Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Thưa Anh ,
nhửng cái mà Bác Kamikaze nhận xét , tôi dồng y´ hoàn toàn.
Tôi xin thêm vaì diêù như sau :
- Nhật Bản không phải là quốc gia được đánh giá thứ 2 thế giới chỉ sau Mỹ . Tôi xin phe´p Anh noi´ về G 8 .
G8 八国集团

* Canada Stephen Harper, Thủ tướng.
* Đức Angela Merkel, Thủ tướng.
* Hoa Kỳ George W. Bush, Tổng thống.
* Nga Dmitry Medvedev, Tổng thống.
* Nhật Bản Yasuo Fukuda, Thủ tướng.
* Pháp Nicolas Sarkozy, Tổng thống
* Ý Silvio Berlusconi, Thủ tướng.
* Vương quốc Anh và Bắc Ireland Gordon Brown, Thủ tướng.

8 nươ´c trên quyê´t tình hình kinh tê´ thê´ giơi ´ , họp mổi năm 1 lần. Nhật Bản chỉ là 1 thành viên trong 8 nươ´c nầy

- trong dơì dược cai´ nâ`y thì mâ´t cai´ kia , không ai dược hoàn tòan cả, dược cai ´nâ`y thì mâ´t cai ´kia

- tôi ở âu châu dược 34 năm , di học 11 năm , di làm dược 23 năm , tôi thâý cách làm việc ở Nhật hơi mệt hơn âu châu , nhưng 90 % thì như Nhật thôi

- Cái tôi, tự ái, tự trọng của mình là nhửng cai ´ làm mình thâ´t bại trong cuộc sô´ng tại hải ngọai.
 
Bình luận (35)

TLamjp

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Trước tiên mình xin cảm ơn các bạn rất nhiều về những góp ý, nhận xét rất chân tình. Mục tiêu của việc chia sẻ qua tình hình của nhóm mình là mong muốn những anh em khác đang có hoàn cảnh tương tự hãy tự tin đòi quyền lợi chính đáng như mình nói lúc đầu. Dù kết quả đạt được thông qua việc gửi thư yêu cầu chưa phải là nhiều, nhưng dù sao đi nữa đó cũng là những kết quả đáng khích lệ. Tuy mục tiêu là thế, nhưng mình lại nhận được rất nhiều từ những góp ý, nhận xét lẫn động viên của các bạn. Một lần nữa thay mặt nhóm xin chân thành cảm ơn mọi người.

Quay trở lại vấn đề của topic này, mình thấy bạn Yahama nói rất đúng "Tinh thần rất quan trọng vì nó sẽ làm cho mình cảm giác cuộc sống có ý nghĩa hơn." Không biêt là công ty hiện nay của nhóm mình có chính sách gì đối với nhân viên nước ngoài như anh em mình hay không! Nhưng rõ ràng về mặt tinh thần là hình như không có. Mình còn nhớ cái tết đầu tiên tại Nhật, thật buồn và thất vọng vì không nhận được một lon bia hay một câu chúc mừng năm mới từ phía đại diện của công ty. Một tập thể đến 10 anh em kỹ sư và 3 TNS chứ đâu chỉ có 1 hay 2 cá nhân gì đâu. Nếu đó là văn hóa của họ thì mình cũng không thể trách được. Tuy nhiên trong công viêc - nói như bác Kazekami có lẽ đúng - những đối tượng mà anh em mình tiếp xúc toàn là dân lao động chân tay, học thức hầu hết chưa hết cấp 3. Kể cả anh chàng kacho của tổ công trình cũng chưa tốt nghiệp cấp 3 nhưng có thâm niên làm ở công ty này mười mất năm rồi, thế nên nhiều lúc cảm thấy như bị xúc phạm vì lối ứng xử của họ. Thâm chí họ kỳ thị ra mặt (tất nhiên là khi mới đến), đôi khi dùng những từ tục tỉu. Nhiều lúc có người còn lớn tiếng "Kaere", mình nghĩ thật quá xúc phạm, nếu như ở VN là "mày" ăn đòn rồi đấy! Nói như thế để các bạn hiểu là bức xúc của nhóm mình không chỉ đơn thuần về vấn đề quyền lợi bị xâm phạm.
Mình viết bài "Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật" với cái nhìn hết sức lạc quan để thấy được hai mặt của một vấn đề và muốn tất cả anh em khác cũng nhận thấy điều đó. Và hiện tại tất cả anh em cũng rất lạc quan với những kết quả vừa đạt được sau việc gửi thư yêu cầu. Tuy nhiên vì nhượng bộ trước những yêu cầu của nhân viên người Việt nên có vẻ Bucho (người quản lý) khá cay cú và đang có ý định đuổi một người nào đó được cho là "cầm đầu đám nổi loạn" để răn đe như cách làm trước đây một năm. Bọn mình đang chờ đợi lần gặp nhau giữa 3 bên: Cty Nhật-Cty môi giới-và nhóm kỹ sư Việt nam tại trụ sở chính công ty Nhật vào cuối tháng này (9/2008).

