Hội Nhập: những chuyện lôm côm!

Hội Nhập: những chuyện lôm côm!

Xin cáo lỗi trước là bài này chỉ là những nhận xét mang tính chủ quan (vì thế nó được gửi trong box "8"). Mong lượng thứ nếu có vô tình "đụng chạm"đến ai đó.

----------------------------------------------
Việt Nam gia nhập WTO. Nhà nước tăng cường thu hút vốn đầu tư nước ngoài để hội Nhập. Cá nhân và doanh nghiệp Việt Nam cũng đua nhau thâm nhập thì trường nước ngoài. Đây là một xu hướng tốt hứa hẹn nhiều điều tốt đẹp.

Tuy thế, để thực sự hội nhập được thì các doanh nghiệp (hay nói cụ thể hơn là những người Việt nam làm kinh doanh) cần phải sửa đổi rất nhiều trong lề lối và cách thức làm việc để bắt kịp với bè bạn(đối thủ cạnh tranh nước ngoài). Sau đây xin nêu một vài khía cạnh "lôm côm" mà bản thân tôi nhìn thấy khi giúp các doanh nghiệp Nhật Bản làm ăn với các doanh nghiệp Việt Nam.

1. Dài dòng kể lể thành tích mà quên đề cập đến khả năng:
Khi được yêu cầu gửi chi tiết cho một dự án nào đó thì đa số doanh nghiệp Việt Nam thiên về kể công với một danh sách bằng cấp chứng chỉ, chứng nhận. Và, cuối cùng thì không quên kèm theo vài dòng giới thiệu về việc được một ai đó làm "bảo kê"(cố vấn/ đại diện). Nhưng một điều mà đối tác cần biết là "anh có thể và muốn làm gì với chúng tôi?" thì thường vô tình bị bỏ quên.
Việc quảng cáo giới thiệu thành tích của bản thân là rất cần thiết. Tuy thế nếu dài dòng quá thì sẽ có hiệu quả ngược lại. Ngoài ra, ngay lần đầu tiên đã đưa tên người "bảo kê" ra quảng cáo sẽ làm cho đối tác bất an với cảm giác là "tôi sẽ làm ăn với anh hay là với nhà bảo kê kia?"

2.Lề mề trong cách làm việc:
Khi được đối tác yêu cầu trả lời câu hỏi về một vấn đề nào đấy thì thường lề mề và sau đấy tìm cách biện lý do vì cái này tại cái nọ. Thậm chí nhiều công ty còn trắng trợn quyết định thay đối tác là "Vì tôi cảm thấy vấn đề cò gì nghiêm trọng đâu mà trả lời liền!". Có thể ở VN thì không có vần đề gì nhưng đối với đối tác là một vấn đề hết sức quan trọng.

Ngoài ra khi được yêu cầu trả lời bằng văn bản thì lại gọi điện thoại và ngược lại lúc được yêu cầu trả lời bằng điện thoại thì lại bỏ thời gian gửi văn bản.

3. Thói hời hợt:
Nhiều doanh nghiệp do quá huyên thuyên về những vấn đề mình quan tâm mà đã bỏ qua không trả lời hết các vấn đề mà đối tác yêu cầu. Việc này không những sẽ làm cho tiến trình chậm trễ mà còn gây cho đối tác cảm giác là không được tôn trọng.

4. Lấy Việt Nam làm chuẩn:
Dù đã tham gia quá trình "hội nhập" nhưng nhiều doanh nghiệp vẫn làm việc với đối tác theo "chuẩn Việt Nam". Điều này có thể có tác dụng "bảo tồn văn hóa dân tộc" , theo cách nói của các nhà văn hóa học. Tuy thế, khi đã hội nhập thì việc áp dụng "chuẩn quốc tế" là rất cần thiết.

5. Sự im lặng khó hiểu:

Người Việt Nam mình có thói quen khi cảm thấy việc gì đó "oK" thì im lặng luôn. Điều này đã được rất người làm công tác đối ngoại trong các công ty áp dụng hết sức triệt để. Sau khi cảm thấy không cần sự giúp đỡ, trả lời của đối tác nữa thì tự nhiên "bặt vô âm tín" không một lời cảm ơn hay liên lạc. Việc này khiến cho đối tác vô cùng bất an.

Có lẽ đã đến lúc chúng ta nên suy nghĩ lại những vấn đề có vẻ nhỏ nhặt như trên đây để không bị "lép vế" trong kinh doanh với các đối tác nước ngoài.
 
