Người Nhật đáng ghét

Người Nhật đáng ghét

Cùng nhau nhìn lại xem người Nhật có những cái gì đáng ghét nhé. Có lẽ bên cạnh cái tốt thì người Nhật cũng có khối thứ để mà bàn.

Trước hết phải nói đến nạn phân biệt đối xử với người nước ngòai. Ngòai cái vẻ hào nhóang hiếu khách ra thì đằng sau đấy là cả một núi với nhiều biểu hiện phân biệt đối xử với người nước ngòai. Từ các chính sách ngọai giao, phúc lợi cho đến từng cách cư xử của từng người dân Nhật đều bốc mùi phân biệt đối xử. Có hàng tá ví dụ cho việc này: Là thân phận gaijin thì đố bạn tìm thuê nhà một cách suôn chảy ở Nhật nhé. Rồi một công ty mà giám đốc là người nước ngòai thì cũng chẳng tránh khỏi các bó buộc, phân biệt đối xử về mặt luật pháp, phúc lợi.

Nhưng cũng nên lưu ý là trong cái phân biệt đối xử này lại còn một kiểu phân biệt nữa là nhìn lên đối với Âu, Mỹ nhìn xuống với Á, Phi.

Tiếp đến là cái tội "hòa bình quá hóa... ngu". Cũng có lẽ là quá lời nhưng đúng là người Nhật sống quen với cuộc sống yên ổn ở Nhật rồi nên cứ ra nước ngòai bị lừa, bị giết và... có lẽ bao giờ cũng người dính chưởng trước là người Nhật.
 
Bình luận (25)

hamham

chú béo chú béo chú béo
Một điều là: người Nhật sang làm việc ở VN, ko chịu tiếp thu văn hóa ở VN. Tất nhiên họ sang VN, ko hiểu biết văn hóa, thói quen tập quán của người VN, shock với tính cách thói quen của người Việt là điều ko thể tránh khỏi. Nhưng có điều họ làm việc ở VN, họ làm việc với người VN thì cũg cần phải hiểu, tiếp thu và có cách làm đối với người Việt, nhưg có vẻ như rất nhiều người Nhật có thể họ hiểu tính cách người Việt, nhưg vẫn luôn sử dụng cái chính sách để dùng cho người Nhật, chứ ko phải chính sách hợp với người Việt nữa. (Chỗ này là đặc tính wagamama của Nhật chăng?)
 

admin

Administrator
Thành viên BQT
Đấy chính là thái độ quan liêu của các ông Nhật đấy. Việt có phong trào "chống quan liêu" nhưng Nhật bản lại còn quan liêu gấp vạn lần. Vì thế mà ở các công ty lớn khi có 1 chính sách đã đề ra dù sai thì để sửa được cũng mất vài năm là ít. Có khi phải mất đến cả chục năm.
Và dù từng cá nhân người Nhật họ biết là sai nhưng họ không lên tiếng vì sợ trách nhiệm.

Một ví dụ như chính sách tu nghiệp sinh đã bị phản đối và họ biết cần thay đổi mà mấy năm rồi vẫn ì ạch đấy.

Quay lại cái tính wagamama của Nhật thì quả là quá mạnh. Họ luôn nghĩ rằng Nhật là trung tâm của vũ trụ nên các tiêu chuẩn của người Nhật luôn đúng. Thế nên mới dẫn đến việc các ông Nhật ra nước ngoài vẫn thất bại như chơi
 

-nbca-

dreamin' of ..
Sex

Chưa từng sống ở Nhật cũng như làm việc, tiếp xúc với người Nhật (ngoại trừ giáo viên tiếng Nhật) - cũng không hiểu được mức độ "thoáng" về sex của người Nhật thế nào? - chỉ là vô tình đọc những bài viết ở VN về truyện tranh (hentai) có nguồn gốc Nhật, trong quá trình tìm tài liệu tiếng Nhật cũng gặp phải những file ảnh hay clip sex của NB ... cũng cảm thấy ghét!!

Bản thân mình thì không thấy ảnh hưởng, phiền nhiễu gì nhiều (nói vậy đừng nghĩ là mình hứng thú với những "tác phẩm" đó nhé :saddd:) - nhưng chúng khiến mình phải ngẫm nghĩ hơn đến việc giáo dục con cái sau này trong xã hội thực và cả thế giới mạng đầy rẫy những vấn đề mà để tự giới trẻ tiếp xúc, tìm hiểu không có sự định hướng, giáo dục của người lớn thì thật nguy hiểm.
 

kamikaze

Administrator
Re: Sex

Tại vì vớ phải "hentai" nên mới thế thôi. Chứ thực tế ra sự thoáng về sex của người Nhật cũng có mặt tích cực của nó. Khác với ở nhiều nơi sex là cái gì "cấm kỵ" không nên bàn đến v.v... thì có lẽ ở Nhật người ta quan niệm đây là một vấn đề trong cuộc sống. Cũng vì thế mà giới trẻ Nhật được trang bị kiến thức về sex khá đầy đủ.

