Hôm rồi tình cờ đi ngang qua nhà ga JR Osaka,embemocoi tui thấy một ông không giống người Nhật chút nào,ăn mặc lại lôi thôi,tay cầm ống điếu,miệng nhả khỏi liên tục.Khi để ý ông cười tui mới thấy ổng không còn cái răng nào.Bất chợt ổng rút điện thoại trong lưng quần ra,hí hoáy bấm một hồi rồi hét toáng lên:
-Tao nè,không nhớ à?Kamikaze nè...đang nhậu thịt chó hả?Sao không kêu tao,uh, tao đến liền,thôi, bai,tao đang ở ga,chờ chút nha...
Mắt tui sáng lên,trời,bác Kamikaze đây sao?Tui xông lên,túm lấy cánh tay bác.Người bác chợt co rúm lại như bị cảnh sát tóm sống vậy?Tui hỏi:
- Bác là bác Kamikaze trên thongtinnhatban chấm nét?
-Vâ..n..g,em là ka..ka..mi..ka..se...đây.Em đâu có làm gì đâu mà bắt em?
-Tui phải giải thích một hồi bác ấy mới hết xanh mặt,rít thêm vài hơi thuốc lào,nhả khói mù mịt nhà ga nữa rồi bác mới kể:
-Trời,chú làm tui hết hồn.Ngày mới sang tui có đi tàu chui mấy lần,cũng bị túm như vầy,Vợ tui phải lên bảo lãnh mấy lần đó,nó nói thêm lần nữa thì cho về quê chăn vịt luôn nên từ hồi đó tui mua vé nghiêm chỉnh lém.
-Thế vớ bác không cho tiền đi tàu à?tui hỏi
-Có chứ,có cho nhưng tui khong mua mà để mua cocacola uống nên bả mới chửi!:thoi:
-Bác giỏi tiếng Nhật vậy sao không kiếm việc đàng hoàng mà làm?
-Thế tui không đàng hoàng à?bác trợn mắt lên,nhìn thấy khiếp.Tui làm cơm hộp cho công ty lớn lắm!
-Thế không phải bác là dân công nghệ thông tin à?
-Ai nói vậy?Tui biết công nghệ thông tin là cái gì?
-Thì bác ngày nào chả trên mạng đó?
-Giời ơi là giời!Vợ tui đó,bả lấy tên Nhật rồi gán cho tui,bả còn nói cái tên đó ý nghĩa,kêu gì làm đó và chung thủy,rồi ai cũng gọi tui là Kamikaze.Bả cũng kí tên trên máy còm pu tờ của bả là Kamikaze,chứ tui có biết gì đâu!
-À,ra vậy?Bác sống hạnh phúc lắm hả?
-Hạnh phúc là cái gì hả chú?Tui mà có hạnh phúc thì cũng đâu có thời gian mà hưởng nó.Chú xem,ngày làm việc 16 tiếng đồng hồ,về nhà dọn dẹp,lau chùi,giặt quần áo,trăm thứ đổ lên đâu tui,khổ lắm,vợ tui thi cứ bám lấy cái máy bấm lạch cạch suốt ngày.Nhưng nói nhỏ chú nghe nha:nhìn vậy mà nó có tiền dữ lắm,hơn tui nhiều!
Thế bác giặt quần áo bằng tay à?
-Ừa,bả đâu cho giặt máy,bả nói tốn tiền điện,với lại máy giặt tốn nước lắm,chịu khó giặt tay vậy.
-Bác ăn uống thế nào?
-Đây-bác giơ cái chai nhựa 2 lít cáu bẩn lên cho tui xem-mỗi ngày 2 chai này là ok!
-Cái này là cái gì hả bác?
-Này nhá.Tôi xấu máu nên rụng hết răng rồi,toàn ăn bột với cháo thôi,tui chứ cho hết vào một nồi nấu nhừ ra,nêm nếm cho vừa miệng là được,sau đó cho vào 2 cái chai này,lắp thêm đoạn ống cao su này là xong.Giờ nghỉ trưa,mọi người ăn cơm hộp,tui chui vào chỗ nào đó ngả lưng,vừa nằm vừa mút,chỉ 5 phút là hết,rồi chợp mặt đến khi vào làm.Tối về trên tàu điện,tui tranh thủ chơi nốt chai còn lại là hết 1 ngày.Về nhà làm đủ thứ chuyện,tới khuya nấu cháo cho vợ tui bồi dưỡng đêm thì tui vét cái nồi.Đơn giản,chỉ có vậy thôi.
-Thế bác có trả lời anh em trên máy của vợ bác không?
-Có chứ,vợ nó cũng dạy cho tui mấy cái chữ để gõ trên máy,thú thật tôi ghét lắm,nhưng không làm nó bạt tai cho thì khổ.Cái nào tiếng Việt thì tui trả lời,còn tiếng Nhật thì để đấy,khi nào ngủ dậy nó viết..
-À,thì ra là vậy?Bác khoái thịt chó lắm à?
-Khoái chứ,lâu lâu không ăn người nó bứt rứt làm sao ấy,nên thỉnh thoảng cũng trốn đi làm tí cho đỡ nhớ.
-Nhưng bác làm gì có thời gian mà đi?
-Có chứ,gọi cho mấy đứa nó làm sẵn,mình đến nói vài câu cám ơn rồi cầm thịt chó về ngay,lên tàu tranh thủ gặm,tới nhà là xong,đố ai biết được!
-Thế sao bác không góp ý với vợ bác là để bác tự do một chút?
-Góp ý để nó đập cho à?vậy là tốt rồi,thoải mái lắm rồi.Thôi,tàu đến rồi,đi đây!
