Blogger bị kiện

Bình luận (9)

htv9

New Member
Nghe thiên hạ đồn rằng ca sỹ PT là một người rất nóng tính, cô ta sẵn sàng đánh đập, chửi bới ai nói xấu về mình (không chừng tui viết cái câu này có ngày bị đập bể đầu chứ chẳng chơi)
và cũng nghe đồn nhà báo HT cũng thuộc loại bẻ cong ngòi bút, mất lương tâm . đã từng gián tiếp gây ra cái chết cho nhạc sỹ Đỗ quang gì đó
. Hiện nay blog của cogaidolong đã đóng cửa với 1 câu như sau

Hàng hiệu thì lúc nào chẳng có hàng nhái. Blog cũng vậy thôi!

(các bác có thể dùng google search để biết các bài viết của cô gái dồ long này, xem ở cache, với những từ khóa ở trên các hình ở đây http://hurl.it/epX)

với câu trích trên, tôi nghĩ cô gái đồ long đang có âm mưu chuyển các bài viết sang 1 cô gái đồ long thứ 2 khác, và vu cáo cho những bài viết về ca sỹ PT là từ blog giả mạo chứ k phải từ blog của cô ta

sau đây là loạt bài phóng tinh ký sự của dumpest về vụ án này (nhiều người cho rằg dumpest chính là nhà báo HT), các bác xem thế nào nhé


Sau một thời gian dài theo dõi blog của Cô Gái Đồ Long(Phóng Viên Hương Trà của báo Công An TP) cũng như những chuyện ruồi bâu kiến đậu của nó, thêm vào những thông tin bên lề về hậu trường văn nghệ sĩ. Dumbest sẽ cố gắng mang đến cho các anh em của đại gia đình SV chúng ta những thông tin mới mẻ nhất về vụ kiện tụng quái chiêu này.

Những bài viết này là độc quyền của SV và là những món quà gởi đến những anh em đã ngày đêm miệt mài chiến đấu vì sự tồn tại vững mạnh của SV chúng ta.

____________________________________


Nguyên Nhân Của Cuộc Chiến

Khoảng vào những tháng cuối năm 2006, trên trang blog của Yahoo đã xuất hiện một blogger có nickname là Cô Gái Đồ Long. Bằng những thông tin mà blogger này thu thập được trong quá trình làm báo về mảng văn nghệ cho báo CATP, cũng như những mối quan hệ đời tư với những ca nhạc sĩ ở Việt Nam được đăng tải trên trang blog của mình. Blog Cô Gái Đồ Long đã trở nên một blog có số lượng truy cập vào hàng nhất nhì tại Việt Nam, theo thống kê tới nay đã có trên 100 000 lượt hits vào blog này.

Cô Gái Đồ Long là biệt danh trên blog của Phóng Viên Lê Nguyễn Hương Trà. Phóng Viên này đã có một thời gian cộng tác khá lâu với báo Công An TP(khoảng 8 năm) về mảng văn nghệ. Như các bạn đã biết, báo CATP là một tờ báo được nhiều người xem là một tờ lá cải chính hiệu với những "chuyện cảnh giác", bơm phồng thông tin về những "chiến công" của công an và mô tả như phim hình sự, ngoài ra nó còn nổi tiếng với những tuyệt chiêu đập nghệ sĩ như đập ruồi.

Tuy vậy, đến khi vụ kiện tụng đình đám này xảy ra thì ông Đặng Xuân Dũng - Tổng Biên Tập báo Công An đã lên tiếng rằng

"Cô Hương Trà không phải là phóng viên và cũng không phải là cộng tác viên của Báo Công an TP.HCM. Bài nào cô Hương Trà gửi tới, chúng tôi thấy phù hợp với tiêu chí của tờ báo thì đăng, vậy thôi. Đã có lần tôi nghe điều tiếng về blog của Hương Trà, tôi có gọi điện nhắc nhở cô ấy nhưng Hương Trà không nghe. Bây giờ, nếu Phương Thanh có kiện, Hương Trà phải chịu trách nhiệm thôi"

Khoang hãy bình luận về những gì ông này nói. Chúng ta hãy tiếp tục câu chuyện về blogger Cô Gái Đồ Long.

Bằng những chiêu câu khách vào blog lợi dụng trên những mối quan hệ cá nhân bằng tư cách phóng viên. Hương Trà đã càng ngày càng nổi đình nổi đám, một số người đã xem blog của Hương Trà là nơi khám phá những bí ẩn đằng sau cánh gà của sân khấu. Nếu chuyện này diễn ra ở các nước có nền luật pháp vững chắc thì có lẽ chuyện kiện tụng đã không xảy ra. Các bạn cũng thấy những "người của công chúng"(public figure) của các nước hàng ngày bị người ta chụp dưới váy, chụp vú, chụp mông, viết bài chưỉ bới tán loạn, lâu lâu buồn buồn tung film sex lên mạng cho bà con xem mà chả có thằng phóng viên nào bị kiện. Vì sao? Vì một khi họ đã bước vào con đường sống bằng tiền của thiên hạ, thì họ phải chấp nhận bị chê và được khen. Chả có Britney Spear nào kiện phóng viên tội phỉ báng vì đưa mình vào danh sách "Những Ngôi Sao Ăn Mặc Xấu Nhất", hay "Những Ngôi Sao Ở Dơ Nhất".... cũng chẳng có Công Nương Diana nào kiện được phóng viên vì họ chạy theo chụp ảnh cô đi cùng tình nhân, cũng như làm cho phải bỏ chạy và đụng xe vô góc đường hầm và chết,... và cũng vậy gần đây nhất là những đình đám của Lindsay Lohan hở vú, làm tình trong toilet nơi chữa trị cai nghiện và cũng chẳng có phóng viên nào bị kiện vì làm tổn hại đến "cá nhân và danh dự thầm kín" của cô nàng.

Tuy nhiên, đây lại là chuyện khác. Có thể các bạn hỏi khác chỗ nào? Tôi xin trả lời rằng "khác ở chỗ nó xảy ra ở Việt Nam, khác ở chỗ đi coi live show về chê sẽ bị kiện"

Phương Thanh được xem như một ca sĩ đàn chị của lớp nữ ca sĩ nhạc thị trường ở Việt Nam, ngoài ra Phương Thanh được xem như một trong những ca sĩ nóng tính của làng văn nghệ. Chuyện gì Phương Thanh cũng quyết ăn thua đủ tới cùng, chính Phương Thanh cũng từng tự nhận xét như vậy . Phương Thanh đã từng định bọp tay một chàng nhà báo vì nhà báo này dám viết "không đúng sự thật và xúc phạm" cô nàng. Câu chuyện về bé Gà(con ruột của Phương Thanh) mà không biết cha là ai cũng là một trong những câu chuyện oái oăm của ca sĩ. Vài tháng trước có vụ scandal chuyện Phương Thanh bị gọi điện thoại "hâm đục" và "con nuôi" cô ca sĩ này là nam phóng viên một tạp chí phụ nữ bị "côn đồ đục thiệt" đã ỳ xèo trên báo. Cuối cùng vụ việc chìm xuồng! Tại sao? Bởi vì, anh chàng này bị "đục" do một vụ khác, thế là cô nàng ca sĩ dựng lên câu chuyện để làm scandal cho live show Mưa của cô nàng. Các anh công an, vào cuộc để rồi đi về, vì đây là chuyện ...tầm phào...!

Tuy rằng chiêu lăng xê cũng khá là hay, và Live Show "Mưa" của nàng chanh diễn ra đêm mưa, có vẻ như là thiên thời, địa lợi, nhân hoà. Thế nhưng Live Show vắng ngắt!

