Chuyện của bác Takeo203

Chuyện của bác Takeo203

Trước nay con vẫn ko tin nhưng có lẽ là thật đó bác.
Nếu ko phải là chuyện xảy ra ở gần nhà mình thì chắc cũng vẫn còn ko tin ^_^

Chừng 2 tuần trước ở gần nhà con cũng có gia đình mới tìm được người thân là liệt sĩ đã hi sinh ở Quảng Bình do bị trúng bom, cũng là do 1 nhà ngoại cảm tìm giúp. Khi tới Quảng Bình, gần tới nơi mà nhà ngoại cảm nói rằng hài cốt liệt sĩ nằm ở khu này thì bỗng nhiên 1 chị người nhà lại chạy 1 vòng tới đúng chỗ mà có hài cốt. Sau đó đào lên thì thấy. Chị này kể lại là ko biết gì lúc đó hết. Giờ thì đã đem hài cốt về nhà rồi.

Có lẽ là thật đó bác. Nhưng cũng có những nhà ngoại cảm "giả mạo", ví dụ như vụ "anh" Hồng mà báo chí vừa nhắc đến :
http://vietnamnet.vn/vn/tin-nhanh/21234/bi-hai-nha-ngoai-cam-trieu-vong-tim-mo.html
-Chào JINDO,lâu ko gặp.Chú có người em vợ( em ruột của cô con)sống bên Mỹ về VN lấy vợ Huế,trong khi làm thủ tục đưa vợ qua Mỹ thì bị xe đâm chết tại Huế, cái chết cũng ko được rõ ràng và nhất là sau đám tang thì cô vợ trốn biệt, định về hỏi những nhà ngoại cảm lí do tại sao?Con thấy như thế nào????
 
Bình luận (309)

jindo_89

Liu liu.... (*´з`)~♪
-Chào JINDO,lâu ko gặp.Chú có người em vợ( em ruột của cô con)sống bên Mỹ về VN lấy vợ Huế,trong khi làm thủ tục đưa vợ qua Mỹ thì bị xe đâm chết tại Huế, cái chết cũng ko được rõ ràng và nhất là sau đám tang thì cô vợ trốn biệt, định về hỏi những nhà ngoại cảm lí do tại sao?Con thấy như thế nào????

hihi... Lâu ko vào "nhà" bác chơi chứ con vẫn vào TTNB thường xuyên mà :;-):

Cái vụ kia bác hỏi con thì con chịu thôi, mà phải nhờ bên điều tra chứ ạ ?
 

takeo203

Moderator
hihi... Lâu ko vào "nhà" bác chơi chứ con vẫn vào TTNB thường xuyên mà :;-):

Cái vụ kia bác hỏi con thì con chịu thôi, mà phải nhờ bên điều tra chứ ạ ?
Jindo con, cuộc đời nếu đơn giản thế thì còn phải nhờ những nhà ngoại cảm làm gì.Một tờ giấy khai tử:chết vì tai nạn xe cộ thế là xong ,cho mẹ già, anh em ,những người thân thuộc bao nhiêu câu hỏi, như người anh cô con (sĩ quan Hải Quân)sau khi đi học tập về trên đường đi làm bị bắn chết ngay đường Phan thanh giản gần nghĩa trang Mạc đĩnh Chi ngày xưa,đã gọi hồn về nhưng chỉ nói chuyện đã xong rồi hỏi chỉ thêm đau buồn.Thành thử chú ko tin ,nghe con nói có thật chú tò mò hỏi con .Sau bao nhiêu năm, người vợ anh cô con qua Mỹ,sống lây lất bệnh tật trong nhà thương, đã mấy lần úp úp mở mở muốn nói 1 lời thật.....
 

