Blog và cuộc tái sinh của cô bé 12 tuổi
Chen Dongxiang chưa từng biết đến máy tính. Cô bé cũng không đến khái niệm về một thứ gì đó có tên gọi blog. Nhưng chính thứ mà cô bé không biết gì về nó ấy, đã cứu mạng sống của cô...
Từ chỗ không có khả năng chi trả cho bất cứ khoản tiền điều trị nào, giờ cô bé tội nghiệp đã được điều trị ở một trong những bệnh viện tốt nhất Bắc Kinh.
Tháng 6 năm ngoái, Chen Dongxiang, 12 tuổi, sống ở một ngôi làng hẻo lánh ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc bị phát hiện mắc một căn bệnh về máu. Việc điều trị vượt quá khả năng của gia đình cô bé. Họ đành bỏ mặc, nhìn đôi chân của cô bé 12 tuổi bị huỷ hoại dần. Mọi hy vọng dường như đang biến mất.
Nhưng câu chuyện chưa kết thúc ở đó. Tất cả là nhờ sự xuất hiện kịp thời của một blogger, tên Li Guozhong.
Li là một phóng viên ảnh không chuyên của tỉnh Hồ Nam. Một lần du lịch tới ngôi làng nơi Chen sinh sống, anh đã biết đến trường hợp của Chen. Và cũng chính anh là người đầu tiên đưa câu chuyện của bé Chen lên blog của mình vào ngày 24/5.
Mẹ của cô bé bị bệnh tâm thần. Cha của Chen bị mù mắt phải. Thu nhập 800 tệ (khoảng 100USD) hàng năm không đủ cho 11 thành viên, nói gì đến trả chi phí chữa bệnh cho bé Chen.
Xương ống chân trái của Chen đã bị thối rữa và nhiễm trùng. Tình trạng thối rữa cũng đang lan nhanh trên phần còn lại trên cơ thể cô bé. Cô bé đã mất chân trái và thậm chí có thể mất cả cuộc đời. Li rất muốn cứu cô bé tội nghiệp. Nhưng một cây làm chẳng lên non. Anh nghĩ ra cách đưa ảnh cô bé lên blog của mình.
Blog của anh viết: “Làm ơn hãy dang tay cứu cô bé này. Đôi chân trái của bé đã bị gập lại. Xương đã lòi ra từ đầu gối và mắt cá. Nước vàng liên tục chảy. Còn đám ruồi muỗi thì không tha cho cô bé. Tôi hầu như không cầm được nước mắt”.
Bài báo của Li, kèm một vài bức ảnh cô bé Chen tội nghiệp, đã nhanh chóng lan rộng trong cộng đồng mạng. Một nhà báo, quản trị website Daqi, đã đưa bài viết về cô bé lên website của mình. Ngay sau đó, Chen đã nhận được một suất tài trợ điều trị tại bệnh viện Nhân Dân - bệnh viện số 1 Hồ Nam, Trung Quốc.
Chính quyền địa phương nơi Chen sống cũng đã đến thăm và cấp cho cô bé thuốc men và một khoản tiền trợ cấp xã hội. Đồng thời, họ cũng sắp xếp cho cô bé được điều trị tại bệnh viện của Hồ Nam.
Tuy nhiên, do căn bệnh của cô bé không có tiến triển gì, cha mẹ Chen vẫn ước ao được đưa cô bé đến bệnh viện lớn hơn, ở các thành phố lớn.
Tính đến 3 tuần trước, blog của Li đã có tới 58.000 người truy cập và thu được 34.964,5 nhân dân tệ từ các nhà hảo tâm. Bệnh viện Bắc Kinh cũng tình nguyện nhận cô bé về điều trị mà không thu bất cứ khoản phí điều trị nào.
Người vui nhất, ngoài cô bé và gia đình, có lẽ là Li. Anh tâm sự: “Tôi không ngờ blog của mình lại có thể gây được sự xúc động mạnh đến thế”.
Theo ước tính, đến cuối năm 2005, Trung Quốc đã có khoảng 100 triệu người dùng Internet. Số lượng blog ở Trung Quốc cũng liên tục tăng và đến giờ, con số ấy đã lên tới 1,3 triệu.