Thế nhưng trách ai được bây giờ? Với tiền vào cửa từ 200ngàn đến 600ngàn thì đố các bạn ở Việt Nam ai sẽ bỏ tiền ra để đi xem Phương Thanh "hót". Nói thẳng ra là vì ca sĩ Phương Thanh đã không lượng sức mình. Với giọng ca ngày càng đã đi vào "dĩ vãng", ngoại hình không đẹp như những ca sĩ khác như Mỹ Tâm, Thanh Thảo, Hồ Ngọc Hà,... những ca khúc trong đêm lại quá "mới" nên người thưởng ngoạn không và chưa kịp nắm bắt cái tinh tuý của nó, cho nên Live Show Mưa đã thất bại! Hai lần làm Live Show và hai lần Mưa, Phương Thanh đã lỗ hàng mấy tỉ đồng. Năm 2001 với Live Show "Người Đàn Ông Trong Bóng Đêm" ở quân khu 7, trời đã mưa tầm tã, live show tạm dừng nữa chừng và dừng hẳn vì không thể tiếp tục. Lần thứ hai như là đã tường thuật ở trên vào ngày 29-9. Mặc dù đã "rút kinh nghiệm" tổ chức trong nhà thi đấu Phan Đình Phùng, nhưng vẫn vắng ngắt.

Đang cay đắng, thì Cô Gái Đồ Long nào đó đã bay ra vung quyền múa cước, đổ thêm dầu vào ngọn lửa "xót của" của Phương Thanh. Thế rồi cuộc chiến đã bắt đầu...





__________________________________________________ ____________
Mời các bạn đón xem tiếp phần 2 của Phóng Sự "Phương Thanh đã làm gì, và Hương Trà đã nói gì"

Tiếp theo là phần 3 với " Việc kiện tụng đã và sẽ diễn ra như thế nào?"

Phần cuối là " Ý kiến của cộng đồng Blog cũng như những nhà báo đồng nghiệp của Hương Trà và ý kiến của giới văn nghệ về cá nhân Phương Thanh"
 

htv9

New Member
attachment.php


Dumbest cũng xin trích lục một số bài viết của cô nàng Hương Trà và hình ảnh của anh chàng phóng viên suýt bị "đàn chị" Phương Thanh bọp tay để rộng đường dư luận nhé .

Hiện tại tôi không muốn nhắc tên ca sĩ này, nên tạm gọi nàng là Cờ. Cách đây vài ngày tôi xóa đi một entry vì không muốn tiếp tục làm thùng rác cho các fan hâm mộ nàng nhào vô khạc nhổ dơ bẩn nhà mình. Có người ghi blast thế này: “Xin lỗi, Cogaidolong (HuongTra)! Cô chỉ là con đĩ!”, nhại theo tựa đề một bản dịch của Trang Hạ. Thật sự là khi đọc xong tôi đã cười nghiêng ngã vì tưởng tượng ra gương mặt hả hê của blogger này khi nghĩ rằng tôi sẽ xấu hổ hay ê chề lắm lắm. Giá như em trai này chịu khó bớt đi bợ đít thần tượng, bớt vô ích đi gào thét bảo vệ thần tượng….dành thời giờ đó đọc vài cuốn sách hay giúp đỡ vài người khốn cùng thì tốt biết là bao. Vì chỉ cần đọc hơn 130 trang “Xin lỗi, em chỉ là con đĩ!” sẽ biết, nhân vật chính Hạ Âu của tác phẩm này chưa hề làm đĩ ngày nào. Đây lại là nhân vật yêu thích nhất trong tất cả các cuốn sách tôi đọc từ đầu 2007 đến nay. Cảm giác tôi là thương hại mấy blooger như thế! Chưa hết, sau khi đặt comment chế độ friend thì có fan đã SMS lại thế này: “Đụng tới Cờ là coi như đụng tới cả hội…”. Kakakaka…tới đây thì tôi chịu đời không thấu vì cười lộn ruột. Blogger này 20 tuổi, sinh viên trường Ngân Hàng - vậy chắc biết câu: “Buôn có bạn, bán có phường”. Thì tôi cũng có hội đấy, hội của tôi có nhiều nhà báo tử tế và đặc biệt là rất ghét các kiểu hành xử vô văn hóa của giới nghệ sĩ. Để coi thần tượng của các fan này đang tôn thờ là nhân vật như thế nào nhé…

Năm ngoái, sau khi Cờ tổ chức live show thì Trần Hoanh - đồng nghiệp cũng là bạn thân tôi, khi ấy là phóng viên VNN, đã viết về một chuyện xảy ra giữa Đàm Vĩnh Hưng và Hồ Quỳnh Hương ngay trên sân khấu live show này. Trong bài viết có đoạn phỏng vấn Cờ, lúc bài post lên thì Cờ đã gọi điện quát mắng um xùm và kêu mình không nói gì hết. Chìu ý Cờ, Hoanh lột bài xóa bớt đi đoạn đó nhưng Cờ vẫn chưa hài lòng và hẹn ra…đối chất. Cái nhược điểm của phóng viên viết văn nghệ chính là đây: quan hệ với nhiều nghệ sĩ nửa công việc nửa như bạn bè nên đâm ra suồng sã. Buổi hẹn đó Hoanh kéo theo cả tôi và một cô bạn thân nữa. Vừa gặp nhau đối thoại chừng vài câu thì Cờ xô bàn đứng dậy sấn xổ bước tới giơ tay tát Hoanh, tôi và cô bạn giật mình vì không ngờ Cờ lại …ra đòn với nhà báo. Cú tát mang tính “lịch sử” đã không xảy ra vì hai chúng tôi kịp thời nhào tới cản lại được. Tới đây phải cần nhắc lại: Cờ có tiền án là từng tát một ca sĩ đồng nghiệp trước cửa nhà hàng HongKong trên đường Trần Hưng Đạo, vì ca sĩ này méc bồ mình – một vị có thế lực của showbiz: “Gặp Cờ chào mà Cờ không thèm chào lại!”. Mấy thứ nhảm như tấm thảm này có báo cũng nhắc trong mấy bài viết về văn hóa hành xử của ca sĩ!

Chuyện tiếp theo là lúc ba chúng tôi ra ngoài vùng "chiến sự" rồi, bèn ngồi nói với nhau thế này: Thôi, Cờ không coi mình như bạn bè nữa nhưng mình phải chơi đẹp - không có đi nói chuyện Cờ quýnh Hoanh cho ai nghe hết. OK xong. Ai dè đến sáng hôm sau cả Sài Gòn đã biết chuyện đó, té ra là Cờ... tự đi kể luôn. Một năm trôi qua, chưa bao giờ Cờ có ý định xin lỗi bạn tôi về sự việc hôm đó!

Và đây, chuyện của tôi...

Sự kiện Cờ suýt tát Hoanh giống như virus lây lan khá nhanh trong giới. Sau “vụ án” đó rất nhiều đồng nghiệp đã gọi cho tôi kể lể thêm là mình cũng từng bị Cờ đòi xử như thế nào khi viết bài không …đúng ý nàng. Thì ra Cờ chỉ khoái được khen! À, người ta chết còn muốn nghe thổi kèn mà hà hà hà…Sau vụ án đó thì mật độ lên báo của Cờ thưa hẳn. Live show 2007 của Cờ diễn trong sự thờ ơ của cánh báo chí…Gần như chỉ có những bài viết chung chung theo hồ sơ họp báo, vài nhận định sơ xịa sau đêm diễn hoặc chỉ vài cái tin nho nhỏ mang tính thời sự văn nghệ. Khách quan mà nói thì Cờ không còn hot nữa, cũng chả có gì để viết nhai đi nhai lại, gây nhàm chán cho độc giả.

