Cũng đã từng trải qua vài vài công ty và nhiều hơn thế những lần phỏng vấn. Đôi khi cũng chưa hẳn là thích job đó, mà đi phỏng vấn vì theo suy nghĩ, quan niệm của nó là dành 1 chút thời gian có thể học hỏi được ít nhiều qua đó: hiểu được hơn về lĩnh vực của công ty đó, biết được đôi chút chế độ, văn hóa của công ty đó qua Sếp và những người tiếp xúc. Đã từng có ý định ghi lại một note tương tự như này về những điều hiểu ra mà chưa ghi đươc. Giờ nghĩ lại thì đã quên khá nhiều, chỉ nhớ những gì hay chia sẻ với mọi ngươi.
Mỗi 1 công ty có thời gian phỏng vấn ngắn dài khác nhau, có công ty thì chỉ cần 15 phút là xong, có công ty thì qua nhiều bài test: test chuyên môn, test tiếng Nhật, test IQ (toán, lí, hóa, logic), test kỹ năng máy tính và qua nhiều vòng khác nhau. Dài nhất là trải qua 4 vòng, và buổi phỏng vấn dài nhất của nó là 4 giờ đồng hồ với 2 giờ nói chuyện, thực ra lúc này ko còn là phỏng vấn nữa mà là trao đổi, chia sẻ (công ty Sếp là người Việt đã từng sống khoảng 10 năm bên Nhật, hoặc Sếp là người Nhật nói tiếng Việt khá giỏi).
1. Vị trí IT coordinator
Vốn xuất thân là dân khối A và thích môi trường công nghệ thông tin - khi học Đại học đã từng đỗ kỳ thi của bên Aptech dành cho sinh viên học tiếng Nhật nhưng dù được học bổng 50% mà học phí vẫn đắt nên từ bỏ (hình như khóa đầu tiên); vì vậy nên định thử sức với vị trí IT coordinator nay. Buổi phỏng vấn bắt đầu với bài dịch Nhật - Việt, Việt - Nhật ; tiếp đó đến phỏng vân. Giám đốc là người Việt, đã từng sống 10 năm bên Nhật - phong cách khá giống Nhât. Và khi phỏng vấn chả hiểu vì lí do gì mà anh cứ lấy tay che miêng. Buổi phỏng vấn diễn ra xuôn xẻ, dường như đã kết thúc buổi phỏng vấn sau khi đã trao đổi xong các vấn đề lương, chế độ công ty, thời gian làm việc, ngày bắt đầu làm việc thì bỗng anh hỏi bằng tiếng Việt "Sao sinh viên trường em chả biết các bạn giỏi giang gì mà các bạn rất kiêu, sao cứ phải lấy mác của trường mình ra vậy". Shock trước câu hỏi của anh, có 1 chút chạnh lòng và ko còn tươi đươc. Nói với anh: "Em ko biết các bạn như nào, nhưng em không phải là người như thế. Ngay cả với chứng chỉ tiếng Nhật, em thấy mình chưa xứng đáng nên đôi khi em còn nói là em chưa co". Tự nhiên thấy tủi thân, giọng lạc hẳn đi - tự ái cao, huhu.
Chị trợ lý GĐ tiễn ra ngoài thang máy, chị nói: 2 chị em mình học cùng trường cấp 3 đấy, chị cũng lớp Hóa trên em 1 khóa đó, học cùng ĐH luôn. Bài dịch của em khá tốt, chắc là đỗ thôi. Vào đây 2 chị em mình làm cùng. Nó trả lời: Dạ, em cảm ơn. Nhưng dù có đỗ em cũng k vào a. Chị bảo: Ui, sao the. Anh ấy ko có ý gì đâu. Chị nghe suốt ma. Rồi 2 chị em chào nhau.
Sau đó, nó hậm hực chia sẻ với bạn bè, bạn bè cũng đưa ra vài lời nhận xét: Mr GĐ này thế nọ, thế kia. Cho đến lâu sau nó mới tự giải thích theo cách hiểu của nó (thực sự thì k được biết): 1.Phải chăng anh í che miệng để làm cho khó nghe hơn giống như lúc nói chuyện skype, điện thoại với khách hàng - lúc đó có thể ko nhìn thấy mặt người đối diện nên sẽ khó đoán hơn, hoặc là sẽ có những tạp âm xung quanh khi đó chứ ko yên lặng như lúc phỏng vân. 2. Câu hỏi lúc cuối của anh có thể coi là tình huống đưa ra dành cho các coordinator. Bởi khi làm việc với đối tác, khách hàng sẽ có nhiều khi phải nghe những feedback ko tốt, ko đúng sự thực do họ chưa hiêu.. thì lúc đó cần sự bình tĩnh, cần 1 người giỏi giao tiếp để xử lý tình huông.Có thể đây là 1 trong những tình huống được gài vào trong cuộc phỏng vấn mà ứng viên ko nhận ra. Nếu đưa 1 tình huống thực sự liên quan đến công việc, ví dụ như khi làm việc có những đối tác họ đưa ra những feedback như này thì tình huống đó em xử lý sao >>> với những tình huống rõ ràng như này, ứng viên có thể sẽ xử lý trơn tru hơn theo những gì đã được biết nên cũng khó nhận ra được tính cách thật của ứng viên. Bạn nó phỏng vấn ở vị trí nhân viên hành chính - nhân sự - kế toán ở công ty IT khác được Sếp đưa ra tình huống lọ tăm bị đổ và 1 công việc nghiệp vụ cần giải quyết thì em sẽ xử trí sao???
