi nói họ có biết anh A cô B là ai đâu mà chỉ nói chung là VN.
-Chuyện cô,trước hết cô phải tự GQ,chưa gì đã"Giúp em với"nói năng thì mập mờ,lấp lửng,bệnh là bệnh gì?tại sao cần tiếp máu,tại sao phải nhập viện?Tại sao BS từ chối ko muốn cho nhập viện?GQ ko được lúc đó lên diễn đàn sẽ có người giúp cho nếu cô đúng,còn cảm thấy sống bên này như cô than van ở trên thì về nước tốt hơn đấy.
 

kamikaze

Administrator
@ Bác kamikaze:
Ngay trong bệnh viện đó có dán tờ giấy ghi là: Khi lấy máu, truyền dịch phải đeo găng tay.
Trước khi lấy máu, truyền dịch thì em rất mệt, nhắm mắt vì đau, mở mắt ra thì thấy cô y tá đó đang lấy máu, truyền dịch mà không đeo găng tay.
Khi em phát hiện 2 cô y tá lấy máu, truyền dịch cho em không đeo găng tay, em có hỏi thì cô ta bối rối và xuề xoà nói là "tôi quên".
Có chính kiến, đúng thì sợ gì mà không nói thẳng. Thì đã nói ngay lúc đó rồi. Hiện giờ em đang điều trị rất mệt, khi nào em khoẻ sẽ nói với cấp trên của họ.

Nếu báo cấp trên của họ thì nên làm ngay lúc đó. Còn nếu đã bỏ qua cho họ rồi thì có lẽ cũng chả cần làm ầm lên làm gì vì cũng không giải quyết được gì. Không hiểu tại sao có vẻ ấm ức thế mà hôm đó không gọi bác sĩ cấp trên của họ mà nói cho rõ. Hay là vì có nhiều cái ấm ức(như chuyện điện thoại v.v..) dồn lại nên mới "tức nước vỡ bờ" nhỉ :))

Nhắc đến chuyện găng tay thì nếu như ở trong bệnh viện đã ghi rõ thế thì họ sai. Chuyện găng tay hay cách khử trùng v.v.. có vẻ như tuỳ từng bệnh viện. Nhiều lần đi dịch cho người VN ở các bệnh viện thì thấy cùng khám 1 loại bệnh cùng 1 khoa nhưng có nơi bác sĩ đeo găng tay, khẩu trang còn có nơi thì không.

Dạo này cũng đang khám răng ở vài nơi nên mới nhận ra là cũng có chỗ thì bác sĩ đeo găng tay. còn có chỗ thì không. Sang nay vừa đi và để ý (vì nhớ lại chuyện ở đây chứ cũng ít để ý chuyện này) thì thấy bác sĩ và y tá không đeo găng tay nhưng sau 1 ca họ lại vào chỗ rửa tay để khử trùng và thậm chí khi làm dài quá giữa chừng ông bác sĩ cũng đi rửa tay lại.
 

hieuv8966

New Member
Lên hỏi còn bị ném đá tới tấp khổ thân.Footage sống ở vùng nào vậy bạn?cho mình biết xem mình có giúp được gì không ?hôm nay ngày đầu mình đăng nhập vào diễn đàn này.Mình thật sự xin lỗi vì những lời mình sắp nói ra đây
thứ nhất : các anh em không hòa đồng mình cảm giác như chẳng ai xem xét mà cứ lên suy luận rồi áp đặt các bạn khác mình mới xem 2 bài thôi nhưng đã làm mình có cảm giác vậy rồi 1 bài là của kami bắt lỗi 1 bạn đăng từ vựng kimono và bài này.Phải chăng cần thêm sự đồng cảm khi tất cả đang sống xa nhà và vì mình chung là người Việt Nam chăng.
thứ hai : nếu có góp ý với nhau thì cũng nên dành những từ ngữ nhẹ nhàng thôi đừng chỉ trích hoặc quá gay gắng điều này có nên chăng? những bạn sống tại Nhật có ai nói chuyện mà không kính ngữ hoặc nói 1 cách chỉ trích không ? nếu mình tôn trọng và nhẫn nhịn người nước ngoài đến thế thì tại sao với người mình lại không làm vậy ?
Thân !
 
Top