Cũng xin cảm ơn sự chia sẻ của anh Hakone "Cái tôi, tự ái, tự trọng của mình là nhửng cai ´ làm mình thâ´t bại trong cuộc sô´ng tại hải ngọai". Vâng, có lẽ sau mấy chục năm sống ở hại ngoại nên anh đã nghiệm thấy rõ điều này. Hiện tại mình cũng đã nghiệm được ít nhiều, như bác Kazekami nói lao động là vinh quang, và mình tính một lúc nào đó thích hợp sẽ chia sẻ cùng bạn bè hay người thân những trải nghiệm thực sự về cuộc sống thật của mình ở Nhật, điều đó là chắc chắn. Đối với gia đình, nếu để mọi người biết vào thời điểm này cũng chẳng giải quyết được gì, mà chỉ làm cho mọi người lo lắng không cần thiết. Nói thế này bác Kaze có lời khuyên nào không? Nếu có, xin cảm ơn bác nhiều!
 

kamikaze

Administrator
Re: Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Thưa Anh ,
Những cái mà Bác Kamikaze nhận xét , tôi đồng ý hoàn toàn.
Tôi xin thêm vaì diêù như sau :
- Nhật Bản không phải là quốc gia được đánh giá thứ 2 thế giới chỉ sau Mỹ . Tôi xin phe´p Anh noi´ về G 8 .
G8 八国集团

* Canada Stephen Harper, Thủ tướng.
* Đức Angela Merkel, Thủ tướng.
* Hoa Kỳ George W. Bush, Tổng thống.
* Nga Dmitry Medvedev, Tổng thống.
* Nhật Bản Yasuo Fukuda, Thủ tướng.
* Pháp Nicolas Sarkozy, Tổng thống
* Ý Silvio Berlusconi, Thủ tướng.
* Vương quốc Anh và Bắc Ireland Gordon Brown, Thủ tướng.

8 nươ´c trên quyê´t tình hình kinh tê´ thê´ giơi ´ , họp mỗi năm 1 lần. Nhật Bản chỉ là 1 thành viên trong 8 nước này

- Trong đời được cai´ nâ`y thì mất cái kia , không ai được hoàn tòan cả, được cai ´nâ`y thì mâ´t cai ´kia

- Tôi ở âu châu dược 34 năm , di học 11 năm , di làm dược 23 năm , tôi thâý cách làm việc ở Nhật hơi mệt hơn âu châu , nhưng 90 % thì (Châu Âu cũng) như Nhật thôi

- Cái tôi, tự ái, tự trọng(tự ái) của mình là những cái làm mình thất bại trong cuộc sống tại hải ngọai.


Mạn phép chỉnh lại bài của @hakone 1 chút cho dễ đọc. Cảm ơn @hakone về những nhận xét với cách nhìn khách quan của người có nhiều kinh nghiệm!

Chắc phải đổi cách xưng hô lại là BÁC Hakone thôi vì kamikaze chỉ mới ngoài 30 và sống ở Nhật hơn 10 năm thôi. "Bác Hakone" nhé! Bác mà gọi "bác kami" nữa thì chắc kami phải bỏ trốn vì xấu hổ thôi!
 

