Nhân viên ở Nhật có hạnh phúc không?

  • Thread starter Thread starter Yumi
  • Ngày gửi Ngày gửi

Yumi

Member
[wrap]http://www.bbc.co.uk/worldservice/images/2005/08/20050809215053_1466093_workers-ap-300.jpg[/wrap]Người làm công ăn lương tại Nhật trung thành với chủ bởi không có lựa chọn khác?

Người làm công ăn lương, mà chính người Nhật dùng tiếng Anh để gọi (salaryman) là đại bộ phận những người làm cho các công ty, công sở.

Người ta cho rằng văn hóa công ty Nhật có thể sánh với một nhóm tôn giáo. Tức là chúng ta nói tới tôn giáo Toyota, Hitachi, Canon, …

Nghĩa là khi đã theo một thứ tôn giáo nào đó thì salaryman hay người lao động trung thành tuyệt đối với công ty của mình.

Bỏ việc chỗ này để nhảy sang chỗ khác làm việc là trường hợp hiếm và người ta so sánh hệ thống thang chức công ty của Nhật với kiểu quản lý thời phong kiến.

Tức là người đứng đầu là trên hết và nhân viên không dám than phiền.

Một thực tế dễ thấy là nhiều giám đốc công ty không được bầu lên do năng lực và khi xảy ra lỗi lầm gì thì hãn hữu lắm ông ta mới nhận trách nhiệm.

Đa số trường hợp là cấp dưới bị bắt hoặc thậm chí một số người không chịu nổi đã phải tự tử.

Nhiều người Nhật tin rằng hệ thống công ty Nhật không mấy dân chủ.

Họ nói rằng những cái gọi là quyền cơ bản được đảm bảo trong hiến pháp Nhật như tự do phát biểu là điều không tồn tại trong môi trường công ty.

Theo BBCVietnamese.com
 

quyenjp

Member
Tri thuc Viet Nam !

Trí thức và nửa trí thức: Đến cả sự nhợt nhạt cũng giống nhau đáng sợ


Cả hai hình thức giáo dục áp đặt đều được và vẫn tiếp tục được áp dụng một cách triệt để và bền bỉ ở Việt Nam. Ở trên đã nói đến Khổng Tử và Nho giáo, tôi xin dừng lại lâu hơn một chút.

Mặc dù đến Việt Nam gần như đồng thời với Phật giáo và Đạo giáo và trên thực tế chỉ có ảnh hưởng lớn đến đời sống tinh thần người Việt kể từ cuối đời Trần, ngay từ thời Bắc thuộc, Nho học đã là cánh cửa hầu như duy nhất - thông qua thi cử và đỗ đạt - để tiến thân. Trong văn học viết cũng như trong các giai thoại dân gian, chúng ta gặp biết bao nhiêu tấm gương phụ nữ tần tảo nuôi chồng hoặc nuôi con ăn học để lều chõng đi thi trong nỗi đợi chờ khắc khoải một ngày kia anh học trò vinh quy bái tổ rồi "một người làm quan cả họ được nhờ".

Có thể nói rằng trong toàn bộ lịch sử Việt Nam cho đến thời Pháp thuộc, anh học trò đồng nghĩa với người học chữ Nho, tức chữ Thánh hiền, người uyên bác là người thông thạo Tứ thư Ngũ kinh và như thế, nhà Nho cũng có thể coi như đồng nghĩa với trí thức.

Nhưng đó là trí thức như thế nào? Để tìm một câu trả lời thực tế xin mời các bạn vào thăm Văn Miếu. Nền giáo dục cổ điển Việt Nam đã đào tạo hàng nghìn Tiến Sĩ, trong đó có hơn 50 Trạng Nguyên, nhưng có mấy người để lại một công tích gì đó cho đất nước ngoài một vài câu đối, một vài bài phú hay thơ Đường - thứ thơ Đường hạng hai, vừa muộn màng về thời gian, vừa non nớt về nội dung và nghệ thuật so với loại thơ Đường tầm tầm của Trung Quốc, chưa nói đến những bậc Thi Vương Thi Bá như Đỗ Phủ, Lý Bạch?..

Rợn ngợp dưới cái bóng quá lớn của các vĩ nhân, người học trò Việt Nam tự nhốt mình trong những khuôn phép bất di bất dịch, tự hạn chế mục đích của mình trong việc thi cử theo khuôn mẫu. Tính chất giáo điều của hệ thống thi cử hạn chế đến mức cao nhất tư duy sáng tạo. Kết quả là chính những người không có tư duy sáng tạo lại có nhiều cơ hội để đỗ đạt và thăng tiến.

