Gần đây ông Đỗ Thông Minh có viết cuốn sách mang tựa đề là “ Nhật Bản dưới con mắt người Việt”, theo tác giả thì nội cung cuốn sách này thể hiện kinh nghiệm của chính mình và thâu tóm những gì tác giả nhìn nhận được về Nhật Bản trong thời gian dài sống ở Nhật. Rất tiếc là tôi chưa có dịp đọc cuốn sách này. Khi đọc lời giới thiệu về cuốn sách này tôi cố tìm xem có cuốn sách nào tương tự như vậy do người Nhật viết về Việt Nam hay không . Tuy thế, có lẽ do khả năng tìm sách của tôi không được tốt nên hiện nay tôi vẫn chưa tìm được cuốn sách này.
Ở bài viết này tôi xin sơ lược – có thể nói là tóm tắt- tâm sự của những người Nhật đã đến Việt Nam. Nói đến nhận xét về Việt nam của người Nhật thì tốt có xấu cũng không ít. Tuy vậy ở đây chỉ xin gói gọn lại trong một khiá cạnh nhỏ . Đó là cảm giác tìm lại được quá khứ của chính mình khi đến Việt nam của người Nhật.
Như chúng ta đã biết hiện nay Nhật Bản đã trở thành một cường quốc kinh tế và khoa học kỹ thuật.Tuy thế để có ngày hôm nay người Nhật cũng đã phải đánh mất rất nhiều thứ. Theo như những người Nhật tôi đã có dịp tiếp xúc thì cách đây khoảng 20- 30 năm về trước, Nhật Bản cũng là một nơi rất trọng tình cảm. Đi đến đâu người ta cũng được đón tiếp một cách niềm nở ấm cúng. Và ở chung một thôn thì hầu như ai cũng biết nhau. Tuy vậy cùng với sự phát triển kinh tế và đô thị hoá, người Nhật đã trở nên lạnh lùng và có thể nói là không quan tâm đến người khác (trừ một số vùng nông thôn hẻo lánh!). Đây là một kết quả tất yêú của sự phát triển của xã hội.
Hiện nay rất nhiều người Nhật, đặc biệt là thế hệ già, cảm thấy tiếc nuối quá khứ. Và có thể nói nhìn đời sống vật chất đầy đủ họ lại cảm thấy thiếu một cái gì đó! Đó chính là sự quan tâm nhỏ đến nhau, hay nói cách khác là tình hàng xóm láng giềng, những thứ đã bị cướp đi bởi sự phát triển của kinh tế , khoa học kỹ thuật, và đô thị hoá.
Cách đây khoảng mấy tháng tôi gặp một người Nhật đi Việt nam về. Vừa gặp tôi ông ta đã thốt lên “Việt Nam thật tuyệt vời! Lần đi Việt Nam này tôi đã tìm thấy được những gì mà mình đã đánh mất”. Lúc đầu tôi tưởng rằng ông ta đã đánh mất hành lý hay đồ đạc gì nhưng khi hỏi ra mới biết là hoàn toàn không phải.
Ông ta chậm rãi kể lại rằng khi ông qua Việt nam thì có mấy người quen bỏ cả công việc ra đón và làm tiệc đãi ông ta. Và không những chỉ những người quen của ông ta mà còn cả bạn của họ cũng tới góp vui. Khi nghe xong câu này, ông ta nói là “Có thể đối với người Việt là chuyện bình thường nhưng đối với người Nhật thì không thể có chuyện này được! Chuyện nghỉ việc để đi đón và làm tiệc đãi bạn là không thể tưởng tượng nổi đối với người Nhật.!” Và không để tôi kịp trả lời ông ta nói tiếp “ Tôi cảm thấy thật sự xấu hổ nếu những người bạn Việt Nam có qua Nhật thì tôi cũng không thể naò nghỉ cả công Việc để đi đón hay làm tiệc đã họ như họ đã làm đối với tôi!”. Cuối cùng ông ta đưa ra một kết luận là “ đời sống vật chất dồi dào đã cướp đi sự thoải mái về tinh thần của người Nhật!”.
Trường hợp khác, một người Nhật thuê công nhân người Việt làm việc và một ngày nọ bóng đèn ký túc xá hỏng và ông ta đến thay. Và anh chàng công nhân người Việt cứ cố dúi vào tay anh ta một gó cà phê Việt Nam. Thời gian trôi đi và sau khi anh chàng người Việt này hết hạn về nước rồi nhưng người Nhật này vẫn cứ xuýt xoa mãi về sự tử tế vào quan tâm của anh chàng công Nhân người Việt kia.
Và cũng không riêng gì hai người Nhật trên đây mà đa đa số người Nhật được hỏi cảm tưởng khi sau khi qua Việt nam đều cho biết là họ bị chinh phục bởi lòng mến khách và chu đáo của người Việt. Có thể cũng rất rất dễ hiểu và thông cảm cho cảm giác này của người Nhật, bởi lẽ nếu như bạn bị lạc đường và hỏi đường ở các ga lớn như Tokyo hay Osaka sẽ ít được trả lời và thay vào đó là ánh mắt dò xét !