takeo203

Moderator
[video=youtube;03AC_XIrMks]http://www.youtube.com/watch?v=03AC_XIrMks&feature=related[/video]
Tặng các con,bài nhạc đã cũ nhưng mang tính lãng mạn cùng thời gian, vào gần 30 năm về trước,ngày nước NHẬT còn mang tính nhân bản, tình người, tình yêu của thời đang vươn lên để dành ngôi vị thứ 2 trên thế giới, nhưng đâu ngờ、 giờ đây kinh tế suy thoái đã hiện ra: những khuôn mặt ảm đạm chờ đợi công việc làm trên HALO WORK、những bon chen,đèn ép để sống, những toan tính lọc lừa để được gì khi nhắm mắt xuôi tay??Hình ảnh 1 anh NHật xòe tay xin thuốc lá ,dù ko quen ko biết, làm tôi nhớ lại những tên MỄ to lớn xòe tay xin thuốc lá bên cali,cái ngày nào của đầu thập niên 90,gạo Thái nhập qua người nhật đã nói:Gạo này ăn cái gì, chỉ cho chó ăn mà thôi, rồi trong bất cứ 1 vấn đề bàn cãi gì họ luôn luôn nói:eek:re wa nippon jin desu,để khẳng định thương hiệu Made in JP nhưng hôm nay tất cả đã thay đổi, đây đó đã hiện ra..........Và tôi đang sống cuối đời nơi này để cảm nhận những thay đổi chóng mặt trong cuộc sống!
 

takeo203

Moderator
Thật buồn cười

Tôi theo dõi dòng bài viết này và cũng thường xuyên đọc các comment của các độc giả. Nói chân thành là tôi thấy thật buồn cười. Các vấn đề ở đây là từ cả hai phía, chứ không phải ai đứng về phía người đó rồi nói nọ nói kia. Bản thân tôi là một người đã từng làm ở đơn vị cung cấp phụ tùng cho Toyota và Honda, tôi hiểu các bạn đang sản xuất phụ tùng như thế nào.

1, Thép: Không rõ nguồn gốc, chỉ giám sát lần đầu, từ các lần sau cho các maker tự tung tự tác

2, Gia công: Bản thân Toyota và Honda quy định rất nghiêm ngặt trong việc thực hiện các chỉ tiêu và yêu cầu, nhưng quy định là một chuyện, còn làm thì....khuất mắt trông coi. Sản phẩm được mang ra ngoài các xưởng tư nhân, thuê sinh viên thực tập để gia công bán thành phẩm. Sản phẩm bán cho Toyota và Honda lãi rất cao, và họ còn làm mọi cách để tăng phần lợi nhuận đó.

3, Về việc thực hiện quy trình lắp ráp và làm đồ gá: Những điều này, nếu làm theo tiêu chuẩn thì rất tốt, nhưng tất cả đều bị ăn bớt. Bản thân người Nhật, họ có tiêu chuẩn và cách làm việc khá khắt khe, vậy tại sao những điều trên đang xảy ra tại Toyota Việt Nam?

Tại vì trong TMV có những người Việt Nam. Bản thân tôi là người VN nhưng nói thật là tôi thấy xấu hổ thay cho cách làm việc của các nhân viên VN trong các công ty của Nhật. Lương các bạn được hưởng khá cao, nhưng các bạn luôn tìm mọi cách móc nối để ăn chia, gửi giá trong việc mua bán các phụ tùng, linh kiện, trang thiết bị.

Từ trên xuống dưới, nó là bản chất rồi, lòng tham vô đáy. Thực tế chi phí sản xuất phụ tùng tại Việt Nam rất rẻ, nhưng Maker bán lại một gấp đôi, và hệ thống mua hàng gửi giá một gấp đôi nữa. Thì đừng hỏi tại sao giá cao mà chất lượng vẫn thấp. Lỗi của TMV Việt Nam là do người Việt Nam, chẳng do ai hết. Và cách xử lý vấn đề của Việt Nam cũng chẳng giống ai, hãy nhìn nước Mỹ, một khi một dòng xe bị phát hiện lỗi, thì họ sẽ kiểm định ngặt ngèo như thế nào và hãng đó phải xử lý ra làm sao. Còn ở Việt Nam, tại sao chúng ta có đầy đủ ban bệ nhưng chỉ là bù nhìn, cái này tôi không nói thì các bạn chắc cũng hiểu.

