TT - Em tôi là kỹ sư đang làm việc ở Nhật, bị tai nạn giao thông phải chữa trị trong một bệnh viện. Cùng thời điểm đó, ở VN xảy ra vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ. Em tôi trong bệnh viện không có điều kiện xem báo nên chưa biết thông tin về vụ sập cầu này.
Biết em tôi là một người VN, vào buổi sáng 27-9-2007, tức một ngày sau vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ, cô y tá người Nhật (là người thường xuyên chăm sóc em tôi) đến bên cạnh giường bệnh của em tôi cúi thấp đầu xuống xin lỗi và thông tin với em về vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ do nhà thầu Nhật làm. Cô ấy nói rằng người Nhật rất đau lòng, rất lấy làm tiếc về tai nạn này và tự đáy lòng chân thành xin lỗi em tôi. Em tôi còn cho biết là cô ấy hoàn toàn tự giác trong việc xin lỗi này chứ không phải làm theo sự phân công hay chỉ đạo của ai.
Chỉ là một câu chuyện kể qua điện thoại nhưng tôi lại cảm nhận được một khía cạnh trong văn hóa xin lỗi của người Nhật. Cô y tá rõ ràng đã được giáo dục tốt về văn hóa xin lỗi, cô ấy tự ý thức trách nhiệm liên đới của mình trong vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ. Biết em tôi là người VN thì cô ấy xin lỗi, dù em tôi không phải là thân nhân của những nạn nhân vụ sập nhịp dẫn cầu. Tôi nhận ra rằng ý thức cộng đồng của cô y tá người Nhật này rất rõ rệt. Cô ấy nghĩ em tôi là người VN thì em tôi cũng có ý thức cộng đồng VN, do vậy xin lỗi em tôi cũng có nghĩa là xin lỗi cộng đồng người VN.
LÊ THỊ PHƯƠNG
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=228758&ChannelID=87
Biết em tôi là một người VN, vào buổi sáng 27-9-2007, tức một ngày sau vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ, cô y tá người Nhật (là người thường xuyên chăm sóc em tôi) đến bên cạnh giường bệnh của em tôi cúi thấp đầu xuống xin lỗi và thông tin với em về vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ do nhà thầu Nhật làm. Cô ấy nói rằng người Nhật rất đau lòng, rất lấy làm tiếc về tai nạn này và tự đáy lòng chân thành xin lỗi em tôi. Em tôi còn cho biết là cô ấy hoàn toàn tự giác trong việc xin lỗi này chứ không phải làm theo sự phân công hay chỉ đạo của ai.
Chỉ là một câu chuyện kể qua điện thoại nhưng tôi lại cảm nhận được một khía cạnh trong văn hóa xin lỗi của người Nhật. Cô y tá rõ ràng đã được giáo dục tốt về văn hóa xin lỗi, cô ấy tự ý thức trách nhiệm liên đới của mình trong vụ sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ. Biết em tôi là người VN thì cô ấy xin lỗi, dù em tôi không phải là thân nhân của những nạn nhân vụ sập nhịp dẫn cầu. Tôi nhận ra rằng ý thức cộng đồng của cô y tá người Nhật này rất rõ rệt. Cô ấy nghĩ em tôi là người VN thì em tôi cũng có ý thức cộng đồng VN, do vậy xin lỗi em tôi cũng có nghĩa là xin lỗi cộng đồng người VN.
LÊ THỊ PHƯƠNG
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=228758&ChannelID=87
Có thể bạn sẽ thích