Tình trạng này kéo dài hàng nghìn năm và chính nó đóng vai trò quyết định vào việc tạo nên tâm lý cam phận và thụ động của đại đa số người Việt, một tâm lý tiếp tục tồn tại và phát huy ảnh hưởng tiêu cực của nó ngay cả hôm nay.

Đến thăm các trường học của Việt Nam, ai cũng phải công nhận rằng học sinh Việt Nam chăm học. Tiếc thay, chăm học lại không hề đi đôi với chăm nghĩ. Vì thế có một thực tế có vẻ nghịch lý là sinh viên Việt Nam, kể cả những sinh viên du học ở nước ngoài, khi học có kết quả rất tốt, nhưng ra trường làm việc lại tồi.

Người Việt mọi thời đều khắt khe với cái mới nhưng lại khá dễ dãi trong việc nhân nhượng với quá khứ, chấp nhận đồ cũ và tôn vinh người chết. Trong lịch sử nước ta, những các nhân xuất sắc có tư duy sáng tạo thường phải chuốc lấy thảm hoạ. Tôi nhớ đến trường hợp Nguyễn Trãi. Tất nhiên những biến cố trong cuộc đời bi tráng của ông có yếu tố ngẫu nhiên, nhưng tôi cho rằng những yếu tố ngẫu nhiên ấy đã có một chất xúc tác quá mạnh là trí tuệ và tinh thần sáng tạo vô song của ông: Nguyễn Trãi là tác giả Dư địa chí, cuốn sách khoa học đầu tiên, là người làm ra "quốc thiều" và Cáo bình Ngô..., nhưng trên hết, ông là cha đẻ của văn học dân tộc bằng tiếng Việt.

Nền giáo dục áp đặt cũng dẫn chúng ta đến một sai lầm khá trầm trọng trong nhận thức khái niệm "trí thức": người ta thường cho trí thức là người lao động "trí óc", những người "có chữ", hay thậm chí đồng nhất trí thức với người có bằng cấp. Nói đơn giản, chúng ta thường coi trí thức là người có nhiều kiến thức.

Nhưng thực ra có nhiều kiến thức mới chỉ là một nửa chặng đường. Để trở thành trí thức, theo tôi, người ta ta còn phải có xu hướng tìm tòi các vấn đề mới và cách giải quyết các vấn đề ấy. Không những thế, với người trí thức, việc tìm tòi các vấn đề và tìm tòi cách giải quyết vấn đề không phải là một công việc hay nhiệm vụ, mà là một nhu cầu tự nhiên, hệt như nhu cầu ăn uống hay hít thở.

Những người có nhiều kiến thức mà không tìm ra được vấn đề mới và cách thức giải quyết chúng thì chỉ có thể tồn tại chứ không thể giúp ích nhiều cho tiến bộ. Kiến thức vô cùng cần thiết, bởi lẽ để tìm ra vấn đề và cách giải quyết, chúng ta cần phải có một lượng kiến thức nhất định.

Nhưng ngoài kiến thức còn cần phải có thiên hướng sáng tạo. Điều này, thực ra thiên hướng sáng tạo cá nhân thì ai cũng có ở mức độ khác nhau, nhưng giáo dục có vai trò quyết định trong việc nhân lên, giảm bớt hay thậm chí là triệt tiêu nó. Dĩ nhiên, vấn đề còn phụ thuộc vào năng lực năng cá nhân trong việc chống lại áp lực của quá trình nhân bản vô tính, dù vô tình hay hữu ý, về mặt tinh thần.

Đáng buồn là nền giáo dục của chúng ta luôn luôn đi theo xu hướng tồi tệ nhất. Nếu để quan sát các em nhỏ, chúng ta sẽ thấy chúng độc đáo biết chừng nào. Ngay từ trong bụng mẹ, chúng đã khác nhau. Mỗi em bé có một kiểu nghĩ, mỗi em có một kiểu ngịch ngợm. Những câu hỏi chúng đặt ra bao giờ cũng làm bố mẹ vừa đau đầu vừa thích thú, bỡi lẽ chúng đa dạng biết chừng nào.

Vậy mà cùng với những năm tháng ở học đường, những câu hỏi của chúng ít và nhạt dần. Tốt nghiệp phổ thông, chúng gần như chỉ còn suy nghĩ bằng cái đầu của kẻ khác. Cuối cùng, sau khi học xong đại học, phần lớn trở nên giống nhau như đúc. Có thể nói không ngoa rằng đến cả sự nhợt nhạt, cam chịu, cũng như những thói hư tật xấu của chúng như giả dối, ích kỷ... cũng giống nhau một cách đáng sợ.