Bình luận (7)

@.ca

New Member
Theo quan điểm của mình đối với những đối tác tại Vn :
- Làm ăn dối trá ,có thể đụng chạm tới nhiều ngưòi ,nhưng mình thích lên tiếng về vấn đề này ...trong tưong lai ,khi mà những đối tác ở Vn bị nưôc ngoài tẩy chay ...thì cũng đáng đời .
1 chuyện dối trá rất thiết thực ...mà ít ai phát hiện ra ,chỉ có ngưoi tiêu dùng với số lưong lớn mới phát hiện .
Cá BASA ở VN xuất khẩu qua Canada ,1 thùng là 22 lb ,giá rất rẻ ! so với hàng đưoc nhập từ công ty Trung quốc .chất lưong thì như nhau ,vậy tại sao VN bán rẻ quá trời ,có ai biết đưoc lý do không ?
khi mình nói tới cái lý do ...là mình ghét hàng hóa Vn kinh khủng , 1 thùng là 22 lb ,khi về xả đá cân lại trưoc khi ưop gia vị ,thì chỉ còn có 16lb ! trong thùng là 1 khối đá !( nưoc đông thành đá ),còn hàng cùa công ty Trung quốc thì 22 lb là 22lb ...bởi vậy giá thành của họ cao hơn ,nhưng cá nhiều hơn ,còn hàng VN thì tuy rẻ mà thiếu kg ...thành ra đắt hơn rất nhiều .
Đúng là Vn ,trong tưong lai khi mà nhiều ngưoi lên tiếng ...thì VN bị tẩy chay thì cũng đáng đời ...dối giả !:bansung::bansung: bực mình !
 

cuchuoi

New Member
Hay là đổi tên topic này thành "Người Việt nam xấu xí" đi. VN mình đúng là cón nhiều cái xấu quá, tới mức không nói thì không được. Tui cũng có chuyện để góp đây:

Người Việt trong mắt ai?

14:44' 21/03/2006 (GMT+7)

Tàn cuộc tiệc, chúng tôi rời lầu 9 khách sạn Kim Đô (TP.HCM) ra về. Thang máy khá chật, đa số là cánh mày râu, phần nhiều đã chếnh choáng hơi men.


Câu chuyện đang rôm rả thì thang máy dừng lại ở tầng 6, một cô gái Tây vội vã bước vào.

Cô gái rất đẹp, và cho dù là... Tây, cô cũng có vẻ lúng túng trước những ánh mắt soi mói, thô lỗ. Rồi những tiếng cười hô hố vang lên. Có những đoạn bình luận về mông, về ngực hết sức thô tục dành cho... người đẹp.

Xuống tầng trệt, mọi người chen lấn bước ra. Cô gái sải chân thật nhanh, và khi vừa đủ độ... an toàn, cô quay lại và nói như hét lên: “Các anh là những kẻ mất... mất lịch sự” bằng tiếng Việt. Một thoáng sững sờ, rồi có ai đó kêu lên: “A! Nó biết tiếng Việt chúng mày ơi”. Lại một tràng cười mở hết cỡ...

2. Một đoàn cán bộ trẻ được mời đi thăm đất nước Phù Tang. Xứ sở của con cháu Thái Dương Thần Nữ quá đỗi hiện đại, với biết bao tiện nghi và mạch sống ngày đêm cuồn cuộn chảy, làm anh em ta ít nhiều cảm thấy choáng ngợp. Đoàn lần lượt tham quan các công xưởng lớn, viếng các di tích, đền thờ Thần đạo và một vài võ đường cổ xưa, kể cả đến sống trong một số gia đình trung lưu để hiểu biết thêm về đời sống sinh hoạt của người Nhật ngày nay.

Có một vài món quà tình cảm được trao tặng, đáng kể nhất có lẽ là mấy quyển sách viết về nền văn hóa cổ kính Nhật Bản, về các chiến binh samurai, về các trường phái thiền... Tất cả những giá trị vô giá về tinh thần ấy bị vứt bừa xuống sàn khách sạn ngày mọi người "good bye" nước Nhật. Trong hành trang của họ, quí giá nhất có lẽ là cái máy tính xách tay second hand, máy chụp ảnh kỹ thuật số.

