Lảm nhảm đánh lạc chủ đề câu chuyện bác kami đang viết một tẹo...Và trong xã hội sống sao cho được lòng mọi người thật khó biết bao .
Có nghe câu chín người mười ý, làm sao có thể sống cho được lòng tất cả mọi người? Chuyện không thể làm được.
LT thì nghĩ rằng tại sao mình không làm vừa lòng mình trước? Xin mở ngoặc ra là làm vừa lòng mình với những suy nghĩ tích cực như là cố gắng thực hiện những điều tốt đẹp của mình thôi, như thực hiện những ước mơ mà ở VN mình không có điều kiện làm được, chẳng hạn như những điều kiện vật chất trong nghiên cứu, sách vở, trau dồi tiếng Nhật... v.v... Và dù ở đâu, mục đích làm vừa lòng ai đi nữa thì nó cũng ở một mức độ tương đối nào đó chứ không thể là tuyệt đối hài lòng được. Giới hạn nhận biết rằng đủ cho mình ở đây có lẽ quan trọng (LT nhận thấy người Nhật họ làm điều này rất tốt trong các mối quan hệ giữa người Nhật với nhau).
Mình nghĩ sống phải chân thành với chính bản thân mình trước tiên. Có thể mềm dẻo để thích nghi với môi trường xung quanh nhưng không có nghĩa là mình đánh mất đi con người của chính mình. Cái điều nho nhỏ là muốn sống thực với chính bản thân mình thôi với tư cách như 1 người nước ngoài, ở Nhật này thật là khó để thực hiện được nó nếu như không muốn bị thiên hạ cho ra rìa, kỳ thị... Nhưng nếu không sống với chính con người thực của mình, liệu rằng có thể phát triển??? Nói đến điều này thì chắc có người sẽ hỏi ngược lại rằng người Nhật họ sống theo kiểu tập thể và quên đi cái tôi của cá nhân, vậy chẳng lẽ họ không phát triển được cá nhân của họ? Có lẽ thời gian sống ở đây và những hiểu biết của mình chưa đủ để lý giải những vấn đề này, nhưng chợt nhớ đã được đọc ở đâu đó rằng người Nhật sống có đến mấy trái tim gì đấy. 1 trái tim dành cho gia đình, 1 trái tim để cho xã hội (đây là trái tim mà bạn sẽ được tiếp xúc hàng ngày với họ đây, tất cả những điều bạn nhìn thấy được hàng ngày ở họ là trái tim này) và 1 trái tim của riêng chính bản thân họ (trái tim này rất rất khó có thể biết được nếu không muốn nói là không thể nếu như họ không chủ động thể hiện). Nếu dựa theo những giả định này thì có lẽ một người nước ngoài nào muốn sống và tồn tại lâu được ở Nhật thì cũng phải thiết kế xây dựng cho mình vài quả tim giống như họ, như vậy mới gọi là nhập gia tùy tục thực sự, nếu không sẽ mệt triền miên ... đặc biệt là những ai có cá tính mạnh một chút hoặc thích nghi hơi chậm với môi trường sống.
Có rất nhiều bạn luôn ôm ấp trong đầu một nước Nhật như thiên đường ở hạ giới vậy, vì chưa một lần đến Nhật sống và làm việc với họ nên có thể có những suy nghĩ như thế. Bản thân mình cũng nghĩ cuộc sống ở Nhật tốt đẹp (mình không nghĩ là thiên đường hay địa ngục gì đâu nhé) cho đến khi qua đây học và làm việc, thời gian trả lời nhiều điều...
Thiên đường hay điạ ngục... đều nằm trong chính suy nghĩ của bản thân mình mà thôi.
Sau 1 thời gian không ngắn cũng không phải là dài sống ở đây, một điều mình rút ra được về người Nhật, họ rất khôn ngoan, hay là gian ngoan không biết nữa. Hihi, chẳng biết có lớn lên được tẹo nào không, thấy con người ngày càng khó tin ...
Ông bà mình có câu,
Dò sông dò biển dễ dò
Có ai lấy thước mà đo lòng người
Giờ thấy thấm thía :matroi:
Có thể bạn sẽ thích