Vừa qua 1 chuyện rắc rối không đâu vào đâu nên xin kể lại đây để cho những bạn sẽ và đang ở Nhật rút 1 chút xíu kinh nghiệm.
Vào giữa tháng 9 có một anh bạn người Nhật gọi điện thoại và yêu cầu cho mượn 30 man Yên. Lúc đầu do sợ dính vào tiền bạc sẽ rắc rối mình đã từ chối. Tuy thế anh tao hứa là sẽ trả ngay vào giữa tháng 10 và nói rằng rất khó khăn. Do đó mình đã chuyển tiền cho anh ta mượn mà không ghi một loại giấy tờ nợ nần làm chứng nào. Và tất nhiên là tin tưởng anh ta sẽ trả lại đúng hẹn.
Nào ngờ, đến ngày trả giữa tháng 10 anh ta hẹn thêm 1 tuần nữa là cuối tháng 10. Mình cũng không ép nên đồng ý cho anh ta gia hạn. Và lại tin tưởng. Nhưng đến cuối tháng 10 thì anh ta gọi điện thoại đến nói rằng "Bây giờ không có tiền để trả và cũng không biết đến lúc nào trả được". Lần này thì mình cũng cảm thấy khó chịu và nói với anh ta rằng "Lúc nào cũng được nhưng hãy ra 1 giới hạn thời giàn và thực hiện chứ không được mập mờ"...Kết quả là anh ta gia hạn đến cuối tháng 11.
Lưu ý 1 điều là anh ta cố tình không trao đổi qua mail mà chỉ nói qua điện thọai. Đến lúc này thì mình đã chú ý đến điểm này! Và hơi nghi ngờ!
Và đến cuối tháng 11 thì anh ta không liên lạc. Quá ngày trả mình gửi mail và ngày hôm sau điện thoại thì anh ta nói đang đi mượn tiền ở ngân hàng và sẽ điện thoại lại sau. Tuy nhiên kết quả sau đó anh ta nói "Bây giờ không thể xoay được số tiền này để trả và có ... giết cũng không trả nổi". Mình đã đoán trước tìn huống này nên cố tình nói số tiền và nhắc lại mọi thức để anh ta nói lại và ... bí mật ghi âm(vì anh này không gửi mail).
Đến thời điểm này thì mình hơi bực rồi nên nói với anh ta là hẹn cho đến trưa ngày hôm sau hãy trả lời cho rõ ràng! Và chiều hôm đó thì hãy mail lại nói rõ là sẽ làm như thế nào. Có lẽ nhờ giọng mình gay gắt nên chiều hôm đó anh ta đã mail lại với đầy đủ nội dung và xin lỗi(Trước đó mình bắt bẻ anh ta là nếu không trả được sao không liên lạc trước mà làm ngơ cho quá hạn!).
Tất nhiên là ngày hôm sau thì anh ta điện thoại lại và bảo là chưa đủ khả năng trả.
(Trong thời gian này mình liên lạc hỏi người quen (luật sư và cố vấn lúc mở công ty) thì bị mấy người này chử là "Đồ ngu! vì sao cho mượn mà không làm giấy!".... Kết quả là mình quyết định ép anh này ký vào giấy nợ vào trưa ngày hôm sau).
Tất nhiên anh ta rơi vào thế bí nên đành đồng ý ký vào giấy và mình thì biết có ép cũng không được nên gia hạn cho anh ta 2 tuần trả 1/2 còn 1 tháng trả phần còn lại. Và thế là hôm nay anh ta đã thực hiên 1/2 nghĩa lời hứa!
Số tiền 30 man cũng không lớn mà không nhỏ. Tuy thế mình ghét bị coi thường nên mới làm giữ. Và bây giờ vẫn không chắc là lấy lại được phần còn lại. Nếu như không lấy lại được thì sẽ coi đây là "học phí" để học kinh nghiệm. Hay ở Việt Nam có người gọi là "tiền ngu"!
Qua đây xin nhắc các bạn là:
-Tuyện đối không nên cho mượn tiền.
-Không nên suy nghĩ là người Nhật sẽ giữ uy tín khi mượn tiền.
-Cho mượn đồng nghĩa với đem "cho".
-Nếu cho mượn thì nên làm hợp đồng rõ ràng để có vấn đề gì dễ bề giải quyết.
Qua chuyện này mình lại học được mấy thứ quanh cách thức đòi nợ ở Nhật nữa rồi! Hy vọng không ai dính vào chuyện như thế này.
