Tâm lý chung của chúng ta thường là:
-Lúc còn bé: mục đích là vào học một trường nào đó "có tiếng tăm".
-Lúc ra trường: Kiếm được việc làm ổn định
-Có việc làm rồi thì: Nhà cửa, xe cọ, đất đai, khởi nghiệp (tùy người mà có mục đích riêng).
Tâm lý hiện nay của nhiều người Việt học tiếng Nhật là " đi làm cho công ty Nhật". Có lẽ cũng chỉ vì mục đích này mà họ suy nghĩ "chỉ cần học tiếng Nhật cho khá" là được.
Suy nghĩ trên đây không sai. Và rất đúng với thực tế.
Vậy nhưng chúng ta nên đặt một mục tiêu mang tính "không tưởng" một chút xíu là: "học tiếng Nhật để không bị người Nhật thuê" "học tiếng Nhật để hiểu và không gặp phải bất lợi trong khi làm ăn với người Nhật", " học tiếng Nhật để ăn cắp cái hay của Nhật" v.v......?
Vẫn biết là có gì đó sáo rỗng nhưng mà đặt mục tiêu cao hơn 1 chút xíu sẽ tạo một khỏang trống cho chúng ta cố gắng hơn là đặt mục tiêu vừa tầm với của bản thân.
-Lúc còn bé: mục đích là vào học một trường nào đó "có tiếng tăm".
-Lúc ra trường: Kiếm được việc làm ổn định
-Có việc làm rồi thì: Nhà cửa, xe cọ, đất đai, khởi nghiệp (tùy người mà có mục đích riêng).
Tâm lý hiện nay của nhiều người Việt học tiếng Nhật là " đi làm cho công ty Nhật". Có lẽ cũng chỉ vì mục đích này mà họ suy nghĩ "chỉ cần học tiếng Nhật cho khá" là được.
Suy nghĩ trên đây không sai. Và rất đúng với thực tế.
Vậy nhưng chúng ta nên đặt một mục tiêu mang tính "không tưởng" một chút xíu là: "học tiếng Nhật để không bị người Nhật thuê" "học tiếng Nhật để hiểu và không gặp phải bất lợi trong khi làm ăn với người Nhật", " học tiếng Nhật để ăn cắp cái hay của Nhật" v.v......?
Vẫn biết là có gì đó sáo rỗng nhưng mà đặt mục tiêu cao hơn 1 chút xíu sẽ tạo một khỏang trống cho chúng ta cố gắng hơn là đặt mục tiêu vừa tầm với của bản thân.
Có thể bạn sẽ thích