Tuy nhiên thế giới blog thì khá rộn ràng, nhiều nhà báo xuất hiện những entry về đêm diễn: “Cờ nó tin lắm, nghĩ mưa là hên cho mình.... Không biết hên đâu không thấy, chứ hai bên sân khấu của Nhà thi đấu Phan Đình Phùng mà vắng thì cũng thấy mất lửa chứ chẳng chơi. Cả đám phóng viên kéo vào, lúc đầu cũng ngại vì không có chỗ ngồi (mỗi người chỉ có một thẻ đeo mà lị). Vậy mà, giờ diễn đến thì ôi thôi ...mênh mông là chỗ ai muốn ngồi đâu thì ngồi. Bỗng tự dưng nghĩ, cái gì đã qua thì cũng khó tìm lại đựơc. Ai cũng có một thời, nên ai lên đỉnh thì ắt có ngày phải tự tụt xuống. Đó là qui luật dù có níu kéo. Cũng là Cờ rất tình cảm, máu lửa, quậy tưng với khán giả nhưng đã không thể sáng mãi trên sân khấu bởi chính sức hút đã không còn như xưa. Ba cô bạn làm ở ba tờ báo lớn đã không thể giấu đi sự thở dài chia sẻ...” (Trích blog của Cẩm Lệ báo Phụ Nữ TP.HCM). Vậy đó, tôi cũng có những đánh giá tương tự vậy – mà entry của tôi phần nhiều là hình, khá kiệm chữ. Nhưng thật…xui, vì blog nhiều truy cập nên tôi đã bị fan Cờ vào mạt sát bằng những lời lẽ thô tục nhất để tiếp tục bảo vệ ngôi vị cho thần tượng.

Thôi, thì mấy Fan trẻ người non dạ không chấp. Nhưng thật bất ngờ là sau entry của tôi post lên, Cờ đã gọi riết róng vào điện thoại liên tục. Biết tính khí nàng nên tôi không bắt máy, thế là Cờ bắt đầu …truy đuổi tôi khắp nơi. Buổi trưa Tuấn Thaso réo: “Cờ mới call hỏi mấy giờ Trà ra Hội âm nhạc!”.

Buổi chiều có vài đồng nghiệp đi dự tiệc Thanh Thảo mừng live show cũng gọi: “Cờ đang ở đây. Nhào vô bữa tiệc tìm bà nè!”. Lúc đó tôi đang ở bệnh viện Nhi Đồng chờ bé Hùng mổ chứ không tới đó chắc lãnh đạn như Trần Hoanh. Cái gì chứ hội chúng tôi mà chơi thượng cẳng tay hạ cẳng chân thì thua chắc...kakakaka...


Ôi, đúng là lá mơ thiệt..."

Bài viết trong " ..." là của Hương Trà - Cô Gái Đồ Long

Cũng xin kèm theo hình ảnh của những người được nhắc đến trong bài viết như Phóng Viên "suýt" bị tát, Cẩm Lệ, và Tuấn Thaso(là gì của chàng ĐT mà 2 người ăn chung mâm, nằm chung chiếu, đắp chung mền, đi chung xe, ...thì ai cũng biết)
attachment.php

attachment.php

attachment.php
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

htv9

New Member
Phần 2.

Phương Thanh đã làm gì, và Hương Trà đã nói gì


Như các cụ cũng đã dạy và các bạn chắc cũng biết. Sự đời, không có lửa làm sao có khói? hoặc nói một cách khác đi hễ có khói thì tất có lửa ở đó. Vậy thì? Ai là lửa và ai là khói? Dumbest xin mang tơí cho các bạn độc giả những sự kiện hấp dẫn nhất trong cuộc chiến này.(Bài viết của Dumbest độc quyền cho SexViet)

Con ngươì từ ngàn xưa đã từng rất mong tìm hiểu và khao khát được biết những điều họ không thể biết được hoặc bị cố tình không cho biết. Có những người bàng quan thì cho rằng đó là "tò mò", nhưng nếu không có "tò mò" thì làm sao Gallile biết được trái đất quay xung quanh mặt trời, hay Newton biết được "lực hấp dẫn cuả địa cầu". Nói chung "tò mò" là đều tất yếu, bạn không có gì thổ thẹn về việc đó cả. Không có một lãnh vực nào có thể tồn tại ngoài sức hiểu biết của con ngươì, bởi vì điểm chung của loài người là khao khát sự thật. Vậy sự thật là thế nào?

Sự thật là một chuyện đã diễn ra, và nó có thật. Sự thật không thể là một lý thuyết được tưởng tượng ra. Sự thật nó rõ ràng như 1+ 1= 2 cũng như chuyện Phương Thanh định tát anh chàng phóng viên, và việc cô đã thực sự tát một nàng nghệ sĩ hay cuối cùng là live show Mưa của cô nàng ế chỏng ế trơ. Nhưng khi một ngươì đăng một bài viết lên blog của họ, cô nàng Chanh thề sẽ kiện.

Như vậy sự thật cũng có thể làm người khác không vui, và nếu họ không vui họ sẽ kiện. Noí thế hóa ra nước ta đã tiến lên rất nhiều bật, từ một đất nước nghèo luật lệ nói chung là hơi "rối rắm", đã tiến triển lên hàng một đất nước có nền pháp trị ghê gớm - Hễ thằng nào, con nào nói động vào chúng tao(nghệ sĩ) chúng tao sẽ kiện bọn bay sút quần(Khoan hãy xét về việc kiện đó đúng hay sai, hay là vì bọn tao có tiền, được ăn cả, ngã về không). Nhưng khoan..., những điều khôi hài về vụ kiện tụng Dumbest xin dành cho phần 3. Bây giờ xin vào đề ngay.

Phương Thanh đã làm gì?

Phương Thanh từ ngày gia nhập vào làng "âm nhạc" Mưa Bụi của Trung Tâm Kim Lợi. Với giọng hát khàn khàn, hay lên cơn gào rú mặc dù đang chơi một bài nhạc Pop chính tông. Thế là các khán giả Việt Nam thời điểm đó liền cho cô nàng có một chất giọng "ROCK". Hì, thì ra theo các khán giả của chúng ta lúc đó thì hễ hát khào khào và hét toáng là "ROCK". Chuyện này thì Dumbest cũng không dám lạm bàn, hoặc nếu muốn bàn tiếp thì huynh nào có biết nhiêù về âm nhạc vào xem Phương Thanh có rock không? Chứ theo Dumbest thì, rock cũng có dăm đường, tám hướng. Rock n roll, heavy rock, alternative...nếu xếp loại thì chưa biết đưa PT vào loại rock nào.

Tuy nhiên đến khoảng những năm 1999 -2000 thì Phương Thanh được nổi bật qua những bài nhạc Pop như "Giã từ Dĩ Vãng", "Trống Vắng", "Tình Cờ", "Còn Mãi Mùa Đông", "Khi Giấc Mơ Về", .... và là một ca sĩ của thế hệ mới vơí Lam Trường, Đan Trường...

Thế rồi PT nổi lên trên giới ca nhạc sĩ, nhưng có một điêù bất hạnh rằng nàng đã bị mất giọng ca sau 1 cuộc giải phẫu thanh quản(mặc dù trước và sau cũng chẳng khác nhau gì mấy). Rồi lại thêm lớp đàn em tiến lên theo thứ tự nào lá, Thanh Thảo, Hồng Ngọc, Mỹ Tâm, Đoan Trang,...rồi những nhóm nhạc vơí các em xinh tươi như, Mây Trắng, Mắt Ngọc,... và những giọng ca từ phiá Bắc tràn vào Nam như, Tuấn Hưng, Hồ Ngọc Hà,... thế là với hàng chục giọng ca na ná nhau, tất nhiên Phương Thanh không thể chiếm độc quyền mãi,...