Hakone

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Thua Anh Kamikaze,

xin cám ơn Anh, vì không biê´t Anh bao nhiêu tuổi nên tôi kêu bàng Ba´c. Nêú vậy thi `xin kêu bằng anh.
Di ra ngọai quô´c di làm , thật ra chỉ là di kiê´m c ơm . Ngày xua có câu tục ngủ sau:
tha phuơng câù thư.c nơi xu´ lạ quê nguơì
lao dộng tay chân thì bị khi thuờng cách kha´c , lao dộng tri ´o´c bị khi thuờng cách kha´c. Cả tiê´n sỉ , bác sỉ , giaó sư dại học (leader, university professor) củng bị khi thuờng. Càng ở vị tri `cao càng nguy hiểm ( bị cưa ghê´ vì không co´ be` dảng , phe pha´i của mình, vì nghang nghe´t ), ở ngọai quô´c làm gì mình co´ bạn bè thân thuộc.
Thê´ hệ thừ nhâ´t không di dựơc xa , thê´ hệ thừ 2 hay 3 sẻ tiê´n duọc xa hơn
. Mình qua xù lạ di làm chu´ dâu phải di chơi. Ai noí gì thì noì , lổ tai nầy nghe rôì cho ra lổ tai kia ngay , dùng gủi trong lòng làm chi. Sau 5 nam thì chai da´ , không thâ´m thiá nủa
Chu´c ca´c bạn duọc nhiêù may màn và tha`nh công
 

kamikaze

Administrator
Xin góp ý thêm vài điều như sau:
- Hiến pháp hay luật lao động gì cũng ghi là "mọi người bình đẳng" nhưng thực tế thì ít khi có sự tuyệt đối. Điều này ngay cả trong xã hội Việt Na cũng thế các bạn thử nhìn kỹ sẽ không có sự công bằng tuyệt đối đâu.

Vì thế nên việc đòi quyền lợi công bằng ở Nhật lại càng khó. Do đó thay vì đòi quyền lợi thì nên so sánh những cái được cái mất giữa ở VN và sang Nhật làm để tìm ra 1 ranh giới những cái đáng chấp nhận và những cái không đáng.


- Vấn đề báo về gia đình thì tùy hoàn cảnh nên có lẽ các bạn nên tự quyết định nhé.

-Về sự quan tâm tết lễ này nọ thì phần vì khác biệt văn hóa, phần vì phân biệt chủng tộc nên ra kết quả như thế. Hãy cố làm quen và chấp nhận thôi!
 

vuquocphong

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

chào mọi người
em cũng sắp qua nhật làm nghề sử dụng các thiết bị xây dựng
sao nghe a nói mà thấy bất an quá.a có thể cho e biết rõ hơn vế giờ giấc làm,ngày nghỉ cũng như
vấn đề tiền lương được ko.e làm ở công ty yutaka sangyou ở vùng kyushyu hay kyuken j
đó hiện jo e đang lo lắm.nghe nói công ty nào liên quan đến xây dựng bị phá sản nhiều lắm.mong dược gặp a bên đó.chúc a sức khỏe và có nhiều bài viết hay để chia sẻ vói mọi người
 

ngovi

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Không hiểu mức độ "cống hiến "của các bạn cho công ty có đến mức độ phải kiện cáo rùm beng lên hay không?mình nghĩ điều đó là không nên đối với những "chuyên gia"xa xứ và ít kinh nghiệm như các bạn,1 năm chưa phải là quãng thời gian đủ để các bạn có cái nhìn toàn cảnh về vấn đề "xuất khẩu chuyên gia".có lẽ mọi cái được,mất,nên,không nên mọi người cũng đã có ý kiến.Mình chỉ có chút suy nghĩ là cái kỳ vọng quá lớn vào việc đi sang Nhật làm kỹ sư của các bạn,cái oai,cái vẻ vang của gia đình bè bạn đối với bạn đã nung nấu thêm vào ý chí "vùng lên đòi quyền lợi" của bạn.Thử suy nghĩ xem với 1 mảnh bằng đại học ở VN bị đôi xử ra sao.Xin nói rằng nếu nói bất công thì chắc chắn ở VN bất công hơn nhiều và sự bất công áy chẳng biết kêu ai.nếu cứ kỳ vọng quá lớn mà không nhìn nhận giống như bác hakone là "mình đi ra hải ngoại để làm" thì cho dù có kiện cáo rồi về VN thì sau khi về VN làm việc các bạn cũng sẽ suốt ngày đi kiện cáo bởi lẽ sự bất công đang chờ các bạn ở VN có lẽ nó còn nhiều gấp bội.Không nói là các bạn nên cố cam chịu mà thấy lời khuyên của bác kamikaze là rất thiết thực,hãy cố gắng trau dồi kinh nghiệm và tiếng Nhật,thời gian đó thay vì thời gian tối ngày lo đói phó với họ,với kiện cáo như vậy chắc là tương lai ở Nhật của các bạn sẽ cải thiện hơn.
 

