Hôn nay tự nhiên nghĩ lại 1 chút xíu về vấn đề này nên xin ghi ra đây kẻo lại quên mất. Và, xin chú ý đây chỉ là cảm nhận cá nhân nên sẽ có pha cách nhìn thiên vị lệch lạc mong bà con thứ lỗi.
Những chuyện về xã hội Nhật văn minh, hiện đại, về người Nhật lịch sự, tính tự giác cao thì đã được nhiều người khác bàn đến nên xin không nhắc lại ở đây. Và, quả là chuyện Nhật hiện đại thì không sai.
Nhưng cũng xin nhắc lại một điều là ở Nhật cũng có khối kẻ không nhà sống trong các hộp bìa hay công viên. Tuy nhiên họ không ngửa tay ăn xin như ở các nước khác mà tự thân vận động kiếm sống bằng cách nhặt sách báo bán lại cho người khác. Và, tuy người Nhật lịch sự nhưng thỉnh thỏang vẫn có người "tè" bên đường vì xỉn hay thản nhiên phun nước bọt ra những chỗ không nên. Có lẽ ở đâu cũng có ngoại lệ nên Nhật cũng thế. Đây không phải là mặt xấu mà chỉ là sự đa dạng của xã hội.
Suy ngẫm lại thì điều mà gần đây mình nhận ra là người Nhật vẫn bị ảnh hưởng của tinh thần Võ Sĩ Đạo quá sâu. Hậu quả là họ dễ dàng tự sát. Học sinh bị ăn hiếp ở trường: tự sát. Cán bộ tham nhũng bị lộ: Tự sát. Thầy giáo làm điều tai tiếng ở trường: Tự sát. Cố vấn của băng đảng nổi tiếng xua quân bắn nhau và cuối cùng cũng tự sát. Có lẽ chỉ ai sinh ra và trưởng thành trong xã hội Nhật mới hiểu nổi vì sao họ dễ dàng tự kết liễu đời mình đến thế.
Kế đến là những quy định quá cứng nhắc. Khuôn sáo. Họ biết rằng không đúng nhưng không ai cả gan đứng ra chịu trách nhiệm sửa đổi. Phải chăng đây là ảnh hưởng của tác phong công nghiệp? Hay phải chăng chính tính cứng nhắc này đã tạo nền tảng cơ bản cho nền công nghiệp Nhật phát triển đến tột bực như vậy? Có lẽ câu trả lời là cả hai yếu tố hỗ trợ lẫn nhau và không thể tách rời.
Mội điều nữa có lẽ cũng cần phải nhắc đến đó là sự mập mờ. Có rất nhiều điều không có quy định thành văn và không ai nói ra tuy thế vẫn được tuân thủ gần như 100%. Ai phạm vào những điều này sẽ bị xem như người không biết lễ nghĩa hay kẻ nằm ngoài "vòng pháp luật" ở một ý nghĩa nào đó. Chính những sự mập mờ này đã tạo một khó khăn rất lớn cho người nước ngoài tồn tại ở Nhật. Và, cũng chính sự mập mờ này là điểm mạnh của các nhà kinh doanh Nhật lợi dụng để kiếm lợi.
Cuối cùng, với tư cách là một người nước ngòai, mà chính xác hơn là người Việt ở Nhật, không thể không nhắc đến chuyện người VN ở Nhật. Nói chung, người việt ở đâu cũng có hội đồng hương. Trông bề ngoài thì rất đoàn kết. Hội đồng hương hay lưu học sinh ở Nhật cũng có những hoạt động đoàn thể để chứng minh sự đoàn kết lá lành đùm lá rách này.
Tuy thế, cũng không vui khi phải nhắc đến có nhiều người Việt đã đánh mất lòng tự trọng bản thân(chứ chưa cần nói đến tự trọng dân tộc) để phục vụ các công ty Nhật 1 cách trung thành tuyệt đối. Và, thỉnh thỏang những ngừơi như thế này đã trở thành công cụ cho người Nhật làm những chuyện không hay đối với người người Việt.