Câu chuyện kể có thể ngắn, nhưng đó cũng là một thời gian khá dài. Cũng là một lời khuyên cho các ca sĩ trẻ nên bớt hút thuốc, uống rượu để có thể vững vàng lâu hơn. Khi giọng hát PT chỉ còn là hàng hai sắp sữa xuống hàng ba thì nàng cũng khá vẫy vùng. Bắt đâù bằng chuyện nàng công bố trên một báo và các báo thi nhau đưa tin rằng "nêú tôi lấy chồng thì người đó chỉ có thể là MTh", ôi mẹ ơi, ai ở trong giới đều biết MTh bóng cỡ nào, rồi sau đó là cô nàng tuyên bố sẽ đi thụ tinh nhân tạo??? Nhiều ngươì đã đặt vấn đề về giới tính của Phương Thanh, nhưng trong phạm vi goí gọn của bài viết này Dumbest thấy hãy khoan nói về chuyện đó. Chúng ta hãy chờ một dịp khác.

Trên sân khấu PT tự tin rằng mình có một "PHONG CÁCH ROCK", ngay cả nàng hát nhạc đồng quê(sến) cũng theo "phong cách rock", làm nhiều người rất đặt câu hỏi về "khả năng cảm thụ âm nhạc" cuả cô, hay cô chỉ đơn thuần là muốn chơi nổi.

Tất cả đã trả lời vào Live Show Mưa. Vào một buổi tối Mưa tầm tã, Live show mưa đã diễn ra. Ế chỏng gọng với giá vé 200-600 ngàn đồng. Nhiều khi Dumbest tự hỏi, cô nàng có phải đang hoang tưởng? Hôm đó, vào 7h sân khấu vắng ngắt, 7h30 được một nhóm ở chánh diện sân khấu tung băng rôn hò reo mà theo tôi được biết những người này được vé mời vì là trong FAN CLUB. Ngoài ra, chỉ một số ít mua vé vào xem show. Thế mới biết rằng, ông bà ta nói đố có sai " Phải Biết Mình Là Ai"!.

Cô nàng Chanh này cũng là một tay thứ thiệt, vào hậu trường hay trong đám nhậu nhẹt "nàng" nói chuyện như một tên con trai thứ thiệt. Không có từ nào dù trong từ điển không có mà nàng không dám nói. Điển hình vụ nàng tát cô ca sĩ, nàng chưỉ "đ" này "đ" tới tấp. Chỉ tội cho đám fan của nàng có bao giờ thấy thế đâu?

Còn chuyện nàng đòi "chặt" phóng viên thì cứ ra rả, anh nào dám lớ quớ nàng chặt thiệt đó, không chơi đâu. Sau khi Hương Trà đăng bài viết về live show của nàng lên, nàng quyết ăn thua đủ vì theo lơì của một người quen của nàng nói "con này nóng tính lắm, nhưng khi nó quyết làm chuyện gì thì bất chấp. Khi nó nóng lên rồi thì nó tỉnh táo lắm, tôi tin là nó sẽ thắng.... Nó có đủ hồ sơ rồi, đã chụp hình và ghi âm cả rồi, nó sẽ thắng thôi."
 

htv9

New Member
Phần 2 Cảnh 2


Hương Trà đã nói gì?

Ngươì xưa đã bảo, "lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau".

Các cụ đã dạy thì cấm có sai. Trong giao tiếp, chúng ta phải lịch sự, khiêm tốn, ăn nói hòa nhã với nhau. Nhưng báo chí có cần lựa lời mà nói không? Vì báo chí là phương tiện truyền thông phổ biến tin tức đến người dân. Thế thì vấn để nằm ở chổ, nếu nói xấu ca sĩ thì người dân có mua báo đọc không? Chắc chắn là có, và sẽ mua rất nhiều. Các độc giả cứ xem báo chí nước ngoài thì biết, mỗi khi có tin tức này nọ ở các nước thì báo chí cứ gọi là bán ầm ầm.

Thế thì tin tức là gì? Con người rất sợ bị cô lập, họ tìm đến nhau qua hình thức bầy đàn hàng ngàn năm trước, rồi hình thức làng xã, và thôn xóm. Tánh nhiều chuyện đến từ đâu? Từ việc họ sợ bị cô lập, không biết người ta sắp làm gì? Phụ nữ thích đọc về các celebrities, đàn ông thích đọc về các chính trị. Nói tóm lại, mỗi ngày bạn mua báo, hay lên mạng đọc thông tin cũng vì muốn thõa mãn tánh tò mò của mình. Cho dù bạn đọc cái gì!

Như tôi đã nói ở trên, tò mò là do muốn hiểu biết.

Nhưng ở Việt Nam dường như tánh tò mò con người không được thõa mãn cho mấy. Vì người Việt Nam chúng ta vì tánh dĩ hòa di quý cả. Tôi khen cô, cô nổi tiếng thế là cô "lại quả" cho tôi. Thế có phải hay không? Còn hơn tôi đập cô, rồi cô kiện tôi, thế là rối tung rối mù.Tôi cũng mệt mà cô cũng mệt.

Cho rằng là thế đi, thì tóm lại chỉ có thằng phóng viên và con ca sĩ là nó khôn à???? Thế thì bọn "dân ngu cu đen" bị nó lừa cho à? Live show ế trỏng ế trơ thì bảo là đông khách lắm, còn hát dỡ thì bảo hát hay à? Thế thì cả nước bị bịt mắt cả rồi? Nhưng nếu có ai hé tấm màn nhung lên một chút thì ca sĩ thiếu gì tiền " sẽ kiện cho nó đi hầu". Nó đi hầu cũng đủ rầu chết cha cái thằng nhà báo đó rồi. Thế là tư đây, khi anh cất bút phải cân nhất cả thiệt hơn. Anh mà nói hơi "đúng" một tí là nó có tiền là nó kiện anh đấy, nó mà kiện anh thì cái "tòa báo nơi anh làm việc sẽ sa thải anh" ngay. Thế thì, anh lấy "con K.." gì nuôi vợ con anh đây? Kệ mẹ anh chứ! Ai thèm ke(care) anh. Chỉ có con ca sĩ đó nó cứ hát thôi.

Thế nào cũng lợi trăm đường cho cô nàng ca sĩ nhỉ?

Vậy thì làm báo phải làm sao?

Thôi Dumbest lại dài dòng rồi, vào đề ngay thôi
__________________________________________________ ____________

Hương Trà Đã Nói Gì?

Hương Trà tên thật là Lê Nguyễn Hương Trà, ngày xưa thì làm cho báo Công An TPHCM, nhưng sau khi PT khởi kiện thì không biết còn làm hay không mà ông Tổng đã nói là "không phải là không phải đâu". Chuyện buồn cười thì cứ mà cười.

Nói chung là HT là con của một gia đình "cách mạng"(nghĩa là có công đánh Pháp và đuổi Mỹ). Cô nàng lớn lên dưới vòng tay nâng niu của người mẹ giáo viên ở một trường trung học ở TP. Rồi thì nàng vào ĐH XHNV nàng đi về mảng "folklore"(nghiên cứu về văn hóa truyền thống dân gian) và đi sang Đức du học. Nàng cũng viết được vài bài thơ đăng báo, và trong số những bài đó có một bài đoạt giải. Thế rồi nàng là PV.

Dumbest tôi đã nói ở trên, nàng này không phải tay vừa. Nàng thứ dữ đấy, nàng dùng ngòi bút có móc của mình như một cái cần câu(câu gì thì mọi người tự biết). Nàng có thể ca mọi người, và có thể đưa bạn xuống vũng lầy.

