Tôi không biết có một hệ thống Metro và xe bus nào trên thế giới sạch và sang hơn hệ thống chuyên chở công cộng của nước Nhật trong lúc này. Tôi không nghĩ có một nước lớn nào trên thế giới, với dân số trên 100 triệu, mà chính phủ của họ chăm sóc hệ thống chuyên chở công cộng cho người dân tốt bằng nước Nhật. Hệ thống chuyên chở công cộng của Mỹ, được xem là nước giàu nhất thế giới hiện nay, thì không thể sạch sẽ thơm tho và hữu hiệu bằng hệ thống chuyên chở công cộng của Nhật Bản. Những hệ thống chuyên chở công cộng New York, San Francisco, Washington DC, Paris, London, Stuttgart, ... không nơi nào bằng Tokyo.
Mỗi gia đình miền quê nước Nhật đang sở hữu được một chiếc xe hơi đời mới. Dọc quốc lộ Nhật, không có một cửa hiệu bán lẻ nào, chỉ toàn là hãng xưởng lớn.
Nước Nhật sản xuất xe hơi bán cho khắp thế giới nhưng người dân Nhật ở các thành phố lớn đều sử dụng hệ thống chuyên chở công cộng hoặc đi xe đạp. Xe gắn máy rất ít và hễ ai dắt xe gắn máy ra khỏi ngõ, cũng tự động đeo mũ an toàn.
Người Nhật sở hữu nhà cửa và tài sản ít nhưng chính phủ Nhật lại là một trong những chính phủ giàu nhất thế giới. Điều đáng nói là chính phủ Nhật giàu này biết dùng tiền để nâng cao mức sống cộng đồng của người dân. Một trong những cách làm cho cả nước Nhật mang khuôn mặt giàu có sang trọng nhất thế giới, là chính phủ Nhật đã cho dân Nhật một hệ thống chuyên chở công cộng tuyệt vời.
Xe đến và đi nhanh. Tất cả những chiếc ghế hay dãy ghế trong metro và xe điện Nhật đều được bọc nhung "mới" hay giống như mới. Tôi có thể nói là lớp vải nhung bọc trên những chiếc xe điện và metro của thành phố Kyoto thì mới mẻ hơn cả chiếc màn trải giường của khách sạn Holiday Inn ở Kyoto, nơi tôi trú ngụ ở đấy một tuần lễ. Nên nhớ khách sạn Holiday Inn là một trong những hệ thống khách sạn loại trên trung bình của Hoa Kỳ.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn có lời cho một bài hát "Có đường phố nào vui, cho ta qua một lần ..." . Nhạc sĩ Phạm Duy thì phải "rước em lên đồi" vui chơi, phải chăng vì đường phố Việt Nam chưa bao giờ được bọc nhung êm ái như đường phố Nhật...
Nguồn: http://www.gio-o.com/phongsuNhat.html
Mỗi gia đình miền quê nước Nhật đang sở hữu được một chiếc xe hơi đời mới. Dọc quốc lộ Nhật, không có một cửa hiệu bán lẻ nào, chỉ toàn là hãng xưởng lớn.
Nước Nhật sản xuất xe hơi bán cho khắp thế giới nhưng người dân Nhật ở các thành phố lớn đều sử dụng hệ thống chuyên chở công cộng hoặc đi xe đạp. Xe gắn máy rất ít và hễ ai dắt xe gắn máy ra khỏi ngõ, cũng tự động đeo mũ an toàn.
Người Nhật sở hữu nhà cửa và tài sản ít nhưng chính phủ Nhật lại là một trong những chính phủ giàu nhất thế giới. Điều đáng nói là chính phủ Nhật giàu này biết dùng tiền để nâng cao mức sống cộng đồng của người dân. Một trong những cách làm cho cả nước Nhật mang khuôn mặt giàu có sang trọng nhất thế giới, là chính phủ Nhật đã cho dân Nhật một hệ thống chuyên chở công cộng tuyệt vời.
Xe đến và đi nhanh. Tất cả những chiếc ghế hay dãy ghế trong metro và xe điện Nhật đều được bọc nhung "mới" hay giống như mới. Tôi có thể nói là lớp vải nhung bọc trên những chiếc xe điện và metro của thành phố Kyoto thì mới mẻ hơn cả chiếc màn trải giường của khách sạn Holiday Inn ở Kyoto, nơi tôi trú ngụ ở đấy một tuần lễ. Nên nhớ khách sạn Holiday Inn là một trong những hệ thống khách sạn loại trên trung bình của Hoa Kỳ.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn có lời cho một bài hát "Có đường phố nào vui, cho ta qua một lần ..." . Nhạc sĩ Phạm Duy thì phải "rước em lên đồi" vui chơi, phải chăng vì đường phố Việt Nam chưa bao giờ được bọc nhung êm ái như đường phố Nhật...
Nguồn: http://www.gio-o.com/phongsuNhat.html
Có thể bạn sẽ thích