Ðề: Re: Ðề: Re: chuyện của tu nghiệp sinh
Tôi làm việc tại Nhật cũng chưa được bao lâu, nhưng đã gặp không biết bao nhiêu chuyện liên quan đến TNS. Có cái tốt và có cái không tốt, tất cả đều phát sinh trong cuộc sống hàng ngày. Có bạn đến phòng và tâm sự với tôi về cuộc đời của các bạn tại Vn, vì sao phải nói với tôi? Để cho tôi hiểu và thông cảm cho các bạn trong cuộc sống, tôi nghĩ vậy.
Có bạn kể :
"Tụi em khó khăn lắm anh ạ, để được qua được bên này tụi em đều nỗ lực hết mình, thi tuyển sinh, rồi học tiếng Nhật tại VN 4 tháng, là thời gian cực kì gian khổ. Tụi em ( đúng ra là lớn hơn tôi rất nhiều tuổi ) phải cố gắng để được qua Nhật, cố gắng kiếm 1 chút số tiền nho nhỏ để phụ cho gia 3;ình nên phải cố gắng, qua đây rồi lại còn nhiều cái nhiêu khê lắm ... "
Những câu chuyện tâm sự như vậy tôi nghe rất nhiều, và tôi hiểu rất nhiều về các bạn ấy. Có một số bạn thì hoàn cảnh cực kì khó khăn, qua đây vẫn tằng tiện . Trồng rau quả để ăn. Đang trồng rau thì tôi lại bắt chuyện thì bạn ấy cười và nói thế này :
" Qua đến đây, tưởng thoải mái, tính ra đi siêu thị ăn 1 bó rau là cả nhà ăn cả ngày, phải chịu khó trồng để có ăn, tiết kiệm được chừng nào hay chừng ấy anh ạ ".
Các bạn thấy đấy, còn nhiều cái rất tốt đẹp mà ai cũng phải chạnh lòng. Nhưng ngoài ra phải nói đến mặt không tốt nữa chứ. Tôi được một nhóm TNS bên ngoài mà tôi quen qua in tẹc nét mời đến dự một buổi tiệc, tôi rất vui vì gặp được người Vn tại Nhật này. Cả nam cả nữ cũng khá đô ng, tôi đã chuẩn bị cho mình tâm lí để nghe các bạn ấy kể về cuộc sống của các bạn ấy như thế nào, thế nhưng thật là thất vọng, chuyện cố gắng chẳng có bao nhiêu, mà chuyện tào lao thì nhiều. Các bạn ấy không nói về sự cố gắng của bản thân mình, mà cố gắng khoe những điều này, các bạn xem có được không nhé! toàn là những chiến tích h&ati lde;i hùng tại Nhật thôi :
1. Đá tàu ( từ chuyên môn của người Vn tại Nhật đấy ! )
các bạn rất hào hứng mỗi khi đá được tàu tại 1 ga nào đấy.
" ga kia công nhân khó thật, người đông lắm mà tao đá cái vèo, chẳng hề hấn gì "
" Mày đá trước, rồi tao mới đá sau... hahaha... "
Rồi những chuyện đó làm tôi phát chán, tôi ngồi im cố gắng để mình không nghe được những gì các bạn ấy đang bàn bằng cách suy nghĩ lung tung .
2. Ăn trộm vặt , đa phần là trái cây và rau quả nhà dân
" Nhà đấy trồng rau đầy, vào trộm vui lắm mày ạ! Tao chôm được một mớ "
hay như " Trái cây nhà đấy có thấy ai ăn đâu, tụi tao thấy thế nên nhảy vào vặt được nhiều lắm "
3. Đánh chó - mèo
các bạn biết ở Nhật, đánh chó - mèo là đại kị không nhỉ, thế nhưng mà các bạn lại lấy làm hào hứng khi kể về chiến tích đánh chết 1 con mèo như thế nào, ra sao...
Tôi gần như lịm người đi khi nghe kể nhiều chiến tích như thế. Còn các bạn cảm thấy như thế nào?
Tôi không nói rằng mình là người thanh cao, nhưng nghe những điều đó làm tôi có cảm giác ghê ghê, không muốn mình dây vào những chuyện như thế. Các bạn đã được qua đây, phải tự hào mình được qua làm việc kiếm tiền, hơn hẳn chúng bạn. Thế mà cứ cố gắng làm sao để lách luật, trộm cắp, làm những điều không tốt rồi hí hửng cùng khoe nhau chiến tích của nhau. Thế có đáng không nhỉ. Chỉ tốn có mấy trăm yên thôi, hay nhiều lắm là mấy nghìn yên ( cho là khá cao so với Vn đi ), nhưng đừng làm mất đi nhân phẩm của mình như thế. Thật mất mặt khi sau này con cháu hỏi mình về cuộc sống t ại Nhật, mình sẽ khoe với nó về chiến tích của mình để nó cười mình chắc. Cô giáo lúc nào cũng dạy ta cái hay, cái đẹp, ông bà lại dạy ta như thế thì biết nghe thế nào đây nhỉ? Chắc chắn con cháu của các bạn sẽ đặt câu hỏi đó đấy.
Một mặt nào đó, ta có thể cảm nhận được sự khó khăn của các bạn khi qua được xứ người, phải đoàn kết và cố gắng, nhưng tôi mong sự cố gắng của các bạn đừng để nó xấu đi trong mắt người khác.
Lại nói về Vn, có lẽ là 1 thói xấu kéo từ Vn qua Nhật hay chăng. Tôi có về Vn 2 lần, dẫn theo 2 đoàn Nhật về Vn công tác, sau khi kết thúc chuyến công tác tôi dẫn người ta đi siêu thị mua quà, họ vừa đến siêu thị là ngạc nhiên ngay. Siêu thị Việt Nam khắt khe quá, cặp xách, mũ đều phải kí gửi, túi xách đựng tiền phải bọc nilong mới cho vào. Họ có hỏi tôi là tại sao? Tôi đã trả lời thẳng thắng là để chống trộm cắp. Họ cười khẩy như khinh miệt cái xứ sở đầy rẫy ăn trộm đấy các bạn ạ. Thật là xấu hổ và nhục nhã làm sao? Không biết khi nào Vn mới có thể thay đổi cách nhìn, thay đổi lại lối suy nghĩ, phát triền đây. Cái đó phụ thuộc c ả vào ý thức cả đấy, tôi chỉ nghĩ được đến thế, còn sâu xa hơn thì tôi chưa thể nhìn ra.
Mong rằng những bạn nào đọc những dòng tôi viết ra đây sẽ có 1 sự cải thiện dù là nho nhỏ cho mình. Cám ơn đã đọc hết ☆ヾ(´∀`)