Tất nhiên không thể phủ nhận sự nhiều sự thái quá của người Nhật về sex.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

-nbca-

dreamin' of ..
Re: Sex

Đúng là sống trong một xã hội thoáng rồi thì không sao, cái kiểu dở dở ương ương dễ bị nhiễm những cái xấu ("xấu" trong quan niệm hiện tại) như một số giới trẻ VN hiện giờ thì mới khó!! (cái này là do đọc báo chí, ti vi VN viết - đưa nhan nhản ra chứ không phải nói xấu người VN nhé)

Là bậc cha mẹ chắc cũng phải tìm cách tranh bị kiến thức này cho con cái cho phù hợp nhỉ.
 

kamikaze

Administrator
Re: Sex

Đúng rồi. VN tại vì úp úp mở mở nên người ta mới tò mò. Còn ví dụ như ở Nhật nhan nhản ra đấy. Xem hoài rồi cũng chán thành ra không ai để ý. Và sex cũng chỉ là một chủ đề trong muôn vàn chủ để trong cuộc sống nếu người ta có bàn tới chứ không phải là "xấu". Thay vì che đậy thì có lẽ nên trang bị kiến thức cho con trẻ sẽ tốt hơn. Tất nhiên vấn đề thời gian thích hợp cũng là vấn đề quan trọng.
 

hanh80

New Member
Re: Sex

Mình có đọc được một bài viết nói về tâm lý con người khi càng bị cấm đoán thì càng muốn thử, ví dụ như: Cấm không được uống rượu thì tự dưng lại muốn uống. Cấm không được nói thì lại muốn nói. Cấm không được đọc thì lại muốn đọc...hay như film nhạy cảm (nhất là về film "sex") cũng vậy càng cấm xem thì càng tò mò muốn biết...
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

-nbca-

dreamin' of ..
Re: Sex

Lại nói về tâm lý mình cũng cảm thấy có nhiều điều thú vị. Như trường hợp bạn hanh đưa ra, mình thấy nó liên quan nhiều đến tâm lý phản kháng của con người. Còn với sex thì khác. Nó liên quan nhiều hơn đến sự ham muốn và thỏa mãn. Nhiều trường hợp không cấm con xem phim sex nhưng vô tình được xem hay bạn bè cho xem chỉ một lần có thể gây kích thích và chúng sẽ muốn xem nhiều hơn. Cũng như truyện tranh, thậm chí nhiều bậc phụ huynh cũng không thể nghĩ trong đó có những bức hình "khêu gợi" đến vậy, thậm chí còn có truyện tranh sex...
 
Sửa lần cuối:

smileHanoi

New Member
Mình thấy người Nhật khá ok, đặc biệt với gia đình và tông trọng PN, tuy nhiên mình thấy họ đáng ghét là vì họ ko mấy khi tin người Việt.
 

takeo203

Moderator
Sau bao năm tháng sống trên đẩt nước này,đắng cay cũng có thành đạt cũng có, tự tôi nghiệm thấy 1 điều muốn thành công trong xứ sở này là sự thành thật,lòng quyết tâm và nhất là phải biết lùi 1 bước trước khi tiến lên 3 bước, phải cố gắng cố gắng không ngừng trong mọi lãnh vực.Nhật bản vốn dĩ là hòn đảo cô lập với xung quang, những thập niên 80 thấy được người nước ngoài đâu phải chuyện dễ,tôi còn nhớ ngày đó tất cả các bảng hiệu ,bảng chỉ đường toàn tiếng Kanji hoặc hiragana...Dân tộc này có lòng tự mãn ,kiêu hãnh,ý thức dân tộc cao và sự đoàn kết chặt chẽ bởi thế với người nước ngoài khó có thể lấy lòng tin của họ dễ dàng nhưng nếu được tin tưởng thì tiếng nói mình sẽ có lực đẩy với các người xung quanh
Còn các CT JP ở VN tôi không biết rõ nhưng thiết nghĩ,nó bỏ ra bao nhiêu công của thì những người làm việc cho nó phải theo quy luật của công ty mà thôi, bảo rằng nó phải hiểu phong tục ,văn hoá VN điều này khó đấy vì đây không phải là giao lưu văn hoá mà là qua xứ sở có tiền nhân công rẻ mạt để khai thác kiếm tiền.....(còn tiếp) Xin lỗi bác Admin nhé dạo này sức khoẻ không được tốt mới viết 1 tí mà mắt đã hoa chân đã mỏi..........
 