Mỗi 1 công ty có thời gian phỏng vấn ngắn dài khác nhau, có công ty thì chỉ cần 15 phút là xong, có công ty thì qua nhiều bài test: test chuyên môn, test tiếng Nhật, test IQ (toán, lí, hóa, logic), test kỹ năng máy tính và qua nhiều vòng khác nhau. Dài nhất là trải qua 4 vòng, và buổi phỏng vấn dài nhất của nó là 4 giờ đồng hồ với 2 giờ nói chuyện, thực ra lúc này ko còn là phỏng vấn nữa mà là trao đổi, chia sẻ (công ty Sếp là người Việt đã từng sống khoảng 10 năm bên Nhật, hoặc Sếp là người Nhật nói tiếng Việt khá giỏi).
1. Vị trí IT coordinator
Vốn xuất thân là dân khối A và thích môi trường công nghệ thông tin - khi học Đại học đã từng đỗ kỳ thi của bên Aptech dành cho sinh viên học tiếng Nhật nhưng dù được học bổng 50% mà học phí vẫn đắt nên từ bỏ (hình như khóa đầu tiên); vì vậy nên định thử sức với vị trí IT coordinator nay. Buổi phỏng vấn bắt đầu với bài dịch Nhật - Việt, Việt - Nhật ; tiếp đó đến phỏng vân. Giám đốc là người Việt, đã từng sống 10 năm bên Nhật - phong cách khá giống Nhât. Và khi phỏng vấn chả hiểu vì lí do gì mà anh cứ lấy tay che miêng. Buổi phỏng vấn diễn ra xuôn xẻ, dường như đã kết thúc buổi phỏng vấn sau khi đã trao đổi xong các vấn đề lương, chế độ công ty, thời gian làm việc, ngày bắt đầu làm việc thì bỗng anh hỏi bằng tiếng Việt "Sao sinh viên trường em chả biết các bạn giỏi giang gì mà các bạn rất kiêu, sao cứ phải lấy mác của trường mình ra vậy". Shock trước câu hỏi của anh, có 1 chút chạnh lòng và ko còn tươi đươc. Nói với anh: "Em ko biết các bạn như nào, nhưng em không phải là người như thế. Ngay cả với chứng chỉ tiếng Nhật, em thấy mình chưa xứng đáng nên đôi khi em còn nói là em chưa co". Tự nhiên thấy tủi thân, giọng lạc hẳn đi - tự ái cao, huhu.
Chị trợ lý GĐ tiễn ra ngoài thang máy, chị nói: 2 chị em mình học cùng trường cấp 3 đấy, chị cũng lớp Hóa trên em 1 khóa đó, học cùng ĐH luôn. Bài dịch của em khá tốt, chắc là đỗ thôi. Vào đây 2 chị em mình làm cùng. Nó trả lời: Dạ, em cảm ơn. Nhưng dù có đỗ em cũng k vào a. Chị bảo: Ui, sao the. Anh ấy ko có ý gì đâu. Chị nghe suốt ma. Rồi 2 chị em chào nhau.
Sau đó, nó hậm hực chia sẻ với bạn bè, bạn bè cũng đưa ra vài lời nhận xét: Mr GĐ này thế nọ, thế kia. Cho đến lâu sau nó mới tự giải thích theo cách hiểu của nó (thực sự thì k được biết): 1.Phải chăng anh í che miệng để làm cho khó nghe hơn giống như lúc nói chuyện skype, điện thoại với khách hàng - lúc đó có thể ko nhìn thấy mặt người đối diện nên sẽ khó đoán hơn, hoặc là sẽ có những tạp âm xung quanh khi đó chứ ko yên lặng như lúc phỏng vân. 2. Câu hỏi lúc cuối của anh có thể coi là tình huống đưa ra dành cho các coordinator. Bởi khi làm việc với đối tác, khách hàng sẽ có nhiều khi phải nghe những feedback ko tốt, ko đúng sự thực do họ chưa hiêu.. thì lúc đó cần sự bình tĩnh, cần 1 người giỏi giao tiếp để xử lý tình huông.Có thể đây là 1 trong những tình huống được gài vào trong cuộc phỏng vấn mà ứng viên ko nhận ra. Nếu đưa 1 tình huống thực sự liên quan đến công việc, ví dụ như khi làm việc có những đối tác họ đưa ra những feedback như này thì tình huống đó em xử lý sao >>> với những tình huống rõ ràng như này, ứng viên có thể sẽ xử lý trơn tru hơn theo những gì đã được biết nên cũng khó nhận ra được tính cách thật của ứng viên. Bạn nó phỏng vấn ở vị trí nhân viên hành chính - nhân sự - kế toán ở công ty IT khác được Sếp đưa ra tình huống lọ tăm bị đổ và 1 công việc nghiệp vụ cần giải quyết thì em sẽ xử trí sao???
Sửa lần cuối:
Có thể bạn sẽ thích