Tôi đã từng là nhân viên nhà nước

Tôi đã từng là nhân viên nhà nước

Tôi tốt nghiệp đại học năm 2004 và nung nấu trong lòng lý tưởng muốn cống hiến, phục vụ trong cơ quan nhà nước. Vì vậy, ngay sau khi ra trường tôi đã vào làm nhân viên hợp đồng trong một cơ quan hành chính sự nghiệp có thu với đồng lương khiêm tốn: 600.000 đồng/tháng (lúc đó nhiều cán bộ biên chế trong cơ quan có trình độ tương đương với tôi hưởng lương hơn 2 triệu đồng/tháng).

Thu nhập như vậy nhưng tôi và bốn bạn khác cũng là nhân viên hợp đồng như tôi vẫn hăng say làm việc hết mình. Chúng tôi lấy việc phục vụ tốt khách hàng làm niềm vui nên được rất nhiều người dân cảm mến. Nhiều người còn nói với chúng tôi rằng chưa bao giờ họ đến cơ quan công quyền mà được phục vụ tận tâm như thế.

Có hôm đã hết giờ làm việc buổi sáng (11g30) nhưng một người dân từ tỉnh lân cận đến cơ quan tôi nộp hồ sơ. Lúc ấy tôi có quyền từ chối và hẹn buổi chiều giải quyết, nhưng tôi nghĩ nếu mình chịu khó một chút thì người dân đỡ phải đợi thêm một giờ rưỡi. Nghĩ vậy nên tôi đã nhận và giải quyết ngay hồ sơ cho trường hợp này. Hay có lần tôi tiếp và nhận giải quyết hồ sơ cho một người đến cơ quan tôi lúc 17g05, trong khi quy định của cơ quan tôi lúc ấy chỉ nhận hồ sơ đến 16g30 để còn kịp giải quyết số lượng hồ sơ tồn đọng.

Khi giải quyết hồ sơ cho trường hợp này, tôi nghĩ có thể do kẹt xe nên người ta đến muộn. Hơn nữa, có thể do công việc thật gấp gáp nên dù biết muộn người ta vẫn đến với hi vọng sẽ được giải quyết trong ngày...

Chúng tôi đã nhận được rất nhiều lời cảm ơn từ phía người dân vì hết lòng giải quyết công việc của họ. Điều đó là niềm vui giúp chúng tôi sống và thấy mình sống có ích.

Nhưng đó chỉ là thời gian đầu khi chúng tôi mới vào cơ quan làm việc. Sự xuất hiện của chúng tôi - những người trẻ và xông xáo - đã vô tình làm mất "đất" làm ăn sinh sống của một vài người trong cơ quan. Vậy là con đường phấn đấu của lớp trẻ chúng tôi bị "ngâm" lâu dài. Chúng tôi tiếp tục lao động dưới hình thức hợp đồng thời vụ vì một số người cảm thấy chúng tôi là "cái gai" và không đồng ý bỏ phiếu cho chúng tôi được hợp đồng dài hạn.

Mỗi lần cơ quan tổ chức họp để xét cho CB-CNV được ký hợp đồng dài hạn vẫn có ý kiến phản đối, và kết quả là số phiếu thuận không đủ để quyết định cho chúng tôi. Rồi rất nhiều tác động khác khiến chúng tôi nhận thấy nếu không đi theo một cái "guồng" ngầm trong cơ quan, chúng tôi sẽ mãi mãi là những nhân viên theo hợp đồng thời vụ hưởng lương không quá 600.000 đồng/tháng.

Làm được hai năm thì tôi nộp đơn xin thôi việc. Khi viết đơn, tôi hiểu mình nghỉ việc ở cơ quan nhà nước không phải chỉ vì lương thấp mà còn vì tâm huyết, nhiệt tình của mình đã không được cơ quan ghi nhận...

Bây giờ tôi đã có một công việc tốt với đồng lương đủ trang trải cho cuộc sống cá nhân, lo được cho bố mẹ và có tích lũy riêng, lại thoải mái về tư tưởng và không bị phân biệt giữa người trong và ngoài biên chế. Nhìn lại quãng thời gian hai năm làm việc trong cơ quan nhà nước với bao lý tưởng của một sinh viên mới ra trường, tôi thấy vui buồn lẫn lộn...

KIM HOA (TP.HCM). TTO
 

Bài viết liên quan

ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
ĐIỂM TIN NHẬT BẢN 0
Your content here
Top