Lịch sử [Người Nhật duy nhất để lại tên trên bản đồ thế giới] Nhà thám hiểm Mamiya Rinzou

Lịch sử [Người Nhật duy nhất để lại tên trên bản đồ thế giới] Nhà thám hiểm Mamiya Rinzou

Hokkaido đã kỷ niệm 150 năm thành lập vào năm 2018. Để kỷ niệm sự kiện này, kế hoạch phát hành theo kỳ do đài phát thanh STV đã giới thiệu rất nhiều nhân vật vĩ đại của Hokkaido cho đến nay với chương trình mang tên "Hokkaido Hyakunen Monogatari" đã bắt đầu. Tập thứ hai là Mamiya Rinzou, người Nhật Bản duy nhất để lại tên trên bản đồ thế giới.

Mamiya Rinzou là một nhà thám hiểm đã khám phá ra "Eo biển Tatar". Vào nửa sau của thời kỳ Edo, Sakhalin là một hòn đảo hay một bán đảo vẫn chưa được biết đến trên toàn thế giới. Người duy nhất làm rõ tình hình thực tế đó và để lại tên trên bản đồ thế giới trước những nhà thám hiểm thế giới chính là người đàn ông Mamiya Rinzou này.


"Eo biển Mamiya" được các nhà thám hiểm trên thế giới ca ngợi

"Eo biển Mamiya". Đây là tên của địa điểm duy nhất mà người Nhật được xem là những người khám phá trên bản đồ thế giới do người nước ngoài vẽ.

Khoảng 200 năm trước, khi Sakhalin vẫn còn được gọi là Karafuto, trên bản đồ thế giới, mối quan hệ giữa phần phía bắc của Sakhalin, đặc biệt là giữa Sakhalin và lục địa Siberia, cho đến cuối cùng vẫn chưa được biết đến, ngoại trừ Bắc Cực và Nam Cực. "Sakhalin là một hòn đảo hay bán đảo?" Câu hỏi thu hút sự chú ý của toàn thế giới , nhưng nó nằm xa châu Âu và không một nhà thám hiểm nào trên thế giới có thể đặt chân đến và giải đáp bí ẩn đó.

Đó là Mamiya Rinzou, một người Nhật Bản, người đã làm sáng tỏ rằng "Karafuto là một hòn đảo" sau khi có một chuyến thám hiểm đặt cược cả tính mạng . Thành tích của ông là thành tích chưa từng có trong lịch sử thám hiểm Nhật Bản, các nhà thám hiểm trên thế giới đã ca ngợi ông và đặt tên cho eo biển giữa Sakhalin và Siberia là "Eo biển Tatar". Nhờ sự phát hiện này, bản đồ thế giới thậm chí đã trở nên chi tiết hơn.

Giữ kín tham vọng lớn trong trái tim

Cuộc di chuyển về phía nam của Nga ngày càng trở nên khốc liệt hơn, và vào năm 1790 khi vùng Matsumae lần đầu tiên bắt đầu quản lý Sakhalin vào năm 1790, Mamiya Rinzou là một cậu bé 16 tuổi tuy nghèo nhưng nung nấu ý chí thành công trong cuộc sống tại tỉnh Ibaraki. Vì sinh ra trong cùng một gia đình làm ruộng và làm dây buộc thùng nước nên cuộc sống mưu sinh vẫn dễ dàng hơn những người nông dân khác, nhưng vào thời Edo, khi chế độ xã hội hà khắc , hầu như không có cách nào thành công , không còn nhầm lẫn rằng ông chính là “con nhà nông”. Khó khăn này đã nuôi dưỡng tinh thần đấu tranh của ông.

Từng phải trải qua cảnh thiếu lương thực và nỗi đau bị phân biệt đối xử trong nạn đói lớn Tenmei ngay từ khi còn nhỏ, Rinzou muốn trở thành một "người vĩ đại" hơn bất kỳ ai khác trong tương lai. Ông sinh ra đã có một tài năng toán học tuyệt vời, và cách chơi của ông cũng khác với những đứa trẻ khác.

mamiya_seika-e1522937748108.jpg

( Ngôi nhà của Mamiya Rinzou )

"Rinzou, cậu định làm gì với cái cột tre đó?"


"Với cái này , cậu có thể đo chiều cao của cây cối, khoảng cách và độ sâu của sông."

"Cậu làm gì với nó?"

"Bởi vì sẽ rất vui nếu tôi có thể đo được chiều rộng của con đường và độ sâu của dòng sông, điều mà tôi chưa từng biết trước đây."

"Rinzou là một đứa trẻ kỳ lạ."


Ông cũng nổi tiếng là người kiên nhẫn. Đó là khi ông cùng dân làng đến thăm miếu thờ ở núi Tsukuba với dân làng.