Theo VTV/China Daily
(Báo Tuổi trẻ)
Chen Dongxiang chưa từng biết đến máy tính. Cô bé cũng không đến khái niệm về một thứ gì đó có tên gọi blog. Nhưng chính thứ mà cô bé không biết gì về nó ấy, đã cứu mạng sống của cô...
Từ chỗ không có khả năng chi trả cho bất cứ khoản tiền điều trị nào, giờ cô bé tội nghiệp đã được điều trị ở một trong những bệnh viện tốt nhất Bắc Kinh.
Tháng 6 năm ngoái, Chen Dongxiang, 12 tuổi, sống ở một ngôi làng hẻo lánh ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc bị phát hiện mắc một căn bệnh về máu. Việc điều trị vượt quá khả năng của gia đình cô bé. Họ đành bỏ mặc, nhìn đôi chân của cô bé 12 tuổi bị huỷ hoại dần. Mọi hy vọng dường như đang biến mất.
Nhưng câu chuyện chưa kết thúc ở đó. Tất cả là nhờ sự xuất hiện kịp thời của một blogger, tên Li Guozhong.
Li là một phóng viên ảnh không chuyên của tỉnh Hồ Nam. Một lần du lịch tới ngôi làng nơi Chen sinh sống, anh đã biết đến trường hợp của Chen. Và cũng chính anh là người đầu tiên đưa câu chuyện của bé Chen lên blog của mình vào ngày 24/5.
Mẹ của cô bé bị bệnh tâm thần. Cha của Chen bị mù mắt phải. Thu nhập 800 tệ (khoảng 100USD) hàng năm không đủ cho 11 thành viên, nói gì đến trả chi phí chữa bệnh cho bé Chen.
Xương ống chân trái của Chen đã bị thối rữa và nhiễm trùng. Tình trạng thối rữa cũng đang lan nhanh trên phần còn lại trên cơ thể cô bé. Cô bé đã mất chân trái và thậm chí có thể mất cả cuộc đời. Li rất muốn cứu cô bé tội nghiệp. Nhưng một cây làm chẳng lên non. Anh nghĩ ra cách đưa ảnh cô bé lên blog của mình.
Blog của anh viết: “Làm ơn hãy dang tay cứu cô bé này. Đôi chân trái của bé đã bị gập lại. Xương đã lòi ra từ đầu gối và mắt cá. Nước vàng liên tục chảy. Còn đám ruồi muỗi thì không tha cho cô bé. Tôi hầu như không cầm được nước mắt”.
Bài báo của Li, kèm một vài bức ảnh cô bé Chen tội nghiệp, đã nhanh chóng lan rộng trong cộng đồng mạng. Một nhà báo, quản trị website Daqi, đã đưa bài viết về cô bé lên website của mình. Ngay sau đó, Chen đã nhận được một suất tài trợ điều trị tại bệnh viện Nhân Dân - bệnh viện số 1 Hồ Nam, Trung Quốc.
Chính quyền địa phương nơi Chen sống cũng đã đến thăm và cấp cho cô bé thuốc men và một khoản tiền trợ cấp xã hội. Đồng thời, họ cũng sắp xếp cho cô bé được điều trị tại bệnh viện của Hồ Nam.
Tuy nhiên, do căn bệnh của cô bé không có tiến triển gì, cha mẹ Chen vẫn ước ao được đưa cô bé đến bệnh viện lớn hơn, ở các thành phố lớn.
Tính đến 3 tuần trước, blog của Li đã có tới 58.000 người truy cập và thu được 34.964,5 nhân dân tệ từ các nhà hảo tâm. Bệnh viện Bắc Kinh cũng tình nguyện nhận cô bé về điều trị mà không thu bất cứ khoản phí điều trị nào.
Người vui nhất, ngoài cô bé và gia đình, có lẽ là Li. Anh tâm sự: “Tôi không ngờ blog của mình lại có thể gây được sự xúc động mạnh đến thế”.
Theo ước tính, đến cuối năm 2005, Trung Quốc đã có khoảng 100 triệu người dùng Internet. Số lượng blog ở Trung Quốc cũng liên tục tăng và đến giờ, con số ấy đã lên tới 1,3 triệu.
Theo VTV/China Daily
(Báo Tuổi trẻ)
Có thể bạn sẽ thích