Ở VN ngoại trừ nhiều chuyện oái oăm, lại còn nhiều chuyện oái oăm hơn. Ở Mỹ nếu ca sĩ bị đánh thì họ sẽ càng nổi tiếng hơn, thôi Dumbest đơn cử ở Úc cho nó xa nước Mỹ và gần Á Châu một tí cho nó có tí hơi Việt Nam. Anh chàng Kevin Rudd ở Úc(Lãnh đạo đảng Lao Động, chuẩn bị ra tranh cử với John Howard) vài năm trước khi sang Mỹ đã "tình cờ" ghé vào một club Khỏa Thân. Thế thì sao? Nếu ở VN thì sự nghiệp coi như chấm dứt, nhưng ở Úc chàng càng được dân chúng khoái hơn vì "Thằng này giống người, còn bít mê gái, ít ra nó "đ.." phải dân đồng tính..."(Ủa mà sao Kevin không kiện thằng phóng viên cho nó lòi quần xì ra cho vui ta, vì tội "dám xỉ nhục ông thế à!!!!"). Thế mới thấy cái "đạo đức" xứ người và xứ ta khác xa nhau. Thôi thì sống sứ nào biết xứ đó vậy.

Trở lại chuyện cô Phóng Viên Hương Trà, sau khi đi xem live show của PT hôm trước về, và hôm sau đi live show Thanh Thảo. Live show Thanh Thảo thì free vé vô cửa cho khán giả. Thế cho nên live show Thanh Thảo thì đông nghẹt mà live show PT hôm trước lại vắng ngắt. Thế mới hay cái hay của PR(Public Relation) cuả mỗi ca sĩ . Nếu ca sĩ nào cũng biết mình biết ta thì đâu có cái khổ bị người ta chê vắng.

Hương Trà về, bức xúc quá bèn leo lên mạng viết một bài so sánh 2 live show. Vậy mà cô Chanh đọc được, thế có khốn nạn không chứ? Nàng Chanh tức điên tiết và quyết chanh chua cho tới cùng.

Nhưng khoan, có thể 2 bài viết đó cô nàng Hương Trà viết đúng, nhưng cô có hàng tỉ bài viết câu khách. Cô sẵn sàng chơi thằng, con nào không biết bribe(cho ăn ấy mà) cho cô. Như vậy Phương Thanh có phải là nạn nhân? Cô làm phóng viên nhưng cô đi xế hộp. Cô quan hệ mật thiết với những ca sĩ giàu có và "biết điều"- như Ngọc Sơn chẳng hạn.

Cô có băng nhà báo vơí nhau. Và nếu các bạn biết rằng cái chết của nhạc sĩ Lê Quang là do cô và những nhà báo theo phe cô viết bài làm nhạc sĩ này chịu không nổi mà chết. Trước khi chết(vì treo cổ tự sát) nhạc sĩ Đỗ Quang (người đã làm nổi danh nhóm 1088) viết vài dòng nhắn gửi rằng " Hãy nhìn xem những nhà báo Hương Trà, Thanh Chung, Trần Nhật Vy, Lê Quang Thanh Tâm đã làm gì cuộc đời tôi" . Trần Nhật Vy(báo T uổi Tr ẻ) , Trần Nhật Vy(Viet nam Net). Sau đó bốn người này tan đàn sẽ nghé và cơ quan điều tra có gọi lên thăm hỏi.

Như vậy thì, có phải chúng ta đã trông đợi quá nhiều vào giới nghệ sĩ, trong khi thật ra họ chẳng là cái quái quỷ gì cả. Nếu chúng ta trông đợi nhiều quá là chúng ta ngốc. Vì nhiệm vụ họ chỉ đóng film hoặc ca hát cho chúng ta xem. Sau vụ việc film sex của cô nàng "Vàng Anh" tôi thấy rằng định hướng của khán giả VN đã sai lầm. Lần sau nêú có cơ hội Dumbest sẽ nói về chuyện này.

Như vậy có phải ở VN mọi người không có điều kiện nói cho người khác biết ý kiến của mình, nên tâm tư bị dồn chặt. Nên khi bực tức thì sẽ hoạch toẹt ra hết? Hay nghệ sĩ VN không đủ tự tin, nên chỉ cần vài lời chê là sẽ tự vẫn, hoặc kiện cáo? Hoặc theo các bác nghĩ bằng những lời nói và hình ảnh trên blog của Cô Gái Đồ Long có gì quá đáng không?

Nếu các "nghệ sĩ" của ta tự ái cao quá hoặc nhạy cảm quá thì chúng ta có được quyền động chạm tơí họ không?

Ái chà vụ này xin mời qua phần 3 - Việc Kiện Tụng Sẽ Diễn Ra Như Thế Nào?

attachment.php

nhóm của cô nàng.
 

htv9

New Member
Việc kiện tụng đã và sẽ diễn ra như thế nào?

Sau đêm live show mưa bão, ca sĩ Phương Thanh về với "mưa bão trong lòng". Đêm nằm gát tay lên trán trằn trọc, suy nghĩ mãi về sự thất bại của live show của mình. Nhưng bóp trán mãi mà không tìm ra được nguyên nhân...

Sang ngày hôm sau, nàng cũng chưa hiểu được lý do vì sao live show vắng. Trên đời có nhiều chuyện độc địa thật! Cứ gọi là " Ai cũng hiểu chỉ có một ngươì không hiểu". Không hiểu thường có nhiều nguyên nhân, hoặc là không chịu hiểu, hoặc không muốn hiểu, hoặc không thích hiểu,... có đôi khi thì vừa không thích, vừa không muốn và vừa không chịu nữa. Nói như bác Nguyễn Xuân Hiển ông Tổng của Vietnam Airline là " Vì tôi không thích, vì tôi chưa thích..." .

Sau đó, nàng ca sĩ của chúng ta nhận được phone từ một Fan ruột của mình thông báo "con nhà báo HT viết bài đăng trên blog của nó chê live show của chị".

Vậy là lửa giận bừng bừng, giận thế này cho dù có bao nhiêu mưa bão, lũ lụt, đại hồng thủy cũng đừng hòng dập được. Tao còn chưa hiểu nguyên nhân lý do tại sao live show tao vắng, mà mày lại dám hiểu à? Thế là cô nàng móc điện thoại gọi cho Hương Trà để kêu ra ba mặt một lời. Con này mà đến gặp bà chuyến này thì phải gọi là "khi đi lành lặn - khi về gãy răng" cho mà xem.

Nhưng HT sau nhiều lần chứng kiến Phương Thanh thi triển công phu võ học của mình, tự nhận thấy rằng, mình tuy được mang danh là Cô Gái Đồ Long, nhưng so bề tài nghệ thì nếu đối phương thi triễn "quỳ hoa bảo điển" thì mình xem ra là cá nằm trên thớt. Nên nàng không bắt phone.

Trở về cô ca sĩ nhà ta gọi điện năm lần bảy lượt mà nàng phóng viên cũng đếch thèm bắt máy. Nên nàng mượn điện thoại của người khác kêu ra đơn đả độc đấu, và hẹn gặp HT trên đỉnh Hoa Sơn, ủa nhầm, tại quán Bún Việt trên đường Lê Quý Đôn. Nhưng nàng HT nhà ta đã không đến vì đã học câu "tam thập lục kế- tẩu vi thượng sách" và nàng phong viên tắt máy luôn.

Nàng ca sĩ đi nhắn tin miệng tùm lum cho các ca sĩ nếu gặp HT ở đâu thì báo cho nàng biết gấp. HT nhận được hung tin và biết rằng mình đã chọc nhằm giang hồ hiệp nữ rồi, chuyến này lành ít dữ nhiều. Rồi nàng phóng viên quyết định về xóa ngay bài nhận định về Mưa của mình. Thôi thì thà "lùi một bước thấy trời đất bao la" cho nó khỏe. Ai ngờ, mở blog lên thấy một đống comments nào là "xin lỗi, HT em chỉ là con đĩ", nào là "Đụng tơí Chanh là coi như đụng tới cả hội", thêm vài tấm hình mình chó đầu Hương Trà. Chịu sao nổi! Nên nàng xóa cái bài viết nhận định cũ, và tươm ngay bài viết mới, bài này không gọi thẳng tên mà gọi là Cờ. Chữ Cờ nàng dùng mới gọi là sắc bén làm sao vì chữ Cờ nó dễ làm độc giả liên tưởng tới vài thứ dơ bẩn như "cục Cờ" và những bộ phận sâu kín như "con Cờ" chẳng hạn. Chữ Cờ đó phải nói là cực kỳ thâm hậu, nó vừa mang tính châm biếm, lại vừa là chửi xéo, lại vừa chỉ đích danh đối tượng. Thế rồi bao nhiêu chuyện xưa nay của Cờ được mang ra cho bàn dân thiên hạ chiêm ngưỡng.