takeo203

Moderator
Tôi còn nhớ vào cuối thập niên 70,khi hỏi ý kiến của 1 linh mục người Ý sống ở Yamanashi hơn 30 năm ,về vấn đề nên định cư tại đây hay đi nước khác ,cha nói không cần suy nghĩ : đất này rất khó sống và không có tương lai cho các con và thế hệ sau,thế là các bạn bè tôi lần lượt bỏ ra đi qua Úc qua Mỹ.Tôi là thằng cứng đầu không nghe theo Đàn Anh (vị linh mục) ở lại ......30 năm sau tôi gặp lại bè bạn,chúng nó đều thành công và con chúng nó đều tốt nghiệp xong đại học và có công việc chắc chắn trong thời kỳ suy thoái toàn cầu và có 1 điều hay nữa các con bạn tôi sinh ra bên đó đều nói thông thạo tiếng VN và bản xứ
 

kamikaze

Administrator
Chào bác @takeo203,
Cảm ơn những nhật xét và góp ý của bác ở một số mục.
Tiếng nói của bác- một người có kinh nghiệm lâu năm ở Nhật- sẽ rất có ích cho ttnb.net.
Bác không cần xin lỗi đâu. Cứ viềt theo luồng suy nghĩ của bác.
Xin phép chuyển nick của bác qua nhóm thành viên không bị duyệt bài cho dễ bề gửi bài.
 

takeo203

Moderator
Cám ơn bác ADMIN, đọc 1 số bài của bác,cách nhìn các vấn đề của bác,phải nói là toàn hảo.Tục ngữ VN có câu đi với bụt mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy, Bác triển khai đúng với phương án này.Chúng ta phải làm sao gạt bỏ những ý tưởng ấu trĩ,khoe khoang ,khệnh khạng,tưởng mình là đệ nhất thiên hạ của những người sắp qua hay đã qua 1 thời gian ngắn.
Thành thật là câu nói hầu như không có ở người.... chỉ có cà cuống chết đến đít vẫn còn cay
 

takeo203

Moderator
Re: Người Nhật đáng ghét

Cả ngày hôm qua nơi tôi ở, trời mù mịt rồi tuyết rơi nặng hột cho đến gần sáng thế mà hôm nay trời quang mây tạnh nhiệt độ lên đến gần 12 độ C. Thời tiết bất thường thay đổi xoành xoặc như tâm tính người bản xứ, mới hôm qua còn chén tạc chén thù thế mà hôm nay gặp lại nhau đã làm như không biết đến nhau, chỉ có người ở đây lâu mới cảm thấy cái máu lạnh thấm vào mình lúc nào không hay!Tất cả dồn nổ lực vào công việc, trong lúc làm việc không có (NHƯNG MÀ....)hay (TẠI VÌ) vì buổi sáng khi họp nhóm đã giao nhiệm vụ đến từng người và tất cả nhất trí, tinh thần trách nhiệm rất cao không như các cty MỸ, lúc nào superviser cũng phải đi xem nhân viên có chịu làm việc hay không, họ xem cty như nhà của chính mình, sống vì nó, vì nó cho miếng cơm manh áo cho thăng quan tiến chức, tăng lương, bonus, họ như người máy bảo làm gì là làm ngay, buồn phiền bất mãn gác qua 1 bên cho đến đêm xuống, ra những quán rượu bình dân uống cho say mèn(Chưa 1 đất nước nào mà nhiều quán rượu bình dân như xứ này) rồi ngày mai lại tiếp tục kiếp cầy bừa. Tánh tình người VN mình thường hay thương người hay giúp đỡ, rủ ren vào cùng công ty cho có bạn còn họ không phải, không thích là nói liền chính điều này tôi thấy đúng vì thà mất lòng trước thì được lòng sau, còn những cái không thể chấp nhận được của họ là hay nói xấu sau lưng, trước mặt mình thì khen đấy khen để nhưng sau lưng thì.....Mấy bà VN có lòng tốt nào nấu phở ,nấu bánh chưng mang vào họ ăn, chưa ăn đã khen ngon mà ăn thì chỉ có 1 tí sau đó bảo nhau có mùi gì hôi thế nhỉ?Ngày xưa tôi ở dưới NEGISHI gần cty tôi có tiệm tạp hóa buổi chiều có giờ làm thêm tôi thường ra ăn mì gói ở đó, bà cụ bán quán liền bảo tôi: Mày có biết ông chủ mày là ai hay không??Tôi ư ớ nhìn bà cụ,bà ta liền bảo nó là người Đại hàn đấy, chẳng liên quan gì đến tôi thế mà bà cụ vẫn nói được. Thế mới biết dân tộc này còn kì thị hơn cả kì thị,vợ tôi xin vào làm cho 1 chi nhánh thầu lại của NEC khi người quản lý giới thiệu xuống cho Foreman, thằng này ngoảnh mặt đi chỗ khác, lúc ăn cơm trưa vợ tôi vừa mang bento ra con mụ ngồi kế bên liền cầm lên ngửi, về đến nhà vợ tôi òa lên khóc, tôi chỉ chữ NHẪN treo trên tường và bảo : em cố nhịn đi rồi 1 ngày nào đó chúng nó sẽ hiểu em như thế nào....và ngày đó đã đến sau hơn 3 năm chăm chỉ ,cố gắng vợ tôi lên thay cho thằng Foreman bị bệnh và tình thế thay đổi hẳn cho đến bây giờ.(còn tiếp)
 