TLamjp

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Chào cả nhà, lâu quá không ghé vào thăm, đầu năm chúc mọi người sức khoẻ, may mắn và thành đạt. Cũng xin chân thành cảm ơn những góp ý thiết thực của tất cả các bạn về vấn đề của nhóm mình cũng như sự quan tâm đến topic này. Số lượt ghé xem topic này phần nào nói lên sự quan tâm của các bạn, phải chăng chủ đề mình đưa ra cũng là tình hình chung của lao động nước ngoài tại Nhật? và người Việt Nam chỉ là một phần trong số đó!
Việc đòi hỏi quyền lợi chính đáng cũng là việc làm hết sức tự nhiên, và đáng được khích lệ. Còn kiện cáo chỉ là việc cực chẳng đã mà thôi. Trong chừng mực có thể chấp nhận được thì cũng không ai muốn lớn chuyện làm gì.

Sống trên đất Nhật mình tự rút ra bài học cho riêng mình: phải "Sống tự tin và làm việc hết mình". Nhân dịp năm mới cũng xin chúc tất cả mọi người sức khoẻ, tự tin để còn kiếm ngoại tệ về cho tổ quốc:matroi:
Happy New Year.
 

nvtrung_geo

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Chào lâm, dạo này các bạn vẫn ổn chứ, trên đó chắc lạnh lám phải không.bọn mình qua đây cũng được 6 tháng rùi, cũng là XD, cũng giống như các bạn, cũng khổ như thế.nhưng chảng làm gì cho tình hình khá lên được, khi mình yêu cầu yêu sách gì thì CTy bên này chỉ về CTY ở VN, đúng là bó tay. bọn mình o YOKOHAMA. có dịp xuống đây thi liên lạc với bọn mmình nhe. chúc các bạn công tác tốt và giử gìn súc khỏe vào mùa đông này nhé. nếu rảnh thi liên lạc qua điện thoại nhe:090.6566.0234 softobank.
 

gfxsky

New Member
Anh em bức xúc quá thì nên nghĩ tới Bác Hồ đi, chắc anh em cũng biết địa vị của người thế nào (con trai của Cụ Phó Bảng), rồi tư chất người thế nào khi mới thiếu niên thôi chắc ko phải bàn đến. Thế mà khi ra nước ngoài thì người sống và làm gì, có ngang hàng với những người có địa vị và tư chất tương đương ko hay chỉ "cày bừa" việc tay chân...

Ở đâu cũng thế thôi, nơi nào chẳng phân biệt dân tộc, có người thế này có người thế nọ, bác cứ đứng vào hoàn cảnh mình thuê 2 người giúp việc 1 là dân mình 1 là thằng ngoại quốc thì sẽ muốn thuê ai, giả sử thuê thằng ngoại quốc đi thì cũng phân biệt đối xử rất mạnh mẽ so với người cùng dân tộc mình.

Ko chịu được thì về nước, chứ than vãn thì giúp ích được gì, đâu rồi sẽ vào đấy thôi. Đôi lời muốn nói!
 

k5k4

New Member
Với mình, 6 năm sống ở Nhật,lại sống 1 mình,hằng ngày 4g thức dậy đi làm, làm đến 8g thì đi đến trường học. Chiều 4g30 tan trường, lại chạy hối hả để kịp chuyến tàu,trể 3phút xem như về đến quán mình làm bấm thẻ trể 1,2 phút. Nghĩa là 30p sau mới được tính tiền (làm tròn 30p). Rồi làm đến 9g đêm thì dọn quán. Đi về nhà hơn 30p, tắm, ăn, là gần 11g đêm. Các bạn ơi!, có công việc làm là may mắn lắm rồi. Một số bạn qua Nhật theo dạng cao cấp như kỹ sư, tu nghiệp sinh, các bạn cảm thấy bị ngược đãi, cảm thấy bị bóc lột,.... bạn gfssky nói đúng, ở đâu cũng vậy hết các bạn à, đất nước của người ta mà. Và cũng không phải là quê hưiơng ruột thịt của mình, cho nên việc đối xử nếu có không công bằng xảy ra đến với ai thì hãy cố gắng vượt qua. Đừng ôm trong lòng để làm gì, mình vì đại nghiệp, vì tương lai ở phía trước, mà hãy hết sức nhẫn nhịn, chịu đựng.

