mới đây ở việt nam, theo qui định phạt vi phạm giao thông, nếu nguời nào vi phạm, có thể bị cảnh sát giao thông báo (việc vi phạm) về cơ quan mà người đó làm việc .
tôi nghĩ việc nào ra việc đó chứ nhỉ, việc ai đó vi phạm giao thông là chuyện cá nhân họ, mắc mớ gì mà lại báo về cơ quan họ làm việc làm gì nhỉ ? cơ quan đâu phải là nơi giáo dục hay quản lý nhân viên mình đi đứng ra sao có phải không ? không lẽ cảnh sát giao thông muốn "bôi xấu" người đó à? quyền tư do con người lại bị quản lý kiểu đó hay sao?
Về cơ bản tôi nghĩ không thể cứng nhắc so sánh rằng ở Nhật làm (hay không làm) thế này thế nọ, mà sao ở Vn mình lại không làm (hay làm) thế kia thế đó,
vì căn bản xã hội Nhật và xã hội Vn khác nhau rất nhiều, rất rất nhiều bạn ạ.
Riêng về chuyện vi phạm giao thông, cá nhân tôi tán thành cách xử lí thông báo về cơ quan. Vì sao ư? Vì một khi anh không làm chủ được mình để phải phạm luật thì nói chung anh không có nhiều tư cách lắm để đảm bảo rằng mình sẽ không tái phạm, và một số phiền hà mà anh sẽ mắc phải khi bị thông báo về cơ quan có thể xem như một lời nhắc nhở hiệu quả để lần sau anh cẩn thận hơn. Điều đó nhìn chung là tốt cho cả anh, và cả những người tham giao giao thông khác.
1 ngày khoảng vài ba chục người chết,
1 năm trên 1 vạn người ra đi (xin lưu ý là đây là thống kê về số người chết), đủ để xây dựng một thị trấn sầm uất đấy bạn ạ. Cứ giả thiết rằng 10 người bị tai nạn giao thông thì mới có 1 người chết (một tỉ lệ mà tôi cho là rất kinh khủng), thì 1 năm chúng ta có khoảng trên
10 ngàn người nhập viện vì tai nạn giao thông. Và cần phải tính toán rằng 10 người gây tai nạn (nghĩa là khoảng 5 vụ tai nạn)thì mới có 1 vụ đến được tai CSGT, như thế thì 1 năm chúng ta có khoảng
100 ngàn người bằng cách này cách khác gặp tai nạn giao thông, bằng dân số 1 quận trung tâm của thành phố Đà nẵng (thành phố trực thuộc trung ương) bạn ạ
Cho rằng trung bình những người nhập viện phải hao tổn 5 triệu (quá rẻ) vì tai nạn (gồm tiền sửa xe, tiền ma chay, tiền thuốc thang, tiền lương bị mất, ....) thì sơ sơ chúng ta mất khoảng 50 tỉ đồng 1 năm! Lưu ý rằng chúng ta chưa tính những thiệt hại gây ra do thương tật vĩnh viễn làm ảnh hưởng tới sức lao động, những khoản chi phí cho ngành cảnh sát, ngành giao thông, đủ thứ trên trời dưới đất khác. Và nếu tính luôn cả những vụ va chạm không được thống kê, thì
sơ sơ 1 năm khoảng 1000 tỉ đồng bay đi là có rồi.
Nếu tính cụ thể hơn, GDP của Nhật năm ngoái là 5000 tỉ đô, của ta là 40 tỉ, dân số Nhật là 125 triệu, của ta là 85 triệu. Nghĩa là sơ bộ 1 người Nhật làm ra nhiều tiền hơn 1 người Việt khoảng 85 lần. Thống kê chính thức cho thấy 1 người Nhật trung bình nhận được khoảng 1.9 triệu đô/1 đời---->1 người Việt sẽ là 22,350 đô. 10 ngàn người chết --->223 triệu đô. Cho rằng chỉ 1 nửa trong số họ là nằm trong độ tuổi lao động thì
số thu nhập bị đánh mất sẽ là 111 triệu đô (bằng 0.28% GDP). Hãy nhớ rằng mỗi kì họp Quốc hội, khi dự đoán tỉ lệ tăng GDP người ta cằn cựa nhau từng 0.01%!!!
Một con số dự đoán không chính thức khác cho thấy
khoảng 1% GDP mỗi năm bị bay hơi vì tai nạn giao thông (tôi cho rằng phải cao hơn thế rất nhiều, khoảng 2%)
Nói dông dài (vài dai, dở nữa, hehe) cũng chỉ để chúng ta nhận ra được rằng vấn đề tai nạn giao thông là cả một vấn đề lớn, rất lớn nữa là đằng khác, và đòi hỏi sự đóng góp của từng cá nhân tham gia giao thông.