3. Không biết khi các người phục vụ dọn phòng, họ nghĩ gì về cách hành xử của người Việt chúng ta? Và cô gái Tây ấy, rồi đây khi nhớ tới VN, có quên được mấy kẻ mất lịch sự mà cô lỡ gặp trong thang máy?

Hồng Quyền (Nguồn: Tuổi Trẻ)

http://vietnamnet.vn/giaoduc/2006/03/552407/
 

kamikaze

Administrator
Hôm trước mới vừa có tin 2 trong số 1 đoàn doanh nhân(đại diện cho các doanh nghiệp trẻ?!) trẻ đã thản nhiên mở máy tính xem phim sex trên máy bay. Việc này khiến cho cô gái người Pháp ngồi cạnh chịu không nổi phải nhờ phi hành đoàn can thiệp.
Tuy thế hãng hàng không Việt Nam nói rằng không có luật cấm xem phim sex trên máy bay nên đành phải nhắc nhở chứ không có cách gì giải quyết cả.

Không có luật nhưng không hiểu những người này đánh mất phép lịch sự tối thiểu ở đâu nhỉ?
 

@.ca

New Member
Mấy cái này đều đưoc gọi là : very bad family education !
mặc dù đưoc học rất cao !
Ở bên đây trẻ con đưoc giáo dục rất lịch sự ,bởi vậy gái VN ở bên này 90% là có bạn trai Tây ,ngưoi Việt sanh đẻ bên này cũng ít khi chọn bạn là VN mới tới .Tuy nhiên cũng có nhiều ngưoi sinh viên VN rất là lịch sự ,đáng mến lắm !
chỉ có vài con sâu làm rầu nồi canh thôi !:bansung:
 

micdac

tât cả chỉ là ngụy biện, hãy đội mũ BH
sở dĩ có nhiều chuyện như vậy gọi nôm na là " người Việt xấu xi" , đó là do từ nhỏ, người ta không dạy cho bọn trẻ về "học ăn học nói học gói học mở" , mà họ chỉ toàn dạy " cháu yêu chú bộ đội" . thay vì " 1 cục kẹo + 1 cục kẹo = ??" , họ dạy " bắn rơi 1 máy bay + 1 máy bay = ?? máy bay "

nói chung là nhồi nhét trong đầu toàn" hận thù" ,"súng đạn" . Còn lớn lên, họ lại dạy bắt phân tích " văn tế nghĩa sỹ cần giuộc" ..... toàn thứ cao siêu mà ông nội thầy giáo nhiều khi cũng có hiểu chứ nói chi đến học sinh, nói chung là toàn dạy tào lao thiên tướng
 

@.ca

New Member
sở dĩ có nhiều chuyện như vậy gọi nôm na là " người Việt xấu xi" , đó là do từ nhỏ, người ta không dạy cho bọn trẻ về "học ăn học nói học gói học mở" , mà họ chỉ toàn dạy " cháu yêu chú bộ đội" . thay vì " 1 cục kẹo + 1 cục kẹo = ??" , họ dạy " bắn rơi 1 máy bay + 1 máy bay = ?? máy bay "

nói chung là nhồi nhét trong đầu toàn" hận thù" ,"súng đạn" . Còn lớn lên, họ lại dạy bắt phân tích " văn tế nghĩa sỹ cần giuộc" ..... toàn thứ cao siêu mà ông nội thầy giáo nhiều khi cũng có hiểu chứ nói chi đến học sinh, nói chung là toàn dạy tào lao thiên tướng

Sửa lại 1 chút nha : Vài người Việt xấu nết ! :matroi:
đừng nên gọi là ''người Việt xấu xí '',ngừơi Việt không xấu xí đâu ,và ngược lại rất bảnh trai và xinh gái !:matroi:
 

cuchuoi

New Member
VIỆT NAM VÀO WTO, ĐÃ NÊN TỰ HÀO VỀ DÂN VIỆT?

[06.07.2007 23:55 - Nhịp Cầu Thế Giới Online]

Hôm nay trên đường đi làm, tôi đã gặp... tai họa.

1183759264.nv.gif


"Tự hào vì Việt Nam vào WTO, nhưng chưa thể tự hào về dân Việt!"

