Xin lỗi lúc chiều thấy bài của cuncon gửi trong mục "lảm nhảm" nhưng đã vô tình xóa mất rồi. Thành thật xin lỗi cuncon. Đây chỉ là một "tai nạn" chứ hoàn toàn không có ý xóa bài của bạn.
Và đây là câu trả lời cho câu hỏi của bạn.
Không biết nên khuyên bạn như thế nào nhỉ?
Về vấn đề học tiếng Nhật và tiếng Việt thì như sau:
+Nên nghiêm túc trong vấn đề thời gian. Không nên vì tình thân mà lỏng lẻo trong việc chia thời gian.
+Nên tự thân vận động. Có nghĩa là nên tìm hiểu và chỗ nào không hiểu thì hỏi chứ không nên chờ người khác dạy. Ngày trước mình và bạn mình cũng quy định với nhau là ít ra phải có 5 câu hỏi cho 1 buổi học. Không có câu hỏi coi như là không có buổi học đó.
+Nên có gắng tìm ra ưu và nhược điểm của nhau trong vấn đề học tiếng và cố gắng giúp nhau sữa chữa. Đây là một điểm mà chỉ có bạn bè mới giúp nhau được còn ở lớp không bao giờ có cơ hội để học.
Về vấn đề người Nhật thì như sau:
Mình không rõ quan hệ giữa bạn và người kia thân thiện đến mức nào nên không thể nói gì hơn. Tuy thế, đúng là nhiều lúc khác biệt về văn hóa đã tạo ra sự hiểu lầm không nhỏ.
Trường hợp của bạn có hai khả năng.
Thứ nhất: Mối quan hệ quá thân thiện nên người ta không còn giữ kẻ nữa nên mới đối xừ với bạn như thế. Mình có một vài người bạn Nhật rất thân ở VN. Mỗi lần mình về việt nam đều gọi điện gặp nhau đi ăn uống gì đấy. Tuy thế thỉnh thỏang tụi mình vẫn chỏang nhau vì những câu từ chối giống như là đuổi nhau ấy.
Thứ hai, mối quan hệ giữa bạn và người này chưa được thân thiện lắm và việc làm của bạn khiến người này khó chịu. Và anh ta tìm cách thể hiện suy nghĩ của mình thông qua việc từ chối khéo là đi ăn với bạn. Chứ thực chất ra có thể là anh ta ra ngồi quán cà phê 1 mình chẳng hạn.
Mình không thể đưa ra kết luận gì nhưng hy vọng là bạn sẽ tự đánh giá ra là bạn đang trong trường hợp nào nhé.
Và, cuối cùng xin hãy nhớ rằng giữa Nhật và Việt có nhiều điể tương đồng nhưng cũng có những sự khác biệt nho nhỏ dễ gây ra xích mích.
Một lần nữa thành thật xin lỗi cuncon và chúc bạn 1 buổi tối vui vẻ.
Và đây là câu trả lời cho câu hỏi của bạn.
Không biết nên khuyên bạn như thế nào nhỉ?
Về vấn đề học tiếng Nhật và tiếng Việt thì như sau:
+Nên nghiêm túc trong vấn đề thời gian. Không nên vì tình thân mà lỏng lẻo trong việc chia thời gian.
+Nên tự thân vận động. Có nghĩa là nên tìm hiểu và chỗ nào không hiểu thì hỏi chứ không nên chờ người khác dạy. Ngày trước mình và bạn mình cũng quy định với nhau là ít ra phải có 5 câu hỏi cho 1 buổi học. Không có câu hỏi coi như là không có buổi học đó.
+Nên có gắng tìm ra ưu và nhược điểm của nhau trong vấn đề học tiếng và cố gắng giúp nhau sữa chữa. Đây là một điểm mà chỉ có bạn bè mới giúp nhau được còn ở lớp không bao giờ có cơ hội để học.
Về vấn đề người Nhật thì như sau:
Mình không rõ quan hệ giữa bạn và người kia thân thiện đến mức nào nên không thể nói gì hơn. Tuy thế, đúng là nhiều lúc khác biệt về văn hóa đã tạo ra sự hiểu lầm không nhỏ.
Trường hợp của bạn có hai khả năng.
Thứ nhất: Mối quan hệ quá thân thiện nên người ta không còn giữ kẻ nữa nên mới đối xừ với bạn như thế. Mình có một vài người bạn Nhật rất thân ở VN. Mỗi lần mình về việt nam đều gọi điện gặp nhau đi ăn uống gì đấy. Tuy thế thỉnh thỏang tụi mình vẫn chỏang nhau vì những câu từ chối giống như là đuổi nhau ấy.
Thứ hai, mối quan hệ giữa bạn và người này chưa được thân thiện lắm và việc làm của bạn khiến người này khó chịu. Và anh ta tìm cách thể hiện suy nghĩ của mình thông qua việc từ chối khéo là đi ăn với bạn. Chứ thực chất ra có thể là anh ta ra ngồi quán cà phê 1 mình chẳng hạn.
Mình không thể đưa ra kết luận gì nhưng hy vọng là bạn sẽ tự đánh giá ra là bạn đang trong trường hợp nào nhé.
Và, cuối cùng xin hãy nhớ rằng giữa Nhật và Việt có nhiều điể tương đồng nhưng cũng có những sự khác biệt nho nhỏ dễ gây ra xích mích.
Một lần nữa thành thật xin lỗi cuncon và chúc bạn 1 buổi tối vui vẻ.
Có thể bạn sẽ thích