Hi all...!
Mình mới chỉ là thành viên của 4R được 30 phút.
Dưới đây là một vài tâm sự của mình, mong mọi người lắng nghe.
Mình là một sinh viên đang học tại Hà Nội. Bản thân chưa bao giờ đến Nhật Bản, không biết Tiếng Nhật, hiểu rất ít về Nhật nhưng có một điều lạ đó là mình cảm thấy mình có "duyên" với Nhật Bản, không so sánh với những bạn đang học, làm việc hay sinh sống tại Nhật, cũng không so sánh với những bạn đang theo học và tìm hiểu văn hóa Nhật, mà mình chỉ so sánh mình với một vài những người bình thường khác (ít nhất là so sánh đối với nhóm bạn mình chẳng hạn ) thì mình cảm thấy mình có "duyên" với Nhật Bản, xin chia sẻ với mọi người cái mà mình gọi là "duyên" ấy.
Ngay từ khi còn nhỏ (cũng không rõ là từ khi nào nhưng ít nhất là từ khi biết nhận thức và biết bắt chước làm theo một cái gì đó ) mình đã rất thích xem phim Nhật Bản, không hẳn là thích điện ảnh của Nhật Bản mà chính là vì thích ngôn ngữ Nhật Bản, xem phim và bi bô nói tiếng Nhật sau đó tự cười một mình, nhưng mình không theo học tiếng Nhật cũng không bao giờ ước mơ đi Nhật vì lúc đó mình chưa nghĩ đến những thứ xa xôi cũng chưa thật sự thích thú về Nhật Bản như bây giờ.
Đó là khi mình còn nhỏ nhưng khi lớn lên, chính xác là khi mình học năm thứ 2 Đại học mình đã yêu một người, người ấy cũng bình thường như bao người khác và chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ sang Nhật, vậy mà dưới sự sắp xếp của Mẹ người ấy, người ấy đột ngột nói với mình rằng:" sang năm anh sẽ phải sang Nhật để học" điều đó đồng nghĩa với một lời chia tay... mình không biết gọi điều này là "duyên" đúng hay sai nữa, nhưng ít nhất với chuyện này thì mình và Nhật Bản cũng có sự liên quan rồi đây( ít ra thì có thể khẳng định rằng, Nhật Bản đã từng chứa đựng một nửa trái tim mình)
Sau chuyện đó mình vẫn chưa nghĩ rằng mình lại có thể nhắc nhiều đến Nhật Bản như thế này, cho đến khi là sinh viên năm thứ 3, mình cảm thấy : mình nên đi làm thêm. Nghĩ là làm, mình bắt đầu rong ruổi lên phố Kim Mã tìm việc, trước khi đi mình thậm chí không nghĩ rằng mình có thể tìm được việc ở đó và thậm chí cũng chưa nghĩ rằng lên đó mình sẽ tìm được công việc gì??? Khi đến đó mình ngỡ ngàng vì hàng loạt nhà hàng Nhật Bản mọc lên ở đó, rất rất nhiều luôn. mình thấy một nhà hàng treo biển tuyển nhân viên, mình mạnh dạn bước vào, khi phỏng vấn được hỏi thì mình nói mình mù tịt về tiếng Nhật và trình độ Tiếng Anh chỉ ở mức bình thường nhưng cuối cùng mình vẫn được nhận làm nhân viên lễ tân bởi công bằng mà nói thì mình là một người khá nhanh nhẹn, ngay cả trong cách nói chuyện với quản lý khi phỏng vấn( tự lăng xê bản thân ) được nhận làm việc tại một nhà hàng Nhật Bản cũng coi như mình đã có "duyên" với Nhật Bản rồi đây !!!
Và điều cuối cùng( tính đến thời điểm này ) khiến mình cảm thấy mình thật sự có "duyên" với Nhật Bản đó là khi "anh ấy" (thứ 2) xuất hiện, anh ấy là người Nhật Bản, là một khách hàng quen thuộc của nhà hàng mình làm việc, anh ấy biết một chút Tiếng Việt và một chút Tiếng Anh, bọn mình giao tiếp có khi bằng Tiếng Việt, cũng có khi bằng Tiếng Anh, hoặc đôi khi mình bi bô vài câu Tiếng Nhật. Anh ấy thường xuyên đến quán mình ăn, cũng đã tỏ tình với mình, thật sự mình cũng cảm thấy mến anh ấy và đã rung động nhưng mình là người sống khá thực tế-đó là lý do mà mình không nhận lời dù đã có rung động trước người ấy. Dù không yêu người ấy nhưng điều đó cộng với tất cả những điều trên mà mình đã chia sẻ cho thấy mình khá có "duyên" với Nhật Bản và từ cái "duyên" ấy khiến mình yêu Nhật Bản và có hứng thú với bất cứ cái gì liên quan đến Nhật Bản, ví dụ như 4R này-đây cũng là lý do khiến mình không ngần ngại khi đăng ký trở thành member của 4R, mình mong được hiểu nhiều hơn về Nhật Bản cũng như mong được tạo cho mình thêm một cái "duyên" nữa với Nhật Bản.
Trên đây là một vài dòng tâm sự của mình với mọi người, mong nhận được sự ủng hộ và giúp đỡ của mọi người. Thanks all...!!!
Thân!