Đầu tiên là xe tôi đi trên con đường hẹp mà không thể thoát nổi vì trước mặt có 5 anh chàng dàn hàng ngang đi trên đường như đang đi trên... đường làng vậy. Trông thì cũng đúng là các chàng ở nông thôn ra thành phố làm việc (nhìn qua trang phục là biết). Đặc biệt, cái chàng nhỏ con đi trước mặt tôi mặc một cái áo pull trắng có hàng chữ sau lưng:

LÀ THÀNH VIÊN CỦA WTO

TÔI TỰ HÀO LÀ NGƯỜI VIỆT NAM

Tóm lại, tôi phải đi xe từ từ sau cái áo đầy tự hào ấy một đoạn mới đến đường rẽ ra con đường lớn. Chắc tôi hơi bực mình nên tay lái xe bỗng loạng choạng, theo kinh nghiệm tôi nghĩ có lẽ xe mình bị thủng lốp. Tôi cố lê lết một đoạn nữa mới tới một hiệu sửa xe. Tôi ngồi chờ cậu thợ tháo lốp rồi tháo săm ra xem. Cậu bảo: "Săm xe bị thủng rồi chị ạ, chị muốn vá hay thay săm mới?" Tôi đồng ý thay săm nhưng yêu cầu kiểm tra kỹ lốp cả mặt trong và ngoài cho tôi. Quả nhiên đúng như tôi dự đoán, cậu ta lôi ra 2 cái đinh beo béo, lùn lùn, loại mà đã đâm vào lốp thì bám chặt và phải tàn phá săm tả tơi mới nghe.

Trong khi ngồi đợi, bị ám ảnh bởi hai dòng chữ trên cái áo, tôi nghĩ thầm: "Nước Việt Nam vào WTO thì đáng tự hào lắm chứ, nhưng tự hào về cái gì đây?"

Dân Việt Nam ta tự hào về cái gì?

Tôi mân mê 2 cái đinh trên tay mà nhớ đến hàng vốc đinh bị rải trên xa lộ để rồi gây ra bao nhiêu tai nạn cho xe cộ trên đường chỉ vì có người muốn kiếm tiền bằng cách vá săm lốp ở trên đoạn đường ấy.

Tôi nhớ lại trong một chương trình "Đuổi hình bắt chữ", có một bức tranh có hình cậu bé ôm con gà trống nhảy qua tường, còn bên ngoài có một người đàn ông mặt lấm lét dắt theo con trâu... Cả hai người chơi hôm đó đều không tìm được đáp án. Anh Xuân Bắc giải thích đó là câu: "Trẻ trộm gà, già trộm trâu" và giải nghĩa: "Ý nói tuổi nhỏ thì làm việc nhỏ, tuổi lớn thì làm việc lớn, tùy theo sức của mình!"

Thật là buồn cười, nhưng tôi nghĩ không phải lỗi của MC mà lỗi của những người làm chương trình, làm TV cho 80 triệu dân Việt Nam xem thế thì quá cẩu thả rồi. Bởi vì câu này phải có ý nghĩa là: "Còn bé đã dám ăn cắp vặt, lớn lên không được ai giáo dục sẽ trở thành kẻ cắp đồ vật lớn" (con trâu là tất cả của người nông dân ngày trước mà).

Câu này rất đúng với những chuyện đầy tính thời sự hôm nay.

- Người lớn đào đường cao tốc (được làm với giá 1 tỉ đồng/1 mét) để lấy... cát mang bán cho dân xây nhà. Trẻ con tháo bù loong, tà vẹt đường tầu hỏa đem bán. Táo tợn hơn là tháo cả những thanh giằng của cầu cũng chỉ để bán đồng nát.

- Người lớn ra biển cắt cáp quang giá trị triệu đô-la để bán phế liệu vài nghìn một cân. Trẻ con cắt dây điện lấy đồng bán để còn chơi điện tử.

- Người lớn rải đinh ra đường làm hại người khác, trẻ con ném đá lên tầu cho khách "vỡ đầu mù mắt"... cho vui.

- Người lớn mua dâm cả... trẻ em, rồi hiếp dâm cả trẻ em không kể bé vài tháng hay vài tuổi.

Người lớn còn "làm gương" rất nhiều việc nhớn khác, như:

- Xây nhà thì ăn cắp sắt khiến chất lượng nhà chưa gì đã sập, xây tường thì ăn cắp xi-măng tường đổ đè chết người, nhà sập cũng chết công nhân. Cột điện lõi cọc tre nên mới gió đã gẫy cái rụp vài cột. Làm công-tơ điện thì chạy như... "thiên lý mã", công tơ nước cũng "tẩu như phi"... Làm đường thì mới xong đã có ổ...voi. Làm cầu thì trũng như... võng ở 2 đầu xa thẳm.