Vũ Thanh
Nguồn: Vnexpress
Nhân đọc bài anh KS Tạch của ADMIN đưa cho đọc và ý kiến của anh Vũ Thanh,bản thân tôi cũng làm trong TOYOTA(セントラル自動車)thời cuối thập niên 1980 chuyên sản xuất MR2,Wagon HIACE... Thời điểm đó khi xe hoàn tất phải qua chế độ kensa rất gắt gao, phần máy, phần Body, sau khi kiểm tra xong phải kí vào biên bản đưa lên cho kojocho đóng dấu, giá xe corolla 1500cc lúc đó khoảng 1.700000yen chưa option nhưng đến thập niên 2000, giá 1 chiếc corolla vẫn thế, mà ko còn là số tay,toàn automatic, cùng lúc các nhà máy con quanh セントラル自動車 từ từ biến mất,thay vào đó các buhin ko còn mang nhãn hiệu JP nữa, rồi những lỗi kỹ thuật về Toyota,làm gì các kĩ sư của CT ko biết, nhưng họ im lặng,công nhân im lặng, người tiêu dùng im lặng ko làm ầm ĩ
-Ngay như bản thân tôi sau khi mua xe mới về chậy được 3 tháng, buổi sáng mùa đông đi làm, sau khi ghé vào tiệm ăn sáng ra đề máy lại thì xe hoàn toàn ko khởi động, gọi xe kéo về Toyota, đi taxi vào CT trễ hết gần 2 tiếng,ngay trưa đó người phụ trách bán xe đã gọi điện đến xin lỗi,bồi thường cả 1 ngày công cho tôi, đồng thời xem lại tất cả máy móc trong xe, chiều về nhà, anh ta đã mang xe đến đợi trước của, luôn miệng xin lỗi, sau khi nghe tôi phàn nàn, anh ta nói lỗi tại 1 bộ phận điện tử làm bên trung quốc đột nhiên bị hư, anh đưa xem và hứa điều này sẽ ko xẩy ra nữa, đồng thời đưa tôi cái phiếu thay nhớt 1 năm free, cùng các quà cáp .Nếu VN làm như thế, có lẽ người tiêu dùng ko bức xức và anh KS Tạch, nếu được cậu trưởng phòng lí giải cặn kẽ thì có lẽ sự việc này ko xẩy ra....chỉ khổ cho anh ,nếu bị sa thải có lẽ từ đây ko C.T JP nào nhận anh nữa đâu vì người Nhật sẽ xem anh như 1 type うらぎり
 

diudang189

*-: a happi-girl :-*
Thành viên BQT
Thật buồn cười

Tôi theo dõi dòng bài viết này và cũng thường xuyên đọc các comment của các độc giả. Nói chân thành là tôi thấy thật buồn cười. Các vấn đề ở đây là từ cả hai phía, chứ không phải ai đứng về phía người đó rồi nói nọ nói kia. Bản thân tôi là một người đã từng làm ở đơn vị cung cấp phụ tùng cho Toyota và Honda, tôi hiểu các bạn đang sản xuất phụ tùng như thế nào.

1, Thép: Không rõ nguồn gốc, chỉ giám sát lần đầu, từ các lần sau cho các maker tự tung tự tác

2, Gia công: Bản thân Toyota và Honda quy định rất nghiêm ngặt trong việc thực hiện các chỉ tiêu và yêu cầu, nhưng quy định là một chuyện, còn làm thì....khuất mắt trông coi. Sản phẩm được mang ra ngoài các xưởng tư nhân, thuê sinh viên thực tập để gia công bán thành phẩm. Sản phẩm bán cho Toyota và Honda lãi rất cao, và họ còn làm mọi cách để tăng phần lợi nhuận đó.

3, Về việc thực hiện quy trình lắp ráp và làm đồ gá: Những điều này, nếu làm theo tiêu chuẩn thì rất tốt, nhưng tất cả đều bị ăn bớt. Bản thân người Nhật, họ có tiêu chuẩn và cách làm việc khá khắt khe, vậy tại sao những điều trên đang xảy ra tại Toyota Việt Nam?

Tại vì trong TMV có những người Việt Nam. Bản thân tôi là người VN nhưng nói thật là tôi thấy xấu hổ thay cho cách làm việc của các nhân viên VN trong các công ty của Nhật. Lương các bạn được hưởng khá cao, nhưng các bạn luôn tìm mọi cách móc nối để ăn chia, gửi giá trong việc mua bán các phụ tùng, linh kiện, trang thiết bị.