Thôi xin dừng ở đây. Bạn nào có ý kiến xin bổ sung nhé.
Những chuyện về xã hội Nhật văn minh, hiện đại, về người Nhật lịch sự, tính tự giác cao thì đã được nhiều người khác bàn đến nên xin không nhắc lại ở đây. Và, quả là chuyện Nhật hiện đại thì không sai.
Nhưng cũng xin nhắc lại một điều là ở Nhật cũng có khối kẻ không nhà sống trong các hộp bìa hay công viên. Tuy nhiên họ không ngửa tay ăn xin như ở các nước khác mà tự thân vận động kiếm sống bằng cách nhặt sách báo bán lại cho người khác. Và, tuy người Nhật lịch sự nhưng thỉnh thỏang vẫn có người "tè" bên đường vì xỉn hay thản nhiên phun nước bọt ra những chỗ không nên. Có lẽ ở đâu cũng có ngoại lệ nên Nhật cũng thế. Đây không phải là mặt xấu mà chỉ là sự đa dạng của xã hội.
Suy ngẫm lại thì điều mà gần đây mình nhận ra là người Nhật vẫn bị ảnh hưởng của tinh thần Võ Sĩ Đạo quá sâu. Hậu quả là họ dễ dàng tự sát. Học sinh bị ăn hiếp ở trường: tự sát. Cán bộ tham nhũng bị lộ: Tự sát. Thầy giáo làm điều tai tiếng ở trường: Tự sát. Cố vấn của băng đảng nổi tiếng xua quân bắn nhau và cuối cùng cũng tự sát. Có lẽ chỉ ai sinh ra và trưởng thành trong xã hội Nhật mới hiểu nổi vì sao họ dễ dàng tự kết liễu đời mình đến thế.
Kế đến là những quy định quá cứng nhắc. Khuôn sáo. Họ biết rằng không đúng nhưng không ai cả gan đứng ra chịu trách nhiệm sửa đổi. Phải chăng đây là ảnh hưởng của tác phong công nghiệp? Hay phải chăng chính tính cứng nhắc này đã tạo nền tảng cơ bản cho nền công nghiệp Nhật phát triển đến tột bực như vậy? Có lẽ câu trả lời là cả hai yếu tố hỗ trợ lẫn nhau và không thể tách rời.
Mội điều nữa có lẽ cũng cần phải nhắc đến đó là sự mập mờ. Có rất nhiều điều không có quy định thành văn và không ai nói ra tuy thế vẫn được tuân thủ gần như 100%. Ai phạm vào những điều này sẽ bị xem như người không biết lễ nghĩa hay kẻ nằm ngoài "vòng pháp luật" ở một ý nghĩa nào đó. Chính những sự mập mờ này đã tạo một khó khăn rất lớn cho người nước ngoài tồn tại ở Nhật. Và, cũng chính sự mập mờ này là điểm mạnh của các nhà kinh doanh Nhật lợi dụng để kiếm lợi.
Cuối cùng, với tư cách là một người nước ngòai, mà chính xác hơn là người Việt ở Nhật, không thể không nhắc đến chuyện người VN ở Nhật. Nói chung, người việt ở đâu cũng có hội đồng hương. Trông bề ngoài thì rất đoàn kết. Hội đồng hương hay lưu học sinh ở Nhật cũng có những hoạt động đoàn thể để chứng minh sự đoàn kết lá lành đùm lá rách này.
Tuy thế, cũng không vui khi phải nhắc đến có nhiều người Việt đã đánh mất lòng tự trọng bản thân(chứ chưa cần nói đến tự trọng dân tộc) để phục vụ các công ty Nhật 1 cách trung thành tuyệt đối. Và, thỉnh thỏang những ngừơi như thế này đã trở thành công cụ cho người Nhật làm những chuyện không hay đối với người người Việt.
Thôi xin dừng ở đây. Bạn nào có ý kiến xin bổ sung nhé.
Có thể bạn sẽ thích