Không phải nhẫn nhịn là im lặng, là chấp nhận tất cả mọi thiệt thòi, với mình.. nhớ lại năm tháng đầu tiên bước qua Nhật, suốt 1 năm trời rửa chén, quét dọn.. bao nhiêu đắng cay, bao nhiêu tủi nhục, phải nói chính xác là 3 chữ BỊ HÀNH HẠ, tụi Nhật là thế đó. Mình đã có lúc điên tiết lên, đã có lúc muốn đập cho tụi nó 1 trận, rồi mọi sự ra sao thì ra, nhưng nghĩ đến 4 chữ NHẬP GIA TUỲ TỤC, mình lại cắn răng nắm chặt đôi tay mà tiếp tục chiến đấu. Chiến đấu để tồn tại, để có tiền đóng tiền học.

Với Nhật, hay bất kỳ quốc gia nào, MỘT là lao động, HAI là học, thì nơi nào cũng là thiên đường hết các bạn ơi! Còn nếu vừa ĐI HỌC vừa ĐI LÀM song song để có tiền đóng tiền học, có tiền trả tiền nhà, có tiền ăn, đi xe điện... thì mới là MỆT MỎI, KHỔ CỰC LẮM. Làm bao nhiêu đóng tiền học hết bấy nhiêu, trong bank luôn luôn trống rỗng. Các bạn có hiểu được cảm giác lo sợ nếu BỊ BỆNH nó như thế nào không ? 1 mình nằm 1 đống trong nhà, ai nấu cháo ? ai cạo gió ....? Nhưng kinh khủng nhất là ở tiệm quán KHÔNG CÓ NGƯỜI THAY THẾ. Nó ảnh hưởng đến việc kinh doanh của họ, điều đó là điều tồi tệ NHẤT.

Một chút tâm sự chia sẽ đến các bạn, có thể ít bạn như trường hợp của mình, vì các bạn vẫn có 1 tập thể để mà chia sẽ, để mà góp ý động viên. Bạn nào có hoàn cảnh như mình, có thể sẽ cảm nhận được điều mình nói. Đó là sự VƯỢT KHÓ KHĂN của mình, cũng như của các bạn khác ĐÃ, ĐANG, và SẮP SANG Nhật .
Quan trọng là tự bản thân mình biết chấp nhận, biết chịu đựng. Các bạn hãy nghĩ xem, dù bất kỳ điều gì có tệ hại đến đâu đi nữa, chúng mình vẫn PHẢI và PHẢI luôn luôn mỉm cười HẠNH PHÚC với chính bản thân mình, vì ở Việt Nam, có biết bao nhiêu bạn bè chúng ta không có điều kiện để sang Nhật. Chúng mình vẫn HẠNH PHÚC thật nhiều lắm đó các bạn ơi!

Để vượt qua được mọi khó khăn, nhất là sự CƯ XỬ PHÂN BIỆT của người Nhật, mình cũng có con đường riêng của mình, và mình đã thành công, góp ý đến các bạn nhé :
1/ Hết sức hết sức học thật giỏi tiếng Nhật ( người Nhật làm việc chưa chắc giỏi hơn người VN đâu, chẳng qua tiếng Nhật mình kém quá nên mình không thể đối đáp lại họ, bị họ ăn hiếp thôi)
Hãy cố gắng hết sức các bạn ơi, điều này là quan trọng nhất, có tiếng Nhật giỏi thật giỏi, các bạn sẽ có tất cả, dù đi đến đâu cũng được trọng dụng.

2/ Hãy Tham công Tiếc việc, làm hăng say và hết sức Tận Tuỵ với công việc, người Nhật họ không đánh giá trực tiếp với mình đâu, họ vẫn luôn xem xét và am hiểu tất cả cách làm việc cũng như sự đóng góp của các bạn cho công ty, mình tin rằng 1 thời gian sau các bạn sẽ được họ bù đắp xứng với công sức các bạn bỏ ra. (Tránh tình trạng quan niệm rằng mình làm cực khổ như trâu bò để cho chúng hưởng hết, quan niệm này ở Nhật là sai lầm đó các bạn ah. Hãy làm việc và xây dựng công việc của công ty như chính công ty của bạn. Mình ủng hộ tinh thần làm việc này)

3/ Nhìn, nghe, học thật nhiều, ôm đồm nhiều vào người, như là mình nè, cho đến khi THIẾU VẮNG MÌNH THÌ CÔNG TY MỆT À NHA! Như vậy đó, bạn sẽ được quí trọng, người Nhật sẽ nhìn bạn bằng cặp mắt khác, bạn sẽ không còn mặc cảm, sẽ không còn bị đối xử thiếu công bằng.

