Khi ông Tây nổi giận

Khi ông Tây nổi giận

Cửa hàng máy tính hôm nay vô mánh! Một ông khách nước ngoài vừa vào hỏi mua máy. Chẳng biết là người Âu hay Mỹ, chỉ biết đấy là một bậc trung niên khả kính, sang trọng – đầu hói, dáng vẻ có nhiều... tiền.
Sếp đứng sau quầy, khẽ nháy mắt với nhân viên bán hàng là Cu Tí, ngầm bảo: Con nai vàng đang đến, nhớ chặt đẹp nhé! Cu Tí cũng nháy mắt đáp lại: Thưa sếp, em hiểu!
Ông Tây không biết tiếng Việt, chỉ nói tiếng Pháp. Cu Tí thì nói giỏi tiếng... Việt và lõm bõm chút tiếng Anh. May là ông Tây cùng đi với một người bạn biết tiếng Anh và tí ti tiếng Việt để thông dịch. Ông ta muốn mua một máy tính để tặng cho một người quen tại Việt Nam. Chuyện bất đồng ngôn ngữ chỉ là chuyện nhỏ, điều quan trọng đối với Cu Tí là làm sao bán được máy tính loại xịn nhất, loại cao giá nhất và "hét" giá trên trời để kiếm lời nhiều nhất.
Cu Tí lôi ra ca-ta-lô đời máy mới nhất, cấu hình cao nhất để giới thiệu. Này nhé, Pentium D dual-core nhé, màn hình LCD 19” nhé, ổ ghi DVD super nhé... sành điệu như ông anh phải chơi tới cỡ này, giá cực kỳ hữu nghị, chỉ có 2.500 USD một bộ thôi!
Ông Tây ngắm nghía ca-ta-lô một hồi, xem xét các cấu hình thấp dần, thấp dần rồi quay sang nhờ người bạn nói giùm, đại ý như sau: Ông ta sang công tác ở Việt Nam, có mời thư ký để giúp thực hiện một số công việc văn phòng như soạn thảo văn bản, tính toán các đề án... Với nhu cầu ấy, ông hiểu rằng chỉ cần một máy tính cấu hình thấp là đủ; theo ông, máy có CPU Celeron, màn hình 15” là tốt rồi.
Cu Tí cực kỳ thất vọng, nhủ thầm trong bụng: Đồ keo kiệt! Mầy không biết là ở các cơ quan, đơn vị tại Việt Nam, người ta mua máy tính chỉ để đánh máy thôi mà còn xài sang mua tới máy Pentium D giá vài chục triệu, chứ có đâu lại bủn xỉn như... Tây. Nghĩ vậy, nhưng Cu Tí cũng đành đưa ra các máy Celeron có cấu hình thấp nhất cho khách xem, trong lòng tính đến một chiêu khác: Mầy muốn mua máy cấu hình thấp cũng được, nhưng ông đây sẽ nâng giá cao lên... trời. Không qua được ông đâu, Tây ạ!
Khách hàng chọn một mẫu máy “bèo” nhất, Celeron 2.13 GHz, màn hình 15” thường, ổ CD-ROM. Cu Tí nhăn mặt, hét giá: 500 USD. Ông Tây quay qua người bạn thông dịch, hỏi, rồi nói ý của mình rằng: Theo ông biết, giá máy này không thể tới 300 USD, cụ thể là ông chỉ đồng ý mua với giá 274,5 USD.
Cu Tí tức điên lên, vì khách hàng nói đúng chóc giá trị thật của bộ máy. Cu Tí nghĩ: Đúng là bọn Tây ngu thật, ở Việt Nam, cơ quan nhà nước mua hàng người ta còn đòi kê giá lên cao để ăn hoa hồng nữa, chứ có đâu cò kè sát giá tới từng xu như... Tây! Rồi không dằn được cơn tức, Cu Tí buột miệng chửi: Tiên sư cha mầy!
Ông Tây không hiểu, đưa mắt hỏi bạn. Ông bạn thông dịch nghe không kịp, bèn ậm ừ dịch nghĩa từng từ: Nó bảo là Fairy, Teacher, Father, You. Ồ, chắc ý nó là ông giỏi như tiên, xứng đáng là sư phụ, là cha của nó.
Nghe qua, ông Tây đắc ý, nói: Très bien! (Rất tốt).
Cu Tí không hiểu họ nói gì, vẫn chưa nguôi cơn tức, tiếp tục chửi thề nữa. Lần này người bạn thông dịch nghe kịp, rồi lẩm nhẩm từng từ “Tiên sư cha mày!” và chợt hiểu... Anh ta quay sang nói với ông Tây: Hồi nãy không phải nó khen mà là nó chửi cha ông đó! Ông Tây tái mặt. Rồi trong một giây, ông ta lùi lại lấy đà, lao cái đầu hói tới húc thẳng vào ngực Cu Tí làm hắn té chỏng gọng.
Đứng ở trong quầy, nhìn thấy và nghe hết mọi sự, sếp hét lên: “Thôi chết rồi, người Pháp đầu hói, thằng này đích thị là Zidane! Cu Tí ơi, sao mày lại dám chửi cha nó!”

HẢI ÂU (echip)
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top