Từ trên xuống dưới, nó là bản chất rồi, lòng tham vô đáy. Thực tế chi phí sản xuất phụ tùng tại Việt Nam rất rẻ, nhưng Maker bán lại một gấp đôi, và hệ thống mua hàng gửi giá một gấp đôi nữa. Thì đừng hỏi tại sao giá cao mà chất lượng vẫn thấp. Lỗi của TMV Việt Nam là do người Việt Nam, chẳng do ai hết. Và cách xử lý vấn đề của Việt Nam cũng chẳng giống ai, hãy nhìn nước Mỹ, một khi một dòng xe bị phát hiện lỗi, thì họ sẽ kiểm định ngặt ngèo như thế nào và hãng đó phải xử lý ra làm sao. Còn ở Việt Nam, tại sao chúng ta có đầy đủ ban bệ nhưng chỉ là bù nhìn, cái này tôi không nói thì các bạn chắc cũng hiểu.

Vũ Thanh
Nguồn: Vnexpress
Nhân đọc bài anh KS Tạch của ADMIN đưa cho đọc và ý kiến của anh Vũ Thanh,bản thân tôi cũng làm trong TOYOTA(セントラル自動車)thời cuối thập niên 1980 chuyên sản xuất MR2,Wagon HIACE... Thời điểm đó khi xe hoàn tất phải qua chế độ kensa rất gắt gao, phần máy, phần Body, sau khi kiểm tra xong phải kí vào biên bản đưa lên cho kojocho đóng dấu, giá xe corolla 1500cc lúc đó khoảng 1.700000yen chưa option nhưng đến thập niên 2000, giá 1 chiếc corolla vẫn thế, mà ko còn là số tay,toàn automatic, cùng lúc các nhà máy con quanh セントラル自動車 từ từ biến mất,thay vào đó các buhin ko còn mang nhãn hiệu JP nữa, rồi những lỗi kỹ thuật về Toyota,làm gì các kĩ sư của CT ko biết, nhưng họ im lặng,công nhân im lặng, người tiêu dùng im lặng ko làm ầm ĩ
-Ngay như bản thân tôi sau khi mua xe mới về chậy được 3 tháng, buổi sáng mùa đông đi làm, sau khi ghé vào tiệm ăn sáng ra đề máy lại thì xe hoàn toàn ko khởi động, gọi xe kéo về Toyota, đi taxi vào CT trễ hết gần 2 tiếng,ngay trưa đó người phụ trách bán xe đã gọi điện đến xin lỗi,bồi thường cả 1 ngày công cho tôi, đồng thời xem lại tất cả máy móc trong xe, chiều về nhà, anh ta đã mang xe đến đợi trước của, luôn miệng xin lỗi, sau khi nghe tôi phàn nàn, anh ta nói lỗi tại 1 bộ phận điện tử làm bên trung quốc đột nhiên bị hư, anh đưa xem và hứa điều này sẽ ko xẩy ra nữa, đồng thời đưa tôi cái phiếu thay nhớt 1 năm free, cùng các quà cáp .Nếu VN làm như thế, có lẽ người tiêu dùng ko bức xức và anh KS Tạch, nếu được cậu trưởng phòng lí giải cặn kẽ thì có lẽ sự việc này ko xẩy ra....chỉ khổ cho anh ,nếu bị sa thải có lẽ từ đây ko C.T JP nào nhận anh nữa đâu vì người Nhật sẽ xem anh như 1 type うらぎり

"Nói chân thành là tôi thấy thật buồn cười" << câu này để người đọc nói thì đúng hơn, đọc chuyện của bác này thực sự Dịu thấy "thật buồn cười" - chẳng phải chính bác Tạch đã gây ra chuyện buồn cười đó sao!?

Mới đầu nghĩ thì có thể "thông cảm" chút nào, nhưng đọc bài viết Thật buồn cười của bác này thì chuyển sang thấy bác này giống "うらぎり" thật - không chỉ với công ty, mà với cả đồng nghiệp.

