Đúng như mục bài. Có lẽ bài này sẽ không đúng box nhưng do dự đoán là nội dung sẽ tản mạn linh tinh và không nghiêm túc lắm nên tạm thời cho vào box này. Sau khi nó hoàn tất sẽ xin chuyển qua box khác cho thích hợp.
Xin và chủ đề chính: Đó là việc mở một công ty ở Nhật.
1. Động cơ:
Có người gọi lập công ty là "khởi nghiệp" là "kinh doanh" là " làm ông chủ" v.v... nhưng bản thân tôi thì nghĩ rằng đây cũng chỉ là một cách để kiếm sống như bao nhiêu cách khác. Tuy thế nó sẽ khác với những cách khác ở mức độ rủi ro khi thất bại cũng như mức độ thu vào nếu thành công.
Gần đây tôi thử suy nghĩ (chứ không hề đọc sách quản trị kinh doanh nhé) thì thấy có trăm nghìn lý do khiến người ta quyết định lập riêng cho mình một cái gì đó.
Có người thì không muốn bị người khác đè đầu cưỡi cổ mà muốn cưỡi lên đầu người khác. Cũng có kẻ do bị sa thải và bị đẩy vào đường cùng. Người khác thì do muốn nắm lấy một cơ hội ngàn vàng nào đấy. Cũng có những kẻ không chỉ vì muốn chạy theo trào lưu "làm ông chủ cho oai". Ngoài ra cũng có nhiều người vì cảm thấy sẽ rất uổng phí nếu cứ đóng góp sức lực mình cho ai đấy... và muốn thử sức mạo hiểm với chính mình 1 lần.....
Nhưng chung quy lại thì động cơ chính cũng là vì bản thân và cho chính bản thân mình. Có lẽ rất hiếm có một ai mở công ty ra để đóng góp cho xã hội; cho người khác. Xét về khía cạnh này tôi hoàn toàn không đồng tình với những công ty luôn đánh trống gõ mõ là " vì tình hữu nghị .... vì mối quan hệ...." ... Thực chất ra thì đấy chỉ là cái vỏ bọc. Còn cái bên trong, mục đích chính thì sẽ là một thứ khác: Đó chính là làm cách nào cho túi của anh ta đầy lên!
Tôi vẫn còn nhớ có lần đọc tác phẩm nào đấy của văn hào Oe Kenzaburo. Ông có viết rằng con người trước hết phải lo cho lợi ích cá nhân, kế đến là gia đình> làng xã> đất nước> khu vực> quốc tế. Có lẽ tư tưởng văn học này cũng sẽ không sai trong lĩnh vực kinh doanh hay làm ăn kinh tế(và ở chừng mực nào đấy là cả chính trị nữa).
Do đó tôi rất không ưa những người Nhật và người Việt thường hay nói là sẽ đóng góp, sẽ cống hiến .... Tôi không phủ nhận điều này ! Nhưng câu trả lời có lẽ là " sau khi lo cho cái thân của "tôi" yên ổn rồi và nếu có thể thì tôi sẽ đóng góp và sẽ cống hiến"! thì sẽ thích hợp hơn.
Nói tóm lại thì về bản chất mục đích mở một công ty cũng không khác gì với việc đi kiếm việc làm thêm thời sinh viên hay việc tìm một việc làm chính thức sau khi tốt nghiệp. Đó chính là việc đáp ứng nhu cầu khách quan hay chủ quan của mỗi người!
(Nội dung không tập trung và rõ ròng lắm. Và, nếu như bạn không hiểu tôi muốn nói gì thì cũng xin đừng hỏi vì bản thân tôi cũng không biết tôi đang nói gì).
---còn tiếp----
Xin và chủ đề chính: Đó là việc mở một công ty ở Nhật.
1. Động cơ:
Có người gọi lập công ty là "khởi nghiệp" là "kinh doanh" là " làm ông chủ" v.v... nhưng bản thân tôi thì nghĩ rằng đây cũng chỉ là một cách để kiếm sống như bao nhiêu cách khác. Tuy thế nó sẽ khác với những cách khác ở mức độ rủi ro khi thất bại cũng như mức độ thu vào nếu thành công.
Gần đây tôi thử suy nghĩ (chứ không hề đọc sách quản trị kinh doanh nhé) thì thấy có trăm nghìn lý do khiến người ta quyết định lập riêng cho mình một cái gì đó.
Có người thì không muốn bị người khác đè đầu cưỡi cổ mà muốn cưỡi lên đầu người khác. Cũng có kẻ do bị sa thải và bị đẩy vào đường cùng. Người khác thì do muốn nắm lấy một cơ hội ngàn vàng nào đấy. Cũng có những kẻ không chỉ vì muốn chạy theo trào lưu "làm ông chủ cho oai". Ngoài ra cũng có nhiều người vì cảm thấy sẽ rất uổng phí nếu cứ đóng góp sức lực mình cho ai đấy... và muốn thử sức mạo hiểm với chính mình 1 lần.....
Nhưng chung quy lại thì động cơ chính cũng là vì bản thân và cho chính bản thân mình. Có lẽ rất hiếm có một ai mở công ty ra để đóng góp cho xã hội; cho người khác. Xét về khía cạnh này tôi hoàn toàn không đồng tình với những công ty luôn đánh trống gõ mõ là " vì tình hữu nghị .... vì mối quan hệ...." ... Thực chất ra thì đấy chỉ là cái vỏ bọc. Còn cái bên trong, mục đích chính thì sẽ là một thứ khác: Đó chính là làm cách nào cho túi của anh ta đầy lên!
Tôi vẫn còn nhớ có lần đọc tác phẩm nào đấy của văn hào Oe Kenzaburo. Ông có viết rằng con người trước hết phải lo cho lợi ích cá nhân, kế đến là gia đình> làng xã> đất nước> khu vực> quốc tế. Có lẽ tư tưởng văn học này cũng sẽ không sai trong lĩnh vực kinh doanh hay làm ăn kinh tế(và ở chừng mực nào đấy là cả chính trị nữa).
Do đó tôi rất không ưa những người Nhật và người Việt thường hay nói là sẽ đóng góp, sẽ cống hiến .... Tôi không phủ nhận điều này ! Nhưng câu trả lời có lẽ là " sau khi lo cho cái thân của "tôi" yên ổn rồi và nếu có thể thì tôi sẽ đóng góp và sẽ cống hiến"! thì sẽ thích hợp hơn.
Nói tóm lại thì về bản chất mục đích mở một công ty cũng không khác gì với việc đi kiếm việc làm thêm thời sinh viên hay việc tìm một việc làm chính thức sau khi tốt nghiệp. Đó chính là việc đáp ứng nhu cầu khách quan hay chủ quan của mỗi người!
(Nội dung không tập trung và rõ ròng lắm. Và, nếu như bạn không hiểu tôi muốn nói gì thì cũng xin đừng hỏi vì bản thân tôi cũng không biết tôi đang nói gì).
---còn tiếp----
Có thể bạn sẽ thích