4/ Người Việt Nam mình ở xứ người luôn thua bọn Trung Quốc, người VN mình không có đoàn kết. Ghen ăn, tức ở.. đố kỵ nhau. Hãy đoàn kết, chia sẽ và giúp đỡ nhau các bạn ơi!

Mong những dòng chữ tâm sự của mình có ích đến các bạn.
Xin chân thành cám ơn.
 

kamikaze

Administrator
Chào bạn!
Lâu lắm mới thấy có những chia sẻ khá chân tình và cũng khá sâu sắc. Cảm ơn bạn rất nhiều và hy vọng bạn sẽ chia sẻ những kinh nghiệm về Nhật Bản của bạn lên nơi đây cùng mọi người.

Nhìn thời gian bạn qua Nhật thì có lẽ là kohai của mình. Nhưng nhìn con đường đi lên thì không khác nhau lắm. Bạn đã bắt đầu bằng công việc rửa chén bát và cảm thấy bị phân biệt đối xử thì mình cũng đã cùng hoàn cảnh đấy. Tuy thế,mình nhận ra 1 điều ngay từ những ngày đầu là trong khi bạn bè người VN mình có những thái độ không tốt khi nghe công việc là rửa chén thì những người Nhật họ lại có thái độ hoàn toàn khác: Công việc gì cũng đáng trân trọng cả! Đây chính là bài học đầu tiên mình học được ở Nhật.

Và sau đó, chính sự phân biệt đối xử, khinh miệt của người Nhật cũng đã giúp mình nhận ra rằng không gì khác là phải học tiếng Nhật và cố gắng có được những kiến thức mà người Nhật có (nếu có thể). Đến bây giờ mình vẫn còn nhớ như in thái độ của mấy đứa Nhật làm cùng khi biết mình không có bằng lái xe ô tô. Trong công việc chúng luôn sai là : Mày lái xe lại đây đi! Khi mình trả lời không có bằng thì lại Nhận được cái nhìn khinh miệt và những tiếng cười hô hố! Đấy cũn g chính là nguyên nhân khiến cho mình đã đi học và lấy bằng sau khi qua Nhật chưa đầy 1 năm rưỡi!

Và cũng không ít hơn một lần đã đưa tay ra vì không chịu nổi thái độ ép người của người Nhật ở nơi làm việc nhưng may có bạn bè kịp ngăn lại. Bây giờ mình vẫn cảm ơn người bạn (Trung Quốc) ấy!

Mình cũng hoàn toàn đồng ý với bạn về những ý kiến bạn đưa ra trong bài này.

Liên quan đến anh em kỹ sư thì có nhiều người đã rất cố gắng nhưng cũng không thể phủ nhận được một điều là nhiều anh em mang cục tự ái quá cao nên khi qua Nhật gặp khó khăn. Nhiều anh em luôn mang trong mình cái suy nghĩ đã tốt nghiệp đại học thì không làm cái này không làm việc kia. Tuy thế nhưng họ lại quên rằng khả nhăng của họ đến đâu? Làm được gì? Và quên luôn 1 sự thật nữa là họ đang phải lao động trên một sứ sở xa lạ chứ không phải là quê hương!
 

k5k4

New Member
Những lời nói của Bác Kazime làm mình cảm thấy nhớ Nhật Bản quá! Phải nói là Bác thật là giỏi DÁM LẤY BẰNG LÁI XE chỉ hơn 1 năm sau khi qua Nhật. Vì vốn liếng tiếng Nhật của Bác cũng thuộc loại vững khá vào thời điểm lúc bấy giờ. Hiihhihih cái này chỉ có ai đi thi Bằng lái thì mới hiểu và cảm nhận được đó mà.