Việc thì đại diện của TMV phải giải quyết (ít nhất là phải trả lời giới báo chí nọ kia) - nhưng rốt cuộc bác ta lại quay ra chỉ trích người Việt Nam - nhân viên Việt Nam: "Tại vì trong TMV có những người Việt Nam. Bản thân tôi là người VN nhưng nói thật là tôi thấy xấu hổ thay cho cách làm việc của các nhân viên VN trong các công ty của Nhật.".

Có chứng cớ thì hãy nói, và chỉ trích ai thì giải quyết nội bộ công ty thôi, lôi báo chí vào làm gì?

Tiếc thay...
 

takeo203

Moderator
tt.png
-Sushi Nhật của VN bên Tiệp(VÂN-SƠN document 46).Bác Nhật nhà ta bị VN đá giò lái bên Tiệp Khắc
 

takeo203

Moderator
[video=youtube;7tUW3mc8W6E]http://www.youtube.com/watch?v=7tUW3mc8W6E&feature=player_embedded#at=79[/video]

VN nơi ko bao giờ có tress,lúc nào cũng có thể vui chơi nhẩy múa,ko phân biệt tuổi tác
 

takeo203

Moderator
Tặng tất cả bài nhạc hay để xả Tress, hihi Nếu hay cám ơn nhé,để bác biết trình độ thưởng thức nhạc của bác có còn hợp với thời đại này ko??​
 

Đính kèm

  • Bai ca tinh nho (LV Khuc Lan) - Tuan Ngoc [NCT 3657693031].mp3
    3.3 MB · Lượt xem: 18

takeo203

Moderator
Chiếc trực thăng,chào bãi đáp,người xạ thủ đại liên bắn xối xả vào những điểm nghi ngờ trước khi đáp xuống,tôi vội chào đồng đội rồi ôm baloo thót lên tầu,tháng 12 năm đó,trời ko vần vũ mưa hay những đám mây lơ lửng giữa lưng núi, báo hiệu những ngày thiếu lương thực vì ko tiếp tế được,nền trời xanh thẳm ko 1 ánh mây hút theo tầm mắt,rặng trường sơn chập chùng, ở nơi đó bao trận chiến đã xẩy ra và còn đến bao giờ ôi quê hương tôi.....
-Sau ngày tháng hành quân,qua những vùng bị bỏ thuốc khai quang,chúng tôi uống nước suối mang chất độc đó cùng những cơn sốt rét hành hạ,tôi ốm soop người thay vì được nghỉ phép thì lại phải cầm cái sự vụ lệnh đi học khoá Viễn Thám,thế cũng được, càng xa càng tốt cái nơi này ,mà tôi sinh ra đâu phải là để đánh nhau,đi làm anh hùng để tổ quốc ghi công, nhớ cái ngày bị gọi đi trình diện nhập ngũ,tôi bàng hoàng dù tinh thần đã chuẩn bị rồi cũng đến phiên mình ko tránh được,tiễn bạn bè ra đi càng ngày càng nhiều ,nhiều đến nỗi trong giảng đường hầu như đám con trai được đếm trên đầu ngón tay,nhiều đến nỗi sắp đến ngày thi mà quyển sách trước mặt ko 1 chữ vào đầu,qua D chào từ biệt:
-Thỉnh thoảng chậy qua nhà tao thăm bà cụ nhé
-Mày cứ như là chết đến nơi,học xong khoá cũng cả năm, nhiều khi hết bố nó chiến tranh rồi.
Quân trường,kỉ luật thép vẫn ko biến đổi trong tôi cái lè phè ,thằng chúa ngủ gục là tôi trong những giờ chiến lược chiến thuật,bị phạt bồng súng đứng trên nón sắt cũng là tôi mà bao năm sau nhứng thằng bạn cùng khoá vẫn nhớ ,nhắc đến lần gặp lại sau hơn 30 năm viễn xứ, nhưng trong giờ địa bàn hay tâm lý thì tôi lại sáng mắt ko tài nào ngủ được, ngày gắn alfa về phép đến thăm lại bạn bè chúng nó nhìn tôi cười
-Mẹ ,nhìn mày chán quá chẳng thấy có vẻ gì là quan,tướng tá như thằng chết yểu hehe.
Thanh thằng vừa đẹp trai vùa học giỏi ngậm điếu thuốc nghiêng nghiêng nhìn tôi trong bộ đồ đại lễ nói chõ vào,thế mà nào ngờ nó lại chết, trận cổ thành(1972) trong hầm chỉ huy,chết mất xác bỏ lại bà mẹ già và 2 đứa em gái,chết trong tuổi 22, còn tôi vẫn sống,sống mãi đến bây giờ.Phải chăng đời là kì diệu,để tôi sống gậm nhấm(lời cô DỊU) lại ngày qua
 