"Rinzou, đã có chuyện gì vậy? Mọi người đều lo lắng vì cậu không trở về."

"Tôi xin lỗi, tôi tách ra ở Iwaya, bôi dầu lên tay và đã thắp sáng ."

"Cái gì! Chẳng phải vậy tay của cậu sẽ bỏng nặng sao ? Chẳng lẽ cậu đã nhẫn nại cho đến khi hết dầu ?"

"Đúng vậy, tôi đã cầu nguyện rằng tôi có thể trở thành một người tuyệt vời "

"Rinzou càng ngày càng là một cũng là một đứa trẻ kỳ lạ."


Một ngày nọ, Rinzou, người đang xem xét công trình xây dựng bờ kè gần nhà, nói điều này với các quan chức.

"Bằng cách đó, ngài không thể đo độ sâu chính xác. Nếu ngài không làm như theo cách này, nó sẽ lại sụp đổ và ngập lụt."

Vị quan mà ban đầu không đáp ứng ông, dần dần nghe cậu bé giải thích và tiến hành xây dựng như lời ông nói.

"Cậu thật thông minh," Cậu nghĩ sao nếu đến Edo và sử dụng tài năng của mình cho Mạc phủ ? ”

Vị quan này là Shimanoujo Murakami, nhà khảo sát sau này trở thành thầy của Rinzou.

"Được, vậy tôi sẽ ra khỏi Edo, học tập nhiều hơn bất cứ ai khác, và tôi chắc chắn mình sẽ là người giỏi nhất ở Nhật Bản!" Con trai của một nông dân rời đến Edo với tham vọng lớn khi mới 16 tuổi.
Murakami, một quan chức khảo sát của Mạc phủ, đã đi bộ khắp Nhật Bản cùng Rinzou. Khoảng cách là 120 km một ngày, kéo dài từ 10 đến 20 ngày. Hơn nữa, Rinzou phải mang theo các dụng cụ khảo sát mà Murakami sử dụng.

"Thầy, con không đi nữa... Con đi không được..."

"Đồ ngốc! Mới thế này mà đã nản rồi !"


Cho dù bị la mắng và đôi khi bị đánh đập, Rinzou đã được dạy cẩn thận các kỹ thuật khảo sát chính thức, có được sức mạnh và sự kiên nhẫn, cũng như nâng cao kỹ năng khảo sát của mình. Cũng vào khoảng thời gian này, ông biết được rằng Sakhalin là một vùng đất chưa có ai hoàn thành chuyến thám hiểm.

"Vậy thì con muốn hoàn thành kỳ tích đó."


Tham vọng lớn lao đó đã nâng đỡ cuộc đời ông như là mục đích sống của ông.

Vào những năm 1800, Nga bắt đầu va chạm với Ezo (Hokkaido hiện tại ), và Mạc phủ ra lệnh cho Murakami và những người khác điều tra. Trong số đó có đệ tử Rinzou. Khi đó Rinzou 25 tuổi, công việc đầu tiên của ông ở Ezo không phải là thám hiểm mà là nghiên cứu trồng cây. Vùng đất Ezo rộng lớn và khắc nghiệt đã khơi dậy tinh thần phiêu lưu mạo hiểm trong ông. Sau khi điều tra cẩn thận, ông khuyên rằng "nên trồng cây tuyết tùng và cây bách ở Ezo". Điều này đã được công nhận, và Rinzou được chính phủ Mạc phủ bổ nhiệm làm " nhân viên ở Ezo". " Tôi muốn nhanh chóng trở thành người giỏi nhất Nhật Bản và khám phá Sakhalin." Như thường lệ, tham vọng xoáy sâu trong ngực ông . Tuy nhiên, ông vẫn chỉ là một nhân viên cấp thấp của Mạc phủ, và ông đang gấp rút xem liệu ai đó có thể dẫn đầu cuộc thám hiểm Sakhalin trước ông hay không.

Được bổ nhiệm vào chuyến thám hiểm Sakhalin

Rinzou, người ở Ezo nơi đã trở thành chiến trường , lần đầu tiên tiến hành một cuộc khảo sát thực địa về Etorofu và Kokugo. Tuy nhiên, kể từ lúc này, cuộc chiến với Nga là không thể tránh khỏi. Nhật Bản trước đây đã tuyên bố đảo Etorofu là lãnh thổ của Nhật Bản, nhưng Nga đã đốt phá ngôi làng và tuyên bố đây là lãnh thổ của Nga. Đó là một tình huống bùng nổ ngay lập tức.

Khi Rinzou đang khảo sát đảo Etorofu vào năm 1807, chiến tranh cuối cùng đã nổ ra dưới hình thức một cuộc tấn công của Nga.

"Ngay khi quân đội Nga tiếp cận chúng ta, chúng ta nên tấn công họ!"