Chính xác như Bác Kazime đã nói, công việc nào cũng như công việc nào, quan trọng là thái độ của mình khi đón nhận việc đó, có bạn kỹ sư nào đã từng đi móc cống nạo vét, cọ rửa cho sạch (thật khốn nạn khi nhớ lại những giây phút đó, mà đúng ra công việc này là của công ty vệ sinh họ đảm nhận), có bạn kỹ sư nào viết gần 20,30 lá đơn xin việc, rồi lang thang khắp nẻo đường,khắp các dãy phố để nộp đơn tìm việc arubaito. Trời mưa tầm tã, tiếng Nhật thì bèo nhèo, thấy cái tiệm quán nào cũng nhào vào đại để chai mặt nộp đơn. Họ không tuyển nhân viên, mình cũng xin gặp người quản lý để đưa lá thư xin việc, rồi lại lủi thủi ra về với những cái lắc đầu từ chối. Cái cảm giác ao ước thèm có được 1 công việc nó to lớn biết chừng nào. Những bước chân nặng chịch, còn cõi lòng thì đang khóc vì lo lắng cho sự tồn tại của bản thân trên quê hương xứ người. 3 tuần sau, mình mới có việc làm, và các bạn biết đó, nước mắt tuôn rơi, niềm hạnh phúc như vỡ oà trong tim.... Tâm sự và nói ra để chia sẽ cùng các bạn, khi cầm những đồng tiền trên tay mới cảm thấy giá trị đồng tiền nó có ý nghĩa lớn lao như thế nào. Công việc mình làm dù nó có sang trọng hay bần hèn, nó cũng là 1 công việc mà thôi. Và mình yêu quí công việc đó. Mình vẫn còn giữ mãi từng cái nón, cái quần ngày nào 6 năm về trước cho công việc đầu tiên khi đến Nhật : đó là công việc dọn dẹp vệ sinh. 3 năm sau, khi mình có 1 địa vị tốt trong công ty, mình luôn nói với những đứa Nhật ngày trước từng Hành Hạ làm khổ mình rằng : Ngày mới vào làm, tụi bây cư xử với tao quá tệ. Bây giờ nếu tao bắt tụi bây làm như thế, tụi bây cảm nhận thế nào ? hahahhahha, dĩ nhiên là tụi nó luôn miệng xin lỗi rối rít. Mình cười và bỏ qua tất cả, nhưng trong lòng lại thầm cám ơn họ. Chính vì đấu tranh để vượt qua những khó khăn ngày đó mà giờ mình mới được tốt như thế này.

Các bạn ơi! Những bạn nào được setup sẵn công việc, chốn ăn,nơi ở, các bạn sẽ không thấy được bản thân các bạn sung sướng như thế nào đâu. Mọi sự đều có sẵn, mọi sự đều đã được chuẩn bị để chờ đón các bạn. Đó là sự may mắn và hạnh phúc. Không phải chỉ nói về bản thân mình, mà còn rất nhiều người giống như mình vậy, tất cả đều bước đi từ những năm tháng gian khổ lao đao... Có người này thì cũng có người kia, người có công việc tôt, người có công việc không tốt. Nhưng quan trong hơn hết là bản thân mỗi người chúng ta có biết vượt qua các khó khăn,gian khổ, VƯỢT QUA CHÍNH MÌNH.

Xin cám ơn.
 

sakura03

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Mọi người nói đúng, cuộc sống dù bất cứ nơi đâu cũng phải cố gắn, khi sống xa nhà, xa quê hương thì càng phải cố gắn nhiều hơn, cố gắn chăm sóc bản thân, cố gắn để ko bị tuột lại phía sau, cố gắn để không bị phân biêt đối xử...
riêng bản thân tớ một mình mang vali cùng với vốn tiếng Nhật 9 tháng VN sang đây" đấy là vốn tiếng nhật tớ tự học, còn nếu ko học trước khi cty tiến cử bên Vn đưa sang đây thì không biết mọi thứ sẽ xấu đến chừng nào, họ chỉ đào tạo vỏn vẹn hơn 6 tuần-để tiết kiệm tiền giảng dạy" . trong cty mình là người Việt đầu tiên, phải chịu đựng bao điều ko nên nghe về người Viêt, bị giữa passport, ko cho lắp internet... nhưng tớ ko cam chịu như thế, tớ phải làm cho họ thấy tơ ko phải là 1 kẻ mù thông tin, 1 kẻ dốt nát. và họ đã thấy, họ phải trả passport, họ phải cho tớ lắp internet. và mọi sự cố gắn để cải thiện tình hình gần như thất bại khi cty tiếp tục nhận thêm 3 ks người VN, với vốn tiếng nhật khoảng bài 8 của minna no nihon go. trong khi đó tớ đã có cảnh báo bằng điện thoại trước với cty tiến cử bên VN. nhưng vì tiền họ bỏ qua điều đó. và kể từ đó biết bao chuyện phiền phức xảy ra bị đánh, bị đá...
mọi sự phản ánh về phía cty tiếp nhận ở Vn, thì được trả lời bằng 1 câu " ko làm thì về bồi thường theo hợp đồng 3 năm đã ký". người nhà lên cty ở VN phản ánh thì được tiếp đón bằng 1 câu" anh có tư cách gì nói chuyện với tôi, và gởi 1 bức thư sang cho cty Nhật nói xấu 4 người VN chúng tôi". từ lúc này chúng tôi phải tự bảo vệ mình, phải tìm cách tồn tại.và cũng từ lúc này vị trí của tớ được thay đổi, do vốn tiếng nhật tàm tạm nên tớ là người có vị trí quan trọng trong đám người Việt, nhưng cũng chẳng làm được gì, rồi lần lượt 1 người có dấu hiệu phản kháng sự đánh đập nên bị đuổi về, rồi 2 người kia vì sự chịu đựng đã quá sức nên đành về. và chỉ còn lại mình tớ như lúc đầu, Nhưng vì lý do hoàn cảnh cá nhân nên tớ phải ở lại, phải cam chịu tất cả. và những cố gắn của tớ ko uổng công, giờ thì ko ai chưởi được tớ, ko ai dám vung chân múa tay với tớ, ko ai làm việc trâu bò như tớ, ko ai đào, xúc nhanh hơn tớ.
hiện tại tớ đã hoàn thành mục tiêu cá nhân, cũng đến lúc tớ rời khỏi cty này, và cũng là lúc những người đã chèn ép tớ sẽ đảm nhận lại công việc tớ đang làm, đó là 1 sự đáp trả đáng.
vì mục tiêu của bạn hãy cố gắn phấn đấu, mọi cố gắn của bạn sẽ không vô nghĩa đâu, và sẽ có một thành quả tốt đẹp cho sự cố gắn đó.
 