Vào giữa tháng 9 có một anh bạn người Nhật gọi điện thoại và yêu cầu cho mượn 30 man Yên. Lúc đầu do sợ dính vào tiền bạc sẽ rắc rối mình đã từ chối. Tuy thế anh tao hứa là sẽ trả ngay vào giữa tháng 10 và nói rằng rất khó khăn. Do đó mình đã chuyển tiền cho anh ta mượn mà không ghi một loại giấy tờ nợ nần làm chứng nào. Và tất nhiên là tin tưởng anh ta sẽ trả lại đúng hẹn.
Nào ngờ, đến ngày trả giữa tháng 10 anh ta hẹn thêm 1 tuần nữa là cuối tháng 10. Mình cũng không ép nên đồng ý cho anh ta gia hạn. Và lại tin tưởng. Nhưng đến cuối tháng 10 thì anh ta gọi điện thoại đến nói rằng "Bây giờ không có tiền để trả và cũng không biết đến lúc nào trả được". Lần này thì mình cũng cảm thấy khó chịu và nói với anh ta rằng "Lúc nào cũng được nhưng hãy ra 1 giới hạn thời giàn và thực hiện chứ không được mập mờ"...Kết quả là anh ta gia hạn đến cuối tháng 11.
Lưu ý 1 điều là anh ta cố tình không trao đổi qua mail mà chỉ nói qua điện thọai. Đến lúc này thì mình đã chú ý đến điểm này! Và hơi nghi ngờ!
Và đến cuối tháng 11 thì anh ta không liên lạc. Quá ngày trả mình gửi mail và ngày hôm sau điện thoại thì anh ta nói đang đi mượn tiền ở ngân hàng và sẽ điện thoại lại sau. Tuy nhiên kết quả sau đó anh ta nói "Bây giờ không thể xoay được số tiền này để trả và có ... giết cũng không trả nổi". Mình đã đoán trước tìn huống này nên cố tình nói số tiền và nhắc lại mọi thức để anh ta nói lại và ... bí mật ghi âm(vì anh này không gửi mail).
Đến thời điểm này thì mình hơi bực rồi nên nói với anh ta là hẹn cho đến trưa ngày hôm sau hãy trả lời cho rõ ràng! Và chiều hôm đó thì hãy mail lại nói rõ là sẽ làm như thế nào. Có lẽ nhờ giọng mình gay gắt nên chiều hôm đó anh ta đã mail lại với đầy đủ nội dung và xin lỗi(Trước đó mình bắt bẻ anh ta là nếu không trả được sao không liên lạc trước mà làm ngơ cho quá hạn!).
Tất nhiên là ngày hôm sau thì anh ta điện thoại lại và bảo là chưa đủ khả năng trả.
(Trong thời gian này mình liên lạc hỏi người quen (luật sư và cố vấn lúc mở công ty) thì bị mấy người này chử là "Đồ ngu! vì sao cho mượn mà không làm giấy!".... Kết quả là mình quyết định ép anh này ký vào giấy nợ vào trưa ngày hôm sau).
Tất nhiên anh ta rơi vào thế bí nên đành đồng ý ký vào giấy và mình thì biết có ép cũng không được nên gia hạn cho anh ta 2 tuần trả 1/2 còn 1 tháng trả phần còn lại. Và thế là hôm nay anh ta đã thực hiên 1/2 nghĩa lời hứa!
Số tiền 30 man cũng không lớn mà không nhỏ. Tuy thế mình ghét bị coi thường nên mới làm giữ. Và bây giờ vẫn không chắc là lấy lại được phần còn lại. Nếu như không lấy lại được thì sẽ coi đây là "học phí" để học kinh nghiệm. Hay ở Việt Nam có người gọi là "tiền ngu"!
Qua đây xin nhắc các bạn là:
-Tuyện đối không nên cho mượn tiền.
-Không nên suy nghĩ là người Nhật sẽ giữ uy tín khi mượn tiền.
-Cho mượn đồng nghĩa với đem "cho".
-Nếu cho mượn thì nên làm hợp đồng rõ ràng để có vấn đề gì dễ bề giải quyết.
Qua chuyện này mình lại học được mấy thứ quanh cách thức đòi nợ ở Nhật nữa rồi! Hy vọng không ai dính vào chuyện như thế này.
Có thể bạn sẽ thích