Lữa lần này lại bùng lên dữ dội, ngọn lữa này nếu so sánh chắc phải cỡ lửa ở núi lữa Philipin. Cô ca sĩ biết khó mà gặp được người đẹp nhà báo "hại" nọ nên liền triệu tập các quân sư trướng và quyết định "Thề phải Kiện". Không chơi theo kiểu "giang hồ" được thì chơi theo "pháp luật".
____________________________________________

Cái sự Kiện Tụng xưa nay không thiếu, nhất là ông bà cũng nói câu "Vô Phước Đáo Tụng Đình". Hễ nghe nói tòa án là thấy không hên rồi. Mời các bạn xem tiếp phần 3 cảnh 2 " Việc kiện tụng sẽ diễn ra như thế nào"
 

htv9

New Member
Phần 3 cảnh 2: Chuyện kiện tụng sẽ diễn ra như thế nào?

Trong cõi nhân gian việc kiện cáo là chuyện thường ngày cơm bữa. Chả có gì mà phải gọi là ầm ỹ. Làng kiện theo làng, xã kiện theo xã, đến chức vụ to đùng như các tổng thống nước Mỹ mà nhiều khi cũng phải vác chiếu đi hầu tòa. Kiện nhau cũng vì đủ thứ lý do, vì miếng đất, mảnh vườn, cho đến cái hàng rào, cái nhánh cây chĩa qua cái sân, hay ông nhà giàu nào đó buồn tình xây bít lối đi trong hẻm làm cho hai ông bà cụ ở Hà Nội mỗi ngày phải leo tường đi ra ngoài như người vượn, vượn người.

Nhưng vụ Phương Thanh kiện Cô Gái Đồ Long mới gọi là độc đáo. Đố các bác biết Cô Gái Đồ Long là ai? Đọc nát cuốn Cô Gái Đồ Long của bác Hàn Giang Nhạn nhà ta dịch mà cấm thấy có cái Cô Gái Đồ Long nào trong đó. Vậy Cô Gái Đồ Long là nhân vật không có thiệt, vậy nếu không có thiệt thì nó phải là ảo. Thế cho nên người ta mới gọi cái thế giới trên màn hình này là cái thế giới ảo. Vậy nếu Thật có thể kiện Ảo được không? Đấy, đến khi vụ kiện hy hữu này diễn ra các bác làm luật ở nhà ta mới bật ngữa, luật mình lủng nguyên một lỗ.

Thế mới nói Việt Nam có cả một "rừng luật"( đừng có đọc ngược lại nhé, kiểu không lại bảo mình chính chị - chính em thì khổ). Nhưng đến khi đụng chuyện thì không biết phải dùng luật nào! Các bác luật sư nhà ta đến lúc này liền lên báo góp chuyện cho nó xôm tụ và hào hứng. Có bác bảo thật là thật, mà ảo là ảo, có bác thì nói thật là ảo mà ảo cũng là thật. Đến bây giờ Dumbest tôi mới hiểu được mấy câu thâm thúy của các nhà sư chùa Thiếu Lâm trong film kiếm hiệp đã nói "Thật là giả, giả là thật, thật giả, giả thật...". Xem ra mấy câu này áp dụng vào vụ kiện này thì quả là chí lí, chí lí.

Trở lại chuyện Phương Thanh, sau khi đã gặp các luật sư của mình và được hướng dẫn đường đi lối bước. Nàng bèn thảo ra một loạt các đơn từ khiếu kiện và gởi đi khắp các tòa báo, truyền hình, thứ nhất là để dằn mặt đối phương thứ hai là để tìm cách kéo dư luận về phía mình theo đúng phong cách "Tiên hạ thủ vi cường". Câu chuyện bùng nổ, các tòa báo ùn ùn đăng bài, có tờ thì bênh Phương Thanh như Thanh Niên chẳng hạn, có tờ thì bênh Hương Trà. Xem ra ai cũng có "băng". Tờ báo Thanh Niên còn căm Hương Trà lắm từ cái chuyện nàng nghệ sĩ cải lương Ngọc Huyền mấy năm về trước. Mà cũng đáng tội, cái chuyện cả mấy kiếp trước rồi mà Hương Trà gần đây còn lôi ra để chọc ngoáy nổi đau của bác Tổng- Nguyễn Công Khế.

Như vậy tờ báo Thanh Niên đứng ra chống lưng cho Phương Thanh ngay. Mà chuyện này cũng vui, chưa có cơ quan điều tra hay tòa án nào tuyên bố là Cô Gái Đồ Long đúng là Hương Trà thật, mà các bác ở Thanh Niên liền tương ngay tên thật là Hương Trà ra mà đưa lên mặt báo. Thôi thì các bác Thanh Niên nhà ta cũng gọi là có nghề, các bác lên blog của Cô Gái Đồ Long xục xạo đánh hơi, hễ thấy đâu có từ "cu", "chim", "mông", "đít",... nói chung là từ người bình dân hay dùng để giải quyết mâu thuẫn vơí nhau là các bác ấy đem lên báo tất. Rồi tương luôn một tựa đề to đùng "Blog Bẩn". Theo nhiều nguồn tin rằng có lẽ có một chỉ thị gì đó ở TW nói là phải chém một người để răn trăm họ, vì cứ theo cái đà này thì "tụi nó cứ lên blog nói nhăng nói cuội, nói xấu nhà nước và nhân dân ta ..." Chuyện đời thì cứ vậy, hễ chim to thì bị bắn trước, bò mập thì đem ra mổ trước, blog nhiều hits thì đem ra đập trước. Bấy lâu nay đã nghe rục rịch rằng các blogs sẽ bị quản lý, đây có lẽ là một màn khởi đầu của chiến dịch này.

Trở lại Hương Trà, sau khi hung tin bay tới dồn dập, cô nàng liền lên blog edit lại hầu hết những bài có thể dẫn tới tai họa. Vì, báo Thanh Niên đã có một bài rằng "Viết Nhật Ký hay làm chính trị?", và "Các nhà báo lợi dụng blog để làm gì?". . Rồi lại báo công an không nhận phóng viên của mình(có thể có chỉ thị gì đó). Không biết các bác thì sao chứ như Dumbest tôi thì thấy chuyện này không phải tầm thường, nghe có mùi tanh tanh của máu trong đó, các bloggers đọc bài này cũng nên cẩn trọng, nên về edit lại blog nhé.

Bây giờ trở về vụ kiện tụng. Nếu đơn thuần chỉ là xích mích của cá nhân ca sĩ và nhà báo thì thật sự việc cũng không đến nỗi trầm trọng. Bắt quá thì kéo nhau ra tòa rồi hòa giải là xong. Nhưng vì vụ này có thể còn nhiều yếu tố bất ngờ khác, nên cũng chưa biết thắng bại ra sau.

Phương Thanh vác đơn đi kiện và tuyên bố đã thu thập đầy đủ bằng chứng. Tuy nhiên đến bây giờ luật sư đại diện của Phương Thanh là ai cũng vẫn còn là bí ẩn, có lẽ Phương Thanh muốn dùng "vô chiêu" để đối phương không biết đường đâu mà đỡ đòn. Về phần Hương Trà, nàng thấy rằng lần này mà không có luật sư thì không xong nên đã tìm đến anh chàng luật sư đẹp trai Thiệu Ánh Dương. Nhìn chung thì khí thế đã rành rành rằng "Mày kiện thì tao đi hầu".