_luV_
Mình mới chỉ là thành viên của 4R được 30 phút.
Dưới đây là một vài tâm sự của mình, mong mọi người lắng nghe.
Mình là một sinh viên đang học tại Hà Nội. Bản thân chưa bao giờ đến Nhật Bản, không biết Tiếng Nhật, hiểu rất ít về Nhật nhưng có một điều lạ đó là mình cảm thấy mình có "duyên" với Nhật Bản, không so sánh với những bạn đang học, làm việc hay sinh sống tại Nhật, cũng không so sánh với những bạn đang theo học và tìm hiểu văn hóa Nhật, mà mình chỉ so sánh mình với một vài những người bình thường khác (ít nhất là so sánh đối với nhóm bạn mình chẳng hạn ) thì mình cảm thấy mình có "duyên" với Nhật Bản, xin chia sẻ với mọi người cái mà mình gọi là "duyên" ấy.
Ngay từ khi còn nhỏ (cũng không rõ là từ khi nào nhưng ít nhất là từ khi biết nhận thức và biết bắt chước làm theo một cái gì đó ) mình đã rất thích xem phim Nhật Bản, không hẳn là thích điện ảnh của Nhật Bản mà chính là vì thích ngôn ngữ Nhật Bản, xem phim và bi bô nói tiếng Nhật sau đó tự cười một mình, nhưng mình không theo học tiếng Nhật cũng không bao giờ ước mơ đi Nhật vì lúc đó mình chưa nghĩ đến những thứ xa xôi cũng chưa thật sự thích thú về Nhật Bản như bây giờ.
Đó là khi mình còn nhỏ nhưng khi lớn lên, chính xác là khi mình học năm thứ 2 Đại học mình đã yêu một người, người ấy cũng bình thường như bao người khác và chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ sang Nhật, vậy mà dưới sự sắp xếp của Mẹ người ấy, người ấy đột ngột nói với mình rằng:" sang năm anh sẽ phải sang Nhật để học" điều đó đồng nghĩa với một lời chia tay... mình không biết gọi điều này là "duyên" đúng hay sai nữa, nhưng ít nhất với chuyện này thì mình và Nhật Bản cũng có sự liên quan rồi đây( ít ra thì có thể khẳng định rằng, Nhật Bản đã từng chứa đựng một nửa trái tim mình)
Sau chuyện đó mình vẫn chưa nghĩ rằng mình lại có thể nhắc nhiều đến Nhật Bản như thế này, cho đến khi là sinh viên năm thứ 3, mình cảm thấy : mình nên đi làm thêm. Nghĩ là làm, mình bắt đầu rong ruổi lên phố Kim Mã tìm việc, trước khi đi mình thậm chí không nghĩ rằng mình có thể tìm được việc ở đó và thậm chí cũng chưa nghĩ rằng lên đó mình sẽ tìm được công việc gì??? Khi đến đó mình ngỡ ngàng vì hàng loạt nhà hàng Nhật Bản mọc lên ở đó, rất rất nhiều luôn. mình thấy một nhà hàng treo biển tuyển nhân viên, mình mạnh dạn bước vào, khi phỏng vấn được hỏi thì mình nói mình mù tịt về tiếng Nhật và trình độ Tiếng Anh chỉ ở mức bình thường nhưng cuối cùng mình vẫn được nhận làm nhân viên lễ tân bởi công bằng mà nói thì mình là một người khá nhanh nhẹn, ngay cả trong cách nói chuyện với quản lý khi phỏng vấn( tự lăng xê bản thân ) được nhận làm việc tại một nhà hàng Nhật Bản cũng coi như mình đã có "duyên" với Nhật Bản rồi đây !!!
Và điều cuối cùng( tính đến thời điểm này ) khiến mình cảm thấy mình thật sự có "duyên" với Nhật Bản đó là khi "anh ấy" (thứ 2) xuất hiện, anh ấy là người Nhật Bản, là một khách hàng quen thuộc của nhà hàng mình làm việc, anh ấy biết một chút Tiếng Việt và một chút Tiếng Anh, bọn mình giao tiếp có khi bằng Tiếng Việt, cũng có khi bằng Tiếng Anh, hoặc đôi khi mình bi bô vài câu Tiếng Nhật. Anh ấy thường xuyên đến quán mình ăn, cũng đã tỏ tình với mình, thật sự mình cũng cảm thấy mến anh ấy và đã rung động nhưng mình là người sống khá thực tế-đó là lý do mà mình không nhận lời dù đã có rung động trước người ấy. Dù không yêu người ấy nhưng điều đó cộng với tất cả những điều trên mà mình đã chia sẻ cho thấy mình khá có "duyên" với Nhật Bản và từ cái "duyên" ấy khiến mình yêu Nhật Bản và có hứng thú với bất cứ cái gì liên quan đến Nhật Bản, ví dụ như 4R này-đây cũng là lý do khiến mình không ngần ngại khi đăng ký trở thành member của 4R, mình mong được hiểu nhiều hơn về Nhật Bản cũng như mong được tạo cho mình thêm một cái "duyên" nữa với Nhật Bản.
Trên đây là một vài dòng tâm sự của mình với mọi người, mong nhận được sự ủng hộ và giúp đỡ của mọi người. Thanks all...!!!
Thân!
_luV_
Có thể bạn sẽ thích