takeo203

Moderator
Vì sao tôi nhập quốc tịch:
Năm 1986 ,thằng bạn cuối cùng rời bỏ Nhật qua Úc, tôi đâm ra hoang mang,ở lại hay ra đi.Những lá thơ tới tấp gửi đến thằng thì đi học tiếp ,thằng thì có job tốt ,ổn định cuộc sống mua nhà ,mua xe nhưng đã nói tôi là 1 thằng cứng đầu ,tin vào chính mình với sự nổ lực và cố gắng rồi cũng phải có ngày thành công vả lại tôi qua đây đâu phải vì kinh tế nên ở Mỹ,úc hay Nhật thì cũng thế mà thôi. Ngày qua ngày, sồng với công ty nhiều hơn với gia đình, về đến nhà là quật ra ngủ ,tôi đã quên hết thời đi học cùng bạn bè rong chơi,la cà trong các quán cà phê gần trường, thời đó sau đại học Văn Khoa ở sài gòn (Bây giờ là Thư viện quốc gia?) có 1 bãi đất rộng triển lãm nhà tiền chế,sau đó bỏ hoang có quán VĂN hằng đêm Trịnh công Sơn ôm đàn Khành Ly đi chân đất hát Tình Khúc, tôi mê lắm đêm thứ bẩy là mò đến cùng vài thằng bạn...rồi mùa thi những chùm hoa phượng rực đỏ trên đường,rồi mỗi hôm học thi đi trên đường đến thư viện pháp dưới hàng me chậy dài với những tà áo dài phất phới của các cô nữ sinh Trưng Vương, Đẹp, phải đẹp lắm ,tuyệt vời lắm cùng ước mơ ngày tốt nghiệp tương lai gần trong tầm tay với....Nhưng, chiến tranh càng ngày càng khốc liệt, lệnh tổng động viên ban hành: cứ thi rớt 1 năm không lên lớp được là vào lính, bạn bè tôi lần lượt ra đi thằng thì vào Võ Bị quốc gia, thằng thì đi sĩ quan trừ bị rồi đến lượt tôi.... bỏ lại hết khung trời mùa hạ,bục giảng đường,ngày mưa tháng nóng của sài gòn......Từ ngày đó cho đến ngày tôi qua đây biết bao vết hằn chém ngang dọc của cuộc đời đến với tôi
Một buổi sáng thằng con tôi nhất định không đi học, hỏi mãi nó mới chịu nói ,trong lớp bị ijime vì cái tên VN.( Con đẻ ở đây sao ba không đặt tên Nhật cho con)...(chúng nó không chịu chơi với con vì con là gaijin) tôi đánh hơi thấy phảng phất đâu đây có mùi kì thị ,đã bảo tôi là thằng cứng đầu nên tôi không thèm xin vĩnh trú, quốc tịch vẫn đều đều là 4-1-16-3, Ba năm 1 lần lên sở nhập quốc gia hạn, nhưng trong hoàn cảnh này vì tương lai con tôi ,vì để con tôi không có mặc cảm bị cô lập, tôi lò mò mang 1 sấp giấy tờ về làm đơn nhập tịch,ôi nhớ lại bao nhiêu thủ tục nhiêu khê, giấy khai sinh giấy chứng nhận cư trú trước ở VN vào thời điểm năm 1990 thư từ qua lại còn khó khăn, quả đúng là tôi là 1 thằng lì lợm đã nói là làm và làm đến nơi đến chốn,liên lạc với thằng em ở VN sau 3 thàng thư qua thư lại rồi cũng xong.Một buổi sáng đẹp trời ,tôi ôm đống hổ lốn ấy lên nộp, sau khi kiểm điểm lại kỹ càng, họ bảo tôi về chờ, ngày tháng qua đi và đợi chờ hầu như không còn thì 1 hôm có 1 cô đến gõ cửa nhà tôi xưng là người ở chi nhánh của bộ tư pháp của nơi tôi cư trú đến, cô ta bảo tôi đã xem hết hồ sơ của tôi nhưng cái mục [Động cơ xin vào QT] thì không ổn, lí do: con cái đi học bị ịjime nên xin vào qt. Tôi nói đây là sự thật, nhưng cô ta nói viết như thế thì khó được duyệt hồ sơ, tôi vẫn khăng khăng giữ lập trường của mình, thế là cô ra về....ngày tháng lại qua,trong thời gian này mấy lần tôi phải lên trường con tôi vì cái vụ ijime,tụi nhóc trong trường còn vẽ cả hình xô con tôi từ trên lầu xuống, thế mà thầy cô trong trường chỉ có lời xin lỗi và bảo sẽ chú ý đến con tôi....Hic....Cho đến 1 hôm tôi được gọi lên, lại 1 lần nũa về cái vụ Động cơ xin vào QT của tôi lần này cả vợ tôi đi nữa thế là tôi phải chịu thua nước mắt đàn bà.Tôi viết động cơ thúc đẩy tôi là :Tôi yêu mến đất nước này, con người này, 1 đất nước tuyệt hảo hơn hẳn các quốc gia mà tôi đã qua [phét lác nhé, có qua nhưng toàn trên sách vở]
Bẵng đi gần 1 năm sau ,lại bị gõ cửa,nhưng lần này là 1 ông công an mặc thường phục xin vào nhà nói chuyện,sau 1 hồi cà kê dê nghỗng, ông ta nói:Tao đã điều tra nơi mày làm việc, những người hàng xóm xung quanh mày rồi,giờ thì đến mày cho hỏi hiện thời mày có bao nhiêu tiền trong ngân hàng[chứng minh]cho tao xem tủ quần áo mày và cuối cùng cũng chẳng hỏi chủ nhà mở phăng tủ lạnh ra xem( ức chế quá)rôi ông ta đứng dậy ra về. Mấy tháng sau có giấy mời tôi lên phỏng vấn trình độ tiếng nhật và...... kể từ đó tôi thành phó thường dân Nhật Bản, con tôi cũng đã vào bậc trung học với cái tên nhật bủn còn tôi và vợ tôi vẫn ngày như mọi ngày đi làm về cơm nước xong là quay ra ngủ, ngày đó đã làm gì có internet để tán gẫu với bè bạn và người thân. Chán....
 

