Sống nơi đất khách quê người không ai là không cảm thấy những điều khó chịu, hay nói cách khác là buồn cười. Đối với tôi cũng không phải là một ngọai lệ. Ở phần này xin giới thiệu một vài điều, mà với tư cách là một người Việt Nam, tôi cảm thấy không bình thường hay là không thể chấp nhận được ở một mức độ nào đó.
Chuyện thứ Nhất là sự sai lệch “điêu ngoa” của các chương trình TV Nhật khi truyền tin về các nước chưa phát triển (trong đó có Việt Nam). Một sự thật là Việt Nam và rất nhiều nước khác chưa phát triển bằng Nhật nhưng nếu bạn xem chương trình TV của Nhật về Việt Nam bạn sẽ cảm giác như Việt Nam đang ở trong đời sống nguyên thủy hay ở Việt Nam không có căn nhà cho đáng gọi là căn nhà. Lý do là vì các chương trình TV này thường chỉ chiếu cảnh về những con người nằm ở dưới đáy xã hội hay những người không nhà cửa sống ở gầm cầu xó chợ. Sự truyền tin sai lệc này đã dẫn đến một hậu quả đáng buồn cười là nhiều người Nhật gặp người Việt Nam mình và hỏi những câu thiếu kiến thức(có phần nào đó khinh thường Việt Nam ) như: Ở Việt Nam có TIVI, máy giặt không ? Ở Việt Nam bây giờ còn chiến tranh không ? Khi được hỏi những câu này tôi cảm thấy thật đáng thương cho những người sống trong hòan cảnh đầy đủ các phương tiện vật chất mà lại thiếu hiểu biết đến mức như vậy!
Chuyện thứ hai là tính tôn thờ người Mỹ hay nước Mỹ của người Nhật. Hồi đi học hầu như bất cứ giờ học nào mấy ông thầy người Nhật cũng đem ra những câu kiểu “ Ở Mỹ …..” để chứng minh cho lời giảng của mình là đúng. Và nếu bạn có cơ hội đọc sách tiếng Nhật thì thế nào bạn cũng tìm thấy rất nhiều so sánh lấy Mỹ làm chuẩn mực. Ngay cả nhiều người bạn Nhật của tôi khi họ muốn minh chứng cho cái gì đó họ cũng chỉ đem Mỹ ra. Thỉnh thỏang tôi luôn đặt một câu hỏi là dường như không có nước Mỹ thì sẽ không có người Nhật hiện nay(xét về phương tiện chính trị thì có lẽ có phần nào đúng!). Tuy vậy xét về chiều dài lịch sử thì lịch sử Nhật lâu hơn lịch sử Mỹ. Vậy thì khi chưa có mỹ người Nhật lấy cái gì làm thần tượng để sống đây ??!!! Nhân nói đến Nhật nhớ đến Việt Nam, người Việt mình có lẽ cũng giống người Nhật ở điểm này nhưng thay vì tôn thờ mỹ chúng ta lại hay đem các triết gia Trung Quốc ra làm chuẩn mực.
Chuyện thứ ba là cách làm việc của các công ty Nhật. Đúng như ai đó đã nói rằng người Nhật làm việc như con kiến hay con ong gì đó. Không những làm việc mà họ còn có tinh thần hy sinh quá. Tất nhiên là chính sự hy sinh này đã làm nên nước Nhật phát triển nhất nhì thế giới ngày nay nhưng với tỷ lệ người chết vì làm việc quá sức rất cao ở Nhật thì có lẽ đã đến lúc người Nhật nên suy nghĩ lại cái chân lý mà luôn làm cho người ta phải dằn vặt đó là “ Làm việc để sống hay sống để làm việc”! Và xin nói thêm là tôi đề cập đến sự hy sinh quá mức để muốn nói đến một sự thật đó là sau khi kết thúc công việc rồi nhưng đa số các công ty Nhật lại có thói quen là buộc công nhân làm them không không 1 đến vài tiếng đồng hồ là chuyện thường.
Trên đây là một số chuyện, nếu xét trong hòan cảnh văn hóa Nhật Bản thì có thể không có gì gọi là buồn cười hay không chấp nhận được tuy thế đối với tôi, một người nước ngòai thì nhiều lúc là một cái gì đó rất “Khó chịu”! Nếu các bạn có 1 vài kỷ niệm gì đó với người Nhật thì xin chia sẽ cùng mọi người nhé.