"Đừng chỉ dẫn cho chúng tôi, Mamiya!" Tôi sẽ chờ xem. "

"Vậy thì ta sẽ bị đánh!" Nhìn kìa, chúng tôi bắt đầu đốt nhà của cư dân! Tất cả họ sẽ bị bắt! "

"Đừng ồn ào! Đừng nói thêm nữa, đừng lo lắng về đạn dược."

Tuy nhiên, khi Rinzou chuẩn bị chạy về phía kẻ thù thì bất ngờ nhận được lệnh rút lui.

"Đừng ngớ ngẩn!"

"Rút lui ~ Rút lui ~"

"Đây là một điều xấu hổ đối với các samurai ở Nhật Bản. Thật tủi nhục !"


Rinzou đã rơi nước mắt. Cuộc chiến trên đảo Etorofu kết thúc trong một trận thua cho Nhật Bản, và Mạc phủ đã rất vội vàng khi Nga tấn công Nhật Bản. Mặt khác, tên tuổi của Rinzou đột nhiên trở nên nổi tiếng.

"Có vẻ như chỉ có một trong số 300 quan chức, một người tên là Mamiya Rinzou đã không chịu rút lui. Mặc dù địa vị thấp, nhưng anh ta đã làm việc ngoài khả năng của các samurai cấp cao ."

Cuối cùng, Mạc phủ quyết định thăm dò Sakhalin để tăng cường phòng thủ phía bắc. Tuy nhiên, Sakhalin được cho là nơi không có đường đi và rừng rậm. Chỉ những người rất quen mới đạt được. Đó là lý do Mamiya Rinzou được chọn khi ông 33 tuổi.

"Cuối cùng tôi cũng có thể đến Sakhalin! Đến Sakhalin, nơi những nhà thám hiểm nổi tiếng trên thế giới chưa đặt chân đến và vẫn là một bí ẩn! Nếu tôi có thể làm sáng tỏ thực tế, tôi sẽ đóng góp rất nhiều cho thế giới, tôi có thể để lại tên của mình!"

Mamiya Rinzou, người được chọn cho Chuyến thám hiểm Sakhalin, bày tỏ quyết tâm của mình vào ngày khởi hành.

"Trừ khi tôi thành công trong việc khám phá, tôi sẽ không quay lại kể cả khi tôi chết. Có lẽ tôi sẽ chôn mình ở đó. Tôi có thể không bao giờ có cơ hội gặp mọi người còn sống, nhưng đây cũng là quy luật của con người trên thế gian này.”

Cuối cùng đạt được những thành tựu vĩ đại

Đó là tháng 4 năm 1808, khi ánh nắng mùa xuân được cảm nhận ở cực bắc Nhật Bản. Cuộc thám hiểm tới Sakhalin vô cùng khắc nghiệt, nhưng Rinzou vẫn sẵn lòng và lao về phía bắc. Trải qua quá trình huấn luyện nghiêm ngặt dưới thời người thầy Murakami đã giúp ông rất nhiều vào thời điểm này. Tuy nhiên, khi đến bờ biển phía bắc, băng kẹt ở khắp nơi và ông không thể rời tàu. Những người đi cùng khuyên Rinzou.

"Phía trước rất nguy hiểm. Thủy triều chảy xiết, nhiều chỗ nước nông và thuyền nhỏ của chúng ta ngay lập tức có thể bị hỏng. Chúng ta giống như cận kề cái chết vậy."

"Anh nói gì vậy ?" Hãy nhìn những người dân Gillark sống ở vùng đất này. Họ chèo thuyền qua lại giữa biển khơi, chẳng phải sao ?


Giờ đây, điều duy nhất thôi thúc Rinzou là lòng can đảm, tinh thần phiêu lưu và quyết tâm trở thành người giỏi nhất Nhật Bản, đó là mục tiêu của ông ngay từ khi còn nhỏ. Đợi băng tan, đoàn người xuất phát. Từ đó là nơi của vấn đề đối với các nhà thám hiểm trên khắp thế giới mà chưa ai từng đến trước đây.

"Nếu con thuyền đi mãi và vượt qua cửa sông Hắc Long ra biển rộng, Sakhalin là một hòn đảo. Nếu chúng ta va vào đất liền và đi vào ngõ cụt, đó là một bán đảo."

Kết quả ra sao? Rinzou không thể kiềm chế được cảm xúc vui mừng của mình. Bờ biển Sakhalin ở bên phải, bờ biển Siberia ở bên trái, và eo biển hẹp giữa hai bên, thuyền đi về phía bắc. Rinzou tim đập rộn ràng. Một chiếc thuyền trượt chậm trên mặt nước. Một ánh mắt nhìn thẳng về phía trước và xuyên thấu . Và khoảnh khắc đó đến bất chợt. Con thuyền chở Rinzou đi ra biển khơi với tầm nhìn bao quát qua bóng của hòn đảo trong khi nhìn Sakhalin ở bên phải.