Ở đây tôi không muốn vơ đũa cả nắm, không muốn phủ nhận sạch trơn. Nhưng những kẻ ít ỏi tiếp tục đặt câu hỏi, tiếp tục trăn trở với những vấn đề của cuộc sống thì được coi là "hâm", là vĩ cuồng hay hay thơ mộng hơn thì là "người trên mây, trên gió".

Với quan niệm như trên, theo tôi, ở Việt Nam chưa có giới trí thức mà chỉ có một số nhà trí thức riêng rẽ. Trong số các nhà Nho xưa, cũng như các vị Tiến sĩ ngày nay, phần lớn vẫn chỉ đơn thuần là những "bồ sách". Về thực chất, họ mới chỉ là nửa trí thức, khá nhất cũng chỉ đóng vai trò truyền bá các tri thức - mà trong rất nhiều trường hợp là những thứ được lượm lặt một cách ngẫu nhiên, vừa không chính xác, vừa phiến diện và cũ kỹ - trong một hệ thống giáo dục áp đặt như chúng ta vừa nghiên cứu ở trên.

Đó chính là vấn đề trầm trọng nhất của trí thức Việt Nam hiện nay, cái làm cho trí thức không có được vai trò xã hội mà đáng ra nó phải có. Từ thế hệ này đến thế hệ khác, trí thức Việt Nam không ngừng kêu ca rằng họ bị coi thường, rằng chất xám ở Việt Nam được trả giá quá rẻ mạt. Nhưng tại sao chúng ta không đặt câu hỏi: "Liệu chất xám của chúng ta có đáng được trả giá cao hơn không? Và chất xám của chúng ta có thể làm được gì?"

Tôi không tin rằng cuộc sống lại thiếu công bằng đến mức trả tiền cao cho những gì vô ích và hoàn toàn quay lưng lại với những sáng tạo chân chính. Ngay cả trong trường hợp có những sáng tạo quá mới mẻ, vượt quá xa khả năng áp dụng của đất nước ta, thì chúng chắc chắn cũng sẽ tìm được nơi để áp dụng và mang lại lợi ích cho nhân loại.

Như vậy, việc xây dựng một đội ngũ trí thức, hay nói đúng hơn, việc biến đội ngũ nửa trí thức của chúng ta thành một đội ngũ trí thức thực thụ, đủ khả năng đảm đương vai trò đầu tàu của nó trong sự nghiệp phát triển của dân tộc, cũng chính là chặng đường còn lại của nền giáo dục dân tộc. Đó là một nhiệm vụ cấp bách và to lớn, không chỉ đòi hỏi nhiều tiền của, thời gian và ý chí, mà còn cả những thay đổi triệt để trong quan niệm và phương pháp giáo dục.
www.chungta.com
 