takeo203

Moderator
[video=youtube;TLSJ8OoApsw]http://www.youtube.com/watch?v=TLSJ8OoApsw[/video]
Tặng các cô Văn khoa thập niên 70​
 

takeo203

Moderator
Phi trường Phú bài "Huế" ga đi và đến của air VN,đã ko còn nữa những cô chiêu đãi viên hàng không trong áo dài thiên thanh và huy hiệu rồng bay trên cổ áo,cùng những chiếc boing 727, được thay thế cho DC6 hay DC10 đã lỗi thời trong đường bay quốc nội kể từ năm 1970,thay vào đây là những chiếc C130 chở quân hay trực thăng đậu đầy rẫy trên phi đạo,lính và lính đủ mọi binh chủng,đứng ngồi lộn xộn trong phòng khách,ko còn như ngày đầu tôi đến,chiến tranh dã bao trùm tất cả,bậy thật tôi lẩm bẩm vừa nói vừa đi đến phòng chuyển vận xin về Nha Trang.Anh hạ sĩ quan chưa xem sự vụ lệnh đã nói:ko có chỗ rồi,T/U ráng đợi vài ngày nữa rồi anh chỉ qua bên phải
-Còn giải quyết ưu tiên cho mấy cái này ông ơi
Theo cánh tay anh chỉ tôi nhìn thấy hàng chục cái quan tài đang chờ lên máy bay, thảo nào khi bước chân vào tôi cảm thấy có cái mùi gì là lạ,mùi của người chết đã lâu,chán nản tôi bỏ ra ngoài hiên ngẫm nghĩ biết bao giờ mới đi được đây,hay quay về Huế nằm chờ ,đang suy nghĩ miên man bỗng có bàn tay đập vào vai
-ui, mày hả sao lại ở đây?
Quay lại nhìn tôi nhận ra ngay Thành thằng bạn học năm xưa,đỗ xong tú tài nó xin vào KQ,qua mỹ học về vận tải cơ
-Tao nhìn mãi mới nhận ra mày,nhìn mày như thằng nghiện xì ke.Thành nói
-Hồi nghe mày vào KQ tao tưởng mày trốn luôn bên Mỹ rồi chứ,vợ con gì chưa, nhìn mày oai thế,tao bị động viên rồi ra đây,leo đèo lội suối uống nước khai hoang bị sốt rét,kiết lị chữa mãi ko khỏi,người lúc nào cũng lờ đờ như sắp chết,xin nghỉ phép chữa bệnh thì được ưu ái cho đi học nên giờ ngồi đây chờ máy bay
-Thế mày đi đâu?SGN?nếu đi SGN thì đi với ông, ông cho mày đi ké với mấy cái quan tài,nhưng giấy tờ đâu đưa đây ông bảo chúng nó lên list cho mày.
-Tao đi Nha trang, về đưa cái mặt ra trình diện rồi vù về saigon sau
-Thế thì ở lại đây chờ tháng nữa chưa chắc đến phiên mày,thôi để ông chậy qua bên MACV hỏi mấy thằng PILOT Mỹ bạn ông cho mày,hôm nay 24 đêm noel chúng nó đi cam ranh nhiều lắm
Phải công nhận thằng bạn tôi miệng bằng tay ,tay bằng miệng, nó liến thoắng bắt tay nói chuyện trên trời dưới đất với mấy anh Pilot GI chỉ chỉ về tôi bằng giọng tiếng Anh chuẩn,Anh pilot cho tôi đi cứ OK loạn xạ ngầu.Thế là xong chiều nay 5h tôi sẽ bay về cam ranh cùng đám GI, chúng tôi ra câu lạc bộ sĩ quan ngồi uống cafe đấu láo(nói là CLB cho oai chứ nơi đây chỉ là cái phòng nhỏ quây lại lèo tèo mấy cái ghế cùng cô bán hàng vẻ mặt lạnh lùng,ko lời chào hỏi,cộc lốc mấy tiếng:Ăn gì??uống gì??)Mà ăn thì chỉ có mì gói,còn uông thì cafe "cau" đắng ngắt.Thành nói chuyện huyên thuyên, nó kể ngày qua mỹ học,chiều thứ sáu dù ra ngoài đến nhà người yêu tóc vàng mũi lõ,chủ nhật về chân tay rã ròi quay ra ngủ ,sáng thứ 2 đi học bay ngủ gà ngủ gật,về nước ko còn đồng dính túi lại còn nợ nần giờ đang còn è lưng ra trả,rồi nó mơ màng bảo
-Hôm nay tao đến SGN khoảng 3h, về nhà tắm rửa xong tối nay đi nhẩy đầm,đêm noel năm nay chắc là tuyệt vời vì mới quen 1 em Á hậu trưng Vương nhà giầu lắm,bố mẹ em cũng thích tao ,... mày biết sao không? nhờ cái miệng tao đấy, ai như mày lúc nào cũng câm như hến, nói năng thì như chó cắn,đời em khổ đấy nếu em cứ như thế....
Không ngờ cái thằng này nói đúng,tôi ba chìm bẩy nổi,cấp trên tôi ai cũng ko ưa tôi vì cái tội nói thẳng,nói thật,đáng lí ra bệnh tật thế này tôi phải được vào QYV chữa trị thì thay vào đó là đi học khoá viễn thám(cái khoá học ma chê quỷ hờn chỉ để dành cho những anh cứng đầu, bất mãn như tôi..hihi)
 

