Chào các bác,
Em xin chia xẻ với các bác chưa gặp phải và xin chỉ giáo các bác đã bị dính đòn về vấn đề tôn giáo.
Sống ở Nhật vài năm em toàn gặp người tốt nên cũng rất tin tưởng người Nhật và thường ít khi đề phòng người Nhật. Nhưng bây giờ em bắt đầu thay đổi suy nghĩ.
Chẳng là thế này, em đi học tiếng Nhật buổi tối tại Kominkan chỗ em. Cuộc sống đang phẳng lặng cho đến một ngày vài thanh niên Nhât trẻ đến làm quen và bắt chuyện. Ờ, em đang học tiếng Nhật mà, OK luôn. Rồi sau vài buổi làm quen, họ rủ em đi cà phê vào Chủ Nhật, lại OK luôn. Rồi họ rủ em đi chùa, lại tiếp tục OK, vì cũng nghĩ như VN: Đi cho vui rồi thôi.
Thế rồi, bọn nó thuyết phục em cầu nguyện. Em lịch sự bảo OK. Rồi họ gọi điện hỏi có cầu không? ở Nhật mà, bảo là có. Rồi lại gọi, em đành bảo tao bận không cầu được giờ đấy. Họ lại bảo mình cầu sau cũng được. Em kiếm vài lý do, họ cứ thuyết phục. Em chán không nghe điện thoại nữa.
Tưởng là xong, họ lại đến chỗ em học tiếng Nhật. Em lảng tránh rồi chuồn về sớm, không nói chuyện. Họ mò mẫm tận nhà, không thông báo. Hừm em bắt đầu khó chịu, không mở cửa, coi như điếc.
Lại tưởng là OK rồi. Một chiều ngày nghỉ, 2 người khác lại đến gõ cửa. Rồi lại thuyết phục. Em trả lời, tao sẽ xem nếu có thời gian (tất nhiên là cho ngay vào sọt rác).
Vấn đề lại phức tạp hơn, họ lại kiểm đâu 3 tên khác, lại đến lớp lân la làm quen. Quả này thi em choáng thật. Học xong, chuồn vội vã. Tất nhiên cũng kịp nói với giáo viên dạy là chúng nó cứ đến thuyết phục tao, còn tao thì không thích theo đạo nào cả.
Vậy đấy, từ 1 việc chủ quan mà dẫn đến bị "quấy rối" kinh quá. Em đang tính nước chuyển nhà và không học ở Kominkan nữa.
Các bác nào chưa dính thì nhớ đề phòng đội truyền giáo nhé. Tổng cộng phải có hơn 10 người thay nhau thuyết phục em đấy
Bác nào dính dòn thì cho biết cách chống đỡ nhé, chứ cứ phải chuyển nhà liên tục thì hơi kinh.
Em xin chia xẻ với các bác chưa gặp phải và xin chỉ giáo các bác đã bị dính đòn về vấn đề tôn giáo.
Sống ở Nhật vài năm em toàn gặp người tốt nên cũng rất tin tưởng người Nhật và thường ít khi đề phòng người Nhật. Nhưng bây giờ em bắt đầu thay đổi suy nghĩ.
Chẳng là thế này, em đi học tiếng Nhật buổi tối tại Kominkan chỗ em. Cuộc sống đang phẳng lặng cho đến một ngày vài thanh niên Nhât trẻ đến làm quen và bắt chuyện. Ờ, em đang học tiếng Nhật mà, OK luôn. Rồi sau vài buổi làm quen, họ rủ em đi cà phê vào Chủ Nhật, lại OK luôn. Rồi họ rủ em đi chùa, lại tiếp tục OK, vì cũng nghĩ như VN: Đi cho vui rồi thôi.
Thế rồi, bọn nó thuyết phục em cầu nguyện. Em lịch sự bảo OK. Rồi họ gọi điện hỏi có cầu không? ở Nhật mà, bảo là có. Rồi lại gọi, em đành bảo tao bận không cầu được giờ đấy. Họ lại bảo mình cầu sau cũng được. Em kiếm vài lý do, họ cứ thuyết phục. Em chán không nghe điện thoại nữa.
Tưởng là xong, họ lại đến chỗ em học tiếng Nhật. Em lảng tránh rồi chuồn về sớm, không nói chuyện. Họ mò mẫm tận nhà, không thông báo. Hừm em bắt đầu khó chịu, không mở cửa, coi như điếc.
Lại tưởng là OK rồi. Một chiều ngày nghỉ, 2 người khác lại đến gõ cửa. Rồi lại thuyết phục. Em trả lời, tao sẽ xem nếu có thời gian (tất nhiên là cho ngay vào sọt rác).
Vấn đề lại phức tạp hơn, họ lại kiểm đâu 3 tên khác, lại đến lớp lân la làm quen. Quả này thi em choáng thật. Học xong, chuồn vội vã. Tất nhiên cũng kịp nói với giáo viên dạy là chúng nó cứ đến thuyết phục tao, còn tao thì không thích theo đạo nào cả.
Vậy đấy, từ 1 việc chủ quan mà dẫn đến bị "quấy rối" kinh quá. Em đang tính nước chuyển nhà và không học ở Kominkan nữa.
Các bác nào chưa dính thì nhớ đề phòng đội truyền giáo nhé. Tổng cộng phải có hơn 10 người thay nhau thuyết phục em đấy
Bác nào dính dòn thì cho biết cách chống đỡ nhé, chứ cứ phải chuyển nhà liên tục thì hơi kinh.
Có thể bạn sẽ thích