Thông qua giới thiệu trước hết là để tìm kiếm sự an tâm cho đôi bên và nhờ thế mà làm việc với nhau sẽ suôn sẻ hơn. Thế nhưng, bên cạnh đó cũng có khá nhiều phiền phức và khó chịu.
Không biết có phải xui xẻo hay không mà trước giờ Lo toàn gặp phiền phức khi giới thiệu người dù là đã suy nghĩ, chọn lựa và trao đổi thật kĩ lưỡng. Đến nỗi bây giờ khi được ai đó nhờ giới thiệu người là sợ luôn, không dám giới thiệu nữa.
- Gần đây mình có giới thiệu 2 kouhai cho một thầy người Nhật. Công việc là hằng tuần viết bài, được người Nhật chỉnh sửa và đăng lên website của Nhật. Cũng là 1 cơ hội để luyện viết sakubun nhưng ban đầu thì có vẻ ‘muốn làm’ nhưng dần dần thì chẳng thấy viết gì mấy. Và cái không hay nhất là không viết nhưng cũng không mail liên lạc để báo lý do, xin lỗi,....
Trước đó mình đã làm công việc này thông qua giới thiệu của 1 sempai và sau đó thầy nhờ để tìm người tiếp tục nhưng lần này đến thời điểm thầy tìm người viết mới thì thầy không hề liên lạc với 2 em kia. Và có lẽ rằng 2 em này đã làm mất cơ hội của những kohai khác rồi...
-Lúc trước cũng đã giới thiệu một số người muốn tìm việc ở Nhật cho người quen. Ban đầu đã giải thích rõ về các điều khoản và họ đã đồng ý hết mới nhận CV của họ nhưng khi tiến hành thì họ bỏ ngang với những lý do như không muốn tốn chi phí, không muốn đi nữa, tự nhiên thấy nghi ngờ và thậm chí quay ra chê bai mức lương thấp, ... Thế là mất 1 khoảng thời gian để trao đổi qua lại, tốn công tốn sức nhưng rồi khi họ bỏ thì cứ im luôn và không có 1 tin nhắn hay email thông báo nào!
Nói chung là bực mình vô cùng! Mình đã nghĩ là khi ai đó được giới thiệu thì ít ra cũng nên làm sao đó để người giới thiệu mình không bị khó xử, không phải 'mang tiếng ' chứ nhỉ .
Mấy ngày trước cũng đã được người Nhật nhờ giới thiệu thông dịch nhưng sau khi suy nghĩ mấy ngày cũng đành phải từ chối khéo...
Đó là chuyện giới thiệu người. Còn chuyện được giới thiệu ít rắc rối hơn nhưng cũng không phải không có.
Có lần có 1 số lạ hoắc nhắn tin cho mình và bảo được chị A kia giới thiệu và nhờ mình đi dịch ngay trong buổi sáng đó, rất gấp, giờ k gọi điện được nên xin trao đổi bằng tin nhắn . Phí dịch, phí đi lại blah blah các thứ xong xuôi, kì kèo này nọ rồi hẹn giờ. Vì chị A kia khá thân với mình nên cũng nhận. Sau khi ủi đồ xong xuôi, chuẩn bị đi thì nhận được tin nhắn đã xong việc rồi, không cần mình đến nữa và xin lỗi,.... Lúc đó mình nghĩ nếu không để ý tin nhắn, cứ thay đồ, rồi đi luôn thì chắc sẽ bực bội hơn nhiều!
>>>Nhìn tới nhìn lui thì nhiều người Việt vẫn chưa biết nghĩ cho người khác, chỉ nghĩ đến lợi ích bản thân mình. Và đặc biệt khi ai đó đụng đến lợi ích của họ, cụ thể luôn là tiền bạc thì họ sẽ bộc lộ ra những điều mà trước giờ khó mà biết được. Thêm nữa là mất lịch sự, nhờ vả người khác thì nhẹ nhàng, đon đả, ...khi không thích hoặc ‘không được việc như ý họ’ thì 1 lời đàng hoàng cũng không nói được và thường là im luôn và biến mất!
---------------------------------------------------
Ai có kinh nghiệm gì thì kể ra đây cho mọi người nghe với nhé!
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Có thể bạn sẽ thích