TT - Một buổi chiều, tại điểm đón khách ở chợ Gò Vấp, TP.HCM, trong nhóm hành khách lên xe buýt có một cậu bé nhỏ người, thoạt nhìn chỉ khoảng chừng 9-10 tuổi, lưng đeo một chiếc cặp to đùng trông thật tội nghiệp.
Ngồi xuống chỗ trống kế bên tôi, cậu bé thở mạnh một cái rõ to như để trút hết mọi mệt mỏi. Anh lơ xe sau khi thu tiền vé các vị khách, tiến đến chỗ cậu bé, giọng nửa đùa nửa thật:
- “Đến đâu vậy nhóc?”. “Dạ, con về Hiệp Thành” - cậu bé lễ phép trả lời.
- “Học lớp mấy rồi nhóc?”. “Dạ, con học lớp 6”.
- “Vậy thì 2.000 đồng/vé nhé” - anh lơ xe vừa nói vừa cười trước vẻ mặt thật thà của cậu bé. Bất giác, mọi người xung quanh cười ồ lên. Tôi cũng bật cười theo.
- “Cho con gửi tiền vé” - cậu bé đưa tiền và đón lấy chiếc vé xe, vẻ mặt có vẻ như thích thú điều gì đó.
Khi anh lơ xe đi rồi, một anh thanh niên quay xuống hỏi: “Sao em thật thà thế, nếu nói nhỏ tuổi hơn là khỏi phải mua vé rồi?” (do học sinh tiểu học được miễn vé xe buýt).
“Không - giọng cậu bé cương quyết - Em đã lớn rồi thì phải mua vé, chỉ có con nít mới được miễn vé thôi”.
Gương mặt cậu bé hãnh diện khi chứng tỏ được mình là “người lớn”! Người lớn chúng ta đôi khi có thể nói dối một cách dễ dàng để tìm kiếm một lợi ích nhỏ nhoi nào đó, nhưng trong thế giới trẻ thơ, “người lớn” là một cái gì đó thật vĩ đại và chuẩn mực.
NGUYỄN QUỐC THÁI
(báo Tuổi trẻ)
Ngồi xuống chỗ trống kế bên tôi, cậu bé thở mạnh một cái rõ to như để trút hết mọi mệt mỏi. Anh lơ xe sau khi thu tiền vé các vị khách, tiến đến chỗ cậu bé, giọng nửa đùa nửa thật:
- “Đến đâu vậy nhóc?”. “Dạ, con về Hiệp Thành” - cậu bé lễ phép trả lời.
- “Học lớp mấy rồi nhóc?”. “Dạ, con học lớp 6”.
- “Vậy thì 2.000 đồng/vé nhé” - anh lơ xe vừa nói vừa cười trước vẻ mặt thật thà của cậu bé. Bất giác, mọi người xung quanh cười ồ lên. Tôi cũng bật cười theo.
- “Cho con gửi tiền vé” - cậu bé đưa tiền và đón lấy chiếc vé xe, vẻ mặt có vẻ như thích thú điều gì đó.
Khi anh lơ xe đi rồi, một anh thanh niên quay xuống hỏi: “Sao em thật thà thế, nếu nói nhỏ tuổi hơn là khỏi phải mua vé rồi?” (do học sinh tiểu học được miễn vé xe buýt).
“Không - giọng cậu bé cương quyết - Em đã lớn rồi thì phải mua vé, chỉ có con nít mới được miễn vé thôi”.
Gương mặt cậu bé hãnh diện khi chứng tỏ được mình là “người lớn”! Người lớn chúng ta đôi khi có thể nói dối một cách dễ dàng để tìm kiếm một lợi ích nhỏ nhoi nào đó, nhưng trong thế giới trẻ thơ, “người lớn” là một cái gì đó thật vĩ đại và chuẩn mực.
NGUYỄN QUỐC THÁI
(báo Tuổi trẻ)
Có thể bạn sẽ thích