takeo203

Moderator
Cái cô làm cho bộ tư pháp giờ có chồng chưa nhỉ???Hay tại cô đẹp quá nên vẫn ở không??Nhưng tấm lòng cô thì rất tốt theo kiểu JP.Cám ơn cô cầu chúc cô may mẵn và hạnh phúc bên chồng con...nếu có
Còn cái ông công an chìm,chắc ông die rồi nhỉ!vì khi gặp tôi ông nói sắp retire rồi! nếu ông die rồi, xin chúc ông bình an nơi chốn vĩnh hằng, ông còn nợ tôi 1 lời xin lỗi đấy nhé. Tự ý mở tủ lạnh nhà tôi mà không xin phép
 

kamikaze

Administrator
Cảm ơn bác @takeo203 về những bài viết có ích.
Xin lỗi có lẽ cắt dòng suy nghĩ của bác nhưng bác có thể cho "xin" 1 vài nhận xét của bác về cuộc sống của cộng đồng người Việt Nam ở Nhật không ạ? Em (xin lỗi xưng em cho thân thiện có gì bác bỏ qua)đã đọc một số bài của bác Đỗ Thông Minh, nghe 1 số người Nhật đã từng chăm lo cuôc sống cho người Việt ở Nhật kể lại nhưng cũng muốn nghe thêm ý kiến của bác nữa.
 

takeo203

Moderator
Chăc ADMIN quên tôi rồi, mình đã gặp nhau vào vài năm trước thì phải, ngày đó cái trang TTNB còn nghèo lắm, tôi có ý kiến xin ADMIN làm 1 trang nói về những người việt sống trên đất Nhật...rồi bặt tin tức nhau sau kì hỏi Kamikaze về vấn đề cho thằng cháu qua học Master bên này.Nhớ ra Jisan này chưa??
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top