Lần đầu tiên:
- Chính thức làm ở công ty thương mại và làm việc cặm cụi từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối chả bao giờ hết việc mà lại còn luôn ở tình huống urgent. Nhưng cũng bởi thế, vèo cái là thấy được lĩnh lương rồi
- Biết có người Nhật có thể ngồi cắt móng chân "tách tách tách", thay đồng phục giữa công ty; bị ho khá nặng nhưng không đeo khẩu trang mà hồn nhiên ngồi giữa công ty hỉ mũi, khạc đờm có đến 20 lần/ngày. Và đặc biệt nhất, thứ 4 tuần vừa rồi vợ con hắn bị cúm nhập viện "phải cách ly" hắn vẫn nhởn nhơ đến văn phòng cười nói trong khi cả người Nhật lẫn người Việt kêu nên về, ngày nào hắn cũng đến rồi chiều về sớm. Hôm qua thì hình như vợ con đã được về nhà.
- Được biết service của Nhật: sau 1 lần giao hàng sai, 1 lần giao hàng bị lỗi (ko biết có phải do vận chuyển ko), lần thứ 3 bằng mọi cách họ sẽ gửi lại hàng sớm nhất có thể dù có thể là phải bay từ Nhật chỉ để cầm hàng sang Việt Nam cho công ty. Với công ty nó thì đã có lần nhân viên đã phải bay từ HN vào HCM chỉ để mang hàng vào cho khách rồi bay ra luôn. Và lần này, may sao hôm nay là thứ 7 - ngày nghỉ của công ty, kỹ sư không phải đi khách hàng nên có 1 em kỹ sư đã làm công việc này thay nó. Hôm qua hết giờ làm, khi mọi người đã về hết thì nhận được điện thoại của Sếp muốn em kỹ sư kia bay vào HCM. Tưởng là khách hàng trong í máy hỏng cần thêm người gấp thì nhận được điện thoại của em ấy nói chỉ là cầm hàng vào HCM thôi. Nói chuyện với Sếp là gửi CPN hỏa tốc, sáng mai 8 giờ hàng vẫn giao được ở văn phòng HCM như mọi lần nhưng Sếp ko đồng í "vì chả có gì chắc chắn bằng việc mình tự mang đi". Vậy là em ấy phải quay lại văn phòng lấy hàng, sáng nay bay chuyến 5h55 và bay ra chuyến 11h15 (Sếp chỉ định bay ra luôn chuyến 10 giờ mà k book đc vé). Bắt ra luôn, ko cho nhân viên ở lại dù là cuối tuần vì sợ phát sinh thêm chi phí khách san, ... Nghe xong, ai cũng choáng váng. Bên phòng vé còn phải kêu sao nhà em giàu thế. Tất cả chỉ một mục đích duy nhất "chắc chắn hàng phải được mang vào HCM trước 8h30 hôm nay".
Và còn nhiều điều lần đầu tiên khác hiện chưa nhớ ra.
- Chính thức làm ở công ty thương mại và làm việc cặm cụi từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối chả bao giờ hết việc mà lại còn luôn ở tình huống urgent. Nhưng cũng bởi thế, vèo cái là thấy được lĩnh lương rồi
- Biết có người Nhật có thể ngồi cắt móng chân "tách tách tách", thay đồng phục giữa công ty; bị ho khá nặng nhưng không đeo khẩu trang mà hồn nhiên ngồi giữa công ty hỉ mũi, khạc đờm có đến 20 lần/ngày. Và đặc biệt nhất, thứ 4 tuần vừa rồi vợ con hắn bị cúm nhập viện "phải cách ly" hắn vẫn nhởn nhơ đến văn phòng cười nói trong khi cả người Nhật lẫn người Việt kêu nên về, ngày nào hắn cũng đến rồi chiều về sớm. Hôm qua thì hình như vợ con đã được về nhà.
- Được biết service của Nhật: sau 1 lần giao hàng sai, 1 lần giao hàng bị lỗi (ko biết có phải do vận chuyển ko), lần thứ 3 bằng mọi cách họ sẽ gửi lại hàng sớm nhất có thể dù có thể là phải bay từ Nhật chỉ để cầm hàng sang Việt Nam cho công ty. Với công ty nó thì đã có lần nhân viên đã phải bay từ HN vào HCM chỉ để mang hàng vào cho khách rồi bay ra luôn. Và lần này, may sao hôm nay là thứ 7 - ngày nghỉ của công ty, kỹ sư không phải đi khách hàng nên có 1 em kỹ sư đã làm công việc này thay nó. Hôm qua hết giờ làm, khi mọi người đã về hết thì nhận được điện thoại của Sếp muốn em kỹ sư kia bay vào HCM. Tưởng là khách hàng trong í máy hỏng cần thêm người gấp thì nhận được điện thoại của em ấy nói chỉ là cầm hàng vào HCM thôi. Nói chuyện với Sếp là gửi CPN hỏa tốc, sáng mai 8 giờ hàng vẫn giao được ở văn phòng HCM như mọi lần nhưng Sếp ko đồng í "vì chả có gì chắc chắn bằng việc mình tự mang đi". Vậy là em ấy phải quay lại văn phòng lấy hàng, sáng nay bay chuyến 5h55 và bay ra chuyến 11h15 (Sếp chỉ định bay ra luôn chuyến 10 giờ mà k book đc vé). Bắt ra luôn, ko cho nhân viên ở lại dù là cuối tuần vì sợ phát sinh thêm chi phí khách san, ... Nghe xong, ai cũng choáng váng. Bên phòng vé còn phải kêu sao nhà em giàu thế. Tất cả chỉ một mục đích duy nhất "chắc chắn hàng phải được mang vào HCM trước 8h30 hôm nay".
Và còn nhiều điều lần đầu tiên khác hiện chưa nhớ ra.
Sửa lần cuối:
Có thể bạn sẽ thích