Chuyện thứ Nhất là sự sai lệch “điêu ngoa” của các chương trình TV Nhật khi truyền tin về các nước chưa phát triển (trong đó có Việt Nam). Một sự thật là Việt Nam và rất nhiều nước khác chưa phát triển bằng Nhật nhưng nếu bạn xem chương trình TV của Nhật về Việt Nam bạn sẽ cảm giác như Việt Nam đang ở trong đời sống nguyên thủy hay ở Việt Nam không có căn nhà cho đáng gọi là căn nhà. Lý do là vì các chương trình TV này thường chỉ chiếu cảnh về những con người nằm ở dưới đáy xã hội hay những người không nhà cửa sống ở gầm cầu xó chợ. Sự truyền tin sai lệc này đã dẫn đến một hậu quả đáng buồn cười là nhiều người Nhật gặp người Việt Nam mình và hỏi những câu thiếu kiến thức(có phần nào đó khinh thường Việt Nam ) như: Ở Việt Nam có TIVI, máy giặt không ? Ở Việt Nam bây giờ còn chiến tranh không ? Khi được hỏi những câu này tôi cảm thấy thật đáng thương cho những người sống trong hòan cảnh đầy đủ các phương tiện vật chất mà lại thiếu hiểu biết đến mức như vậy!
Chuyện thứ hai là tính tôn thờ người Mỹ hay nước Mỹ của người Nhật. Hồi đi học hầu như bất cứ giờ học nào mấy ông thầy người Nhật cũng đem ra những câu kiểu “ Ở Mỹ …..” để chứng minh cho lời giảng của mình là đúng. Và nếu bạn có cơ hội đọc sách tiếng Nhật thì thế nào bạn cũng tìm thấy rất nhiều so sánh lấy Mỹ làm chuẩn mực. Ngay cả nhiều người bạn Nhật của tôi khi họ muốn minh chứng cho cái gì đó họ cũng chỉ đem Mỹ ra. Thỉnh thỏang tôi luôn đặt một câu hỏi là dường như không có nước Mỹ thì sẽ không có người Nhật hiện nay(xét về phương tiện chính trị thì có lẽ có phần nào đúng!). Tuy vậy xét về chiều dài lịch sử thì lịch sử Nhật lâu hơn lịch sử Mỹ. Vậy thì khi chưa có mỹ người Nhật lấy cái gì làm thần tượng để sống đây ??!!! Nhân nói đến Nhật nhớ đến Việt Nam, người Việt mình có lẽ cũng giống người Nhật ở điểm này nhưng thay vì tôn thờ mỹ chúng ta lại hay đem các triết gia Trung Quốc ra làm chuẩn mực.
Chuyện thứ ba là cách làm việc của các công ty Nhật. Đúng như ai đó đã nói rằng người Nhật làm việc như con kiến hay con ong gì đó. Không những làm việc mà họ còn có tinh thần hy sinh quá. Tất nhiên là chính sự hy sinh này đã làm nên nước Nhật phát triển nhất nhì thế giới ngày nay nhưng với tỷ lệ người chết vì làm việc quá sức rất cao ở Nhật thì có lẽ đã đến lúc người Nhật nên suy nghĩ lại cái chân lý mà luôn làm cho người ta phải dằn vặt đó là “ Làm việc để sống hay sống để làm việc”! Và xin nói thêm là tôi đề cập đến sự hy sinh quá mức để muốn nói đến một sự thật đó là sau khi kết thúc công việc rồi nhưng đa số các công ty Nhật lại có thói quen là buộc công nhân làm them không không 1 đến vài tiếng đồng hồ là chuyện thường.
Trên đây là một số chuyện, nếu xét trong hòan cảnh văn hóa Nhật Bản thì có thể không có gì gọi là buồn cười hay không chấp nhận được tuy thế đối với tôi, một người nước ngòai thì nhiều lúc là một cái gì đó rất “Khó chịu”! Nếu các bạn có 1 vài kỷ niệm gì đó với người Nhật thì xin chia sẽ cùng mọi người nhé.
Có thể bạn sẽ thích