Việc kiện tụng cũng lắm nhiêu khê, hiện giờ Phương Thanh đang im hơi lặng tiếng vì đang đi show ở Hải Ngoại. Còn về phần Hương Trà thì cũng đang án binh bất động chờ xem thế cuộc ra sao để mà phòng thủ. Nói chung thì vụ kiện này Phương Thanh chỉ cần Hương Trà nói lời xin lỗi, chứ không cần bồi thường.

Hôm qua các báo đã ầm ầm thi nhau đưa tin về chuyện này. Câu chuyện đang làm xôn xao làng văn nghệ thì một cô bé 19 tuổi(Thùy Linh - Vàng Anh) bay ra làm đổi hướng dư luận. Nên làm cho vu kiện có vẻ nguội đi chút đỉnh. Nhưng sau khi thiên hạ xem mãn nhãn phần "gió trăng" kia và khi Phương Thanh trở về nước thì có lẽ chuyện này sẽ được hâm nóng trở lại. Có thể sẽ có nhiều tình tiết mới mẻ để xem hơn.

Theo lời của luật sư Thiệu Ánh Dương(đại diện cuả CGĐL) nói về chuyện này rằng "Trên nguyên tắc, bất cứ công dân Việt Nam có bằng chứng cho thấy mình bị nhục mạ, làm ảnh hưởng xấu đến danh dự đều có quyền khởi kiện. Nhưng, bằng chứng đưa ra phải có cơ sở pháp lý rõ ràng để chứng minh đích thực mình có bị vi phạm và bị thiệt hại thế nào. Ngoài ra, nguyên đơn cũng phải làm rõ người vi phạm có chính xác là bị đơn hay không". Mặc dù vậy nhưng bà con và báo chí đã gần như đều công nhận CGĐL là Hương Trà rồi. Nên chuyện này xem như khỏi bàn tới. Thiệu ánh Dương nói thêm "Hiện tại, chúng tôi chờ xem vụ kiện có được thụ lý hay không. Nhưng chúng tôi tin rằng phía bị đơn sẽ không phải bồi thường hay thực hiện những yêu cầu mà phía ca sĩ Phương Thanh yêu cầu vì bằng chứng mà cô đưa ra không thuyết phục". Cái này mới là vấn đề.

Phương Thanh kiện Hương Trà dựa trên bài viết(đã bị xoá) của Hương Trà rằng "Live Show sau khi vắng ngắt đã được mở cửa cho khán giả vào miễn phí". Như vậy một bài viết đã bị xoá thì làm sao đối chứng? Lúc này các bác bên tin học lại bay vào cuộc. Bác Nguyễn Tử Quảng bảo, Có thể truy tìm lại nguyên dạng bài viết bằng cách vào khp lưu trữ của google. Thế nhưng nước ta có luật nào công nhận google đâu mà tra với cứu!

Vụ kiện này rồi sẽ đi về đâu? Khi mà chứng cứ không có, mà cho rằng là có đi thì phải mướn cả một đội ngũ chuyên viên tin học để giám định. Nếu Phương Thanh có chộp được ảnh màn hình, thì những hình ảnh có thể bị sữa chữa dễ dàng. Thế là lại phải cần thêm một đội ngũ chuyên viên về Photoshop ra giám định. Lần này phải xem các cụ quan tòa làm ăn ra sao.

attachment.php


attachment.php

attachment.php
 

kamikaze

Administrator
htv9 làm ơn ghi đường dẫn đến bài viết hộ kẻo ai đó lại bảo là htv9 của ttnb.net sáng tác ra thì khổ đấy nhé.
 

htv9

New Member
htv9 làm ơn ghi đường dẫn đến bài viết hộ kẻo ai đó lại bảo là htv9 của ttnb.net sáng tác ra thì khổ đấy nhé.

không thể đưa đường dẫn vô đây bởi vì đó là 1 diễn đàn " Vàng Anh" (hiểu không ???) đưa vô chẳng khác nào vẽ đường cho hưu chạy

++++++++++++++++

Tòa làm gì trước vụ kiện Chanh - Trà 18-10-2007
Bình luận về thụ lý đơn kiện Hương trà của TAND tân Bình

Mấy ngày qua, “sự cố” Vàng Anh Hòang Thùy Linh tửơng đã làm tắt ngóm vụ kiện của Trà –chanh trên các diễn đàn. Tuy nhiên, chỉ trong vòng một tuần kể từ khi ca sĩ Phương Thanh lên tiếng đòi kiện blogger Cô gái Đồ Long, đến nay page view (số lượt truy cập) vào blog này đã tăng đột biến lên con số kỷ lục (từ 1,7 triệu lên 3,1 triệu lượt truy cập (vượt qua kỷ lục của Blog của nhà văn Trang Hạ khỏang 3 triệu lượt).

Chiều qua (17-10), TAND quận Tân Bình TP.HCM vừa tiếp nhận đơn khởi kiện của ca sĩ Phương Thanh (tên thật Bùi Thị Phương Thanh, sinh năm 1973) đối với Blogger Cô gái Đồ Long. Theo đó, đơn kiện đưa ra yêu cầu: “Yêu cầu bút danh Hương Trà (chủ blog Cô gái Đồ Long) xin lỗi công khai về hành vi của blogger này đã xúc phạm danh dự nhân phẩm, uy tín của mình (cũng như giới văn nghệ sĩ nói chung). “Theo luật Giao dịch điện tử, điều 611 Bộ luật Dân sự (về thiệt hại do danh dự, nhân phẩm uy tín bị xâm phạm); Khỏang 3 phần II nghị quyết 03/2006/HĐTP ngày 8-7-2006 của Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao, hướng dẫn áp dụng Bộ luật Dân sự về bồi thường thiệt hại ngòai hợp đồng, để trả lại công bằng cho tôi. Theo đó đề nghị nhà báo Hương Trà, chủ blog trên phải xin lỗi tôi công khai trên ba tờ báo: SGGP, Thanh Niên, Tuổi trẻ, (mỗi tờ hai kỳ) và xin lỗi trước fan hâm mộ với nội dung: “Tôi xin lỗi ca sĩ Phương Thanh vì đã viết không đúng sự thật”.

I/ Về mặt tố tụng, hiện tòa đang xem xét các vấn đề sau:

- Thứ nhất, Tòa sẽ xem xét vụ việc có thuộc "đối tượng" thụ lý của vụ án không. Thứ hai, có thuộc thẩm quyền của tòa địa phương không (điều này xét theo nơi cư trú của bị đơn Hương Trà).

- Hiện tòa mới chỉ nhận đơn khởi kiện ở dạng "tiếp nhận" chứ chưa vào sổ “thụ lý vụ án” theo trình tự tố tụng theo luật tố tụng dân sự. Thông thường, tại TAND quận Tân Bình, sau khi tiếp nhận đơn, có phiếu hẹn (từ năm ngày đến một tuần), đương sự (tạm gọi là nguyên đơn) sẽ trở lại tòa theo lịch hẹn để tiếp nhận kết quả. Theo đó, kết quả có thể là một trong những trường hợp sau:

1. Vào sổ thụ lý hồ sơ: chấp nhận đơn khởi kiện và tiếp nhận các yêu cầu cụ thể của đương sự

2. Văn bản trả lời không tiếp nhận (thụ lý) đơn kiện. Lý do không phù hợp về thẩm quyền, nội dung...

(Có thể yêu cầu đương sự cung cấp thêm một số chứng cứ… đề phục vụ cho việc thụ lý vụ án).


