Quanh khu phố tôi
Đang ngồi nghĩ vẩn nghĩ vơ bỗng nghe bà nhà nói:
-Anh ơi,kì này đến phiên mình làm Hancho khu phố rồi,em phải đi làm,anh rỗi rảnh làm đi nhé,đây tất cả giấy tờ bên hội tự trị trao cho mình.(Bao nhiêu năm rồi,tôi mới được nghe lại lời MẬT-NGỌT từ miệng cô gái Nam)
Biết ko thể nào thoái thác được,đành gật gù ôm đóng giấy tờ bàn giao ra ghế xem, thì có tiếng chuông,vội ra mở cửa,tôi thấy 2 Cụ,cụ nào cũng sấp sỉ 7 bó trở lên,1 cụ tôi biết mặt cười nhăn nhở:
-Đây Nishi Mura san hội trưởng mới, còn đây T.san.Thế là 1 màn chào hỏi,cúi đầu cho xong thủ tục thì cụ kia thêm 1 câu trước khi từ giã:
-Hội trưởng mới chưa biết nhiều nên mọi người cùng hợp lực nhau làm việc nhé.Câu nói của Cụ mang nhiều ẩn ý nhưng cái tánh tôi lại lười suy nghĩ nên cứ nghĩ :Làm hancho kì này chắc mệt đây vì cụ N.M chưa biết gì nhiều.......
Cho đến 1 hôm chiều thứ 6 tôi nhận được ĐT của cụ N.M mời đi họp hancho và ban trị sự dân phố,...Hội trường chièu hôm ấy,đầy đủ quan văn quan võ,tôi lè phè đến sau trốn dưới hàng ghế sau cùng cho dễ ngủ gật,đang thiu thiu ngủ,bỗng nghe tiếng nói nhỏ bên tai:N.san chốc nữa họp xong mày ở lại tí nhé,chẳng biết ở lại làm gì,tôi im lặng ko đáp cho đến khi mọi người ra về,đang xỏ giầy thì bị gọi với lại:N.san ở lại 1 tí,cái gì đây?tánh tò mò trổi dậy tôi quay lại kéo ghế ngồi,nhìn quanh toàn các quan mới trong hội trị sự...cái anh này tôi biết, cái cô kia,hình như có gặp đâu rồi nhỉ,mà ko cái bà kia thì phải,cái kí ức lộn xộn quay về ah ra cái bà thường hay xuống đổ rác sáng,quần áo luộm thuộm,tóc tai bù xù,và nhất là đôi mắt ti hí kèm nhèm như ngái ngủ thế mà hôm nay trông lạ thế nhìn thoáng qua như cô gái xuân thì,đôi mắt to đen dưới cái kính cận đời mới,tóc tai được sấy nhuộm phù hợp khuôn mặt,tròn tròn béo béo,miệng luôn nở nụ cười tươi,kế bên là cái bà già người bé loắt choắt,2 con mắt lươn dưới đôi lông mày bé tí lưa thưa...
-Rít 1 hơi thuốc lá thả khói mù mịt ko thua mấy bác VN hút thuốc lào,Cụ hội trưởng bắt đầu giới thiệu các nhân vật:
Hội trưởng,phó hội trưởng,Thường vụ,kế toán trưởng.phó.......bây giờ còn đang thiếu chức ủy viên thể dục thể thao nhờ N.san "năm nay đã về hưu"làm hộ.Ah ra thế cái câu "hợp lực" là đây,bị quả lừa nhưng tôi im lặng xem xét tình hình,bỗng bác hội phó xen vào:
-Công việc ko có gì khó nhọc đâu, 1 năm chỉ vài lần cho tụi con nít ngày UNDOKAI và Matsuri thôi,tao đã làm rồi,có gì ko biết tao chỉ cho....Còn tất cả đều ngó tôi,ko cười ko nói.Tôi từ tốn trả lời theo đúng phong cách NHật(dù lòng sôi sục nhưng vẫn thơn thớt nói cười):
-Vâng,tôi đã về hưu non,vì tình trạng sức khỏe,tôi còn rất nhiều việc phải làm cho cuộc sống mới này và những chuyện đang cần giải quyết khi về hưu,tôi ko tránh né vì đây là công việc của những người đang sống nơi đây,vì mọi người nhưng như nói trên tôi phải lo cuộc sống tôi trước đã
-Thế lúc nào rảnh N.san giúp hộ.Câu nói giăng lưới chụp con mồi...
-Tôi đã nói ko giúp được gì đâu
-Thế thì vì thiếu tên người trong danh sách đưa trình lên shi,N.san cho mượn tên thôi,được chứ.Lời nói vừa mền mỏng vừa như van nài.....
-Được,tôi cho mượn tên để đủ người trong ban trị sự,nhưng tôi nói trước với tất cả các vị ở đây:Tôi hoàn toàn ko giúp được gì cho quý vị đâu,các vị đừng kì vọng vào tôi, chứ ko về sau lại bảo:nó là ủy viên thể dục thể thao mà ko chịu làm gì,mà tên tôi chỉ tạm thời trong lúc này sau đó nhờ các cụ tìm người khác thay thế .
Ngay sau đó, cô(ah quên) bà kế toán trường móc 1 túi phong bì ra phát:Bác A,bác B yêu cầu kiểm điểm lại tiền rồi đóng dấu, đến tôi nhìn ngoài phong bì: 24000yen nhìn vào tờ giấy cấp bậc và tiền lãnh 1 năm, tôi là thằng ít nhất mà công việc lại taihen nhất thành ra ko thằng nào chịu làm ,các bác vác tôi ra làm cú lừa,công nhận các bác chơi trò mang tiền ra thì đúng là hết nói nổi(cái xã hội mà bất cứ chuyện gì cũng giải quyết được bằng tiền bạc),tôi cầm phong bì trả lại nhất định ko nhận đứng dậy ra về nhưng......
Để mai nói tiếp nhé.....