Thumbnail bài viết: Bảng xếp hạng thành phố du lịch thế giới năm 2025 . Paris dẫn đầu năm thứ 5 liên tiếp, Tokyo đứng thứ ba.
Bảng xếp hạng thành phố du lịch thế giới năm 2025 . Paris dẫn đầu năm thứ 5 liên tiếp, Tokyo đứng thứ ba.
Trong Bảng xếp hạng Thành phố Du lịch Thế giới năm 2025 do công ty nghiên cứu Euromonitor International thực hiện, thủ đô Paris của Pháp đã duy trì vị trí dẫn đầu năm thứ năm liên tiếp. Tokyo đứng...
Thumbnail bài viết: Số lượng thẻ My Number đã vượt mốc 100 triệu thẻ .  10 năm kể từ khi phát hành, việc sử dụng thẻ bảo hiểm y tế My number không tăng.
Số lượng thẻ My Number đã vượt mốc 100 triệu thẻ . 10 năm kể từ khi phát hành, việc sử dụng thẻ bảo hiểm y tế My number không tăng.
Tại buổi họp báo ngày 5 , Bộ trưởng Bộ Nội vụ và Truyền thông Yoshimasa Hayashi thông báo rằng số lượng thẻ My Number đang được sở hữu đã vượt mốc 100 triệu, đánh dấu 10 năm kể từ khi thẻ này được...
Thumbnail bài viết: Nhật Bản : Có nên phát phiếu gạo hay không ? Khả năng không công bằng giữa các địa phương.
Nhật Bản : Có nên phát phiếu gạo hay không ? Khả năng không công bằng giữa các địa phương.
Liên quan đến việc phát phiếu gạo, việc mà chính phủ đang khuyến khích như một biện pháp chống lại tình trạng giá cả leo thang, phản ứng của các địa phương đang bắt đầu xuất hiện sự khác biệt về...
Thumbnail bài viết: Nhật Bản : Liệu các thủ tục đổi bằng lái xe nước ngoài cho đến nay là quá dễ dãi ? Các tỉnh thành có tỷ lệ đậu giảm đáng kể.
Nhật Bản : Liệu các thủ tục đổi bằng lái xe nước ngoài cho đến nay là quá dễ dãi ? Các tỉnh thành có tỷ lệ đậu giảm đáng kể.
Trên mạng xã hội, một loạt ý kiến đã nổi lên, chẳng hạn như: "Điều này cho thấy quy trình cho đến nay đã quá lỏng lẻo", và "Bài thi nên giống như đối với tài xế Nhật Bản". Quy trình "gaimen...
Thumbnail bài viết: Nhật Bản : Đề xuất nâng "Ngưỡng Thu nhập" thông qua Khấu trừ thu nhập lương.
Nhật Bản : Đề xuất nâng "Ngưỡng Thu nhập" thông qua Khấu trừ thu nhập lương.
Vào ngày 3, Đảng Dân chủ Tự do và Đảng Duy tân Nhật Bản đã bắt đầu các cuộc thảo luận toàn diện về "ngưỡng thu nhập", ngưỡng bắt đầu đánh thuế thu nhập. Một đề xuất đã được đưa ra nhằm tăng "khấu...
Thumbnail bài viết: Việc xác minh danh tính trực tiếp các thẻ gắn chip IC như thẻ My Number là bắt buộc từ tháng 4 năm 2027.
Việc xác minh danh tính trực tiếp các thẻ gắn chip IC như thẻ My Number là bắt buộc từ tháng 4 năm 2027.
Cơ quan Cảnh sát Quốc gia (NPA) đã công bố kế hoạch xem xét lại các phương pháp xác minh danh tính trực tiếp tại các ngân hàng và các tổ chức khác, giới hạn ở việc quét chip IC trên thẻ My Number...
Thumbnail bài viết: Yêu cầu khắt khe hơn đối với người nước ngoài muốn nhập quốc tịch Nhật Bản. Cân nhắc "Thời hạn cư trú 10 năm trở lên"
Yêu cầu khắt khe hơn đối với người nước ngoài muốn nhập quốc tịch Nhật Bản. Cân nhắc "Thời hạn cư trú 10 năm trở lên"
Chính phủ Nhật Bản đang trong quá trình xem xét nâng thời hạn cư trú đối với người nước ngoài để nhập quốc tịch Nhật Bản từ "5 năm trở lên" hiện tại lên "10 năm trở lên". Một số quan chức chính...
Thumbnail bài viết: Nhật Bản : Xem xét thắt chặt các yêu cầu cấp phép thường trú cho người nước ngoài , từ chối gia hạn do chưa đóng phí bảo hiểm xã hội.
Nhật Bản : Xem xét thắt chặt các yêu cầu cấp phép thường trú cho người nước ngoài , từ chối gia hạn do chưa đóng phí bảo hiểm xã hội.
Chính quyền Takaichi sẽ thắt chặt quy trình sàng lọc tình trạng cư trú của người nước ngoài. Chính quyền đang xem xét thắt chặt các yêu cầu về thường trú, loại hình cư trú phổ biến nhất. Dự kiến...
Thumbnail bài viết: "Mua những thứ không thể mua" với phí thường niên 99.000 yên. Thế giới bí ẩn của những tấm thẻ dành cho giới siêu giàu.
"Mua những thứ không thể mua" với phí thường niên 99.000 yên. Thế giới bí ẩn của những tấm thẻ dành cho giới siêu giàu.
Khách sạn Four Seasons Tokyo tại Otemachi. Khách sạn năm sao hàng đầu này, với giá hơn 150.000 yên mỗi đêm, tọa lạc trong một tòa nhà chọc trời 39 tầng nhìn ra khuôn viên Cung điện Hoàng gia. Trên...
Thumbnail bài viết: Người Nhật có đang dần rời xa iPhone ? Tại sao thị phần của iPhone lại giảm ?
Người Nhật có đang dần rời xa iPhone ? Tại sao thị phần của iPhone lại giảm ?
Thị trường điện thoại thông minh Nhật Bản từng được biết đến là "do iPhone thống trị", một thị trường độc đáo ngay cả trên phương diện toàn cầu. Tuy nhiên, nghiên cứu gần đây cho thấy Android đã...
Top