"Sakhalin là một hòn đảo! Rốt cuộc nó là một hòn đảo! Không nghi ngờ gì nữa! Chính tôi đã tìm thấy nó!"

Nước mắt tuôn rơi không ngừng trong mắt Rinzo.

"Cuối cùng thì tôi cũng làm được!"

Sau đó, ông đi đến bờ đối diện của Siberia, đi lên vùng nội địa sông Hắc Long để tìm hiểu về phong tục và văn hóa Trung Quốc của cư dân trong vùng. Sau đó, ông viết nó trong một cuốn sách tên là "Toudatsuchi Hokikou". Vào thời điểm người ta chưa hiểu rõ về vùng Siberia, cuốn sách này đã trở thành tài liệu tham khảo cho các nhà địa lý trên thế giới.

Nỗ lực trong việc khảo sát của vùng Ezo

Đó là năm 1809, lần đầu tiên sau một năm rưỡi, ông đặt chân đến Soya và đặt chân lên mảnh đất Nhật Bản đầy hoài niệm. Trong khi tên tuổi của Rinzou đã được phổ biến rộng rãi, Rinzou nhanh chóng trở lại Edo như một vị tướng chiến thắng trở về.

"Nhiều người gọi tên tôi và khen ngợi tôi. Liệu nỗ lực tôi làm từ khi còn nhỏ để trở thành một người vĩ đại cuối cùng đã được đền đáp?"

Ngay sau đó, ông đã đệ trình một bản báo cáo lên Mạc phủ, và dựa vào đó, Kageyasu Takahashi, cấp trên của Rinzou , đã hoàn thành một bản đồ lớn có tên là "Bản đồ thế giới mới được sửa đổi". Đây đã là bản đồ thế giới đầu tiên ở Nhật Bản.

Hayashizo đã sống một cuộc sống mùa đông khó khăn ở một vùng đất lạnh giá xa lạ, và tất cả các ngón tay của ông đều tê cóng đến mức thay đổi hình dạng. Năm 1812, ông đến thăm Ezo một lần nữa khi ông có thể chữa lành cơn sự mệt mỏi và lấy lại sức khỏe. Từ đó đến năm 1822, trong 12 năm, ông dành toàn bộ tâm sức cho việc khảo sát Ezo. Đây là để hoàn thành phần Hokkaido của "Dai Nihon Enkai Yochi Zenzu", mà Tadataka Ino sắp hoàn thành. Kết quả này đã trở thành cơ sở của bản đồ hoàn chỉnh ngày nay của Hokkaido.

Bản đồ mà ông để lại có tên chi tiết đáng ngạc nhiên của các khu định cư chính. Trong suốt 12 năm, Mamiya Rinzou đã lang thang khắp những nơi đó. Ông bước trên những dải tre cao hơn mình, băng qua vùng đất than bùn, và mặc dù bộ kimono của mình đã sờn rách, ông đã thực hiện một cuộc khảo sát chính xác và cuối cùng đã hoàn thành bản đồ của vùng Ezo.

mamiya_map-e1522976063139.png

( Bản đồ khảo sát vùng Ezo nay là Hokkaido của Mamiya Rinzou )

Mamiya Rinzou, người đã tạo dựng tên tuổi trên thế giới

Mamiya Rinzou qua đời năm 1844, 24 năm trước cuộc Duy tân Minh Trị. Đó là một cuộc đời 69 năm đầy sóng gió.

Vào thời điểm đó, một người Đức tên là Siebold ở Châu Âu đã thông báo cho mọi người trên toàn thế giới về kết quả cuộc thám hiểm của Mamiya Rinzou tới Sakhalin. Siebold đã hoàn thành bản đồ thế giới bằng cách thêm vào "Bản ghi về Sakhalin của Rinzou" mà ông đã từng mang về từ Nhật Bản. Eo biển do Rinzou phát hiện được đặt tên ông và đã ca ngợi vì những thành tựu vĩ đại của Rinzou.

Như vậy "Eo biển Mamiya" đã được ghi trên bản đồ thế giới, và tên của Mamiya Rinzou sẽ còn mãi với hậu thế. Tượng đài và bia mộ của ông hiện được đặt gần mũi Soya, điểm cực bắc của Nhật Bản, nơi Mamiya Rinzou từng khởi hành đến Sakhalin.

27bc8e77421dd61e7f6c06d9f6179ed3_m.jpg


( Nguồn tiếng Nhật )
 

Đính kèm

  • mamiya01-e1522976213676.jpg
    mamiya01-e1522976213676.jpg
    30.2 KB · Lượt xem: 429

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top