Đọc mà thấy xót xa. Bảo sao khi người ta có cơ hội vơ vét thì người ta lại không vơ vét sao được ?
"Nhịn ăn sáng đến công sở
* Tôi là một công chức trẻ sống ở thành phố Đà Lạt. Giá cả ở đây quá cao so với đồng lương còm cõi 1,2-1,4 triệu đồng/tháng của những công chức trẻ như tôi. Hẳn mọi người sẽ thắc mắc rằng lương như vậy thì làm sao chúng tôi sống được? Xin thưa, chúng tôi sống thoi thóp được là phải chi tiêu dè sẻn từng đồng, phải nhịn ăn sáng để đến công sở .
Nhiều người đến công sở mà lòng se lại khi nghĩ đến chuyện vợ đi chợ mua cái gì cho bữa trưa, bữa tối để đủ ăn cho đến kỳ lĩnh lương... Từ trước đến nay, mỗi lần Nhà nước tăng lương đều không đủ bù cho khoản trượt giá. Lương tăng nhỏ giọt, giá cả tăng phi mã! Cuộc sống công chức khổ quá! Chính phủ cần làm một việc gì đó giúp cuộc sống của người công chức bớt khổ.
Nguyễn Giang (giangcctl@...)
" Tôi là công chức ngành thống kê, sống tại TP Biên Hòa, Đồng Nai. Làm công chức được 12 năm, mỗi tháng lương tôi còn lại chỉ được 1.269.000 đồng sau khi trừ bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, phí công đoàn, Đảng phí. Cộng với phụ cấp xăng xe 100.000 đồng, ăn trưa 100.000 đồng, tổng thu nhập mỗi tháng của tôi chỉ khoảng 1,5 triệu đồng. Thu nhập của vợ tôi có khá hơn: 2,3 triệu đồng/tháng.
Tôi có hai con, cháu lớn 6 tuổi, cháu nhỏ 2 tuổi. Để chi phí cho một gia đình bốn người với thu nhập nói trên, tôi không dám chở vợ con đi ăn một tô phở, không thể giao lưu tiệc tùng với bạn bè. Nói chung, gia đình tôi chỉ đảm bảo cuộc sống tối thiểu là không phải chết đói, nhưng mỗi lần cần mua một vật dụng gì đó trong gia đình là phải nhịn ăn để mua!
Trước thực trạng tham nhũng, tiêu cực trong một bộ phận cán bộ, công chức nhà nước, người dân hay nghĩ cán bộ, công chức nhà nước không sống bằng lương mà sống bằng "lậu", bổng lộc. Xin nói rõ: chúng tôi là những công chức không có bổng lộc gì cả, chỉ có mồ hôi và nước mắt khi nghĩ rằng làm công chức 12 năm mà lương không nuôi nổi thân mình và con cái một cách đàng hoàng.
TRẦN Q. HÒA (Biên Hòa, Đồng Nai)
Bụng đói thì nghĩ được gì?
* Tôi là một kỹ sư công nghệ thông tin làm việc trong cơ quan nhà nước. Đây là ngành được ưu tiên phát triển chứ không ưu tiên về... tiền lương, nên lương tôi mỗi tháng chỉ có 1,2 triệu đồng.
Đã là công chức nhà nước thì phải xác định toàn tâm toàn ý phục vụ Nhà nước, phục vụ nhân dân. Nhưng thử hỏi khi cuộc sống thiếu thốn, khi cơm áo gạo tiền không ổn định thì tâm trí đâu mà phục vụ Nhà nước, phục vụ nhân dân? Nói cho dễ hiểu và thực tế hơn thì khi bụng ta đói, liệu ta nghĩ được gì hơn là nghĩ xem làm thế nào để có cái cho vào bụng?
Trần Hoàng Dũng (trandungbc@...
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=227039&ChannelID=118
:matroi:
"Nhịn ăn sáng đến công sở
* Tôi là một công chức trẻ sống ở thành phố Đà Lạt. Giá cả ở đây quá cao so với đồng lương còm cõi 1,2-1,4 triệu đồng/tháng của những công chức trẻ như tôi. Hẳn mọi người sẽ thắc mắc rằng lương như vậy thì làm sao chúng tôi sống được? Xin thưa, chúng tôi sống thoi thóp được là phải chi tiêu dè sẻn từng đồng, phải nhịn ăn sáng để đến công sở .
Nhiều người đến công sở mà lòng se lại khi nghĩ đến chuyện vợ đi chợ mua cái gì cho bữa trưa, bữa tối để đủ ăn cho đến kỳ lĩnh lương... Từ trước đến nay, mỗi lần Nhà nước tăng lương đều không đủ bù cho khoản trượt giá. Lương tăng nhỏ giọt, giá cả tăng phi mã! Cuộc sống công chức khổ quá! Chính phủ cần làm một việc gì đó giúp cuộc sống của người công chức bớt khổ.
Nguyễn Giang (giangcctl@...)
" Tôi là công chức ngành thống kê, sống tại TP Biên Hòa, Đồng Nai. Làm công chức được 12 năm, mỗi tháng lương tôi còn lại chỉ được 1.269.000 đồng sau khi trừ bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, phí công đoàn, Đảng phí. Cộng với phụ cấp xăng xe 100.000 đồng, ăn trưa 100.000 đồng, tổng thu nhập mỗi tháng của tôi chỉ khoảng 1,5 triệu đồng. Thu nhập của vợ tôi có khá hơn: 2,3 triệu đồng/tháng.
Tôi có hai con, cháu lớn 6 tuổi, cháu nhỏ 2 tuổi. Để chi phí cho một gia đình bốn người với thu nhập nói trên, tôi không dám chở vợ con đi ăn một tô phở, không thể giao lưu tiệc tùng với bạn bè. Nói chung, gia đình tôi chỉ đảm bảo cuộc sống tối thiểu là không phải chết đói, nhưng mỗi lần cần mua một vật dụng gì đó trong gia đình là phải nhịn ăn để mua!
Trước thực trạng tham nhũng, tiêu cực trong một bộ phận cán bộ, công chức nhà nước, người dân hay nghĩ cán bộ, công chức nhà nước không sống bằng lương mà sống bằng "lậu", bổng lộc. Xin nói rõ: chúng tôi là những công chức không có bổng lộc gì cả, chỉ có mồ hôi và nước mắt khi nghĩ rằng làm công chức 12 năm mà lương không nuôi nổi thân mình và con cái một cách đàng hoàng.
TRẦN Q. HÒA (Biên Hòa, Đồng Nai)
Bụng đói thì nghĩ được gì?
* Tôi là một kỹ sư công nghệ thông tin làm việc trong cơ quan nhà nước. Đây là ngành được ưu tiên phát triển chứ không ưu tiên về... tiền lương, nên lương tôi mỗi tháng chỉ có 1,2 triệu đồng.
Đã là công chức nhà nước thì phải xác định toàn tâm toàn ý phục vụ Nhà nước, phục vụ nhân dân. Nhưng thử hỏi khi cuộc sống thiếu thốn, khi cơm áo gạo tiền không ổn định thì tâm trí đâu mà phục vụ Nhà nước, phục vụ nhân dân? Nói cho dễ hiểu và thực tế hơn thì khi bụng ta đói, liệu ta nghĩ được gì hơn là nghĩ xem làm thế nào để có cái cho vào bụng?
Trần Hoàng Dũng (trandungbc@...
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=227039&ChannelID=118
:matroi:
Có thể bạn sẽ thích