Thế là bác ấy nhảy vọt lên tàu nhanh như một con sóc,tui chỉ còn kịp nhìn thấy chỏm tóc dài màu vàng của bác ấy mất hút một cái sau cánh cửa.
Thì ra bác Kamikaze là vậy????:/>
-Tao nè,không nhớ à?Kamikaze nè...đang nhậu thịt chó hả?Sao không kêu tao,uh, tao đến liền,thôi, bai,tao đang ở ga,chờ chút nha...
Mắt tui sáng lên,trời,bác Kamikaze đây sao?Tui xông lên,túm lấy cánh tay bác.Người bác chợt co rúm lại như bị cảnh sát tóm sống vậy?Tui hỏi:
- Bác là bác Kamikaze trên thongtinnhatban chấm nét?
-Vâ..n..g,em là ka..ka..mi..ka..se...đây.Em đâu có làm gì đâu mà bắt em?
-Tui phải giải thích một hồi bác ấy mới hết xanh mặt,rít thêm vài hơi thuốc lào,nhả khói mù mịt nhà ga nữa rồi bác mới kể:
-Trời,chú làm tui hết hồn.Ngày mới sang tui có đi tàu chui mấy lần,cũng bị túm như vầy,Vợ tui phải lên bảo lãnh mấy lần đó,nó nói thêm lần nữa thì cho về quê chăn vịt luôn nên từ hồi đó tui mua vé nghiêm chỉnh lém.
-Thế vớ bác không cho tiền đi tàu à?tui hỏi
-Có chứ,có cho nhưng tui khong mua mà để mua cocacola uống nên bả mới chửi!:thoi:
-Bác giỏi tiếng Nhật vậy sao không kiếm việc đàng hoàng mà làm?
-Thế tui không đàng hoàng à?bác trợn mắt lên,nhìn thấy khiếp.Tui làm cơm hộp cho công ty lớn lắm!
-Thế không phải bác là dân công nghệ thông tin à?
-Ai nói vậy?Tui biết công nghệ thông tin là cái gì?
-Thì bác ngày nào chả trên mạng đó?
-Giời ơi là giời!Vợ tui đó,bả lấy tên Nhật rồi gán cho tui,bả còn nói cái tên đó ý nghĩa,kêu gì làm đó và chung thủy,rồi ai cũng gọi tui là Kamikaze.Bả cũng kí tên trên máy còm pu tờ của bả là Kamikaze,chứ tui có biết gì đâu!
-À,ra vậy?Bác sống hạnh phúc lắm hả?
-Hạnh phúc là cái gì hả chú?Tui mà có hạnh phúc thì cũng đâu có thời gian mà hưởng nó.Chú xem,ngày làm việc 16 tiếng đồng hồ,về nhà dọn dẹp,lau chùi,giặt quần áo,trăm thứ đổ lên đâu tui,khổ lắm,vợ tui thi cứ bám lấy cái máy bấm lạch cạch suốt ngày.Nhưng nói nhỏ chú nghe nha:nhìn vậy mà nó có tiền dữ lắm,hơn tui nhiều!
Thế bác giặt quần áo bằng tay à?
-Ừa,bả đâu cho giặt máy,bả nói tốn tiền điện,với lại máy giặt tốn nước lắm,chịu khó giặt tay vậy.
-Bác ăn uống thế nào?
-Đây-bác giơ cái chai nhựa 2 lít cáu bẩn lên cho tui xem-mỗi ngày 2 chai này là ok!
-Cái này là cái gì hả bác?
-Này nhá.Tôi xấu máu nên rụng hết răng rồi,toàn ăn bột với cháo thôi,tui chứ cho hết vào một nồi nấu nhừ ra,nêm nếm cho vừa miệng là được,sau đó cho vào 2 cái chai này,lắp thêm đoạn ống cao su này là xong.Giờ nghỉ trưa,mọi người ăn cơm hộp,tui chui vào chỗ nào đó ngả lưng,vừa nằm vừa mút,chỉ 5 phút là hết,rồi chợp mặt đến khi vào làm.Tối về trên tàu điện,tui tranh thủ chơi nốt chai còn lại là hết 1 ngày.Về nhà làm đủ thứ chuyện,tới khuya nấu cháo cho vợ tui bồi dưỡng đêm thì tui vét cái nồi.Đơn giản,chỉ có vậy thôi.
-Thế bác có trả lời anh em trên máy của vợ bác không?
-Có chứ,vợ nó cũng dạy cho tui mấy cái chữ để gõ trên máy,thú thật tôi ghét lắm,nhưng không làm nó bạt tai cho thì khổ.Cái nào tiếng Việt thì tui trả lời,còn tiếng Nhật thì để đấy,khi nào ngủ dậy nó viết..
-À,thì ra là vậy?Bác khoái thịt chó lắm à?
-Khoái chứ,lâu lâu không ăn người nó bứt rứt làm sao ấy,nên thỉnh thoảng cũng trốn đi làm tí cho đỡ nhớ.
-Nhưng bác làm gì có thời gian mà đi?
-Có chứ,gọi cho mấy đứa nó làm sẵn,mình đến nói vài câu cám ơn rồi cầm thịt chó về ngay,lên tàu tranh thủ gặm,tới nhà là xong,đố ai biết được!
-Thế sao bác không góp ý với vợ bác là để bác tự do một chút?
-Góp ý để nó đập cho à?vậy là tốt rồi,thoải mái lắm rồi.Thôi,tàu đến rồi,đi đây!
Thế là bác ấy nhảy vọt lên tàu nhanh như một con sóc,tui chỉ còn kịp nhìn thấy chỏm tóc dài màu vàng của bác ấy mất hút một cái sau cánh cửa.
Thì ra bác Kamikaze là vậy????:/>
Có thể bạn sẽ thích