kyhache

New Member
Ðề: Nhìn lại một năm sống và làm việc tại Nhật

Cảm ơn anh Kamikaze, cảm ơn các bạn Lâm, K5k4, Sakura03 và những người khác đã chia sẻ chân thành kinh nghiệm của các bạn khi sống và làm việc ở Nhật.
Em chưa sang Nhât, chưa hiểu được gì về môi trường làm việc ở Nhật hết. Nhưng em đang tìm hiểu để đi và đã cố gắng đọc hết các bài viết của các anh chị, em mạn phép rút ra 1 điều như thế này nhé. Mọi thứ đều vô đối, nếu công việc ổn định quá (kiểu như làm viên chức nhà nước ở nước mình) sẽ làm người ta thấy hao mòn chính bản thân mình vì không được làm hết sức mình; còn công việc quá cực nhọc, mình không cảm thấy trả công đúng những gì bỏ ra cũng thấy bị đày ải, chai sạn con người. Thêm nữa, đối với những người chưa tìm được việc làm, muốn có 1 công việc lắm, muốn được động tay chân để không phải ngồi không, để kiếm được tiền trang trải cho bản thân mình, còn có chút tiền lo cho người thân của mình thì dù có ổn định quá hay vất vả thế nào cũng muốn dấn thân.
Thử thách trong cuộc sống hay trong công việc đều chính là những trở ngại trên con đường mình đang đi tìm hạnh phúc. Che Guevara đã nói rằng "Hạnh phúc là trên từng chặng đường đi". Có khó khăn ấy để đến khi nhìn lại, bạn thấy bạn đã dũng cảm như thế nào. Bạn hiểu bạn đang hạnh phúc như thế nào khi đã đi qua được chặng đường ấy.
Cố gắng lên các anh chị, các bạn nhé. Suy nghĩ nhẹ nhàng, làm việc tận tâm và sống chân thành thì ở đâu cũng sẽ hiểu được mình có giá trị như thế nào (ngọc quí cũng phải mất công mài dũa mới thành ngọc quí, nếu không cũng là viên đá vô tri thôi).
Chúc mọi người luôn cảm thấy nhẹ nhàng trong tâm mình.
 

seoulbuon

New Member
trời ạ...sống ở đâu cũng vậy thôi , Tôi sống ở korea cũng nhhư vậy đi lên từ con số 0 ,mọi chuyện cũng phải tự học hỏi ,,,dần dần tôi tạo thành 1 nhóm anh em cùng làm chung & truyền đạt lại kiến thức để mọi ngừoi đều có khả năng làm tốt công việc của mình ..
-- Sống ở nứoc ngoài cái căn bản là nói & hiểu cho tốt tiếng nứoc ngoài
-- chịu khó trong công việc
---đoàn kết không ganh tỵ & cùng nhau làm việc
Thỏa mãn 3 điều kiện trên thì có thể làm bất cứ nơi đâu ,bất cứ công việc gì
 

Bài viết liên quan

Văn hóa xã hội 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top