Xin tạm dừng ở đây lời kết luận xin dành cho bạn nhé ......!!!
`(ttnb)
Ở bài viết này tôi xin sơ lược – có thể nói là tóm tắt- tâm sự của những người Nhật đã đến Việt Nam. Nói đến nhận xét về Việt nam của người Nhật thì tốt có xấu cũng không ít. Tuy vậy ở đây chỉ xin gói gọn lại trong một khiá cạnh nhỏ . Đó là cảm giác tìm lại được quá khứ của chính mình khi đến Việt nam của người Nhật.
Như chúng ta đã biết hiện nay Nhật Bản đã trở thành một cường quốc kinh tế và khoa học kỹ thuật.Tuy thế để có ngày hôm nay người Nhật cũng đã phải đánh mất rất nhiều thứ. Theo như những người Nhật tôi đã có dịp tiếp xúc thì cách đây khoảng 20- 30 năm về trước, Nhật Bản cũng là một nơi rất trọng tình cảm. Đi đến đâu người ta cũng được đón tiếp một cách niềm nở ấm cúng. Và ở chung một thôn thì hầu như ai cũng biết nhau. Tuy vậy cùng với sự phát triển kinh tế và đô thị hoá, người Nhật đã trở nên lạnh lùng và có thể nói là không quan tâm đến người khác (trừ một số vùng nông thôn hẻo lánh!). Đây là một kết quả tất yêú của sự phát triển của xã hội.
Hiện nay rất nhiều người Nhật, đặc biệt là thế hệ già, cảm thấy tiếc nuối quá khứ. Và có thể nói nhìn đời sống vật chất đầy đủ họ lại cảm thấy thiếu một cái gì đó! Đó chính là sự quan tâm nhỏ đến nhau, hay nói cách khác là tình hàng xóm láng giềng, những thứ đã bị cướp đi bởi sự phát triển của kinh tế , khoa học kỹ thuật, và đô thị hoá.
Cách đây khoảng mấy tháng tôi gặp một người Nhật đi Việt nam về. Vừa gặp tôi ông ta đã thốt lên “Việt Nam thật tuyệt vời! Lần đi Việt Nam này tôi đã tìm thấy được những gì mà mình đã đánh mất”. Lúc đầu tôi tưởng rằng ông ta đã đánh mất hành lý hay đồ đạc gì nhưng khi hỏi ra mới biết là hoàn toàn không phải.
Ông ta chậm rãi kể lại rằng khi ông qua Việt nam thì có mấy người quen bỏ cả công việc ra đón và làm tiệc đãi ông ta. Và không những chỉ những người quen của ông ta mà còn cả bạn của họ cũng tới góp vui. Khi nghe xong câu này, ông ta nói là “Có thể đối với người Việt là chuyện bình thường nhưng đối với người Nhật thì không thể có chuyện này được! Chuyện nghỉ việc để đi đón và làm tiệc đãi bạn là không thể tưởng tượng nổi đối với người Nhật.!” Và không để tôi kịp trả lời ông ta nói tiếp “ Tôi cảm thấy thật sự xấu hổ nếu những người bạn Việt Nam có qua Nhật thì tôi cũng không thể naò nghỉ cả công Việc để đi đón hay làm tiệc đã họ như họ đã làm đối với tôi!”. Cuối cùng ông ta đưa ra một kết luận là “ đời sống vật chất dồi dào đã cướp đi sự thoải mái về tinh thần của người Nhật!”.
Trường hợp khác, một người Nhật thuê công nhân người Việt làm việc và một ngày nọ bóng đèn ký túc xá hỏng và ông ta đến thay. Và anh chàng công nhân người Việt cứ cố dúi vào tay anh ta một gó cà phê Việt Nam. Thời gian trôi đi và sau khi anh chàng người Việt này hết hạn về nước rồi nhưng người Nhật này vẫn cứ xuýt xoa mãi về sự tử tế vào quan tâm của anh chàng công Nhân người Việt kia.
Và cũng không riêng gì hai người Nhật trên đây mà đa đa số người Nhật được hỏi cảm tưởng khi sau khi qua Việt nam đều cho biết là họ bị chinh phục bởi lòng mến khách và chu đáo của người Việt. Có thể cũng rất rất dễ hiểu và thông cảm cho cảm giác này của người Nhật, bởi lẽ nếu như bạn bị lạc đường và hỏi đường ở các ga lớn như Tokyo hay Osaka sẽ ít được trả lời và thay vào đó là ánh mắt dò xét !
Xin tạm dừng ở đây lời kết luận xin dành cho bạn nhé ......!!!
`(ttnb)
Có thể bạn sẽ thích