takeo203

Moderator
lonelyinsnow​
Chú để ý viết lại kỉ niệm này, các cô gái BẮC bị dị ứng ko thèm đọc,con dân Nam có lẽ thích,chú sẽ kể riêng con nghe thôi..HiHi,cái ngày xưa thân ái của thằng bị ĐÌ :sadface:
 

lonelyinsnow

Moderator
Dạ. Chú cứ kể đi con ngồi nghe nè. Hồi trước con cũng hay nghe ông ngoại con kể chuyện hồi xưa, thời chiến tranh. Mà giờ ông ngoại con mất rồi :(
 

takeo203

Moderator
Cam ranh,nhìn từ khung cửa sổ máy bay,phải nói:.. đẹp và quyến rũ vô ngần mầu xanh của biển hoà chung mầu cát trắng cùng những đồi cát chậy ngút tầm mắt điểm vào những ngọn đèn nhấp nháy trên phi đạo và hàng cây nhân tạo,tạo nên 1 khung cảnh hài hoà giữa mầu xanh trắng vàng làm tôi mê mẩn lòng người:Ôi nơi nào đẹp bằng quê hương tôi.Chiếc Bus đón khách đưa chúng tôi vào ga,trời đã chập choạng tối,bụng đói cồn cào vì cả ngày toàn chứa cafe và thuốc lá nhưng tất cả đều phải trả bằng Đô la, mà tôi thì làm gì có,hỏi mấy chỗ có trả bằng tiền Việt ko đều được trả lời:NO,loay hoay chưa biết tính sao thì anh Pilot bạn Thành đến
-Mày ăn gì chưa?vào CLB- SQ ăn với tao
-Tao ko có tiền Đô
ーFree,nếu bị tính tiền mày đưa cái sự vụ lệnh ra nói đi học OK
-Cầm cái khay đi gắp đồ ăn(tất cả là self service) tôi gắp nhiều nhất là món khoai tây nghiền trộn bơ,vài miếng thịt bò cùng tô soup ra bàn ăn, cái không khí mát rượu của máy điều hòa, dàn nhạc âm thanh 4 chiêu từ cái AIWA phát ra nhũng bản X.MAS,tôi thấy khỏe ra,yêu đời ra,suy nghĩ vẩn vơ tại sao,tại sao những ngày bình yên này ko có ở tôi,ở những người tuổi trẻ như tôi học hành,vui chơi cùng bè bạn trong lứa tuổi 20.Anh pilot hỏi tôi nào chuyện gia đình,chuyện đơn vị nhưng vốn liếng tiếng Anh tôi cũng chỉ có hạn ko như Thành nên chỉ trả lời ậm ừ cho qua chuyện,tự trách mình sao ko chịu nhuần nhuyễn trau dồi để hôm nay nói "phét"vói anh Mỹ tốt bụng này..
-Quay về phòng chờ,tìm cái ghế trống,ngồi ngả lưng trong cái không khí mát rười rượi,cùng mùi nước hoa thoang thoảng tôi thiếp đi .Bỗng tôi nghe tiếng nổ lớn có ,bé có,cả 1 vùng hỏa châu thắp sáng,tiếng mery x.mas rộn lên,chậy ra ngoài nhìn như lễ hội pháo bông,thế là tỉnh ngủ và cái bụng bắt đầu ấm ách,khó chịu vì bơ ,vì thịt mà tôi đã ngốn quá nhiều sau bao ngày ăn toàn đồ hộp và mì gói,thế là hết ngủ ngồi chờ sáng