* Lưu ý về vấn đề “phản tố”:

Trong quá trình thụ lý giải quyết vụ án, bị đơn cũng có thể phản tố, tức là đưa ra yêu cầu độc lập (nếu thấy mình bị xâm phạm, thiệt hại về vật chất và tinh thần). Nếu yêu cầu của bị đơn được chấp nhận thì họ trở thành "nguyên đơn" của vụ án.

II/ Đau đầu với blog, tòa phải làm gì?

Khi xã hội phát triển, công nghệ thông tin vào Việt Nam, phát triển đến chóng mặt. ngay cả các luật sư có đến 20% gọi là biết về mạng, chỉ có 5-10% trong số đó rành về blog. Còn lại, hầu hết không hiểu internet. Còn với các đồng chí ở tòa thì mỗi thẩm phán “ôm” hàng chục vụ án/tháng thì lấy thời gian đâu online, lướt web, cập nhật thông tin. Thời gian dành cho blog sẽ là quá xa xỉ. Do đó, có lẽ cán bộ tòa án sẽ phải cảm thấy “hơi bị nhức đầu” trước vụ kiện của Chanh và Trà. Nói như Ts. Chu Thanh Hải (Phó GĐ học viện Tư Pháp) thì vụ việc Trà Chanh …chẳng khác gì chuyện hai bà mất gà.

Nhưng phen này “hai bà mất gà” sẽ khiến các đồng chí cán bộ ngành tòa án bối rối đây. Blog, entry, feed, friend, public, private… là cái gì nhỉ? Sau khi đọc 28 điều khỏan cam kết sử dụng và ràng buộc của nhà cung cấp, liệu tòa có “thấu” được sức tác động của blog đến XH thế nào, gây thiệt hại danh sự nhân phẩm người khác ra sao? Nguyên tắc “tôn trọng quyền riêng tư (privecy) của cá nhân” và 28 điều khỏan cam kết cho người sử dụng mà nhà cung cấp đưa ra sẽ được dẫn chiếu giải quyết vụ việc như thế nào trong vụ việc cụ thể này?

(Trong một tuần, có lẽ các thẩm phán, thư ký, chánh án Tòa sẽ dành thời gian nghiên cứu (thậm chí mở lớp tập huấn cho cán bộ về blog) với những cam kết thỏa thuận của khách hàng khi sử dụng dịch vụ).

Luật sư Trần Duy Cảnh, Giám đốc Công ty Luật hợp danh Luật Việt cho rằng hiện nay đối với các tài khỏan cá nhân (nick chat, yahoo mail, 360…) của yahoo, “khách hàng” chỉ có “quyền sử dụng” chứ không có “quyền sở hữu”. Về nguyên tắc, tài khỏan này vẫn thuộc sở hữu của yahoo, đo đó họ có tòan quyền chiếm hữu và định đọat. Quyền sử dụng thuộc về người “tiêu dùng” - khách hàng của nhà cung cấp. Hiện ta chưa ký thỏa thuận ràng buộc với Yahoo về việc cung cấp các tra cứu kỹ thuật mạng (VD: bản gốc nội dung được post lên mạng của người sử dụng) khi có yêu cầu của cơ quan nhà nước (trong trường hợp có tranh chấp từ các blogger). Do đó, trường hợp cụ thể của Chanh và Trà (khi entry cũ đã bị xóa) thì việc cung cấp cho tòa chứng cứ gốc “hợp lệ” là tương đối mờ mịt.

* Còn một vấn đề khá quan trọng về chủ thể (bị đơn) của vụ kiện làm thế nào để chứng minh và kết nối “dính” “Blogger Cô gái Đồ Long” vào “nhà báo Hương Trà”, dựa vào luật nào để xác định. Trong trường hợp này blogger có phải là một thể nhân cụ thể phải chịu trách nhiệm như một con người cụ thể hay không, đó là vấn đề bỏ ngỏ. Cũng khá đau đầu cho tòa đây. Phải đợi các chuyên gia vào cuộc tranh luận về vụ này thôi.

III/ Thông tin thêm:

Hiện tại, nhà cung cấp dịch vụ Yahoo có khoảng 20 triệu khách hàng việt Nam đang sử dụng miễn phí các dịch vụ của mình. Khoảng giữa năm 2006, đại diện gã khổng lồ Yahoo đã có mặt tại Việt Nam nghiên cứu thị trường. Được biết họ đã lập văn phòng đại diện tại tòa nhà 33 tầng tại TP.HCM và một văn phòng luật sư khá uy tín về luật quốc tế (trong thành phố) đã nhận hỗ trợ và giúp đỡ cho nhà cũng cấp dịch vụ này. (Được biết VPLS này cũng là đại diện của một số nhà cung cấp dịch vụ nổi tiếng khác tại Việt Nam như: Google, Vinagame, You type… ).


trích
http://blog.360.yahoo.com/blog-ch9zBAklc6caNlhqHgapEVTzJm_jbA0-?cq=1&p=724#comments
 

htv9

New Member
tôi không hiểu llàm thế nào để có thể kiện được blogger cô gái đồ long = nhà báo hương trà, ông luật sư nào nhận vụ kiện này thua là cái chắc

cứ giả sử rằng nhà báo hương trà chính là cô gái đồ long, với nickname là cogaidolong đi, vậy muốn kiện nhà báo HT, thì phải chứng minh được sự quan hệ 1 cách thuyết phục rằng blog cô gái đồ long với nick là cogaidolong chính là HT, vậy làm thế nào ??

Nhà báo hương trà có thể được nhận diện bằng khuôn mặt, giấy chứng minh nhân dân do công an cấp, ADN, chữ viết, giọng nói, hộ khẩu với địa chỉ nhà.. nói chung là rất cụ thể

còn blogger cô gái đồ long với nick cogaidolong hoàn toàn do 1 dịch vụ yahoo ở tận đâu đâu cung cấp mà khi đăng ký thì không cần phải khai thật, ai cũng có thể làm 1 blog với tên cô gái đồ long, với nick là cogaidolong1. 2..3... nói chung là rất mơ hồ

vậy chỉ có thể có mối liên hệ giữa blogger cô gái đồ long và nhà báo hương trà qua địa chỉ IP và các thông tin về cô gái đồ long có trong máy tính của nhà báo hương trà mà thôi

Nếu là vụ án hình sự :
+công an có thể yêu cầu yahoo cung cấp IP của blog cô gái đồ long, từ đó có thể truy ra từ IP đó có phải là IP đã cung cấp cho người đăng ký là nhà báo hương trà hay không, nhưng việc này rất khó vì yahoo đâu có đại diện ở VN, và họ chẳng có lý do gì cung cấp thông tin khách hàng của mình cho ngừoi khác, còn nữa, nếu nhà báo Hương trà dùng internet wifi ở quán cà phê thì có IP cũng coi như thua.
+công an cũng có thể tịch thu máy tính của nhà báo hương trà để truy thông tin, nhưng nếu nhà báo HT vứt mẹ cái máy tính này thì cũng coi như thua

Nhưng đây là vụ kiện dân sự
cho nên luật sư không thể yêu cầu yahoo, ISP việtnam cung cấp địa chỉ IP, cũng như không thể tịch thu máy tính của nhà báo Hương trà, họ chỉ có thể căn cứ vào hình ảnh có của cô này có trên blog mà thôi, nhưng hình ảnh thì có thể bị ăn cắp, HT chia sẻ cho bạn bè khác...

do đó chỉ có thua, thua và thua

hơn nữa ca sỹ Phương Thanh chỉ yêu cầu đăng báo xin lỗi trên 3 tờ báo , báo chí nào mà đi đăng tin này chứ, chỉ có thể đăng ở mục quảng cáo rao vặt, và nhưng vậy chẳng ai để ý xem >> không hiệu quả, kiện uổng công

không biết bác nào có cao kiến hơn để buộc nhà báo HT nhận blog cô gái dồ long là của mình
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top