- Lãnh đạo cấp Bộ thì tham nhũng tiền để chơi cá cược, chơi bạc. Công an cỡ bự thì... vào xới chơi "đá gà". Cảnh sát thì chơi bài bạc rồi tiện thể bẻ khóa ăn cắp tiền, xe cộ của dân. Quan tòa cũng có vài vị xử theo đồng tiền, mặc cho dân kêu oan mười mấy năm. Trọng tài "bắt lỗi" theo con bạc. Cầu thủ đá bóng theo canh bạc. Một câu lạc bộ (CLB) bóng đá một thời vô địch có mấy cầu thủ tài năng chơi cả... "nàng tiên nâu", đến khi hỏi ông chủ nhiệm CLB thì ông nhất định không khai vì hai thằng con trai của ông cũng... nghiền ma túy (thế thì làm sao dạy được con người khác?)

Môi trường nước ta cũng bị đầu độc, tàn phá ghê gớm. Rừng thì bị kiểm lâm lấy gỗ, rừng thì bị dân đốt rẫy... Sông thì đặc quánh chất hóa học thành "sông chết", biển thì tràn dầu. Chỗ này dân khai thác cát, than..., chỗ khác dân mặc sức khai thác vàng, cờ-rôm, thiếc...

Tôi nhớ mãi chương trình TV "Văn hóa Việt", một vị giáo sư nói: "Vào WTO thì các nhà doanh nghiệp phải học lại chữ TÍN, bởi vì các doanh nghiệp của chúng ta quen làm ăn gian dối". Không thể chối cãi được bởi vì mới đây thôi, chúng ta đã mất thị trường xuất khẩu nông thủy sản tại châu Âu, Mỹ và nay là Nhật đã lên tiếng, vì cá, tôm, mực của ta nhiều chất độc gây ung thư.

Cách làm ăn gian dối của các doanh nghiệp chẳng những đã khiến Việt Nam mất uy tín trên trường quốc tế, mà còn đang đầu độc chính dân ta.

- Nước dùng để ăn uống thì nhiễm ASEN nặng gây ung thư.

- Rau quả thì nhiễm thuốc trừ sâu, nhiễm chì đến nỗi chẳng còn biết ăn gì?

- Cá, tôm, mực có chất diệt ruồi.

- Gà, vịt, chim thì có cúm gia cầm, lợn thì tai xanh, trâu bò lở mồm long móng...

- Nước tương thì có chất 3-MCPD gây ung thư. Ở châu Âu tối đa cho phép là 0,02mg/kg, ở nước ta là 100mg/kg! Ấy vậy mà có vị giáo sư Hội Khoa học Kỹ thuật TP nói là "chỉ gây ung thư trên chuột thôi, còn cho người thì chưa chắc chắn". Chắc vị này thấy dân ta sống chung với chất độc đã lâu rồi mà không sao, còn dân châu Âu sống sạch quá không có sức "đề kháng" nên mới "nhát chết" như vây!?

- Bánh phở, bún có chất phoóc-môn dùng để ướp xác chết.

- Giò, chả thì có hàn the.

- Ăn quà ngoài đường bị ngộ độc đã đành, ăn trong công sở cũng vẫn ngộ độc hàng trăm người như thường.

- Thuốc giả làm bệnh nhân chết, mà huyết thanh cũng giả nốt. Tiêm vắc-xin chết mấy bé sơ sinh vì "chỉ thử trên chuột mà thôi, không có phương tiện để thử toàn diện" (lại lấy chuột làm tiêu chuẩn cho người!) Bị chó cắn thì chẳng biết con chó ấy có dại không, chứ tiêm phòng dại xong thì... lên cơn liền.

Thực ra thì còn nhiều điều lắm, nhưng xe đã sửa xong, tôi còn phải đi làm sau khi gói 2 cái đinh làm kỷ niệm. Nhờ chúng mà tôi mới viết những dòng này!

Bạn đọc muốn nghĩ sao thì tùy, còn tôi thấy là nước ta vào WTO tôi cũng tự hào, nhưng tự hào vì mình là người Việt thì tôi chưa thể!

Hải Âu, từ Hà Nội

http://nhipcauthegioi.hu/modules.php?name=News&op=viewst&sid=638
 

Bài viết liên quan

Văn hóa xã hội 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top