-Buổi sáng Cam ranh mát ,gió dìu dịu,mang không khí trong lành đến,những đồi cát trắng nối tiếp nhau kéo dài vô tận,tôi lủi thủi ra ngoài Bay,đón xe lam về Nha trang,bãi xe Lam đã có vài chiếc chờ đón khách, sau khi chở mấy cô mấy bà vào làm sở Mỹ,chung quanh tôi nhìn thấy 1 dãy nhà mái tôn xiêu vẹo,quán là quán, toàn tên Mỹ,mấy cô quần sooc áo pull sát nách,phấn son lòe loẹt đang ngồi ngáp ruồi sau 1 đêm chắc quá bận rộn.Đau xót thay chỉ vì tiền mà các em vẹo hình hài, cho đến bây giờ vấn nạn con lai còn để lại bao nhức nhối tưởng rằng đã chấm dứt nào ngờ các cô bây giờ còn tiến thêm bước nữa:Chồng Đài loan,hàn quốc,nhật bản,cái ngày xưa lấy chồng nước ngoài là thành phần bỏ đi nhưng bây giờ lấy chồng ngoại lại là cái Mode hãnh diện được với hàng xóm,hãnh diện được vì có con bên nước ngoài..Hic
 

lonelyinsnow

Moderator
"vấn nạn con lai còn để lại bao nhức nhối" <<Cụm này nghe nặng nề quá chú ơi. Hồi xưa còn nhiều định kiến chứ giờ là bình thường. Chỉ là lấy chồng nước ngoài vì mục đích gì thôi... Vì tiền hay vì yêu thiệt. Nếu vì tiền thì chả nói nhưng vì yêu nhau thiệt thì cũng có nhiều chuyện hay hay. Cũng tùy. [Mà con thấy con lai đẹp mà ;))]
 

diudang189

*-: a happi-girl :-*
Thành viên BQT
Chú để ý viết lại kỉ niệm này, các cô gái BẮC bị dị ứng ko thèm đọc,con dân Nam có lẽ thích,
Mềnh Bắc kỳ chính hiệu nên dị ứng chả thèm đọc <> Ít nhất thì những thứ quá dài dòng đọc chỉ muốn buồn ngủ :ft:
 

takeo203

Moderator
hehe ai biểu vào đọc làm chi,đọc mà buồn ngủ mói là chuyện hay,con ko thấy xưa còn bé mẹ ru con hay sao??Bác ru cho ngủ gật ko cám ơn lại chê bai:;;D:
 

diudang189

*-: a happi-girl :-*
Thành viên BQT
hehe ai biểu vào đọc làm chi,đọc mà buồn ngủ mói là chuyện hay,con ko thấy xưa còn bé mẹ ru con hay sao??Bác ru cho ngủ gật ko cám ơn lại chê bai:;;D:

Thì con ko đọc nên chưa ngủ nè <> nhìn qua thấy dài mà ớn, ko đọc luôn hehe...
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐỜI SỐNG TẠI NHẬT 0
Your content here
Top